Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 522: Hồng y đại chủ tế thật hoành tráng



Đối với địa vị hiện tại của Lilia, cấp bậc Hồng y Đại chủ tế quá hoàn toàn cao xa với không được, nhưng cũng không biết thành chủ Arthur như thế nào, mặc dù nghe nói rất trẻ, nhưng để nổi danh thì sợ rằng cũng hơn bốn mươi tuổi rồi. Không ai có thể nghĩ ra mối liên hệ giữa con trai một ông thợ rèn và Hồng y đại chủ tế danh chấn thiên hạ.

Rời khỏi nhà Kiệt Sĩ, Bá tước Blatche với vẻ mặt bình tĩnh lên xe ngựa, Fluer cúi đầu ảo não, hắn cũng không nghĩ đến việc đối phương như vậy mà lại là một truyền thuyết đang tồn tại, mình cũng quả thật quá xui xẻo.

Mặc dù xử lý việc nhà Kiệt Sĩ rồi, nhưng sắc mặt Bá tước Blache vẫn còn hổ thẹn, hắn chẳng qua cũng chỉ là ngoại hệ của gia tộc Montaeris, dựa vào bóng gia tộc Montaeris mà sinh tồn. Quyền thế, uy vọng đều từ gia tộc cho, nhưng Montaeris vừa đưa xuống một mệnh lệnh cấp cao nhất, chiêu đãi cho tốt thành chủ Arthur của thành Doran sắp đến, thiếu chủ Peloponnisos muốn tự mình tham dự nghi thức nhậm chức của thành chủ Arthur, mà đúng lúc này cái tên con trai khốn kiếp của mình dám vô lễ với thành chủ Arthur, quả thật không biết viết chữ chết thế nào.

Về phần Arthur Hebrew, dân chúng bình thường thì không biết nhiều, nhưng trong xã hội thượng lưu đã hình thành một truyền thuyết, nghe đồn rằng chuyện về hắn nhiều vô số kể. Một tế ti tầm thường làm cho Giáo hoàng không ngại đường xa đến cổ vũ, triệu tập hội trưởng Công hội nhà mạo hiểm, hai vị Shaman, hội trưởng Công hội chiến sĩ, Chủ quản hàng ngũ sứ đồ, làm cho tiểu công chúa của gia tộc Gabriel trốn nhà theo hắn, vậy mà không nghĩ đến rằng Bích Tú đại nhân cao cao tại thượng cũng bó tay để mặc, bọn họ đâu phải cấp độ mà loại nhân vật nhỏ dám động chạm.

Còn một điều tiếp theo, quan trọng nhất là, hắn chỉ nói một câu mà đã làm cho thiếu chủ mang người đi thành Doran bồi tiếp hắn cùng tiến vào Man Hoang, đủ để biết vị trí hắn cao thế nào, sức mạnh ra sao. Truyện được copy tại Truyện FULL

Chỉ cần một câu nói đã có thể làm cho cả một gia tộc ra tro bụi không còn tồn tại, vậy mà chính thằng con trai khốn nạn của mình…

Cứ nhìn thấy cái mặt của Fluer, Blache đã tức điên lên muốn đánh, con trai có thể sinh thêm, nhưng nếu đe dọa đến sự tồn vong của cả nhà, chết rồi thì cũng không dám nhìn mặt mũi tổ tiên.

"Tên khốn kiếp, ngươi nghe cho kỹ, ta mặc kệ ngươi dùng phương pháp gì, trong vòng mấy ngày tới phải làm cho Lilia nguôi giận hoàn toàn, không phải cha không cứu ngươi, nhưng nếu chuyện này ngươi xử lý không tốt, nhà chúng ta sẽ đi đời cả đấy!"

Tức giận nguôi đi một nửa, chuyển hóa trở thành bất đắc dĩ.

Fluer thật sự quá sợ hãi rồi, chuyện lớn như vậy, đây là lần đầu tiên hắh thấy cha hắn bất đắc dĩ như vậy, người trẻ tuổi đó mà đáng sợ đến mức này sao?

Arthur Hebrew, 20 tuổi đã làm Hồng y đại chủ tế… Fluer rùng mình một cái.

Trâu Lượng dày vò bọn Fluer một chút, cũng biết chắc chắn rằng tin tức sẽ nhanh chóng lan ra, kỳ thực lúc trở về thì Thần miếu kỵ sĩ đoàn đã cung kính đứng chờ ở bên ngoài rồi.

Người qua đường cũng vây vào xem náo nhiệt, không rõ vì đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng có chút xúc động đến run rẩy cả tay.

Thần thú mở mắt, người ở quán rượu nhỏ như vậy mà là một vị Hồng y đại chủ tế, điều này quả thực là nằm mơ cũng không nghĩ đến việc may mắn có thể nhìn thấy.

