Lộ Dao không để ý đến bản thân, tận lực thi triển chiến ca chữa trị. Trâu Lương thấy vậy cũng không hề ngăn cản, mỗi người ai cũng có quyết tâm vượt qua điếm yếu của chính mình.
Đội ngũ bây giờ đang nghỉ ngơi và hồi phục sức lực trong trấn nhỏ. Trong này có một số người đã từng tham gia thực luyện, nhưng đây là lần đầu tiên họ làm chiến ca tăng lữ, hơn nữa bây giờ lại khác hẳn với ngày xưa, bọn họ chưa bao giờ quan tâm đến đồng đội như vậy.
Trâu Lượng cũng đã từng nói với họ rất nhiều qui củ, lúc đó có một số điều bọn họ vẫn còn không hiểu, nhưng trải qua 7 ngày rèn luyện, không cần giải thích thì bọn họ cũng đều đã hiểu rõ ràng rồi.
Mà bọn họ muốn sống sót chỉ còn cách đó là đề cao uy lực chiến ca của mình.
Hiển nhiên, bọn họ khi chạy trốn cũng cảm nhận được chỗ tốt của chiến ca, uy lực của chiến ca được quyết định chủ yếu bởi nội tâm của một người thú rộng mở bao nhiêu, thậm chí không hạn chế về cấp bậc, nội tâm rộng mở cùng thành kính quyết định uy lực chiến ca.
Mà chiến ca là loại chiến đấu kiêm cả công, cả thủ, vừa có thể làm phấn chấn chiến sĩ, lại vừa trực tiếp tấn công được yêu thú. Nghề nghiệp này thật sự không phải là nghề nghiệp hư vinh gì cả, mà là chiến sĩ thật sự.
Các tăng lữ mỗi lần chạy trốn đều nhận thức tỉ mỉ và đạt được kinh nghiệm rất lớn. Bản thân Trâu Lương cũng không nhàn rỗi, bà nội Bear, cổ họng không được thoải mái thật khó chịu.
Nơi này không có Strepsil, nhưng Lộ Dao vẫn làm ra một ít thảo dược. Trâu thần côn uống xong cảm thấy cổ họng đã tốt hơn nhiều, nhưng vẫn chưa thể gào thét, bà nội Bear, đối với một kẻ yêu gào thét như Trâu thần côn thật sự là khó chịu hết sức.
Thời gian kế tiếp, hắn tìm các tăng lữ trao đổi, tỉ mỉ cảm nhận kinh nghiệm đạt được của họ lần này, đồng thời cũng chỉ điểm cho bọn họ một số thứ. Đối với chiến ca cũng có cảm giác, lúc chỉ điểm mới mở rộng thêm tầm mắt, điều này có ý nghĩa rất lớn với bọn họ.
Mỗi người được Trâu Lượng chỉ điểm đều có thu hoạch nhỏ, Lộ Dao mặc dù trị liệu nên rất uể oải, nhưng bởi vấn đề được Trâu Lượng giảng giải rất quan trọng, cho nên cũng kiên trì lắng nghe.
Mà Trâu Lượng trong lúc chỉ điểm người khác, lại phát hiện thời điểm thấp giọng cũng có loại cảm giác đặc biệt.
Cao âm dĩ nhiên là lợi hại, tỷ như chiến ca cực hạn bão táp. Nhưng ngoài cao âm còn có một loại sức mạnh đáng sợ khác, Trâu Lượng còn chưa dùng, nhưng kiếp trước thường xuyên tiếp xúc, trong âm nhạc tuyệt không thể thiếu.
—— âm Bass
Trâu bạn học động tâm rồi, tới thế giới này, đặc biệt trên con đường hắn đi, vũ lực cùng điêu khắc cũng không phải quan trọng nhất. Chiến ca mới là vương đạo, nhất là khi ngôi vị Giáo Hoàng lại là mục tiêu của Trâu thần côn, vì vậy đề cao kỹ xảo chiến ca là việc hắn cực kỳ quan tâm.
Âm Bass...
Làm thế nào để đem sức mạnh âm Bass phát huy ra được, có cao âm điên cuồng, nếu như có thể kết hợp với âm bass cuồn cuộn, bà nội gấu, hắn đã thật sự trở thành thần côn rồi.
Cao âm còn tốt đi. Đối với âm Bass quả thật làm Trâu bạn học khó xử một hồi, dù sao miệng hắn cũng không phải cái loa, nhưng ở trên đời "không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền", vừa lúc thừa dịp cổ họng không tốt cũng nên nhận thức một chút cảm giác trầm xuống.
Cho nên Trâu bạn học tự nhốt mình, trong phòng thỉnh thoảng phát ra những âm thanh ki dị ục ục giống tiếng ếch kêu. Lô Dao còn đang chăm sóc người bị thương nên Trâu Lương do Emma chăm sóc. Emma kỳ thực rất lo lắng, nhưng Trâu Lương quả thật có tính khí của tộc Bear, một khi đã làm gì thì đừng hòng ai có thể ngăn lại được.
Một khi đã quyết định chuyện gì, chết cũng làm đến cùng! Nếu như không có tính cách này, năm đó cũng không luyện được trò chơi chiến đấu đến lô hỏa thuần thanh.
Chỉ cần còn loại cố chấp này, loại tinh thần này, không có bất cứ việc gì có thể ngăn cản được hắn.
Đây chính là niềm tin, loại niềm tin này biến thành một loại cố chấp.
Một tuần sau, cửa đang đóng chặt thì … "bùm", thoáng cái bị đạp đổ, lộ ra Trâu bạn học vẻ mặt mệt mỏi nhưng tràn ngập vui sướng, hai tay chống nạnh ngẩng đầu lên trời cười ha ha càng làm cho khí thế của hắn thêm điên cuồng.
