Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 488: Trái tim Emma



Kỳ thực Trâu Lượng cũng rất nhớ sư phụ nhặt, có điều bây giờ hắn đã là thành chủ chứ không còn là người bình thường, hiện tại là thời khắc mấu chốt, hắn cũng không có phép phân thân.

"Arthur, anh làm việc đi, em thay mặt anh về một chuyến. Em muốn gặp cha và cũng thay anh thăm hỏi Hồng y đại chủ tế", sau một thời gian Emma mới đề nghị.

Mấy ngày nay Trâu Lượng với Emma như hình với bóng, Emma thức tỉnh không dễ, thực sự là nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Bây giờ so với Emma Trâu thần côn lại tỏ ra kém trưởng thành hơn.

Trâu thần côn thật sự rơi vào bể tình rồi, bất kể Emma làm gì cũng tốt, mà Emma lại hiểu ý người khác như vậy.

"Được rồi, Tuyết nữ không sao chứ?"

"Không sao, em cảm thấy còn có thể chống đỡ một thời gian nên em càng muốn trở về. Em sẽ cố gắng trở lại sớm".

Emma cũng biết Arthur rất thương nàng.

"Được rồi, phải về sớm đấy!"

"Vâng. Không nói chuyện này nữa. Đúng rồi, em đã nghe không ít chuyện về anh với Olivia", Emma đột nhiên chớp mắt nói.

Trâu thần côn sửng sốt nhưng lại rất thản nhiên, "Kỳ thực anh với cô ấy không có gì, cái này..."

Cũng không phải hoàn toàn không có gì, thật ra Trâu Lượng vẫn rất ray rức với Olivia, mối tình đầu mà, nói không có cảm giác là nói dối mà thôi. Ôi, nếu không vì bà mẹ cực phẩm của nàng thì có lẽ chuyện sẽ không như thế này.

Emma cười, "Không phải em trách anh, tốt nhất anh nên quan tâm đến Olivia một chút, cô ấy rất đáng thương. Nếu đã trả giá nhiều như vậy thì em cũng sẽ khó chịu. Tộc Swan tâm khí cao ngạo, một khi có chủ ý với một người thì sẽ không thay đổi".

Trâu thần côn mặt dày vô địch cũng không nhịn được gãi đầu xấu hổ, hắn hiểu ý Emma, "Dường như Olivia đã quên hết những chuyện trước kia rồi, kể ra như vậy cũng tốt. Mà em không ghen à?"

"Ghen chứ, ghen nhiều là khác, có điều cô ấy mới là người thích hợp nhất với anh. Hơn nữa anh quen cô ấy trước em, em chẳng qua là tốt số thôi. Anh không nên đối với cô ấy như vậy, một ngày nào đó cô ấy sẽ nhớ ra, em không muốn anh phải sống mà vẫn áy náy".

Trâu Lượng không nói lời nào, có lẽ những người xung quanh đều cho rằng hắn và Olivia thật sự không có gì, thậm chí còn chiến đấu với nhau. Tuy nhiên khi chiến đấu với Olivia hắn đã nhìn thấy nước mắt của tiểu thiên sứ rơi xuống, chỉ có điều hắn thật sự không có biện pháp. Hắn chỉ có thể cố gắng không nghĩ gì hết. Olivia đã làm tất cả những gì có thể vì hắn mà hắn chỉ cần từ bỏ là xong sao? Text được lấy tại Truyện FULL

Đây căn bản không phải tính cách của Trâu Lượng, có điều hắn vẫn đè dưới đáy lòng, những người xung quanh cũng không biết nhưng người hắn không muốn cho biết nhất lại nhìn thấu được.

Emma nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Arthur, "Em biết có một ngày nhất định anh sẽ có thể đứng trên đỉnh của đế quốc, em rất chờ mong. Hy vọng lúc đó anh vẫn nhớ có một người phụ nữ tên là Emma yêu anh".