Đang lúc Trâu Lượng đi dạo một vòng rồi mua chút đặc sản cho an em Doff mang về, kỵ sĩ đoàn đã chờ ở bên ngoài được mấy tiếng rồi.

"Kỵ sĩ đoàn tỉnh Thần Ân, đoàn trưởng Raphael bái kiến Hồng y đại chủ tế!"

Hơn bốn mươi thánh kỵ sĩ vô cùng uy nghiêm cung kính nói.

Đội hình tiêu chuẩn xếp thành lối đi hình chữ L, nhân vật đứng thứ 3 tại Thần miếu tỉnh Thần Ân, Hồng y đại chủ tế, người trẻ tuổi nhất trong lịch sử đến chức Hồng y đại chủ tế, vẻn vẹn chỉ 20 tuổi.

Nói thật ra, lời đồn đại thì nghe quá nhiều rồi, nhưng tận mắt nhìn thấy Arthur, vẫn bị tuổi trẻ của đối phương làm khiếp sợ, chỉ có điều, làm cho Raphael càng khiếp sợ hơn là vị Hồng y đại chủ tế này lại là người có người hầu là tuyệt kỹ cao thủ.

Năm tộc sói phía sau… Thiên Lang tộc…

Lập tức xung quanh mọi người xôn xao bàn tán, Hồng y đại chủ tế? Cái gì, Hồng y đại chủ tế?

Người trẻ tuổi trước mặt này mà lại là Hồng y đại chủ tế sao?

Tất cả mọi người đều ngơ ngẩn, kể cả chủ quán rượu nhỏ cũng há hốc mồm, trong đầu hắn cũng đã nghĩ đến vài đáp án rồi, đang áp đặt suy nghĩ về phong phạm của một lão nhân gia Hồng y đại chủ tế, nhưng kết quả lại là thực sự một người trẻ tuổi mới hơn hai mươi.

"Đoàn trưởng Raphel khổ cực rồi." Trâu Lượng mỉm cười gật đầu, khí khái chuẩn mực mười phần.

Đừng nói một đoàn trưởng kỵ sĩ đoàn, cho dù có Neberro ở trước mặt hắn cũng chẳng qua chính là "kỵ sĩ mặt lìn" thôi.

"Đại điện của ngài đã được dọn xong, Shaman đại nhân đang đợi ngài."

Trâu Lượng gật đầu, "Địa Vương, các ngươi thu xếp các đồ vật lại." Quay đầu lại hắn nói, "Đoàn trưởng Raphael, chúng ta cùng đi nào."

Địa Vương gật đầu, bốn sói khác vẫn đi theo Arthur thành hình bán nguyệt, căn bản không cho bất kì ai tới gần, Raphael vừa định tới gần thoáng cái đã bị tách ra, trong lòng cũng có chút ngoài ý muốn, bốn người này có điểm hơi quá tay rồi, cho dù là vệ sĩ, nhưng hắn là kị sĩ đoàn trưởng, là một chiến sĩ cấp vàng sáng.

Chỉ trong nháy mắt, khí thế hướng tới một chút, muốn thử xem phản ứng của đối phương, xuyên qua đám người tiến tới, không gặp bất cứ phản ứng gì, khí thế giống như một đi không trở lại biến mất không dấu vết, mà mặt khác ba người vệ sĩ kia chẳng có phản ứng gì, căn bản không đem kị sĩ đoàn trưởng để vào trong mắt.

Đối với anh em Doff, trừ Arthur cũng chỉ có đối diện với Thiên Lang Sô Câu họ mới không dám làm càn, những người khác đều coi như không tồn tại.

Thử xong rồi thì Raphael sửng sốt, trên mặt lại lộ ra nụ cười tin phục, lời đồn đại vị thành chủ Arthur này thần bí khó lường, bây giờ xem ra lời đồn không sai, lần thăm dò này của hắn tương đối có tính kỹ xảo, chỉ có điều cấp bậc quá kém rồi.

Không được, cho dù kỹ thuật của hắn không đủ nhuần nhuyễn nhưng họ cũng không thể phá giải nhẹ nhàng, vậy mà đối phương chỉ với một người đã thoải mái phá giải rồi. Khó có thể biết đám vệ sĩ này mạnh đến bao nhiêu, nhưng tuyệt đối là hạng người không thể xem nhẹ, như vậy lại có năm người.

Trong lúc Hồng y đại chủ tế cùng kỵ sĩ đoàn cuồn cuộn rời đi, cả đường phố lại càng náo nhiệt hơn, mọi người cùng bàn tán sôi nổi, cũng biết gần đây xôn xao chuyện Hồng y đại chủ tế Thilo biến mất, mặc dù bề ngoài nói là thoái vị, nhưng nghe nói là đã phạm phải chuyện gì đó, tình hình cụ thể thì trừ cấp bậc Shaman ngoài ra không ai biết được.