Vừa ra khỏi cửa, Trâu Lượng đã vội vã đi tìm người, lôi Ranu của Công hội nhà mạo hiểm cùng 58 người của đoàn tế ti chiến ca, chuẩn bị tiến vào bản đồ yêu thú thực luyện.
Thực chiến, vĩnh viễn là cách kiểm nghiệm thành quả tốt nhất.
Vô luận là chiến ca đoàn hay là Trâu Lượng, đều cần không ngừng thực chiến. Đặc biệt là Trâu bạn học mang vẻ mặt hạnh phúc, ai nhìn cũng biết vừa lĩnh ngộ được cái gì đó, có điểm gấp gáp hận không thể đi ngay bây giờ.
Mà 58 người của đoàn tế ti chiến ca trải qua 7 ngày nghỉ ngơi, hơn nữa nhóm người công hội mạo hiểm không lấy tiền thuốc, căn bản đều đã hồi phục gần như hoàn toàn. Không thể không nói, trên phương diện khôi phục sức khỏe, thú tộc tương đối biến thái.
"Arthur, ngươi thật sự quyết định rồi?" Ranu trong lòng còn có chút thấp thỏm, nghe thấy Trâu Lượng dự định đem đám "bệnh nhân" này xông vào thế giới ngầm thực luyện, mồ hôi trên trán Ranu chảy xuống.
Trong thế giới ngầm có bản đồ mới, tên là "yêu thú liệp tràng". Mặc dù nói không khó khăn bao nhiêu, nhưng trong bản đồ trung cấp yêu thú rất nhiều, một đám tế ti tay không tấc sắt, cái này … Nhìn vẻ mặt hưng phấn của Arthur tế ti, tim Ranu bắt đầu đập mạnh. Một khi xảy ra chuyện gì, Hồng y đại giáo chủ Shaman, thậm chí cả Giáo hoàng bệ hạ sẽ trách tội hắn, hắn có bao nhiêu cái mạng cũng không đủ đi.
Một đám tế ti, không phải băng bó tay, thì là quấn băng chi chít trên đầu. Ruman thì càng không phải nói, xương sườn gãy rồi bôi thuốc cũng không khỏe nhanh như vậy được, bây giờ ngực và lưng còn băng bó chi chít, căn bản rất giống "xác ướp Ai Cập", hình tượng rất có hiệu quả gây cười.
Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vnĐương nhiên, bọn họ hành động thì cũng không có gì đáng ngại, bất quá dù sao trọng thương mới được một tuần, có thể có vài phần sức lực không thì còn khó nói. Huống chi Trâu đồng học tính toán là mang theo 58 người xông vào khu vực săn bắt yêu thú, đến lúc đó bị đàn yêu thú bao vây thì thật là phiền phức.
Ranu càng nghĩ càng lạnh cả người. Nhưng lời đến miệng định phun ra, Ranu vẫn phải nuốt trở lại, khuyên thì cũng đã khuyên rồi, hiện tại chỉ có thể tin vào hắn thôi.
Trâu bạn học càng ngày càng khí phách, để cho Ranu mang 15 sát thủ của công hội mạo hiểm, cũng không có nói để làm gì.
Emma tự nhiên được mang theo, còn Lộ Dao là dược tề sư kiêm tế ti chiến ca tất nhiên là phải mang đi theo rồi. Trận chiến này là thời gian để kiểm tra, là ngựa chết hay lừa chết cũng phải đi rồi mới biết.
Lần này Trâu đồng học tương đối cấp bách, mọi người chỉ chuẩn bị lương khô cho 3 ngày kèm một ít dược phẩm, còn các thứ khác đều không mang theo nhiều lắm.
Tới thời điểm báo thù rồi!
Tuần trước đoàn tăng lữ thật gian nan mới có thể trở về, lần này Trâu Lượng quyết định mang theo mọi người giết bằng được mới thôi, giết thật nhiều để đòi lại vốn.
Vừa tiến vào khu săn bắt yêu thú mọi người đã cảm nhận được rất nhiều hơi thở của yêu thú.
Bà nội Bear, quả nhiên giống như họ nói. Nơi này yêu thú cũng không tính là lợi hại nhưng số lượng tuyệt đối nhiều, vừa tiến vào đã cảm nhận được rất nhiều hơi thở hỗn loạn, có mạnh có yếu, hoặc gần hoặc xa.
Bọn Trâu Lượng vừa tiến vào nơi săn bắt yêu thú, điều này không phù hợp với hơi thở ở đây, giống như là ném một hòn đá vào mặt hồ đang yên tĩnh, tạo nên một làn sóng rung động, rất nhanh đã làm cho đám yêu thú cảm nhận được.
Với trực giác nhạy cảm của mình, Trâu Lượng có thể cảm nhận được, ở trong thế giới này có một số yêu thú tương đối mạnh đang ở trong bóng tối lén lút nhìn trộm. Rất có thể bị mai phục cùng mùi vị âm hiểm, mẹ nó loại cảm giác này thật là khó chịu mà.
Đưa mắt nhìn quanh, cả thế giới đều bao phủ bởi một mảnh sương mù màu tím nhạt, tạo ra một loại cảm giác quỉ dị. Có thể cảm nhận thấy hơi thở hỗn loạn của yêu thú, cũng có thể cảm nhận được thực lực yêu thú đang núp trong bóng tối, nhưng không thấy rõ tình huống của bọn nó, điều này rõ ràng là một bất lợi đối với một đội ngũ vừa tiến vào thế giới ngầm.