Rất nhanh, Gellert Grindelwald ở Nurmengard cũng nhận được tin tức mới nhất về giới phù thủy nước Anh từ Thánh Đồ.
Trận quyết đấu năm đó, Dumbledore đã thật sự làm Gellert tổn thương, dù vậy, ông vẫn giao đũa phép ra, cũng cho người nọ thanh danh bạch phù thủy, thậm chí Gellert còn tiến vào Nurmengard mà năm đó ông tự tay thiết kế.
Dù mang cái danh nghĩa bị “giam lỏng”, Gellert vẫn luôn hy vọng có thể tiếp tục nối duyên cũ cùng Dumbledore, có thể nhận ra ngay từ địa điểm mà ông lựa chọn bị giam cầm. Không ít Thánh Đồ cấp cao hết chỗ nói… đại nhân của họ… lại bằng lòng giam mình lại, chỉ vì xóa bỏ đi cái ranh giới giữa “phù thủy trắng” và “Chúa tể Hắc ám”.
Cũng may tôn nghiêm của Gellert còn không cho phép ông cầu xin, mà Dumbledore căn bản không có can đảm đối mặt với ông, hai người kia cứ dậm chân tại chỗ. Đối với điều này, phần lớn Thánh Đồ đều vui như mở cờ, cũng có một đám người chưa hề từ bỏ ý định kéo sự chú ý của Chúa tể bọn họ sang nơi này từ lão già râu bạc suốt ngày giả ngu ở nước Anh kia.
Còn Bộ Pháp thuật nước Đức mà Dược cấm pháp thuật? Đùa à, Thánh Đồ đã kinh doanh nhiều năm ở nước Đức, thành viên lại chủ yếu từ quý tộc, vào lúc mạnh nhất còn hầu hết ở châu Âu, chẳng lẽ chỉ một trận quyết đấu “thất bại” mà có thể nghiêng ngả? So với việc nói Gellert giải tán Thánh Đồ, không bằng nói Gellert thấy tình thế không tốt nhân cơ hội rửa sạch tổ chức này, mà trận quyết đấu kia lại như ông giúp cho người yêu, đạt tới mục đích diễn ra cuộc đấu chính trị.
Kết quả, Bộ Pháp thuật nước Đức rất hài lòng, họ thu lại quyền lợi bên ngoài; Dumbledore rất hài lòng, mình đánh bại Chúa tể Hắc ám, để lại cho toàn bộ giới phù thủy một cái danh sáng trưng; Thánh Đồ cũng rất hài lòng, điên cuồng mở rộng cộng thêm một lần tẩy sạch không chỉ gia tăng sự tập trung của họ, sự hợp tác và giao tiếp cũng mở ra cực lớn, nhất thời, nghiên cứu trong các lĩnh vực vẫn giậm chân tại chỗ vài thế kỷ qua cũng tiến một bước dài, các quý tộc nước Đức đi đường đều có danh cả.
Nhưng Gellert lại không hài lòng, dù diễn trò, ông cũng đã “bi thảm” tới cực điểm, dù là vậy, người yêu của ông lại không thèm gặp ông chỉ một lần.
Đến, rồi lại ung dung đi… Gellert từ chờ mong, đến quen thuộc… Một ngày nào đó nếu Dumbledore thật sự mở cửa vào, Gellert có khi còn không thích ứng.
Lại nói tiếp Chúa tể Hắc ám đều khá bốc đồng, hiện tại Gellert cũng vậy, “Cậu không gặp tôi thì tôi tự đến, tôi phải bắt cậu gặp tôi”, nhiều năm không gặp khiến trong cảm nhận của Gellert Dumbledore vĩnh viễn là thanh niên tóc nâu mỉm cười với ông buổi chiều, cho dù Thánh Đồ nói gì ông cũng không để ý.
Thật vất cả, Chúa tể nhà mình ngoài việc hứng thú với chuyện bên ngoài của Dumbledore — tuy khi mới bắt đầu vẫn là vì Dumbledore, Thánh Đồ vẫn gắng hết sức tra rõ ràng rành mạch tin tức giới phù thủy nước Anh gần đây. Thậm chí họ còn nộp cả ảnh vài “nhân vật nổi danh” dạo này, chỉ còn nước xin ông mau chóng tìm người yêu là xong.
Gellert cũng lơ đễnh, thực tế, trải qua nhiều năm như vậy, quan hệ giữa Gellert và Thánh đồ đã không chỉ là cấp trên và cấp dưới, đương nhiên Gellert là Chúa tể của Thánh Đồ nhưng ông càng giống tín ngưỡng của Thánh Đồ hơn. Mà Gellert cũng sẽ không để ý một ít trò đùa không ảnh hưởng đến toàn cục hay như sự quan tâm quá độ của Thánh Đồ.
Ừm… nước Anh có một tên là Voldemort, kêu gọi “máu trong là cao nhất”? Hừ, một đứa nhỏ đầu óc còn chưa lớn thôi, chỉ cần hắn không vươn tay đến nước Anh là được… Ừm, chẳng liên quan tới mình, bỏ qua bỏ qua; a, cái này là nhà Prince? Không đúng, sao lại là họ “Snape”?
