Hp Đồng Nhân - Snarry Huyết Thống Chiến Tranh

Chương 95: Nurmengard





EDITOR: Park HoonwooBETA: Ellen-o0o-
Dumbledore nhấp một ngụm trong ly mật ong....trà, sau đó có chút không tin được mà hỏi: "Trò Levins, trò không muốn gia nhập Tử Thần Thục Tử là vì....đồ ăn quá ít?" Tử Thần Thục Tử toàn là quý tộc, thức ăn không nên ít đến thế chứ? Chẳng lẻ Tử Thần Thục Tử phát triển nhanh quá, nên không xoay vòng vốn kịp?
"Không sai!" Harry dùng sức gật đầu "Hiệu trưởng, thầy không biết đâu, yến hội không nói, đồ ăn bình thường ấy, một miếng bít tết còn không to bằng trong trường, càng miễn bàn đến phải bảo trì lễ nghi ăn uống, Chúa Tể Hắc Ám còn thỉnh thoảng mở miệng hỏi vài câu, con cũng chẳng tài nào ăn xong trước Chúa Tể Hắc Ám được, một bữa thôi mà muốn xỉu luôn đấy!" Harry lớn tiếng lên án mấy ngày không tốt lành chút nào này.

"....Khụ, trò Oakley, không biết trò thấy thế nào về Tử Thần Thục Tử?" Dumbledore từ bỏ Harry, quay đầu hỏi Ron vẫn im lặng không lên tiếng.

"...Tử Thần Thục Tử đã giết anh trai của con." Xin lỗi Fred.


Đừng trách em lôi anh ra làm cớ.

Tuy rằng đời này anh sống tốt lắm, nhưng đời trước anh teo thiệt.

"Thật xin lỗi, trò Oakley." Nếu vậy thì Oakley sẽ không gia nhập Tử Thần Thục Tử, còn vị Levins này....Dumbledore nhìn Harry còn đang oán giận thức ăn của Tử Thần Thục Tử....hẳn là cũng không thể đi.

"Khụ, như vậy hai trò có tìm được manh mối gì trong kỳ nghỉ chứ?" Dumbledore ho khan nhắc nhở Harry sau lưng đã bắt đầu có oán khí lơ lửng.

"Tìm được vài thứ, nhưng không có gì sử dụng được." Harry nhớ đến cái xoay thời gian của Ufiebel.

"Ồ, có thể nói cho ta sao? Không chừng ta có thể giúp hai tró giải quyết vài vấn đề liên quan đến luyện kim, dù sao quan hệ của ta và Nico cũng không tệ lắm." Lúc này Harry mới nhớ đến Nicholas Flamel đã sống bảy tám trăm năm là bạn của Dumbledore.

"Đương nhiên có thể, trên thực tế, thầy có thể giúp rất nhiều." Harry vẽ cái xoay thời gian kia trong không khí "Đây là xoay thời gian của Ufiebel, nghe nói có thể tuỳ tiện xuyên qua thời gian, thầy từng thấy bao giờ chưa ạ?"
"Ta nhìn xem..." Dumbledore lau lau mắt kính, nhìn kỹ cái thứ có bộ dạng giống ốc sên kia "Trò Levins, khi nãy cậu nói đây là xoay thời gian của Ufiebel?"
"Đúng vậy, thầy từng thấy rồi sao?" Harry nhìn hiệu trưởng đột nhiên im lặng.


"Đúng vậy, là chuyện rất lâu rồi." Lâu như cụ rời khỏi người kia ngày hôm qua vậy "Thật đáng tiếc, trò Levins, thứ này cũng chẳng thể nào xuyên qua thời gian được, có thể bởi vì niên đại lâu quá, khiến nó không thể nào nghịch chuyễn thời gian nữa." Tuy rằng cụ đã tự đi tìm Nico để sửa chữa, nhưng xem từ đầu đến đuôi, cũng chẳng phát hiện ra nó có vấn đề gì.

"Thầy có thể nói cho con biết nó ở đâu được chứ?" Cho dù thế nào cũng phải thử một lần.

"..." Dumbledore thở dài, nhìn khung ảnh trống không trên bàn "Đức, Nurmengard."
"...." Bọn Harry hiển nhiên biết chuyện của Grindelwald và Dumbledore, xem ra Gellert muốn kéo quan hệ của hai người bọn họ về trước khi gây gổ, chỉ tiếc là không thành công "Hiệu trưởng, để bọn con..." Tìm cách khác.

"Cuối tuần này, ta mang mấy trò đi gặp một người bạn già, cái xoay thời gian ở chỗ cậu ấy." Dumbledore thở dài lần nữa, cho bọn Harry rời khỏi.

Đến khi Harry và Ron rời khỏi phòng hiệu trưởng, Dumbledore dùng đũa phép gõ gõ khung ảnh, trong khung ảnh xuất hiện một tấm hình, trong ảnh là hai chàng trai nằm trên cỏ nhìn nhau cười, mười ngón tay đan chặt nói lên tình cảm của cả hai "Gellert..."
Harry và Ron im lặng đi trên hành lang, Harry đột nhiên mở miệng "Ron, cậu nói nếu chúng ta nói trước cho hiệu trưởng vài việc, thì tương lai có gì thay đổi không?" Chẳng hạn như quan hệ giữa hiệu trưởng và Grundelwald sẽ không tồi tệ đến thế.

"Ai biết được? Cũng giống như hai bọn mình không ai biết vì sao cả hai lại đến đây." Không làm sao biết.

Ron nhớ đến Hermione, hay tìm cô ấy tỏ tình sau khi trở về nhỉ.

"Vậy cứ thử đi." Harry quyết định nói sơ sơ kết quả tương lai của hiệu trưởng cho cựu Chúa Tể Hắc Ám trong Nurmengard.


Bọn họ trở về quá khứ là để thay đổi tương lai, dù cho đó là tương lai của ai.

Đêm nay Harry ngủ không ngon, cả đêm đều mơ thấy người trong quá khứ, Cedric bị tia sáng xanh lá đánh trúng, Dumbledore rơi xuống tháp cao, Sirius lọt qua màn che, Remus trên chiến trường, Hermione trợ giúp bọn họ chạy khỏi Hogwarts; George yểm trợ cho cả đám bỏ trốn...Sinh vật huyền bí vì để bọn họ an toàn thức tỉnh huyết thống mà đi đánh nhau với vũ xà, phù thuỷ bị phản phệ vì sử dụng ma pháp cấm kỹ....cùng với look at me trong cái lều hét kia....!
"Harry! Cậu lại làm gì nữa thế?" Snape nhíu mày nhìn Harry ngồi đối diện "Cậu nói tôi đến thư viện với cậu, mà bản thân cậu lại đần thối ra hệt con sên!"
"Xin lỗi, Severus." Harry xoa xoa trán, câu nói cuối cùng trong giấc mộng đêm qua của y, đã từng tham dự tất cả ác mộng của y, sáng nay thấy Snape còn có chút cảm giác không thật.

"Cậu hôm nay sao thế? Quái dị từ sáng đến giờ." Lúc gặp nhau trong đại sảnh đường ban sáng, cú vỗ vai ấy của Harry, làm Snape muốn đập luôn mặt xuống đất.

"Xin lỗi, tối qua ngủ không ngon." Ban sáng gặp Snape còn nghĩ mình đang nằm mơ, mơ màng đuổi theo mới phát hiện cậu ta còn sống.

HẾT CHƯƠNG 96.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.