Hư Lộ

Chương 58: Thiết Tử Dạ Xoa mắc câu



- Hả, cái gì? Ngươi đã tu luyện đến Ngưng Khí tầng bảy rồi còn kiểm tra linh căn làm cái rắm gì nữa?

Tên áo đen nhảy dựng lên chất vấn. Thằng nhãi này đang đùa với lão tử hay sao. Ngươi không có linh căn thì tu luyện được đến thực lực như bây giờ sao mà còn đòi đi kiểm tra. Hay là tiểu quỷ này có sở thích giả trư ăn thịt hổ, muốn bất ngờ tỏa sáng để uy phong một phen trước mặt các trưởng môn. Càng suy nghĩ ánh mắt gã càng quái khí nhìn Nguyên Hạo.

- Khụ khụ, ngươi đừng hiểu lầm. Thật ra là do ta may mắn gặp được cơ duyên nên mới tập tành tu luyện chơi một tí. Nhưng do không có sư môn cũng như không biết linh căn mình thuộc loại gì nên mới tham gia buổi trắc khảo này.

Vội vàng phân bua giải thích, Nguyên Hạo bày ra một khuôn mặt ngây thơ thuần khiết vô cùng. Tên áo đen hơi do dự suy nghĩ vài phút rồi gật đầu đáp:

- Ta tạm tin lời ngươi là thật. Vậy ngươi đã kiểm tra xong chưa?

Thấy đối phương đã bắt đầu mắc câu rồi, Nguyên Hạo giả bộ ngước mặt lên thở dài, giọng nói nghẹn khuất.

- Ta cứ nghĩ mong muốn đơn giản nhỏ bé của mình sẽ dễ dàng thực hiện. Không ngờ khi Khổng chưởng môn phát hiện ra một thiếu niên thuần linh căn thì vội vàng tuyên bố kết thúc trắc khảo. Ta...ta cảm thấy mọi ước mơ và nguyện vọng như sụp đổ vậy.

Giọng điệu của Nguyên Hạo lúc này vô cùng tội nghiệp a. Về khoản khóc lóc ăn vạ thì tên này đúng là thiên tài hàng đầu rồi. Gã áo đen cũng cảm thấy mủi lòng bèn vỗ vỗ vai hắn an ủi.

- Ngươi đừng nhụt chí như vậy. Đổi lại là kẻ khác khi biết trong đám thí sinh có một thuần linh căn đệ tử thì gã cũng chẳng quan tâm đến gì khác gì nữa. Hừ lão già Khổng Tấn này cũng nhanh tay thật. Sợ ta giựt mất tên đệ tử đó nên lão ta mới giấu nhẹm chuyện này đi. Đến khi ta phát giác thì thiếu niên đó cũng đã trở thành đệ tử của Hỏa Địa tông mất rồi. Được lắm, lát nữa ta sẽ tính sổ với lão hỗn đản đó sau. Giờ để ta giúp ngươi kiểm tra linh căn một chút. Nếu ngươi tư chất tốt ta sẽ giới thiệu một tông môn cao cấp cho.

- Người nói thật sao? Ta thật sự còn cơ hội ư?

Khóe mắt ươn ướt, Nguyên Hạo đóng giả hình tượng "cảm động" hết sức nhập tâm đến mức nếu ai trông thấy cũng sẽ tin đây là cảm xúc thật của hắn. Tạo nghệ diễn xuất tên này quá xuất thần nhập hóa rồi. Ngay cả tên áo đen vừa rồi còn chút thành kiến với hắn cũng gật đầu hài lòng. Từ trong nhẫn trữ vật, gã móc ra quả thủy tinh cầu kiểm tra linh căn quen thuộc và nói:

- Ngươi hãy đặt tay lên quả cầu này. Nó sẽ cho biết linh căn của ngươi thuộc tính gì và chất lượng ra sao.

Nguyên Hạo nhìn quả cầu trong suốt ra vẻ do dự một hồi rồi rụt rè lên tiếng:

- Ngài có thể kiểm tra vị huynh đệ này của ta trước không? Huynh ấy cũng không được kiểm tra linh căn như ta, rất tội nghiệp á.

- Hừm thôi được rồi, coi như làm chút việc tốt. Cả hai ngươi tranh thủ thời gian đi.

Nguyên Hạo vâng dạ cảm ơn rồi vội vàng chụp lấy Khương Thượng to nhỏ gì đó. Sau đó, hắn cùng lão cùng đi đến trước mặt tên áo đen.

