Phó Bạc Yến ở trong phòng làm việc chờ Hùng Cách Cách tan làm.
Nhưng Hùng Cách Cách giống như bánh bao thịt đánh chó, một đi không trở lại.
Phó Bạc Yến đi ra khỏi phòng làm việc của mình, đến khu làm việc lượn một vòng sau đó đi thẳng đến văn phòng của Tô Hàng.
Quả nhiên, Hùng Cách Cách đang ngồi trong văn phòng của Tô Hàng, tập trung tinh thần đọc sách manga. Còn Tô Hàng thì đang chuyên tâm vẽ phác họa dung mạo của Hùng Cách Cách. Một nét chấm, một nét vẽ ngay cả vẻ mặt cũng dịu dàng tô điểm thêm sắc thái của tình yêu.
Trên bức tranh này Tô Hàng dùng bút bày tỏ toàn bộ tình cảm của mình, là tình cảm dịu dàng nhưng nồng cháy, nội liễm mà cố chấp.
Trên bức tranh này Phó Bạc Yến thấy được vẻ đẹp của Hùng Cách Cách, thấy được vị trí của cô trong lòng Tô Hàng. Có phải bởi vì hai anh em anh cùng chảy chung một dòng máu nên mới nảy sinh sự cố chấp với cùng một cô gái hay không? Đúng vậy, cố chấp. Không thể nói lý, không có đạo lý chỉ muốn độc chiếm dù là một nụ cười cũng khăng khăng không muốn chia sẻ cùng bất cứ ai hết.
Phó Bạc Yến cười tự giễu một tiếng, muốn tiến lên một bước, nhưng.... không thể nào bước được bước đó.
Đây là một không gian vô cùng riêng tư khiến Phó Bạc Yến nảy sinh loại cảm giác bị bài xích bên ngoài.
Bên trong văn phòng Hùng Cách Cách vùi đầu vào đọc manga, thỉnh thoảng cười hì hì gian trá. Dáng vẻ cả thể xác và tinh thần đều tập trung tinh thần quả thật không coi ai ra gì.
Tô Hàng ôm bản vẽ, trong mắt chỉ có những đường phác họa của Hùng Cách Cách. Ngòi bút xoẹt xoẹt trên giấy giống như một bản tình ca du dương.
Trong lòng Phó Bạc Yến ê ẩm, không thể nói rõ là vì cái gì, anh đóng cửa phòng làm việc lại, một thân một mình đi ra khỏi công ty.
Anh nghĩ anh nên đi tìm Xương Kỳ nói chuyện một chút.
Anh có linh cảm rằng sở dĩ Hùng Cách Cách trở trên khác thường tuyệt đối có liên quan tới Xương Kỳ.
Rốt cuộc Xương Kỳ đã nói gì với Hùng Cách Cách? !
Tình một đêm ư? Hùng Cách Cách để tâm sao?
Khi anh phát sinh tình một đêm với Xương Kỳ hoàn toàn chưa yêu cô nàng Hùng Cách Cách này. Vì vậy Hùng Cách Cách không thể khép cái tội này cho anh.
Anh biết mình đã thấp thỏm lo âu rồi. Nhất là sau khi nhìn thấy tình ý của Tô Hàng với Hùng Cách Cách anh liền luống cuống. Anh chỉ e sợ trái tim của Hùng Cách Cách sẽ lệch khỏi quỹ đạo. Tuy nói anh hy vọng Tô Hàng có thể nhận được hạnh phúc mà nó mong muốn nhưng người cho nó hạnh phúc không thể nào là Hùng Cách Cách được. Đừng nói anh ích kỷ, bởi người nhà họ Phó bọn họ chẳng có ai là không ích kỷ cả. Phó Khương là một bề trên không phải vẫn nhiệt tình khuấy nước đục đó sao?
Đúng vậy, người nhà họ Phó đều quá khát vọng hạnh phúc. Thậm chí có thể… không từ một thủ đoạn nào.
Phó Bạc Yến lấy điện thoại di động ra gọi cho Xương Kỳ. Nhưng đầu bên kia điện thoại từ đầu đến cuối không có ai trả lời, trực tiếp chuyển vào hệ thống để lại lời nhắn.
