Khu nước xoáy, nếu như là chiến sĩ thông thường thì có lẽ có thể nhờ vào kỹ xảo mà len lỏi qua kẽ hở giữa các vùng nước xoáy và dòng chảy ngầm, hoặc dùng một vài bộ pháp đặc thù nào đó, nhưng đối với thân hình khổng lồ của tộc bỉ mông thì mỗi một bước đều sẽ phải đụng vào dòng chảy ngầm lẫn vùng nước xoáy, không thể có bất cứ phương pháp tiểu xảo nào mà tuyệt đối là so đấu sức mạnh.
Xem ai mạnh hơn.
Quark bắt đầu tăng tốc rồi.
Ầm ầm ầm...
Lựa chọn nghề nghiệp giáp chiến sĩ, từ bỏ thiên phú về thân thể của tộc Bỉ mông, cái Quark nhận được là kỹ xảo và khả năng khống chế tiết tấu!
Lúc trước khi Apollo biểu hiện ra sức mạnh vượt trội thì Quark vẫn có thể cố gắng đuổi theo, nhưng hắn rất thông minh không vội thể hiện mà luôn giữ thể lực cho thời điểm cần phải bùng nổ này.
Dòng chảy ngầm mãnh liệt dưới mặt hồ bên cạnh người Quark đột nhiên phun tung tóe lên tạo thành một cột nước cao mấy mét.
Trọng tâm của thân thể Quark chợt trầm xuống
Kỹ xảo phát lực của giáp chiến sĩ, đè thấp trọng tâm, ổn định, sau đó đẩy mạnh.
Tuy chiến lược vô cùng đơn giản, nhưng lại là chiến thuật ổn định nhất, giờ phút này Quark hiển thị ra cảm giác dũng mãnh tiến lên.
Sức mạnh của hai người quả thật là tương đương nhau, đối kháng vô cùng kịch liệt, mặc dù không phải giao thủ trực tiếp, nhưng khí thế giữa hai bên đã xảy ra sự va chạm rồi.
Lợi thế của Bỉ mông chính là sức mạnh, liều mạng là khí thế.
Gầm!
Mạch máu cổ Apollo thoáng cái nhảy lên, cả người giống như một cây vừa thô vừa to, bắp thịt săn chắc lại như sắt thép.
Hai Bỉ mông to lớn tăng tốc làm cho trận đấu thứ ba đã đến giai đoạn cao trào.
Phong cách của Quark là trầm ổn, kỹ xảo từng bước đẩy mạnh. Còn Apollo lại biểu hiện ra bản tính cuồng bá, khí thế vô địch của tộc bỉ mông!
Sức mạnh của hai người đều được bộc phát, phá vỡ tất cả ám kình của dòng chảy ngầm và xoáy nước, mạnh mẽ phóng vọt tới phía trước.
Tất cả tuyển thủ của cả hai phe nam và bắc đều nổ ra những tiếng hô lớn cổ vũ cho đồng đội mình.
Đúng ngay lúc hai bỉ mông đang tăng tốc vượt qua Gascoigne thì bỗng động tác của hắn lại trở nên nhanh hơn.
Động tác của hắn cũng không lớn, không có gì nổi bật, nhưng tốc độ lại càng ngày càng nhanh!
Các tuyển thủ ở hai bên bờ rất nhanh đã phát hiện ra điểm bất thường rồi.
"Mịa, không phải chứ!".
Tốc độ của Gascoigne bên phe đế đô đang tăng lên một cách khó tin!
Phía sau hắn xuất hiện một gợn nước thật dài, rõ ràng chỉ trong một thời gian ngắn đã đuổi kịp hai vị bỉ mông phía trước rồi.
"Đây là bộ pháp gì?". Mắt Buenaven sáng lên, là một sát thủ xuất sắc nên hắn rất mẫn cảm đối với những loại kỹ xảo như thế này. Có thể đột nhiên bùng nổ vượt qua cả Bỉ mông, chỉ dựa vào sức mạnh là không thể, làm sao có thể so đo sức mạnh với tộc Bỉ mông được?
Nhất định là có kỹ xảo đặc biệt, đây chính là thứ Buenaven thích nhất.
Ba Kỳ và Shadiwa phía Bắc ngay lập tức có vẻ lo lắng.