Bản thân là xuất thân quý tộc, lại có nghiên cứu về hệ thống gia phả quý tộc Gellert vừa thấy tấm ảnh “Severus Snape” Nhà bào chế thuốc cấp A lại mẫn cảm nhận ra đặc điểm dòng máu nhà Prince – tóc đen mắt đen. Lại nói tiếp, nhà Prince và nhà Grindelwald miễn cưỡng cũng coi là có quan hệ. Gần như là cùng đại, nhà Prince có pha trộn huyết mạch tinh linh hắc ám, mà nhà Grindelwald lại pha trộn huyết mạch tinh linh tự nhiên.
Khác với bình thường, thật ra ở trong thế giới tinh linh, tinh linh tự nhiên cũng tốt, tinh linh hắc ám cũng vậy, chỉ là nơi phát ra pháp lực là khác nhau thôi, cũng không phân biệt là chính nghĩa hay tà ác. Tinh linh tự nhiên gần với hệ pháp thuật tự nhiên, mà tinh linh hắc ám thì am hiểu pháp thuật hắc ám.
Nên sau đó gia tộc Grindelwald cho ra đời không ít bậc thầy luyện kim, sự hiểu biết về nguyên tố pháp thuật làm họ có ưu thế trên trận pháp, mà gia tộc Prince lại tới nước Anh, bắt đầu kinh doanh độc dược – tinh linh hắc ám mẫn cảm về linh hồn làm họ có được lợi ích trên độc dược hơn các lĩnh vực khác.
Rất nhiều thế kỷ qua đi, trừ bỏ điển tịch gia tộc từ xưa của hai nhà và một ít ghi chép về tinh linh thì giới phù thủy đã không còn ai biết được quan hệ giữa gia tộc Grindelwald và gia tộc Prince.
Làm người kế thừa gia tộc Grindelwald, đương nhiên Gellert có biết một ít, người có công phía sau chính là người bác chồng tại thung lũng Godric, “Tóc đen mắt đen, là dấu hiệu theo huyết mạch tinh linh hắc ám của gia tộc Prince, phù thủy có đặc thù này chắc chắn đến từ gia chủ Prince có dòng máu đậm nhất, hơn nữa có khả năng sẽ thức tỉnh huyết mạch tinh linh hắc ám.”
Lời nói của người bác này được Gellert nhớ kỹ trong lòng, “Snape… Snape…” Gellert vốn chỉ muốn quan tâm một chút đến tình hình gần đây của Dumbledore, không ngờ lại để ông nhìn thấy một người hứng thú. Đơn giản không có việc gì làm, Gellert ra lệnh cho Thánh Đồ tìm hiểu toàn bộ tư liệu về cuộc sống năm năm ở Hogwarts của “Severus Snape” này.
Toàn bộ Thánh Đồ hân hoan ủng hộ, đây chính là người đầu tiên không phải Dumbledore mà Chúa tể của họ cảm thấy hứng thú đó! Nhất thời, các quý tộc nước Đức liên tục tổ chức dạ hội và gặp gỡ, nhóm phù thủy tốp năm tốp ba đứng đắn ở cùng nhau đoán quan hệ giữa phù thủy nhỏ tên Snape này và Chúa tể của họ.
Cha con? Xong, liền bí mật nhìn Chúa tể của họ…
Tình nhân? Mắt các quý tộc sáng lóe, nhưng rõ ràng phù thủy nhỏ này không có vẻ được như gia chủ gia tộc Malfoy gần đây.
Tuy nhiên dù là nguyên nhân gì đi nữa, lực chú ý Gellert bị dời đi là sự thật không thể chối cãi. Không mấy ngày nữa, cuộc đời Severus Snape đã được đưa vào Nurmengard.
Kỳ thật câu chuyện của Snape rất đơn giản, chỉ là một Slytherin cố chấp gả cho Muggle, rồi xảy ra bi kịch. Mấy ngàn năm đến nay mâu thuẫn giữa phù thủy và Muggle đều không thể nào hàn gắn, thật sự không mới mẻ gì. Nhưng làm Gellert cảm thấy hứng thú chính là bản thân Severus, xác thực mà nói là Snape sau năm thứ ba.
Nhìn xem, Gellert rất kỳ lạ, hợp tác cùng gia tộc Malfoy, bậc thầy độc dược đứng phía sau, học đồ Slughorn… Dù Snape này có lai lịch gì, Gellert cũng phải nói một câu: khá có đầu óc. Tìm được một tấm gỗ thích hợp, giấu mình ở phía sau, vĩnh viễn không cho ai biết con bài ẩn của mình, Gellert ngửi được mùi đồng loại trên người Snape.
Có điều, nhóc con này gần đây có hơi vội vàng, Gellert cau mày nhìn Snape tham gia cuộc thi Nhà bào chế thuốc cấp A, là cái gì đã kích thích nhóc con này?
Biểu hiện của Snape được Gellert khá quý mến, còn Voldemort, xí, một người thừa kế không được tài năng gì, đừng tưởng rằng hắn có thể che dấu nổi thân phận máu lai của mình, người vứt bỏ dòng họ và gia tộc của mình không có tư cách nói chuyện với ông.