- Tại hạ Khương Thượng, đa tạ tiền bối đã rộng lượng giúp đỡ.

Khách sáo cảm tạ một câu Khương lão liền đặt tay lên quả cầu. Ánh mắt tên áo đen khá hời hợt, không chút biểu cảm. Vốn dĩ gã chỉ hứng thú với Nguyên Hạo, tên thiếu niên này đơn thuần là tiện tay giúp đỡ thôi. Thế nhưng kết quả từ màu sắc quả cầu phát ra lại khiến hai mắt gã trợn lên, miệng mở to đến mức có thể nhét được cả quả trứng vào. Một màu trắng sữa hơi đục đang phát sáng rực rỡ khiến cho mọi người xung quanh đều bị hấp dẫn nhìn sang.

- Nhìn kìa cái đó không phải là thủy tinh cầu kiểm tra linh căn sao? Trời ạ, một màu sắc duy nhất, tên này là thuần linh căn đệ tử thứ hai sao?

- Màu trắng sữa này là thuộc tính gì vậy? Trong ngũ hành hình như không có màu sắc này.

- Ta kháo, tên này từ đâu xuất hiện vậy? Tại sao lúc nãy kiểm tra lại bỏ sót hắn.

Lại thêm một đợt oanh động mới, hàng ngàn người đang đứng ở quảng trường liền vội vàng chạy lại nơi ánh sáng phát ra. Cả đám chấp sự cũng giật mình nhìn nhau rồi đạp phi kiếm bay thẳng đến. Có điều tên áo đen này lại không phải loại dễ dãi như Khổng Tấn. Gã hừ lạnh một tiếng rồi vung tay tạo ra một màn chắn diện tích cả trăm mét khiến cho người ngoài không thể nào tiếp cận được. Tiếp đó gã thảy ra một cái lệnh bài cho đám chấp sự rồi quát lớn:

- Đây là lệnh bài đại diện cho trưởng môn thân phận của Hỏa Địa tông. Người cầm lệnh bài có quyền điều động ra lệnh bất kỳ đệ tử nào trong tông phái. Toàn bộ chấp sự có mặt nghe rõ, kẻ nào dù cố ý hay vô tình đụng vào màn chắn ta dựng ra thì lập tức giết chết ngay. Nếu các ngươi không dẹp yên được đám kiến hôi này thì ta sẽ không ngại lấy thủ cấp các người thay thế đâu.

Dứt lời, gã bùng phát linh lực dữ dội khiến người trong quảng trường thổ huyết trọng thương rất nhiều. Những kẻ đứng gần nhất thậm chí lục phủ ngũ tạng vỡ nát, thất khiếu chảy máu chết tươi tại chỗ. Đám chấp sự cũng thấy huyết khí sôi trào, linh lực toán loạn khiến cả đám ngã từ phi kiếm xuống đất.

- Kim Đan chân nhân! Không, uy áp này thậm chí còn đáng sợ hơn trưởng môn nữa. Từ lúc nào Hỏa Địa tông chúng ta lại xuất hiện một cao thủ đáng sợ như vậy chứ.

Mấy tên chấp sự hô lên sợ hãi. Nhưng bọn chúng cũng không phải lũ đầu đất nên cả đám vội vàng bò dậy rồi lập thành hàng rào cảnh xung quanh màn chắn. Ánh mắt từng tên chấp sự long lên như thú dữ. Giờ phút này chỉ cần tên thí sinh ngu ngốc chán sống nào dám bước lên thì hắn sẽ bị ăn tươi nuốt sống ngay. Thấy đám đông đã yên ổn, gã áo đen mới thu lại dáng vẻ sát thần của mình rồi sau đó quay sang cười híp mắt với Khương Thượng:

- Haha không ngờ lại là phong linh căn thuộc tính biến dị. Quả là tuổi trẻ tài cao nha. Không biết cậu đã có sư môn hay chưa? Nếu chưa thì ta sẽ giới thiệu cậu một vài tông môn hùng mạnh nhé.

Ta kháo, sao cảnh tượng này quen quá vậy. Nguyên Hạo đứng một bên liền vội ho khan vài tiếng. Hắn sợ để lão nói thêm vài câu nữa là sẽ phóng mất dạng giống như tên Khổng trưởng môn lúc nãy.

- Khụ khụ, vị huynh đệ kết nghĩa này của ta cũng chưa có đầu nhập tông môn nào cả. Mà hình như đến phiên ta kiểm tra linh căn đúng không vị đại ca áo đen này?

