*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 9úc đầu cũng tạm được, nhưng một lúc sau Lâm Khiết liền cảm thấy không ổn, cô kiềm chế cơn giận, cố gắng nói chậm rãi:
“Một bên tóc của em còn đang ướt nước, bên còn lại thì bị anh sấy đến sắp bốc cháy...”
Tuy cái gì cũng không biết làm, nhưng ít nhất Hạ Tu Dục chịu học hỏi dần dần từ Lâm Khiết
May là Hạ Tu Dục không hổ danh thủ khoa, đầu óc rất linh hoạt, những việc mà Lâm Khiết phải học mấy lần mới biết, Hạ Tu Dục chỉ cần một lần là biết, thậm chí những việc tương tự cũng không cần Lâm Khiết lo lắng
Sau tất cả, những điều này là vì Hạ Tu Dục đủ yêu thương Lâm Khiết.
Cô vừa3đi về hướng Hạ Tu Dục, chuẩn bị đi lấy vali, nào ngờ Hạ Tu Dục lại vòng tay ôm lấy eo cô
Lâm Khiết giật mình, giây tiếp theo liền nhận ra mình đã ngồi trong lòng của Hạ Tu Dục
Đúng lúc cô muốn nổi cáu thì thấy ngón tay của Hạ Tu Dục đặt lên môi cô, ý bảo cô yên lặng
Lấy vali cũng không cần phải vội, Lâm Khiết liền để mặc cho anh ôm
Cuộc gọi dường như đã kết nối, còn chưa kịp đợi Hạ Tu Dục lên tiếng, một giọng nói từ bên kia đã truyền đến, vì khoảng cách khá gần nên Lâm Khiết có thể nghe rất rõ
Giọng nói ấy là của cậu thư ký trẻ tuổi giả làm nhân viên chuyển1phát nhanh giao máy tính xách tay mà Hạ Tu Dục tặng cho cô.
“Tổng giám đốc Hạ, có chuyện gì ạ?”
Hạ Tu Dục ôm lấy Lâm Khiết, tựa vào hõm vai cô như một con mèo, còn có thêm vài cái
“Một lát đến nhà tôi lấy thẻ sinh viên, ngày mai vào trường tiến hành đăng ký.” Hạ Tu Dục nói một cách bình tĩnh, “thẻ sinh viên”, “đăng ký”, chỉ cần hai từ này, dù Hạ Tu Dục không nói người đó là ai, nhưng chỉ với sự thông minh của mình, cậu thư ký ấy đã biết anh ta đang nói ai.
Sau khi Hạ Tu Dục dứt lời, Lâm Khiết không dám tin, một tay che miệng, tay còn lại đánh lên bả vai anh, những3cánh tay Hạ Tu Dục ôm cô càng siết chặt hơn.
“Vâng, tôi sẽ đến ngay ạ.” Cậu thư ký bình thản đáp
“Bây giờ cậu đang ở đâu?” Hạ Tu Dục hỏi, vì anh ta chợt nhớ ra còn một người cũng cần cậu ta lấy thẻ sinh viên đi làm thủ tục đăng ký
“Ở công ty.” Hạ Tu Dục gật đầu: