Tin Từ Hách Quân và Hoàng Thượng Dung kết hôn nhanh chóng truyền ra, vốn Hoàng Thượng Dung nghĩ chỉ đơn giản làm một tiệc rượu nhỏ, mời thân bằng hảo hữu và đồng nghiệp công ty đến chứng kiến, có điều, nếu bố mẹ Từ Hách Quân mà xuất hiện, vậy thì hỏng.
Vậy nên, hai người họ đành phải tốn công sức làm hai lần đám cưới, một lần ở Đài Loan, mở tiệc chiêu đãi đồng nghiệp và quản lý ở công ty, nhân dịp xin nghỉ tuần trăng mặt, sang Anh làm một hôn lễ long trọng nữa, tất cả bạn bè người thân và thế giao liên quan đến Từ gia, và đại cổ đông công ty cùng trợ lý đi kèm đều phải tham gia.
Bây giờ, dù là trước mặt hay sau lưng, hai người đều là vợ chồng, một đôi nữ đại nam tiểu bầu bạn nhau, nhanh chóng trở thành giai thoại của công ty, mọi người đều nói, từ sau khi lấy chồng, tính tình và phong cách của Hoàng Thượng Dung đều khéo léo mềm mại hơn trước nhiều, Từ Hách Quân cũng càng nỗ lức hơn trước, thu lại tính tình cợt nhả, tuổi tăng lên, người cũng càng ngày càng có vể trưởng thành thận trọng, nhưng tính hài hước thì không đổi, dù hắn tới đâu, cũng rất nhanh trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người.
Trừ tính đáng yêu của hắn ra, còn có cả nửa kia khiến người kính sợ — không không không, là khiến người khác kính trọng — của hắn, Hoàng Thượng Dung tổng giám đốc. Sau khi kết hôn, Hoàng Thượng Dung chưa bỏ được tính hung dữ của mình, mặc kệ là nam hay là nữ, chỉ cần làm sai, đều bị cô quát cho nổi đom đóm.
Hai người tương phản một cương một nhu, một cứng rắn, một mềm mại. Có người thấy phong thái mềm mại của Từ Hách Quân thì kính nể không thôi, có người còn nghĩ hắn vớ phải đúng bom nổ chậm rồi! Cũng có người cho là, lấy năng lực của Hoàng Thượng Dung, cô có thể tìm được người đàn ông tốt hơn, chứ lấy Từ Hách Quân, hắn còn có một đứa con riêng, đúng là làm khổ cô!
“Tốt hơn, không chắc đã thích hợp.” Khi bạn tốt xung quanh ám chỉ cô, Từ Hách Quân không phải lựa chọn tốt, Hoàng Thượng Dung chỉ trả lời như thế.
Hóa ra, trên đời này, có rất nhiều người xem gia thế của nhà chồng là vấn đều then chốt khi suy nghĩ đến hôn nhân, có khi, cô không nhịn được nghĩ, may là cô có thể tự chủ kinh tế, tính cách cũng độc lập, nếu không, cô không đủ khả năng, lại thích một chàng trai nghèo khó không có một xu, quyết định đi theo hắn, cuộc sống không thể thuận lợi được, hai người cứ tiếp tục như thế sẽ rất khổ cực.
Hai người kết hôn chưa đến nửa năm, bụng cô có tin tức, đây vốn là chuyện vui, có điều, không ngờ sau đó, lại biến thành chuyện mọi người ngỡ ngàng trố mặt không nói nổi —
Từ sau khi Hoàng Thượng Dung có tin vui, kì lạ thay sao tổng giám đốc cứ xuống tầng 10 giám sát thế? Ngay cả phu nhân tổng giám đốc vốn ít khi xuất hiện cũng thường xuyên chạy tới phòng giám đốc, lúc thì thuốc bổ, lúc thì tổ yến, bên người Hoàng Thượng Dung lúc nào cũng một đống thứ bổ dưỡng, ngay cả cán bộ cấp nguyên lão của công ty, rồi đại cổ đông, cũng có khi sẽ ân cần thăm hỏi.
Tổng công ty vì ngại chuyện cơ sở không đủ rộng, nên không quy hoạch đến phòng chăm trẻ, thế nhưng, Hoàng Thượng Dung vừa mang thai, cô và Từ Hách Quân còn chưa nói gì, tổng giám đốc và mấy nguyên lão cũng như cổ đông, tự giác đi làm phòng chăm trẻ, đối đãi vậy là quá rõ ràng.
Mặc dù mọi người vô cùng hoài nghi Hoàng Thượng Dung có chỗ dựa nào đó, có điều, vì sự thật được giấu quá kĩ, cho nên, cũng không ai biết tóm lại là xảy ra cái gì, hơn nữa chuyện này, nếu không có người để ý, bình thường cũng sẽ không biết họ đang làm cái quỷ gì.