Malfoy… Malfoy, Gellert nhìn vài tờ tư liệu mỏng manh về Snape, hai phần ba trên đó có liên quan tới tên Malfoy. Chuyện gì đây?
Rất ít người biết, khi còn trẻ ngoài nghiên cứu pháp thuật thì Gellert cũng rất thích việc phải hỏi đến tận cùng. Thói quen này đã chậm rãi được sửa lại sau khi ông thành lập Thánh Đồ, vì làm sao ông có thể tự thân vận động nhiều đến thế. Có điều hiện tại giam ở trong Nurmengard lại làm ông có thói quen này, đầu tiên thử nghiệm chính là Snape, a, có lẽ còn phải tính cả gia tộc Malfoy.
“Đi thăm dò tin tức gần đây của gia tộc Malfoy.” Gellert phân phó theo thói quen.
Kết quả lần này giới phù thủy nước Đức lại bị chấn động, gia tộc Malfoy đó, quý tộc lâu đời nước Anh đó, hay là… các quý tộc đau đầu suy nghĩ… đổi khẩu vị? Malfoy sáng lóe thấy thế nào cũng mạnh hơn Snape tối như mực kia.
Từ đó không thể không khích lệ hiệu suất của Thánh Đồ, xem ra giấu tài mấy năm qua không chỉ không tổn thất thực lực mà càng làm mạng lưới tin tức của họ càng thêm toàn diện cùng bí mật. Ngày hôm sau, tư liệu của Abraxas và Lucius đã được để trên đầu giường Gellert, nhất là còn để thêm một tấm ảnh chụp toàn thân.
“Chúa tể, còn một ít…” Thánh Đồ đưa đến tư liệu nhăn nhó nói.
Gellert đen mặt, ông có chút vô lực mà phất tay, “Để họ hủy ảnh đi, dù sau cũng là quý tộc số một số hai ở nước Anh.”
Ảnh chiếm lượng lớn trên tư liệu, cũng không có mấy chữ, nhưng chỉ mấy chữ này đã đủ để Gellert đoán ra.
Abraxas Malfoy, gia chủ tiền nhiệm gia tộc Malfoy, thái độ với Voldemort không rõ, là bạn với Orion Black, hai tháng trước bị bệnh cấp tính qua đời.
Lucius Malfoy, gia chủ đương nhiệm gia tộc Malfoy, nghe nói hiện nay đã thề trung thành với Voldemort, từng có lời đồn có quan hệ yêu đương với Severus Snape, nhưng giữa hai người cũng không xuất hiện nhiều. Hiện nay đã học kế thừa gia nghiệp, không lâu đính hôn với tam tiểu thư gia tộc Black.
“Snape… Abraxas Malfoy… Lucius Malfoy…” Đầu óc lão Chúa tể Hắc ám chậm rãi nối lại, nhờ vào mạng lưới tin tức mạnh mẽ của Thánh Đồ, ông có thể biết một số giao dịch âm thầm giữa Snape và gia tộc Malfoy, khiến ông liên kết vài người lại, mà không như phù thủy nước Anh xem nhẹ Snape.
“Abraxas Malfoy… Abraxas Malfoy…” Cuối cùng Gellert nhìn vào tấm ảnh chụp Abraxas cười đa tình, giống như vì cái chết của hắn mới làm hai đứa nhỏ kia đùa nghịch đúng mực.
Cơ bản đã rõ, Gellert cũng bỏ qua. Giới phù thủy nước Anh thế nào cũng không liên quan tới ông, nói đến nói đi ông cũng chỉ tò mò mà thôi. Nhưng Gellert không nghĩ tới, sự oán hận của Thánh Đồ vài năm nay một khi bùng nổ là đáng sợ cỡ nào.
Vài ngày sau, Gellert theo thường lệ tỉnh lại giữa căn phòng ngủ trang trọn ở Nurmengard, bên giường đã có bữa sáng và tất cả đồ dùng, tương đối đặc biệt là trung tâm phòng đặt một cái hòm lớn, được đóng gói bằng một loại giấy xanh bạc, trên đó còn mang theo một cái nơ bướm màu hồng rất to.
Cũng may vài năm nay Gellert đã quen với hành vi động kinh của các Thánh Đồ, lần này thẩm mỹ có hơi khoa trương một chút thôi. (Thánh Đồ: nếu không phải Chúa tể coi trọng lão ong mật Dumbledore kia, chúng tôi cũng sẽ không như vậy, aaaaa, màu hồng thần mã)
“Diffindo.” Lão Chúa tể Hắc ám ném ra một thần chú không đũa phép chuẩn xác, ruy băng cởi ra, giấy gói cũng bị cắt. Rồi Gellert làm ra một hành động mà ông chưa từng làm – ông trực tiếp đổ cà phê lên người. Giữa phòng, một người đẹp tóc bạch kim đang ngủ yên tường trong quan tài thủy tinh trong suốt, lão Chúa tể Hắc ám quen hắn, mấy ngày trước ông còn nhìn ảnh chụp của hắn cảm thán mà.