Emma dẫn một đội ngũ trở về, mấy ngày đầu Trâu Lượng còn thật sự không quen, may là còn có nhiều việc phải làm.

Thỏa thuận giữa Man Hoang và thành Doran đã đạt thành, một số chi tiết Man Hoang tỏ ra rất nhượng bộ, Yoria làm việc thực sự sảng khoái. Mà Man Hoang không hề thoải mái sau khi thành Doran lui quân, ngược lại khảo nghiệm thực sự đã đến, chiến tranh giữa Man Hoang với Phong Chi Quốc rốt cục đã bắt đầu, nói chính xác là Yoria phải thừa nhận cơn giận của vương tử Phong Chi Quốc. Không thể không nói Phong Thác cũng rất biết nhẫn nhịn, bề ngoài hắn vẫn im hơi lặng tiếng nhưng thực ra thời gian này hắn vẫn đang triệu tập quân đoàn chuẩn bị một hơi san bằng Man Hoang.

Ai ngờ nước đầu tiên phái đại quân không phải Mông Gia, không phải Hannibal mà lại là Phong Chi Quốc.

Có điều nghe nói tình hình Man Hoang rất không ổn, Phong Chi Quốc cao thủ nhiều như mây, chiến sĩ vàng sáng, người mạnh vàng tối hơn mười người, hơn nữa còn có sáu trăm ngàn đại quân trang bị hoàn mỹ huấn luyện kĩ càng. Hơn nữa có Phong Thác sĩ khí quân đội càng như cầu vồng mặc dù Man Hoang tạm thời tổ hợp cũng rất dũng mãnh nhưng đối kháng chính diện với loại quân chính quy này cũng không hề có ưu thế.

Mặc dù Man Hoang đã liên hợp lại, bề ngoài mạnh mẽ nhưng trên thực tế ngược lại trở thành mục tiêu lớn hơn. Kỵ binh Man Hoang phân tán có thể di động xung quanh nhưng khi liên hợp thành đại quân thì làm sao tránh được.

Nếu lẩn tránh như trước thì sự tồn tại của Yoria sẽ không có ý nghĩa.

Chiến tranh náo nhiệt như thế nào cũng không liên quan đến Trâu Lượng, bất kể thành bại Man Hoang đều cần thời gian khôi phục rất dài. Từ góc độ của Trâu Lượng, hiện nay sự tồn tại của Man Hoang vẫn tương đối cần thiết, hắn vừa không muốn Man Hoang thắng lại không muốn Man Hoang thua, cả hai đều thiệt mới là tình huống tốt nhất.

Tộc sói không hề nhất định cần nhà ở như chủng tộc khác, bọn họ cũng rất thích ứng với cuộc sống lều vải. Thực tế cho thấy môi trường của Man Hoang còn thích hợp với họ hơn, quan trọng nhất là bọn họ cũng đã có thể có đất riêng của mình.

Họ chưa bao giờ nghĩ lại có một môi trường như vậy, hơn nữa chính sách miễn thuế cũng được áp dụng, hễ là con dân thành Doran đều phải được hưởng thụ đãi ngộ giống nhau của thành chủ đại nhân.

Năm anh em Địa vương vô cùng cảm kích, đúng ra bọn họ yêu cầu không cao, chỉ cần có thể tiếp nhận bọn họ là được. Đối xử như nhau chắc chắn sẽ làm nhiều người ghen tị, nhưng Trâu Lượng không để ý. Mà bởi vì Trâu Lượng có danh vọng không gì sánh kịp tại thành Doran nên các tộc khác cũng biểu thị hoan nghênh tộc sói, dù sao thì bên ngoài có kẻ thù mạnh mẽ nên mọi người cần đoàn kết với nhau, mà trên thực tế vốn cũng không có ân oán gì.

Thần thú đã nói tất cả Thú tộc đều là con dân của thần, phải đối xử bình đẳng như nhau.

Tình trạng hiện nay thực ra không phải vì tộc sói có vấn đề gì, chỉ có điều ấn tượng về đại nạn tộc sói lần nọ quá sâu, nhưng đó cũng là chuyện rất lâu trước kia, lịch sử rồi cũng phải trở thành lịch sử.