"Không thể nào, gã Gascoigne này rõ ràng đã bắt kịp được tốc độ của hai tên Bỉ mông kia?"
"Chắc không đâu, có thể chỉ là bộc phát nhất thời thôi, không duy trì được đến cuối cùng đâu". Shadiwa hết sức tự tin nói.
Nhưng lời còn chưa dứt thì việc ngoài ý muốn lại xảy ra một lần nữa.
Kế bên người Gascoigne đột nhiên văng một gợn nước hình chữ thập, ngay sau đó tốc độ của hắn lại một lần nữa tăng vọt, dưới sự chứng kiến của mọi người đã thật sự vượt qua hai vị Bỉ mông, hướng về đích đến lao tới.
Không, là, a?
Các tuyển thủ của cả hai phe nam và bắc đều không biết nói gì nữa.
Chuyện không thể xảy ra lại xảy ra rồi.
Quark và Apollo đang kịch liệt liều mạng so đo tốc độ chợt bừng tỉnh, hai con ngươi đã đỏ lên rồi, dù sao hai người phân cao thấp cũng là tộc Bỉ mông, nếu như thua dưới tay Gascoigne thì đúng là không còn mặt mũi gì nữa.
Điều khó tin nhất là hình thể và thể lực của Gascoigne làm sao có thể so với tộc Bỉ mông mạnh mẽ được? Dưới sự ảnh hưởng của vùng nước xoáy và dòng chảy ngầm, Quark và Apollo đều bị quấy nhiễu, trong khi đó Gascoigne có vẻ như không bị ảnh hưởng gì liên tục lao tới.
Một bước, thủy tiễn hình chữ thập bắn ra xung quanh.
Hai bước, ba bước, thủy tiễn hình chữ thập không ngừng bắn ra.
Lao tới!
Càng ngày càng nhanh, càng ngày càng nhanh!!
Quark và Apollo thấp giọng gào thét cố hết sức đuổi theo, con mẹ nó đây là chuyện gì, hai người vốn đều chỉ xem Gascoigne như vật trang trí thôi, không ngờ trong lúc hai người so đo không phân thắng bại không ngờ lại tạo cơ hội cho hắn vượt lên.
Trên mặt Gascoigne vẫn hiện lên vẻ ngây ngốc đặc trưng của tộc Bear, nhưng … thật sự hắn không ngốc một chút nào.
Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vnCả Quark và Apollo đều đem hết tinh lực tập trung lên người đối thủ, kích động muốn hộc máu, loại đối kháng vô hình này cũng rất ảnh hưởng đến tinh lực, không ai nghĩ đến tên Bear đáng chết này lại cố ý che giấu thực lực?
Gascoigne đã rất nhanh dùng thân pháp đặc biệt của mình kéo dài thêm khoảng cách, Quark và Apollo nổi điên hung mãnh truy đuổi phía sau, nhưng, … Đích đến đã ở ngay phía trước.
Không cho hai vị Bỉ mông bất cứ cơ hội nào, Gascoigne bùng nổ lần cuối, thân thể mang theo cột nước trắng như tuyết xông lên bờ, vững vàng dừng lại.
Xung quanh không một tiếng động, tất cả mọi người đều nhìn vào Gascoigne, không biết nói gì nữa.
"Ha ha, vẫn là người đế đô chúng ta có đầu óc hơn". Gregg cười tủm tỉm nói.
Sau một lúc lặng im, Neberro và 12 kị sĩ trật tự bắt đầu nhẹ nhàng vỗ tay, ngay cả các đội viên bên phe đế đô cũng vang lên tiếng vỗ tay, loại thắng lợi kiểu này rất đáng ca ngợi.
Xa xa trên sườn núi.
"Móa, Vậy cũng được sao!!". Tân Đạt xúc động điên cuồng bóp cổ Patrice lắc lắc: "Nhìn thấy không? Nhìn thấy không? Rõ ràng Bear đã thắng Bỉ mông rồi? Thật không thể chịu nổi! Thật là quá kích thích, quá sướng rồi!".
"Đừng bóp nữa … ta sắp tắt thở rồi nè, ặc ặc …, Patrice lè lưỡi nói.