- Haha đúng vậy, suýt tí nữa ta quên mất. Nào đến đây kiểm tra đi. Ngươi cứ yên tâm đi, có huynh trưởng như vậy thì ngày sau ngươi cũng được thơm lây đấy. Quên giới thiệu với các ngươi ta tên là Thiết Tử, biệt hiệu Dạ Xoa. Các người cứ gọi ta Thiết ca là được.

Lại còn Thiết ca nữa chứ! Ta thấy gọi ngươi là quỷ dạ xoa phù hợp hơn nha. Lại còn cái gì thơm lây nữa, ca đây cần phải ăn ké danh tiếng người khác sao. Ngươi hãy chống mắt mà xem ca ca thể hiện đây. Mang theo khuôn mặt hắc tuyến, Nguyên Hạo tiến lên đặt tay lên thủy tinh cầu. Một, hai, ba hơi thở trôi qua. Một mảng màu đen ma mị từ từ lan rộng khắp quả cầu.

- Không... Không thể nào...

Thiết Tử dụi hai mắt mình liên tục như không tin tưởng vào những gì gã đang nhìn thấy. Chẳng mấy chốc màu đen đã phủ kín hết thủy tinh cầu khiến toàn thân gã run rẩy dữ dội như gặp quỷ vậy.

- Thần tích... Hắc Ám linh căn... Haha ta tìm được rồi.... Không ngờ ông trời cho Thiết Tử ta tìm được rồi haha

Gã bật cười lên như điên dại, nước mắt chảy dài trên má. Nguyên Hạo và Khương Thương đứng kế bên cảm thấy e ngại bèn lùi ra xa vài bước. Tên này bị thần kinh rồi sao, tự nhiên vừa khóc vừa cười như thế. Sau khi giải tỏa hết xúc động mãnh liệt của mình, Thiết Tử bất ngờ quay lại chụp lấy vai áo Nguyên Hạo. Ánh mắt gã nóng bỏng như thấy tình lang rồi dùng giọng điệu chân thành thốt lên:

- Ta đại diện cho phân đà phía đông của liên minh Thánh Vực thỉnh cầu ngươi gia nhập. Bọn ta là một trong những thế lực lớn nhất đại lục Lạc Thần này. Tông môn lớn lẫn siêu cấp đều có, chỉ cần nguyện ý thì tương lai ngươi nhất định sẽ trở thành cường giả hàng đầu, tiền đồ vô lượng. Nếu ngươi có yêu cầu gì cứ nói ra, trong khả năng cho phép ta sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng cho ngươi.

Nói đùa gì chứ, loại nhân tài cỡ này thì chỉ cần tên tiếu niên kia không đòi hỏi nghiêm trời lệch đất thì nhất định ta sẽ làm hắn hài lòng. Bất quá nếu hắn yêu cầu trên trời thì ta đành mặt dày nhờ vả mấy lão già ở liên minh tam tông thôi. Mà chỉ cần nghe đến Hắc Ám linh căn thì chắc chắn mấy lão bất tử đó sẽ giắt giò lên tranh giành còn không kịp nữa là. Chỉ cần vài chục năm nữa thôi, ma đạo bọn ta sẽ có cơ hội chuyển mình rồi.

- Thật sự đòi hỏi không quá đáng đều được đáp ứng tất cả sao Thiết ca?

- Ừm đúng vậy, sau này ngươi gia nhập tông môn thì càng được hưởng thụ ưu đãi vô số. Ngươi chính là đối tượng bọn ta sau này bồi dưỡng mà.

Thiết Tử hào phóng khoát tay nói. Gã xem chừng tên thiếu niên này mới bước vào tiên đạo. Chỉ cần cho chút lợi ích ngọt ngào dụ dỗ là xong thôi. Hắc hắc tìm được một hạt giống siêu cấp như vậy cho liên minh Thánh Vực chắc chắn ta sẽ lập công to. Nghĩ như vậy gã đắc ý ngửa mặt lên trời cười lớn. Đáng thương cho Hắc Quỷ này không hay biết Khương Thượng đang dùng ánh mắt tội nghiệp nhìn gã. Ai không hiểu con người Nguyên Hạo chứ lão thì quá rành rồi. Tuyệt đối tên Thiết Tử này sẽ bị hắn nuốt đến da xương cũng không còn. Trông thấy cảnh hai mắt Nguyên Hạo đang rực sáng, hai tay thì không ngừng tính toán những thứ hắn cần đòi hỏi, Khương lão chỉ biết thở dài cảm thán:

- Haiz thật là bi kịch nhân gian mà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.