Tộc sói muốn nhận được quyền lợi sinh tồn, nhất là thành lập bộ tộc lần nữa chứ không còn ẩn nấp phân tán như bây giờ thì phải chứng minh giá trị tồn tại của bọn họ cho Arthur, nếu không sự tồn tại của bọn họ hiển nhiên là không có giá trị.

Tộc sói cung cấp ba nghìn chiến sĩ tộc sói trẻ tuổi cho năm Lang Vương huấn luyện. Mặc dù thời gian Địa vương đi theo Trâu Lượng không hề dài nhưng sự trung thành của năm người này chỉ sợ là cao hơn tất cả mọi người còn lại. Chiến đoàn Thiên Lang sử dụng chế độ sàng lọc, mặc dù bây giờ có ba nghìn người nhưng những người không đạt tiêu chuẩn sẽ bị loại ra trong quá trình huấn luyện.

Arthur, người sáng tạo thánh ca tộc sói đã thành lập được địa vị của mình trong lòng chiến sĩ tộc sói thông thường. Kỳ thực tộc sói vẫn phi thường thành kính đối với Thần thú, nhất là sau khi cảm nhận được chiến ca. Hơn nữa điều đặc biệt là lần này số tộc sói di chuyển tới đây đều lấy việc có thể gia nhập chiến đoàn Thiên Lang làm vinh quang. Nếu nhà ai có con gia nhập chiến đoàn Thiên Lang đó chính là vinh dự lớn lao, tộc nhân xung quanh đều sẽ rất tôn trọng, bởi vì đây là dốc sức phục vụ cho Lang Vương, dốc sức phục vụ cho thành chủ Arthur vĩ đại.

Về xây dựng kinh tế Trâu Lượng chỉ quản lí đại cục, chủ yếu đều là kế hoạch của Avril. Không thể không nói Bran là một nhân tài, dù sao cũng là gia tộc lâu đời, đen trắng nâu đều có cách đối phó, quan trọng là gia tộc Bran cũng không quá tham lam, qua điều tra của Gina thì danh tiếng của Bran xem như tốt nhất trong tứ đại gia tộc, vì vậy Trâu Lượng mới cho hắn một cơ hội bảo toàn như vậy. Nếu không cho dù không xử lí hắn thì Trâu Lượng cũng sẽ không cho hắn quyền lực lớn như vậy, không thể không nói Bran cũng coi như là người thành công, đi theo đúng người.

Nghi người thì không dùng, dùng người thì không nghi, Bran đã đủ tiêu chuẩn thì chuyện lớn chuyện nhỏ trong thành Trâu thần côn đều giao cho hắn làm. Mở chợ đen là một trọng điểm của thành Doran, thành lập được chợ đen sau này xây dựng thành Doran mới có nguồn tài chính. Còn nguyên lão hội nghĩ thế nào hắn không can thiệp được, có thể được lúc nào hay lúc ấy.

Bây giờ mấu chốt nhất chính là quân đội, không chỉ để ứng phó nguy hiểm mà còn bảo đảm quyền phát ngôn trong tương lai. Lần này hắn trở thành thành chủ thành Doran, nguyên lão hội cho hắn một ngôi thành rách nát. Cả thành phố đều do hắn tiêu tiền dựng lên, đương nhiên thuộc về hắn. Không thể để mình xây dựng lớn mạnh xong lại bị nguyên lão hội thu mất, vậy không phải là quá nhục nhã sao. Trừ việc điều hành các phương diện và duy trì tầm ảnh hưởng thì quân đội cũng rất quan trọng, trong trạng thái lý tưởng của Trâu Lượng thì cho dù có một ngày mình rời khỏi nơi này thì chức thành chủ thành Doran cũng phải do anh em của hắn làm. Mà sau khi thành lập quân đội thì điểm này sẽ thuận lợi hơn nhiều.