Randy và Cote bên cạnh đều khinh bỉ vươn ngón giữa trỏ vào Tân Đạt: "Mẹ kiếp, tên cáo con nhà ngươi đến cùng là ủng hộ ai hả? Phía Nam lại thua một trận nữa rồi".
"Ơ!". Tân Đạt chợt nháy mắt nghĩ, sao mình ngu vậy ta.
Các chiến sĩ đặc huấn cả hai bên nam và bắc cũng bắt đầu phản ứng, liên tục vỗ tay ca ngợi biểu hiện của Gascoigne. Người mạnh kính nể người mạnh, lúc trước hầu như không ai có thể đoán được, một chiến sĩ tộc Bear lại có thể vượt qua hai gã Bỉ mông to lớn trong cuộc thi kiểm tra sự cân bằng này, biểu hiện thật quá sức sáng chói!
"Mọi người nói xem, cuối cùng là Gascoigne đã sử dụng loại bộ pháp gì …". Buenaven liếm liếm khóe miệng, bà nội Bear, chiêu đó thật sự là con mẹ nó lợi hại.
"Thập tự kĩ của hàng ngũ sứ đồ". Sofi bên cạnh liền giải thích: "Kỹ xảo chiến đấu của thần thú sứ đồ là sự kết hợp giữa một loại bộ pháp cùng phương pháp vận kình".
"Thập tự kĩ?". Montmar vẫn luôn yên lặng chợt nheo mắt, cau mày tỏ ý không hiểu. Quark kéo lê thân thể ướt sũng đang quay về.
Faure bên cạnh bổ sung thêm một câu: "Ta có nghe một số người trong gia tộc đề cập qua, có điều luyện tập những chiêu thức của hàng ngũ sứ đồ đều rất nguy hiểm, tuyệt đối là tự ngược đãi bản thân, không ngờ vẫn có người luyện được".
Thần sắc Murphy không thay đổi, ánh mắt sáng lên một chút, xem như đã phát hiện thêm một đối thủ đáng chú ý.
Thật ra tại cuộc đặc huấn 30 người này, rất nhiều người đều tương đối tiềm ẩn, rất ít người biết sức mạnh thật sự của bọn họ. Nhưng đến khi thật sự tỷ thí qua mới biết, bản thân mỗi người đều có tuyệt chiêu riêng, thậm chí sức mạnh bùng nổ ra đến mức khó tin.
Đây mới thật sự là người mạnh, không thẹn cả Mông Gia đế quốc đặc huấn 30 người đứng đầu.
Trâu Lượng cũng đang suy nghĩ, Thập tự kĩ, rất có ý tứ, một ngang một dọc, loại sức mạnh đan chéo này làm sao dùng được? Rõ ràng trong nháy mắt có thể phá vỡ dòng chảy ngầm và vùng nước xoáy, vượt qua cả hai bỉ mông mạnh mẽ Quark và Apollo.
Mười chiến sĩ đặc huấn phía bắc cũng đang trao đổi với nhau, hiển nhiên qua lần này cũng đã nắm được chút tình hình, quả nhiên phía đế đô đúng là một đám quái vật nham hiểm.
Gregg nhìn thoáng qua Gascoigne vẫn vô cùng yên lặng không có chút biểu hiện nào, cười cười, gã Bear này thật là âm hiểm giết người không để lại dấu vết, còn kiểu phong lưu phóng khoáng như hắn có muốn bắt chước Gascoigne cũng không phải dễ dàng gì.
Thập tự kĩ thoạt nhìn rất đẹp, nhưng nghĩ kĩ lại thì đúng là thật không dễ gì luyện thành, hoàn toàn đánh vỡ thói quen trời sinh thích dùng sức mạnh của Thú tộc, yêu cầu sự bộc phát trong nháy mắt của thân thể, sức mạnh bắp thịt thông qua bả vai và phần hông cần phải phóng ra một loại lực tác động ngang.
Một ngang một dọc, bốn phương tám hướng, hoàn mỹ cân bằng.
Nhưng số người thật sự chịu khổ công tu luyện chiêu này cũng không nhiều, bởi vì đặc điểm sinh lý của kĩ thuật tiến lên ngang dọc này mỗi lần bùng nổ hầu như phải đem bắp thịt tạo thành hiệu ứng như xé rách ra. Nếu như không luyện tới đại thành thì loại kĩ xảo này thật đúng là con mẹ nó tự ngược đãi bản thân.
