Hứa Vị Trọng Sinh Ký

Chương 122: Bắt đầu cuối cùng [2] …



Kinh thành, Phương gia phủ đệ.

Xuyên qua hành lang uốn thật dài, Phương Tung đứng ở giữa đình, nhìn cách đó không xa, nữ tử khuôn mặt xinh đẹp đoan trang dịu dàng đang xuyên qua cổng vòm , hướng về phía hắn chậm rãi đi tới , đó là thê hắn, Thiết gia đích nữ, thân muội Thiết Mộc.

Năm đó vốn chỉ vì bình ổn tức giận mười hai gia tộc, vì để Hạo Nhiên bình an rời đi mà không thể không cùng Thiết gia liên minh — cưới nàng, hiện giờ, mười mấy năm , nhìn nữ tử đối diện trước mắt hắn mỉm cười, tươi cười thanh đạm , Phương Tung trong lòng rất phức tạp, đặc biệt khi hắn trở lại kinh thành lại nhìn thấy nàng một thân áo tang trắng đã uống thuốc độc , suýt nữa cũng không cứu nàng trở về được ……

Có áy náy, cũng có lo lắng, còn có may mắn.

Ngay từ đầu, hắn đối nàng có chút lãnh đạm, tuy rằng chưa từng khắt khe, cũng tôn kính, nhưng luôn lộ ra cẩn thận phòng bị, dù sao đối phương là muội muội của kẻ phản bội Hạo Nhiên , hắn không thể đối nàng có tín nhiệm tròn vẹn , cho dù là nhiều năm như vậy, Phương gia sự vụ, hắn cũng cẩn thận phòng bị nàng. Mà nàng, có lẽ là ngay từ đầu cũng đã biết, hôn nhân này chỉ là một hồi liên minh gia tộc, nàng bất quá là một vật phẩm đại biểu giao dịch, nàng cũng thật dè dặt, chỉ quan tâm tới chuyện trong trạch viện ( nhà có sân , viện riêng ) , cũng không mở miệng hỏi hắn cái gì, đợi có hài tử, nàng đến ngay cả chuyện trong trạch viện Phương gia cũng đều bỏ xuống, toàn tâm toàn ý nuôi nấng hài tử lớn lên, người Thiết gia tới, nàng cũng không gặp. Chỉ chuyên tâm chuyên ý chiếu cố hắn cùng hài tử .

Chậm rãi , giữa hắn cùng nàng liền có ăn ý tới kì lạ .

Ở trong trạch viện , hắn cùng nàng là phu thê tối bình thường trong thiên hạ, nàng đối hắn dịu dàng săn sóc, hắn đối nàng ôn nhu yêu thương, mà khi đi ra khỏi trạch viện , hắn là Phương Tung, mà nàng chỉ là Thiết gia đích nữ đã vào cửa Phương gia, người phù hợp với chức vị mẫu gia chủ của Phương gia tương lai.

“Phu quân có việc sao ?” Nữ tử đi tới trước mặt Phương Tung, tươi cười điềm tĩnh lộ ra nhu hòa.

“Ân. Uyển nhi đi cùng ta .” Phương Tung thấp giọng nói, vươn tay dắt lấy tay nữ tử, động tác này rất tùy ý, nhưng ở trong mắt nữ tử, cũng tựa như là trời nứt ra một kẽ , trên mặt nàng che dấu không được kinh ngạc, bởi vì mười mấy năm qua, phu quân của nàng cũng không ở bên ngoài có cử chỉ thân mật gì với nàng .

Phương Tung chỉ mỉm cười, nắm tay nữ tử , đi nhanh về phía cửa hậu .

Nữ tử hoang mang đi theo Phương Tung, đợi đến khi đi vào cửa hậu, lên xe ngựa, nữ tử vẫn không rõ, lần này muốn đi đâu ? Nhưng nữ tử cũng chỉ mềm mại dựa vào Phương Tung, cũng không nói lời nào .

Sau đó, xe ngựa rẽ qua mấy vòng, xuyên qua Đông môn, rất nhanh đi vào một trang viên ở vùng ngoại ô kinh thành.