Kỳ thực sau khi tộc sói gia nhập nơi này đã không thể để cho người không phải thành Doran can thiệp nữa. Có câu núi cao hoàng đế xa, một thành phố có thể tự bảo vệ mình còn phải quan tâm gì nữa.

Tại thành Doran mọi người chỉ biết thành chủ không biết nguyên lão hội. Lúc thành Doran gặp nguy hiểm không thấy nguyên lão hội, lúc thành Doran cần tái thiết không thấy nguyên lão hội, lúc khác cũng không cần thấy nguyên lão hội nữa.

Huống hồ Trâu Lượng cũng không phải không có người bên trên ủng hộ, nhưng nắm giữ sức mạnh của chính mình mới là quan trọng, không thể giao vận mệnh vào trong tay người khác được.

Lần này Avril cũng trở về cùng Emma, sau trận chiến với Man Hoang Trâu Lượng lại có lĩnh ngộ mới, đó chính là không thể hạn chế tại một địa phương. Chợ đen dĩ nhiên là quan trọng nhưng hắn không thể trông chờ các phú hào của đế quốc, tầm mắt những người này quá cao, sẽ không coi trọng nơi này. Thị trường tốt như vậy sao không dùng người của chính mình. Lần này Avril trở về cũng sẽ liên lạc với mọi người, Jerusamer là quê hương đầu tiên của hắn, hơn nữa cũng tương đối có sức mạnh. Sau đó còn phải liên lạc với Shaman Subaru ở Daros, đây cũng là một sức mạnh không nhỏ.

Đoàn kết hết thảy có thể đoàn kết, cùng lớn mạnh mới là chân lý, Trâu Lượng rất hài lòng với ngộ tính của mình. Chỉ có điều không có Emma, Avril cũng không có, Trâu thành chủ hơi có cảm giác bị bỏ rơi, quả thật rất cô đơn. Còn may có Lộ Dao ở đây nếu không hắn thật sự không cách nào chịu đựng được.

Vì vậy Trâu thần côn dùng toàn bộ tinh lực của mình vào việc thao luyện đội ngũ, hắn phải làm cho các chiến sĩ mới gia nhập này rõ ràng hắn không chỉ là tế ti.

Mà điểm này thì không ai có thể nghi ngờ.

Đại khái nghỉ ngơi hơn mười ngày đám người Murphy, Buenaven cũng lần lượt lên đường trở về. Giữa bọn họ khách sáo quá nhiều không cần thiết, có điều có thể xác định một điểm khi bất kì ai có nhu cầu những người khác đều sẽ tới hỗ trợ.

Thừa dịp Man Hoang cùng Phong Chi Quốc đánh nhau kịch liệt Trâu thần côn cũng tích cực thao luyện quân đội và củng cố tế ti đoàn của mình, nhất là bồi dưỡng tế ti đoàn của tộc sói. Tế ti đoàn hơi giống chế độ chính ủy, có thể bảo đảm quyền thống trị của mình đối với quân đội. Lúc đầu hơi lo lắng tộc sói có thể bài ngoại nhưng tìm hiểu kĩ Trâu Lượng có thể cảm thấy không phải bọn họ bài ngoại mà là bởi vì những gì họ gặp phải trong nhiều năm như vậy. Bọn họ đã phải trả giá nhưng chế độ của Mông Gia vẫn không buông tha bọn họ khiến bọn họ tạo thành một tính cách tự ti phong bế. Kỳ thực lúc này nếu ai làm cho bọn họ cảm thấy ấm áp tuyệt đối nhận ơn giọt nước bọn họ sẽ báo đáp suối ngàn.

Chuyện này rất quan trọng, Trâu Lượng để Lộ Dao tự mình phụ trách xây dựng thể chế tế ti của tộc sói.

Gina cũng rất tán thành điều này, mỗi một người có năng lực đều phải phát huy hết sức mạnh của mình cho nên Gina cũng phải chia sẻ một phần công việc xây dựng chợ đen.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.