Giết địch một ngàn tự thương tám trăm, nếu không phải có tinh thần lực hơn người thì chẳng ai chịu nổi.
Chỉ vì hắn luôn ẩn giấu thực lực nên mọi người đều không để ý đến. Nhưng loại người này rõ ràng không thể coi thường được, chỉ cần hắn bộc phát năng lực thì đúng là vô cùng đáng sợ.
Đối với tính cách trầm tĩnh này của Gascoigne, bất cứ khen ngợi nào cũng không thèm để ý, Gregg sờ sờ cằm, hướng sang phía một cung thủ trẻ tuổi vóc dáng gầy yếu nhìn lướt qua: "Trận thứ tư, đến phiên ngươi rồi, Julio".
Julio không nói một lời lẳng lặng đi lên, chỉ có hai chữ có thể diễn tả … Lạnh lùng.
Tay này trong nhóm mười người ở đế đô cũng là một kẻ đáng gờm, đã được sư tổ của Hộ trưởng cung thủ chính miệng thừa nhận năng lực vượt qua cả hắn lúc còn trẻ, có thể nói gã này chính là cung thủ thiên tài trẻ tuổi nhất đế đô.
Có thể được sư tổ của Hội trưởng cung thủ nhận xét như vậy thì chắc chắn không phải chỉ là lời khen ngợi mà hắn có tài thật sự, nếu không cũng sẽ không thể được đánh giá cao như vậy.
Hắn chính là cung thủ không thể thiếu trong nhóm đặc huấn mười người ở đế đô.
Khí chất cả người Julio cùng tên nhọn giống nhau, sắc bén, lạnh lùng.
Nam bộ, bỉ mông Montmar đứng dậy, hắn cần lấy lại danh dự cho tộc bỉ mông, thắng một ván này.
Bắc bộ, một thiếu nữ mềm mại đi ra, sát thủ tộc Fox Lam Linh.
Dưới khí thế của Julio và Montmar, Lam Linh rõ ràng cảm giác khí thế của mình bị đè ép rồi.
Có điều đã có biểu hiện trước đây của Gascoigne nên cũng không có ái dám xem thường người nào, ba người đứng song song tại bờ sông chuẩn bị, từng người nâng lên một khúc cây gỗ thô có cân nặng như nhau.
Nước sông kích động, hơi nước dính ướt tóc Lam Linh, mắt nàng hơi chớp chớp một chút. Đúng ngay lúc đó, kỵ sĩ mặt trời Neberro chợt phát ra tín hiệu.
"Bắt đầu."
Mỗi người đều có tự tin và ngạo khí của bản thân, trong trận này đều phải cố gắng thể hiện ra năng lực thật sự của bản thân.
Julio chính là như thế, làm cung thủ yêu cầu phải tuyệt đối tỉnh táo, cho dù là tâm lý hay tinh thần đều cần điều chỉnh đến mức tốt nhất. Cho nên sau khi âm thanh Neberro vang lên, hắn phản ứng nhanh nhất, eo như cung tên bắn ra, thân thể như tên rời cung vọt vào dòng sông.
Không chỉ như thế, trong nháy mắt khi Julio vừa xuống nước thì chân phải dùng sức đạp một cái vào bờ đê, cả người được tăng tốc lần thứ hai, thoáng cái đã lao ra được năm sáu mét, chiếm được tiên cơ.
"Mịa! Đám quái vật đế đô thật sự quá xảo quyệt!".
Ba Kỳ ở Bắc Bộ chợt hô lên, ai cũng đều cho rằng đối với huấn luyện cân bằng này cung thủ chính là một tồn tại bẩm sinh bất lợi, không nghĩ tới tên Julio ở đế đô này lại có quái chiêu như vậy!
Gregg bên đế đô, còn có Roux, Saphire đều cười lên một cách hả hê.
Chiếm được tiên cơ, dù phải di chuyển ngược dòng sông nhưng tốc độ của Julio lại không hề giảm chút nào, biểu hiện vô cùng khác thường làm cho mọi người trong khoảnh khắc đã quên mất hắn vốn là một cung thủ.