Phó Bạc Yến nói, anh sẽ đợi Xương Kỳ ở quán bar Phí Điểm.
Hôm nay, bất kể thế nào anh cũng phải gặp cô ta.
Người phụ nữ này quá nhiều mưu tính, giải quyết cô ta sớm một chút thì anh mới có thể ôm được hạnh phúc mình muốn.
Sau khi Hùng Cách Cách ở trong văn phòng xem xong manga mới bất giác nhớ tới một vấn đề, dường như cô đã quên mất căn dặn của Phó Bạc Yến, quên mất sau khi quẹt thẻ xong phải đến phòng làm việc tìm anh ấy.
Hùng Cách Cách đứng dậy khỏi ghế, ba chân bốn cẳng chạy đến văn phòng của Phó Bạc Yến. Thế nhưng chờ đợi cô chỉ là cánh cửa lớn khóa chặt.
Hùng Cách Cách rối rắm nói: Làm sao bây giờ? Tôi quên mất phải đến chỗ Bạc Yến để về nhà cùng anh ấy rồi.
Tô Hàng nhún vai nói: Có lẽ anh ấy có hẹn nên đi trước rồi cũng nên.
Hùng Cách Cách nghĩ tới Xương Kỳ, nghĩ tới đứa nhỏ trong bụng Xương Kỳ trong lòng hơi khó chịu, cô lầm bầm nói: Ừ, có lẽ anh ấy đi tìm gặp Xương Kỳ rồi.”
Tô Hàng mặc dù dễ dàng kích động, nhưng tuyệt đối là một người khôn ngoan. Cậu vừa nghe lời Hùng Cách Cách nói, là có thể thấy được mấy phần ý tứ. Cậu hỏi: Cô từng tiếp xúc với Xương Kỳ rồi hả?
Hùng Cách Cách thành thật khai báo: Hôm ở trong viện tôi có gặp Xương Kỳ rồi. Cô ta nói cô ta mang thai đứa bé của Bạc Yến bảo tôi cách xa anh ấy một chút, đừng làm kẻ thứ ba.
Con ngươi Tô Hàng híp lại phát ra hai luồng ánh sáng sắc bén lạnh thấu xương. Tạm thời dù cô ả Xương Kỳ kia suy cho cùng có mang thai đứa bé của Phó Bạc Yến nhưng trong lòng ả ta tuyệt đối hiểm ác đáng sợ! Chỉ có điều không hiểm ác hơn cậu được. A, anh hai, xin lỗi anh. Tuy rằng mọi người đều đã thống nhất phải hợp lực chống lại người ngoài nhưng nếu anh đã trêu chọc Xương Kỳ thì đã định trước là bị knockout rồi.
Dĩ nhiên ngoài mặt là quân đồng minh vẫn rất cần thiết. Sau lưng Hùng Cách Cách chỉ có thể là của một mình cậu thôi!
Kiểu người chăng hoa thành tính như anh hai thật sự không hợp với Hùng Cách Cách an phận thủ thường như vậy. Để Hùng Cách Cách nhìn rõ bộ mặt thật của anh hai sớm một chút đối với mọi người mà nói cũng là chuyện tốt.
Lúc này đây Tô Hàng dứt khoát quyết định vì cô gái này, cậu phải bán đứng anh em!
Trong lòng cậu đang cười gian nhưng ngoài mặt lại giả bộ tùy ý trêu đùa, cậu vỗ tay lên vai Hùng Cách Cách nói hùng hổ: “Cuộc sống riêng tư của anh tôi trước giờ rất linh tinh, không cần quan tâm đến anh ấy, để anh ấy điên khùng đi, ba mẹ già tôi chẳng sớm thì muộn cũng sẽ trừng trị anh ấy! Đúng rồi, muộn thế này rồi chắc cô đói lắm nhỉ? Chúng ta vào văn phòng lấy bản phác họa trước sau đó đi ăn một bữa thật no!”
Quay lại phòng làm việc của Tô Hàng Hùng Cách Cách nhìn thấy bức chân dung của mình nhất thời há hốc miệng kinh ngạc nói: “Đây là anh vẽ đấy à?”
Tô Hàng rất tự hào ưỡn ngực, khẳng khái đáp: Ừm. Thích không?