Phương Tung xuống xe ngựa, đỡ nữ tử đi xuống dưới , nữ tử nhìn trang viên trước mắt, trang viên rất bí mật, cũng rất bình thường, nếu không phải Phương Tung mang đến, nàng sẽ nghĩ đây chỉ là một trang viên bình thường, nhưng Phương Tung, phu quân của nàng mang đến , vậy nơi này rất không bình thường.

“Uyển nhi, chúng ta đi.” Phương Tung nắm tay nữ tử , bước vào trang viên.

Nữ tử vẫn có chút mờ mịt như cũ, đợi tới khi vào trang viên, nhìn thấy trong vườn trang viên, Phương Kính Nhiên, nhị đệ của phu quân nàng đang hắc nghiêm mặt, trừng mắt một nam tử đang há lớn miệng ăn cơm , dáng ăn của người đó cũng rất không văn nhã. Nữ tử đầu tiên là ngẩn ra, đợi nhìn kỹ khuôn mặt nam tử kia , không khỏi che miệng ngạc nhiên, Phương Hạo Nhiên?!

Phương Kính Nhiên nghe thấy động tĩnh, ngẩng đầu, thấy là Phương Tung đang cười ha hả nhìn lại đây, trong tay còn nắm lấy tay đại tẩu của hắn , không khỏi sửng sốt, lập tức mau mau đứng dậy, cung kính chắp tay “Đệ đệ bái kiến đại ca, đại tẩu.”

Phương Hạo Nhiên cũng ngẩng đầu, vừa thấy, không khỏi giật mình sửng sốt một chút, lập tức vội buông bát , lấy tay lung tung xoa xoa miệng, cười hì hì chắp tay nói “Hạo Nhiên kiến quá đại ca, đại tẩu ! Đại tẩu, ta là Hạo Nhiên, lần đầu gặp mặt , nhĩ hảo .”

Phương Kính Nhiên vừa nghe cách nói cà lơ phất phơ của Phương Hạo Nhiên như vậy, hắc nghiêm mặt, nâng tay liền gõ mạnh Phương Hạo Nhiên một cái “Ngươi nghiêm túc chút cho ta đi !”

Phương Hạo Nhiên bưng đầu, cười hắc hắc, đôi mắt hướng về phía nữ tử , chớp chớp.

Phương Tung cũng xua tay cười nói “Tốt lắm, Kính Nhiên, ngươi nha, cũng đừng đối xử với Hạo Nhiên khắc nghiệt như vậy, hôm nay , ba người huynh đệ chúng ta rốt cục cũng tương tụ ở kinh thành . Cứ để tùy ý đi !” Phương Tung dứt lời, quay đầu đối nữ tử cười nói “Uyển nhi, nàng đi làm chút đồ nhắm rượu cho chúng ta đi ”

Nữ tử sửng sốt nhìn Phương Tung, đôi mắt cũng đỏ lên, thân thể ức chế không được run rẩy, phu quân mang nàng tiến đến đây , mang nàng tới gặp Phương Hạo Nhiên, có phải hay không…… Có phải hay không…… Có nghĩa rằng phu quân cuối cùng cũng nhận nàng ? Nàng rốt cục thành người Phương gia ?

Phương Tung nhìn đôi mắt nữ tử hồng lên, quanh viền mắt nàng đã có ướt át , Phương Tung nhịn không được nâng tay , đem nữ tử kéo vào trong ngực, há miệng thở dốc, một hồi lâu mới nhẹ nhàng nói một câu “Đứa ngốc…… Khóc cái gì……”

Phương Hạo Nhiên nhìn nữ tử hồng hồng con mắt khẽ đẩy Phương Tung ra , đối bọn họ dịu dàng cúi đầu, xoay người đi vào phòng bếp phía sau, chăm chú nhìn thật lâu, hắn mới quay đầu nhìn về phía Phương Tung, nghiêm túc hỏi “Đại ca, con người tẩu tử không tồi.”

Phương Kính Nhiên hừ lạnh một tiếng “Đó là đương nhiên. Thê tử đại ca có thể kém sao?”

Phương Hạo Nhiên sờ sờ cái mũi, ngượng ngùng cười.