"Gã này cũng rất lợi hại nha!". Trí cáo Buenaven nhìn không chớp mắt, đột nhiên khóe miệng chợt cười: "Có điều Montmar cũng không phải là đồ bỏ".
Mấy người Nam bộ, Quark và Riera đều cùng nhếch miệng cười. Đó là nụ cười lộ ra mùi vị "… lòng tin".
Đồ tể Montmar, chính là một chữ cuồng.
Bình thường ngàn vạn lần không nên chọc vào tên bỉ mông có thể cuồng hóa này, bởi vì một khi hắn đã phát cuồng lên thì tuyệt đối là thần cản sát thần, phật cản sát phật.
Một tiếng gầm nhẹ như sấm rền, Montmar bắt đầu tăng tốc.
Julio dựa vào phản ứng nhanh nhất nên tạm thời chiếm được tiên cơ đang dẫn đầu, có điều đối với Montmar mà nói tất cả những cái đó đều là phù vân.
Hai chân trầm xuống, bắp thịt vô cùng phát triển của tộc Bỉ mông lồi lên, dường như được nén đến cực hạn chợt bùng nổ, ầm!
Thân hình bỉ mông to lớn thoáng cái lao tới làm bắn tung lên một con sóng lớn cao mấy mét suýt chút nữa nhận chìm Julio xuống đáy sông.
Phát hiện thấy đối thủ đang đuổi theo phía sau, Julio lại không hề hoảng loạn mà tiếp tục duy trì tiết tấu ổn định dần dần đẩy tốc độ tăng lên.
Nhưng hiển nhiên Montmar càng tỏ ra mạnh mẽ hơn liên tục rút ngắn khoảng cách.
Trận quyết đầu này ngay từ đầu sẽ phải tung hết sức ra, màn mở đầu của Julio hoàn toàn làm mọi người bất ngờ, bây giờ hắn lại đang so đấu với Montmar làm cho mọi người đều cảm thấy hứng thú.
Trong khi đó lại không có ai để ý đến nữ sát thủ nhỏ bé tộc Fox Lam Linh, cũng vì yếu tố đặc trưng của nghề nghiệp sát thủ không thể nào so với tộc Bỉ mông được, hơn nữa còn có một tên Julio biến thái ở phía trước.
Một hơi xông qua hơn một trăm mét, nhưng ngay lúc tiến vào vùng nước xoáy, tốc độ của Julio rõ ràng đã bị kiềm hãm.
Phía bắc Khỉ, Ba Kỳ còn có Shadiwa đều cười vang.
Long Gia tỉnh táo ném ra bốn chữ bình luận: "Hậu kình không đủ".
Lúc này mọi người đều cũng nhìn ra tình hình của Julio rồi, ngoại trừ phản ứng nhanh lúc xuất phát và một lần đạp vào bờ sông để tăng tốc, còn lại thì tốc độ của Julio hoàn toàn dựa vào mỗi lần chân đạp xuống đáy sông thì lấy eo làm cung tạo ra sức mạnh bùng nổ đem thân thể bắn ra xa.
Phương thức này tuy dễ đoạt được tiên cơ, nhưng dù sao cung thủ vốn sinh ra đã kém cỏi, sức mạnh của thân thể tuyệt đối không đủ, nên sau khi tiến vào khu nước xoáy, bị những dòng chảy ngầm dưới đáy sông quấy nhiễu, còn có các vùng nước xoáy với sức hút cực mạnh, chiêu này của Julio đã không còn tác dụng nhiều nữa rồi.
Nam bộ Buenaven cùng Riera, Faure, Quark cả bọn hiển nhiên đều nhìn ra điểm này cho nên đối với Montmar tỏ ra mười phần tự tin.
Nhưng ngay khi Montmar ngửa đầu cười to bỏ rơi Julio lại phía sau, kẻ vẫn bị mọi người gần như lãng quên, nữ sát thủ Bắc bộ Lam Linh đột nhiên như âm hồn xuất hiện ngay bên cạnh Montmar, hơn nữa dường như có sức mạnh vô hình thúc đẩy, véo, thoáng cái đã vượt qua Montmar rồi.
Bà nội bear! Đúng là gặp ma giữa ban ngày!!
Quark và Faure luôn tràn ngập lòng tin đối với Montmar cũng suýt chút nữa rớt luôn tròng mắt ra ngoài.