Hùng Cách Cách gật đầu liên tục, Thích, thích cực kỳ! Tôi không ngờ mình lại xinh đẹp như vậy. Ha ha....Ha ha ha.... Hùng Cách Cách cầm bức tranh trong lòng mênh mông vô tận.
Tô Hàng ngưng mắt nhìn gương mặt tươi cười của Hùng Cách Cách, nhẹ giọng thổ lộ tiếng lòng: Cô vốn rất đẹp.
Hiếm khi Tô Hàng khích lệ người khác, Hùng Cách Cách hơi có cảm giác được sủng ái mà lo sợ. Xem chừng không phải Tô Hàng bị kích thích mà là cô bị Tô Hàng kích thích.
Hùng Cách Cách đỏ mặt, ngắm bức tranh của mình hết lần này đến lần khác rồi cô lẩm bẩm nói: “Anh vẽ cái này chắc tốn nhiều thời gian lắm nhỉ?” Xem ra cậu ta cũng rất dụng tâm đây.
Tô Hàng đáp: Cũng tàm tạm, một giờ thôi.
Hùng Cách Cách cảm khái nói: Quả thật tốn thời gian. Tại sao anh không dùng máy ảnh để chụp? Nếu như dùng máy chụp hình bấm tách tách cái là xong rồi. Nếu chụp không đẹp thì có thể PS. Tiết kiệm thời gian và công sức biết bao.
Tế bào lãng mạn của Tô Hàng đã bay múa đầy trời bị một câu nói của Hùng Cách Cách đập cho tan tành, vỡ vụn….
Đây chính là cái người ta vẫn gọi là thanh niên văn nghệ gặp phải nữ lưu manh sơn trại! Không có tế bào nghệ thuật, thật là đáng sợ.
Hùng Cách Cách thấy Tô Hàng ngây người như phỗng, giống như bị đả kích rất lớn. Cô quan tâm hỏi: Này, Tô Hàng, anh làm sao vậy?
Tô Hàng chợt hồi hồn, ôm lấy trái tim vỡ thành mảnh vụn rồi lắc đầu nói:: Không có....Không có gì. Chúng ta đi ăn cơm đi.
Mắt Hùng Cách Cách tỏa sáng: Ăn cái gì?
Tô Hàng cong môi cười hỏi: Cô muốn ăn cái gì?
Hùng Cách Cách nắm chặt tay: Tôi muốn ăn… búp – phê!” Búp-phê là nơi đáng yêu biêt nhường nào. Chỉ cần khẩu vị của bạn đủ tốt, dung lượng dạ dày đủ lớn, bạn có thể hưởng thụ các loại mỹ vị, còn không cần đắn đo việc ăn bao nhiêu lúc thanh toán chi phí sẽ tăng lên bấy nhiêu. Ăn búp-phê cũng giống như hậu cung. Bảy mươi hai phi tần tam cung lục viện đều ở đó, chỉ có chuyện Hoàn béo Yến gầy(**) bạn ăn không nổi, chứ không có chuyện bạn không được nhìn vẻ đẹp rung động vô song.
(**) Đây là câu thành ngữ của Trung Quốc thường dùng để so sánh vẻ đẹp của hai mỹ nhân Dương Ngọc Hoàn – hay còn gọi là Dương Quý Phi và Triệu Phi Yến. ‘Hoàn béo’ là Dương Ngọc Hoàn – Quý phi của vua Đường Huyền Tông có ngoại hình khá béo. ‘Yến gầy’ là Triệu Phi Yến hoàng hậu của Hán Thành Đế rất gầy. Cả hai đề là những mỹ nhân được ghi vào sử sách của Trung Quốc. Câu thành ngữ ý chỉ mỗi người có nét đẹp riêng có thế mạnh khác nhau. Người xưa thường dùng câu này để chỉ sự đối lập về hình thể giữa mỹ nhân đời Hán và đời Đường. Còn trong truyện này Hùng Cách Cách nói vậy là chỉ những người đang trong cuộc chiến giảm béo nên không dám ăn nhiều.
Hùng Cách Cách vô cùng yêu thích búp-phê!
Tô Hàng thấy Hùng Cách Cách vui vẻ nên đương nhiên cũng tích cực phối hợp, cậu đáp lại một tiếng “Được!”