Hắn biết, năm đó…… Phương gia cùng Thiết gia thông gia, là Thiết Mộc chủ động đề nghị , kỳ thật…… Đây là muội muội Thiết Mộc, lúc trước khi mấy người cùng nhau hồ nháo, cũng thường thường nghe Thiết Mộc nhắc tới, lúc trước khi nghe Thiết Mộc nói, chỉ cảm thấy, thực hiếm thấy khi Thiết Mộc là gia chủ tương lai cũng sẽ đau tích muội muội như vậy, cả ngày lải nhải nhất định phải tìm một nơi thật tốt để gả muội muội đi , không cần đại gia tộc , nhưng nhất định phải đối tốt với muội muội nhà hắn ! Chỉ là…… Không nghĩ tới, cuối cùng, Thiết Mộc vẫn phải vì lợi ích gia tộc mà đẩy nàng đi ……

May mắn, năm đó đại ca chưa từng chú ý bất luận nữ tử nào, may mắn, muội muội Thiết Mộc là một nữ tử hiền thục tốt đẹp như vậy, may mắn…… Mấy năm nay, dù không có cảm tình cũng có thân tình để nương tựa giúp đỡ lẫn nhau ……

“Đại ca…… Ngươi tìm được Không Môn đệ tử chưa ?” Phương Kính Nhiên bỗng nhiên thấp giọng hỏi.

Phương Tung khẽ nhíu mày, chậm rãi lắc đầu “Còn chưa .”

“Tìm Không Môn đệ tử làm cái gì thế ? Ai sinh bệnh ?” Phương Hạo Nhiên hỏi, lại nhíu mày lo lắng hỏi tiếp “Sẽ không là cha đi?” Lão cha hắn nhìn qua thân thể rất tốt , sẽ không phải đột nhiên sinh bệnh chứ ?

“Không phải cha!” Phương Kính Nhiên trừng mắt nhìn Phương Hạo Nhiên một cái “Là tẩu tử ngươi !”

“Tẩu tử làm sao vậy?” Phương Hạo Nhiên mờ mịt, không phải rất có tinh thần đó sao ?

“Thời điểm ta bị vây ở Quảng Vực Huyền, tẩu tử ngươi đã cho rằng ta xảy ra chuyện, liền uống độc tửu , thiếu chút nữa cứu không được .” Phương Tung thấp giọng nói, ninh mi “Hiện tại thân thể có chút hư, ta muốn tìm Không Môn đệ tử, để tẩu tử ngươi điều dưỡng thân thể .”

Phương Hạo Nhiên ngẩn ra, uống độc tửu ? Trong lòng không khỏi có chút chấn động, nguyên lai, còn có chuyện như thế .

“Đại ca, chờ Vị Vị trở lại, để Vị Vị cấp tẩu tử nhìn xem đi.” Phương Hạo Nhiên cười nói.

Phương Tung cùng Phương Kính Nhiên đồng thời ngẩn ra, Phương Tung ra tiếng hỏi “Ngươi nói Vị Vị muốn tới kinh thành?” Lần trước không phải nói muốn về Thanh Dương Huyền sao?

Phương Hạo Nhiên gật đầu nói “Tam hoàng tử bên kia truyền tin cho ta, nói muốn dẫn Vị Vị tới kinh thành.” Dừng một chút, Phương Hạo Nhiên thở dài một tiếng, lại nhịn không được nghiến răng, ngày hôm qua khi hắn ở bên ngoài kinh thành ngủ qua đêm , người của Mặc Qủy đạo kia đột nhiên xông ra, cung kính đệ phong thư cho hắn, đợi hắn mở ra thì thấy, hai chữ chói lọi lóa mắt –“Bá phụ”!!! Con mẹ nó ai là bá phụ ngươi ?!

“Nga? Xem ra, bọn họ hòa hợp lắm ? Ha ha…… Vậy là tốt rồi!” Phương Tung rất vui mừng, thấy Phương Hạo Nhiên sắc mặt âm trầm, liền nói lời thấm thía “Hạo Nhiên, hiện tại, chúng ta cùng tam hoàng tử đã cùng ở trên một con thuyền , như vậy, Vị Vị nếu cùng tam hoàng tử có tình cảm tốt , thì đó là tốt nhất, đối Phương gia chúng ta mà nói cũng rất tốt …… Ta biết, ngươi lo lắng sẽ đem Vị Vị kéo vào, nhưng mà , Hạo Nhiên à , tin tưởng ngươi cũng hiểu được, trong thân thể nếu chảy máu của Phương gia, đến chết đều là người Phương gia chúng ta … chuyện này lại là tránh không thể tránh , nhất vinh câu vinh nhất tổn câu tổn nha.”