Phía Bắc bộ khí thế nhờ đó thoáng cái đã tăng lên rồi.
Ba Kỳ miệng báo mở rộng, phun ra tiếng cười đặc biệt thô tục: "Oa ha ha, bố biết Lam Linh nhất định làm được!".
Tiếng cười to của hắn dẫn đến đám đội viên đặc huấn phía đế đô đều liếc mắt nhìn qua, có điều cũng chẳng muốn tính toán với Ba Kỳ, không đến thời điểm cuối cùng thì ai thắng ai bại vẫn còn khó nói.
Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn, Montmar và Lam Linh giống như một đôi sống chết có nhau dây dưa mãi không thôi, hơn nữa Lam Linh vẫn luôn dẫn trước, Montmar tăng tốc thì nàng cũng tăng tốc, vững vàng bỏ Montmar ở phía sau.
Đây vẫn là sát thủ tộc Fox sao? Hơn nữa thể lực phụ nữ không thể bằng đàn ông được.
Vậy mà biểu hiện lúc này lại mạnh mẽ hơn rõ ràng so với bỉ mông, thật là con mẹ nó quá kỳ lạ rồi.
"Nhìn ra rồi", Buenaven nheo mắt lại, đã nhìn ra một kỹ xảo mới. Những người khác đều sáp tới tò mò thăm dò, chỉ có Murphy và Trâu thần côn là vẫn bình tĩnh quan sát.
Kỹ xảo này của Lam Linh đối với Montmar đang là người trong cuộc có thể không nhận thấy được, nhưng với ánh mắt của Trâu Lượng và Murphy đều dễ dàng nhận ra đây là một loại kỹ xảo "Mượn lực".
Thân hình bỉ mông to lớn, dùng sức mạnh phá vỡ sóng nước của dòng chảy ngầm, mà loại bản lãnh này của Lam Linh chính là gắt gao quấn lấy Montmar, mỗi lần Montmar phát lực phá vỡ sóng nước làm xuất hiện lực xung kích đã bị Lam Linh nhân cơ hội mượn lấy, nhờ đó càng đẩy nàng ta đi tới nhanh hơn.
Loại chiêu thức "gậy ông đập lưng ông" này thật vô cùng khó chịu, có vẻ như Montmar sắp thua đến nơi rồi.
Gân xanh và bắp thịt trên người gã bỉ mông cuồng hóa này đều đã nổi lên rồi, gần như đem hết sức mạnh của mình liều mạng tiếp tục tăng tốc. Nhưng kết quả cũng chỉ lại làm cho tốc độ của Lam Linh ngày càng tăng lên.
Còn cách điểm đến khoảng mười mét, Lam Linh sắp đạt được thắng lợi cuối cùng rồi.
Ba Kỳ phía Bắc bộ đã lớn tiếng thay Lam Linh ăn mừng chiến thắng.
Đúng lúc tất cả mọi người đều cho rằng đại cục đã định thì đột nhiên Montmar như mất lý trí, trong mắt bùng nổ một thoáng ánh sáng, bắp thịt trên cơ thể bắt đầu từ gót chân chợt run run rồi đột nhiên bùng nổ ra một luồng sức mạnh liên tiếp đẩy tới. Dưới ánh mắt ngạc nhiên của tất cả mọi người, Montmar biến thành một cái bánh xe to lớn lăn trong nước, liên tục lăn đến suýt nữa nghiền nát luôn cả Lam Linh ở phía trước.
Xoay tròn, bọt nước bắn ra bốn phía, mà Montmar thì không hề trở ngại gì lao lên bờ, bay lên rồi từ từ hoa lệ đáp xuống.
Phía Bắc thoáng cái câm như hến, còn bên đế đô thì nhún vai biểu thị không có gì để nói.
Lam Linh mặc dù có năng lực mượn lực, nhưng đối với loại sức mạnh xoay tròn này lại không phải là thứ có thể tùy ý sử dụng được.
Một đề toán rất khó giải này vậy mà lại bị tên quái vật cuồng bạo Montmar phá giải rồi.
Đám người Arthur rất hiểu cá tính của Montmar, tính cách này của hắn đối với lịch sử của tộc Bỉ mông cũng thuộc vào loại quái vật rất hiếm thấy.