Vậy cũng tốt, dù sao hai vợ chông họ đã đạt nhất trí, bây giờ, phải cố gắng lên càng cao hơn nữa!
Tròn một năm sau ngày kết hôn, Từ Hách Quân thần bí xin nghỉ nửa ngày, nói buổi tối hắn sẽ ở nhà đợi cô.
Hoàng Thượng Dung mới đang nghĩ hắn đang bày trò gì, vừa bước vào nhà, phát hiện cũng không có gì khác thường, chỉ là Từ Hách Quân tự thân xuống bếp làm vài món cô thích ăn, còn quét dọn sạch sẽ trong nhà — với cô, đây đã là món quà lớn nhất.
Cơm nước no nê xong, Từ Hách Quân đột nhiên thần bí chạy về phòng, lúc quay lại giấu một tay sau lưng.
“Bảo bối, đây là quà của anh tặng em. Trước đã định tặng, có điều, đặt ở nước ngoài, anh phải chờ hai tháng hơn mới có hàng.”
“Anh lại mua đồ lung tung rồi.”
“Không không không, lần này anh không mua lung tung, “ Hăn ôm cô, bàn tay nhẹ nhàng đặt trên bụng cô. “Đây là anh tìm thiết kế riêng cho em và cục cưng.”
“Anh mua gì vậy? Xe tập đi?” Hoàng Thượng Dung cười hỏi. “Lấy xe của Hạo Hạo cho nó dùng là được rồi, không cần mua nữa, có nhiều tiền cũng không phải để tiêu như thế.”
“Không phải xe tập đi.” Hắn như hiến vật quý móc từ trong túi ra một cái chìa khóa. “Là xe nhập khẩu.”
Một chiếc chìa khóa trên tay cầm đen, in bốn vòng tròn.
(dipM: tức là Audi ấy ạ)
“Anh không thể có nhiều tiền vậy chứ?” Cái hãng đó một chiếc phải hơn hai trăm vạn đấy!
“Tiền anh tiết kiệm từ trước!”
“Không phải anh nói sẽ không động vào tiền đó sao?”
“Đó là anh không động! Nhưng mà, anh mua cho em, cho nên vẫn được động.”
Ghê tởm, quả nhiên là do nói sai; sai ngữ nghĩa!
“Em không cần, anh quá lãng phí, đi trả lại đi! Xe kia của em còn mới bảy phần, đổi lại sau cũng được.”
“Nếu như tiếc, vậy xe của em để anh đi, còn cái này, cho em.”
“Đắt quá!”
“Nhưng mà, cái này làm bằng thép chịu lực cao cấp, vô cùng chắc chắn!” Hắn giơ ngón cái. “Anh vì sự an toàn của mấy mẹ con thôi mà!”
Người này, nói những lời đó cũng không mặt đỏ, không thở mạnh!
“Thế kia là được rồi, chúng ta là thân phận gì, chỉ làm chuyện phù hợp với thân phận mình thôi.”
“Em là mẹ của con anh, là trân bảo tối thượng của anh, đương nhiên anh sẽ muốn mang những thứ tốt nhất cho em dùng.” Vừa nói, vừa rút sổ tiết kiệm ngân hàng ra. “Đây là tiền lương tháng này của anh, toàn bộ kính em, còn có sổ tiết kiệm trước đây, cổ phiếu, chứng chỉ quỹ, giấy chứng nhận sở hữu đất, sau này tất cả đều là của em.”
Nghe hắn nói thế, Hoàng Thượng Dung động lòng. Cô tuyệt không quen nhận quà của người khác hay để người khác quan tâm, thông thường, cô đều là người cho, kết hôn xong, thoáng cái vị trí thay đổi, cô có chút không quen.
Cô do dự nhận chìa khóa xe, nghĩ lại, vẫn thấy quà này quá đắt, cô rất vui, nhưng không liên quan đến quà nhiều tiền hay ít, cô vui là vì tâm ý của hắn.
“Nhưng, em cũng sẽ không vì anh tặng em quà đắt tiền mà yêu anh nhiều hơn đâu?”
“Anh biết, em không phải loại phụ nữ chỉ biết nhìn tiền.”
Từ Hách Quân vòng tay ôm lấy cô, để cô tựa vào ngực mình, như thể cô là một đứa trẻ con.
“Anh chỉ mong cho em được những thứ tốt nhất, cho em hài lòng, cho em vui sướng, anh là chồng em, đương nhiên phải tìm hết mọi khả năng để chăm sóc em, giống như em cũng muốn cho các con điều tốt nhất vậy, anh muốn đối tốt với em, cũng giống như em muốn đối tốt với các con.”
“Hách Quân…” Hoàng Thượng Dung cắn cắn môi, đưa tay chạm đến má hắn. Râu trên cằm hắn đâm vào tay cô hơi tê ngứa, tiếp đó, cô nhẹ nhàng thâm tình hôn trên môi hắn, “Em yêu anh.”