Phương Hạo Nhiên da mặt có chút cứng ngắc, kéo kéo khóe miệng, gượng gạo cười nói “Ta biết.” Hắn lo lắng không phải chuyện này! Chỉ là…… Quên đi! Có một số việc vẫn nên chờ Vị Vị tới rồi nói sau !

Một bên , Phương Kính Nhiên chỉ nhíu mày lắng nghe, sau khi nghe xong, Phương Kính Nhiên xen vào nói “Đại ca, ngày mai trở đi , ta trước hết tạm thời ở biệt viện này đi.”

Phương Tung sửng sốt, lập tức liễm mi hỏi “Là nhị hoàng tử đã muốn……”

“Phải, nhị hoàng tử đã muốn đến đây.” Phương Kính Nhiên thản nhiên nói.“Ngày mai ta sẽ đi yết kiến nhị hoàng tử.”

Phương Hạo Nhiên quay đầu nhìn về phía Phương Kính Nhiên vẫn lộ vẻ bình tĩnh, trịnh trọng nói “Nhị ca! Ngươi nếu tới bên chỗ nhị hoàng tử kia, phải cẩn thận một ít, nhị hoàng tử kia thủ đoạn có chút quá khích.” Dừng một chút, lại ấp a ấp úng nói “Nếu…… Có gì phiền toái, nghe ý kiến Minh Thụy một chút……”

Phương Kính Nhiên nghe vậy, chỉ tựa tiếu phi tiếu nhìn Phương Hạo Nhiên, Phương Hạo Nhiên có chút chột dạ đảo đảo mắt. Phương Kính Nhiên thấy Hạo Nhiên đảo mắt tứ tung, hừ lạnh một tiếng, đứng dậy, đối Phương Tung cung kính chắp tay “Đại ca, ta không nên ở lâu, nếu đại ca đến đây, ta cũng yên tâm , ta đi trước .”

Phương Tung gật đầu, cũng đứng dậy, vẻ mặt ngưng trọng nói “Cẩn thận một chút.”

Phương Kính Nhiên nhìn Phương Tung, khóe miệng hơi hơi lộ ra nét cười, liền xoay người nhanh rời đi.

Phương Hạo Nhiên đứng dậy, dừng ở bóng lưng Phương Kính Nhiên, thấy bóng lưng kia gầy yếu rồi lại hết sức ngay thẳng , trong lòng đột nhiên liền đau xót, nhịn không được hô “Nhị ca!”

Phương Kính Nhiên dừng bước, xoay người nhìn về phía Phương Hạo Nhiên, thấy đôi mắt Phương Hạo Nhiên tựa hồ có chút đỏ lên, biểu cảm của hắn thoáng cái trầm xuống, trong lòng nghiến răng, hỗn tiểu tử này lại nghĩ loạn thất bát tao cái gì đây ! Xoay người bước đến trước mặt Phương Hạo Nhiên, nâng tay dùng sức hung hăng nhéo mặt Phương Hạo Nhiên, Phương Hạo Nhiên ai u một tiếng, đau khổ nâng mặt “Nhị ca! Đau!”

“Hừ!” Phương Kính Nhiên buông tay ra , âm trắc trắc mở miệng “Thu hồi suy nghĩ loạn thất bát tao của ngươi đi !! Hảo hảo bảo vệ Phương gia cho ta!!” Dừng một chút, lại âm trầm cảnh cáo nói “Không được lại đi tìm Trương Minh Thụy!”

Phương Hạo Nhiên a một tiếng, vẻ mặt đau khổ, nhìn nhị ca hắn dứt khoát xoay người, sau đó nghênh ngang mà đi!

Phương Tung một bên nhìn, nhịn không được lắc đầu bật cười, Kính Nhiên thật sự là! Rõ ràng hiểu rõ Hạo Nhiên nhất chính là hắn ……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.