"Montmar thắng. Chuẩn bị trận tiếp theo".
Âm thanh Neberro bình tĩnh vang lên, một lời đã định.
"Đúng là không nghĩ ra Montmar còn có chiêu này, thật quá khí phách!". Tân Đạt nằm sấp trên sườn núi, trong mắt hưng phấn chớp động.
"Phía nam cuối cùng cũng thắng được một trận, vừa mới nhắc tới không ngờ đã đến rồi". Randy tặc tặc lưỡi, may là các chiến sĩ phía nam đã thắng trận này, nếu không vẫn sẽ bị phía bắc và đế đô đè đầu, thật là vô cùng buồn bực mà.
"Đừng ầm ĩ nữa! Trận mới đã bắt đầu rồi kìa, ta có dự cảm trận này chắc chắn rất đặc sắc!".
Trong mắt Tân Đạt lóe lên tia sáng, đao thủ tộc cáo đã nhìn thấy ba người lên sân khấu, có chút xúc động nho nhỏ rồi.
Nam bộ Sofi, bắc bộ Ba Kỳ, đế đô Michiwa.
Thực lực của Sofi thì miễn bàn, lúc trước khi đối phó với nữ yêu mắt bạc đã thay cả đội kiềm chế và cống hiến một tên mấu chốt đó, thân thủ của nàng ta rất tốt.
Bắc bộ Ba Kỳ, được xưng là báo tia chớp, mặc dù hay gào thét nhiễu sự nhưng sức mạnh quả thật là rất đáng nể.
Làm mọi người chờ mong nhất là Michiwa, người nối nghiệp gia tộc Nicola đứng đầu đế đô, tiểu công chúa Michiwa sẽ có biểu hiện như thế nào đây?
Trận này không chỉ làm cho Tân Đạt cảm thấy chờ mong, mà còn làm các chiến sĩ đặc huấn khác tò mò.
Bên cạnh sông Danube, gió nhẹ vi vu thổi sợi dây buộc tóc thiếu nữ tung bay phất phới.
Michiwa liếm liếm khóe miệng, đôi mắt hơi nheo lại. Tiện tay chải chuốt vuốt lại mấy sợi tóc làm hiện ra hình dáng một thiếu nữ xinh đẹp đáng yêu.
Tuy nhiên đối với những người quen thuộc nàng đều biết cô bé kế thừa gia tộc Nicola này đáng sợ như thế nào.
Cây gỗ to lớn rõ ràng nặng hơn Michiwa vậy mà lại bị một tay nàng ta nhấc lên nhẹ như không. Đôi vai xinh đẹp của thiếu nữ tựa như không thể so sánh với những tên quái vật to lớn kia được, vậy mà sức mạnh lại làm kinh ngạc tất cả mọi người.
Sofi thần sắc tỉnh táo, cho dù đối thủ là Michiwa cũng sẽ không có bất cứ dao động gì, tiện tay cầm thanh gỗ lên.
Cuối cùng là tay báo tia chớp Ba Kỳ phía bắc, một cước đá cây gỗ bay lên rồi rất lỗ mãng khiêng lên bả vai. Đồng thời còn hướng sang phía Michiwa vỗ vỗ ngực: "Ta là tia chớp Ba Kỳ, lát nữa sẽ cho các ngươi biết ta nhanh như thế nào!"
Lại chém gió …
Cả đám tuyển thủ bắc bộ đều lắc đầu ngán ngẩm.
Cái tay báo miệng rộng này nếu không tranh cãi chắc không sống nổi, rõ ràng cũng là nhân vật đứng đầu tỉnh mà lại có nhiều tật xấu như thế. Mèo khen mèo dài đuôi, thối không chịu được.
Cả đám tuyển thủ đế đô cũng trợn mắt phun phì phì …
Phía nam có Buenaven và Faure đang kề vai sát cánh cũng muốn cười ra nước mắt rồi.
Cho dù miệng rộng đúng là không phải ưu điểm, nhưng ở tại thời khắc căng thẳng này mà có thể làm cho bầu không khí trở nên tích cực hơn thì cũng xem như ưu điểm của hắn rồi.