Hắn biết, ở trong hai mắt dần dâng nước, hắn nhìn thấy tình ý chân thành. “Anh sẽ càng lúc càng… càng yêu em hơn.”
Cô nhu thuận nhận nụ hôn của hắn, nhất thời, Từ Hách Quân như nghĩ đến chuyện gì, ngẩng đầu hỏi cô.
“Thượng Dung, anh hỏi em chuyện này, em phải thành thật trả lời anh.”
“Sao?”
“Hôm đó… Anh nói, là hôm tiệc cuối năm anh uống say đó, thế nào mà em lại leo lên giường anh?”
“A..” Cô kinh ngạc ngừng thở, nùng tình mật ý lúc nãy nháy mắt biến mất.
“Anh nghĩ thật lâu, cũng nói bóng gió rất lâu, vẫn không thể biết là tại áo! Là anh bá vương ngạnh thượng cung sao? Nhưng, em có cá tính như thế, chắc chắn sẽ cho anh một cước văng ra ngay! Nhưng sao em lại không làm thế?”
Ghê tởm thật, sống sung sướng như người bình thường lâu quá, cô cũng quyên cả thể chất kì quái quấy nhiễu cô mấy chục năm là vì Từ Hách Quân mới dần dần tốt lên, hơn nữa Hạo Hạo là con trai, dương khí trọng, bò tới bò lui cạnh cô suốt, rồi từ sau khi cô vào cửa, thần phật Từ gia phù hộ cô còn không kịp. Chuyện bị âm khí bức người uy hiếp cũng không còn xảy ra nữa.
Nhưng mà, giờ phải nói cả cho hắn sao?
Không, cứ nghĩ tới lúc trước hắn làm ra chuyện quá đáng như thế, chuyện quan trọng như thế mà giấu cô lâu như vậy! Cô nào có thể nói cho hắn hay, trước đây là vì mình thể chất yếu, mới leo lên người hắn “tìm lửa”…
Hơn nữa, có nói hắn cũng không tin, còn xem cô thành yêu nữa thải dương bổ âm!
Cô mới không nói cho hắn đâu! Người này, da mặt dày khủng khiếp, nếu nói cho hắn biết, cô yêu muốn chết mỗi lần hắn hôn môi hay đụng chạm, chắc chắn hắn sẽ lấy chuyện đó cười cô cả đời!
Giữa tình nhân có chút bí mật cũng tốt.
“Thật ra, là vì…” Trong đầu đang nghĩ lý do nào khá một chút, nhưng Hoàng Thượng Dung tính tình chính trực, không thích nói dối, nhất thời tìm không ra lý do nào. “À… Ừ…”
Từ Hách Quân thấy cô vẻ mặt muốn nói lại thôi, cũng đoán được đại khái bảy tám phần, “Không phải là em…. Đã sớm chú ý anh rất lâu rồi, mới thừa cơ anh uống say, bò lên giường anh chứ!”
“A?” Hoàng Thượng Dung giật mình. Người này, da mặt đúng là dày!
“Quả nhiên,” nhìn phản ứng của cô, tám chín phần là đúng. “Anh đã nói rồi mà, lúc đó trong nhóm trợ lý cùng đợt, sao em vừa liếc mắt đã chọn anh vào công ty chứ? Anh chắc chắn là hình mẫu “có ý” của em mà! Thật ra vấn đề này anh đã muốn hỏi em từ lâu, chỉ là có chút ngượng, anh nghĩ giờ mình là vợ chồng rồi, chút chuyện nhỏ này đừng so đo nhé!”
“…” Trên đời, loại người da mặt dày như hắn thực sự không nhiều.
Ở bên cạnh hắn lâu như thế, giờ cô cũng ít nhiều hiểu được “lấy nhu thắng cương.” Còn nhớ trước đây hắn bảo cô phải mềm mại hơn chút, giờ đã thể hiện toàn bộ tác dụng rồi! Muốn cô như nữ hầu rượu, nói ngọt ngào sao? Đàn ông đều sĩ diện cả! Tốt, vậy Từ Hách Quân hắn cứ mãi mãi bị giấu như thế nhé!
Cứ theo lời của hắn, Hoàng Thượng Dung mím môi, thừa nhận.
“Đúng thế, bị anh phát hiện rồi, thật ra em “chú ý” anh lâu lắm, đêm đó là em không kìm lòng được, người bá vương ngạnh thượng cung là em, không phải anh.”
Không nghĩ tới sẽ nghe được lời tỏ tình thẳng thừng kinh người từ miệng cô, Từ Hách Quân thực sự vừa mừng vừa sợ. Hóa ra, hắn thực sự mị lực kinh người, ngay cả nữ hoàng đế cũng không chịu được!
“Ôi, Thượng Dung bảo bối của anh.”
Tốt tốt, ngọt ngào một chút, đúng là có thể được đến nhiều ngọt hơn, Hoàng Thượng Dung cô phải học.