"Cười cái gì? Lát nữa các ngươi sẽ biết rõ sức mạnh thật sự của ta!". Mắt báo Ba Kỳ nheo lại, hiện ra sự sắc bén hiếm thấy. Mặc dù biết Michiwa không dễ chọc, nhưng hắn không sợ chút nào.
Nói nhiều thật ra là để che giấu cảm xúc mà thôi.
Ngay khi tất cả mọi người đều bị báo Ba Kỳ chọc cười, thì Neberro cũng đã hô lên một tiếng "Bắt đầu".
Michiwa và Sofi gần như không phân trước sau cùng lao xuống nước.
Nhưng nhanh nhất lại là Ba Kỳ.
Danh xưng tia chớp không phải chỉ là hư danh, sự lợi hại của hắn chính là ở chỗ thân thể có tốc độ cực kỳ nhanh phụ trợ cho sức mạnh!
Vừa xuống nước, tay phải nắm lấy thanh gỗ, tay trái hóa thành tàn ảnh rất nhanh vạch nước, dường như có thêm nhiều cánh tay phụ trợ gạt nước tăng tốc.
Trong nháy mắt, thân hình Ba Kỳ ép sát vào thanh gỗ như một chiếc thuyền, nhanh chóng lướt đến phía trước một đoạn lớn.
"Ơ?"
Biểu hiện của Ba Kỳ đã vượt qua sự suy đoán của mọi người, vốn còn tưởng gã này chỉ giỏi chém gió thôi ai ngờ có bản lĩnh thật sự. Rõ ràng đã vượt lên trước cả Sofi và Michiwa.
Khí thế nhìn vô cùng mạnh mẽ.
So với biểu hiện chói mắt của Ba Kỳ thì Sofi và Michiwa có thể nói chỉ là tầm thường thôi. Hai người cùng sóng vai tiến lên, không nhanh không chậm, âm thầm có một loại tính toán khác.
Ngay trong lúc Ba Kỳ một hơi vượt lên hơn ba mươi mét, đang cảm giác thấy trạng thái tốt đẹp nhất, hai người Sofi và Michiwa vẫn không nhanh không chậm đuổi theo phía sau chợt nhìn nhau một chút, như có thần giao cách cảm đồng thời tăng tốc.
Khởi động thế được rồi.
Véo!
Gợn sóng đối với người khác là lực cản, nhưng đối với Sofi tộc Swan cùng Michiwa tộc Thiên Mị thì lại chính là thứ dùng để vượt qua.
Sóng nước trắng như tuyết sau lưng hai người đẹp kéo ra thật dài tạo thành những tuyến nước, sau mấy lần hô hấp không ngờ đã đuổi kịp Ba Kỳ rồi.
Gã báo tia chớp ngu ngốc cả người như đần ra nhìn Sofi và Michiwa vọt tới phía trước, không kịp trở tay.
Thân hình Michiwa đặc biệt nhẹ nhàng, ở trong nước tựa như người cá không hề bị lực cản ảnh hưởng, thoải mái chiếm lấy vị trí thứ nhất.
Thậm chí nàng ta còn có thừa sức quay lại Sofi đang đuổi theo phía sau phát ra tiếng cười duyên như chuông bạc: "Sofi, nghe nói ngươi cũng thuộc tộc Gabriel, không được làm cho ta thất vọng đó nha".
Thần sắc Sofi không thay đổi, nhưng lại tăng tốc thêm một chút, tộc Swan trời sinh rất là kiêu ngạo.
Mặc dù Sofi đã trưởng thành hơn một chút, nhưng trong lòng vẫn còn chút kiêu ngạo di truyền, tuy nàng rất bội phục Arthur, nhưng cũng đừng nghĩ có thể nghe được điều đó từ chính miệng nàng nói ra.
Mấy ngày nay, Sofi luyện tập tương đối cố gắng, chính là vì có thể dùng đợt huấn luyện cân bằng này bổ sung cho nhược điểm đối với nghề cung thủ của mình.
Cánh chim trắng như tuyết sau lưng mở ra, vỗ vào mặt nước, dường như có một đôi cánh gió cùng hòa theo bắn lên sóng nước sôi trào, sinh ra một lường sức mạnh thúc đẩy làm cho thân hình yểu điệu của Sofi thẳng một đường đuổi theo Michiwa.