Vậy mà chỉ trong vài ngày rất ngắn, vị Hồng y đại chủ tế trẻ tuổi này đã xuất hiện rồi, nghi thức nhậm chức của Hồng y đại chủ tế đương nhiên sẽ long trọng rồi, còn đối với vị này sẽ là kiểu gì đây?

Từ tế ti kiến tập trực tiếp nhảy lên Đại tế ti, lại từ Đại tế ti nhảy trực tiếp đến Hồng y đại chủ tế…, …Trong lịch sử Mông Gia chưa từng có một tế ti như vậy…

Mà nghe nói vị thành chủ Arthur này đi tới đâu tại đó sẽ xuất hiện sóng gió, không biết lần này Amer thành sẽ ra hình dạng gì?

Lúc tại thành Doran, có quá nhiều đại nhân vật, một Shaman nói thật ra chỉ cần đứng phía sau, nhưng sau khi chuyện kết thúc, tỉnh Thần Ân khôi phục bình thường, thì mọi chuyện đã nằm trong tay của đại nhân Shaman Sablanca rồi. Thế lực của Tổng đốc tỉnh Thần Ân không hề mạnh, sức mạnh thần hệ vẫn chiếm thượng phong, đây cũng là một nguyên nhân mà Sablanca muốn tranh giành. Bây giờ thì cái phiền phức do Hồng y Thilo gây ra cũng không còn nữa, nhân tiện mượn thêm uy áp của thần tích, đối với Sablanca mà nói, xử lý việc Arthur thì cần duy trì mối quan hệ hữu hảo mặc dù ở cấp thấp nhất cũng trở nên quan trọng rồi.

Tuy rằng giữa Arthur và Shaman Subaru quan hệ đã trở nên mật thiết hơn nhiều, nhưng bà con xa không bằng láng giềng gần, hơn nữa mối quan hệ đó là bắt nguồn từ Thomas, vốn là đệ tử của Shaman Subaru.

Shaman Sablanca cũng cân nhắc làm cách nào để cho vị Hồng y đại chủ tế có tiền đồ vô hạn này đứng về phía mình. Nếu như hắn chịu đứng về phía mình, ưu thế lớn nhất của Subaru cũng không còn, đương nhiên vì là một lão thần côn, Sablanca rất hiểu triết lý lửa nhỏ cháy lâu, nóng vội thì ngược lại không tốt chút nào.

Kỳ thực lần này bị sự kiện Thilo chấn động không chỉ có người ngoài, là trung tâm của sự kiện, Arthur cũng không nghĩ tới chuyện này sẽ kinh động nhiều người vậy, như hội trưởng Công hội nhà mạo hiểm, đại nhân O'Donna và William hoàn toàn không cần phải tự mình đến, càng không cần phải nói đến Giáo hoàng rồi, những người này không phải là vì chuyện Thilo mà đến, mà là bởi vì gã Bear trẻ tuổi trước mắt này.

"Arthur, cải trang vi hành hôm nay có cảm giác thế nào?" Sablanca cười tủm tỉm nói, không có chút nào khách khí.

Trâu Lượng cười nói, "Shaman đại nhân nói đùa rồi, đâu có phải là cải trang vi hành gì đâu, chỉ có điều ta không muốn quấy rầy Shaman đại nhân, ngươi cũng biết tộc gấu chúng ta tính tình tương đối đơn giản, rườm rà lễ tiết thì quả thật không chịu nổi, còn may mà Shaman đại nhân đã hiểu."

Đến nơi này, Sablanca đã giúp hắn rất nhiều chuyện phiền phức, Trâu Lượng đương nhiên cần phải tỏ ra thái độ lịch sự một chút.

"Ha ha, người trẻ tuổi mà, bình thường có thể sơ sài thì sơ sài, có điều vẫn không tránh nổi những trình tự, thôi thì chậm rãi thích ứng, hơn nữa cái này cũng là một loại hưởng thụ đấy."

Sablanca nói rất tùy ý, không tỏ ra kiêu ngạo khi đối diện với Arthur.

Trâu Lượng đương nhiên hết sức rõ ràng, đối phương cũng không thật tình xem hắn như một tộc gấu đôn hậu, bất kỳ ai nghĩ về một Hồng y đại chủ tế như vậy thì quả thật là hỏng não rồi. Hắn thực ra biết rõ ẩn ý của Sablanca, nhưng rất nhiều chuyện cần phải xem cục diện phát triển như thế nào. Trở thành một bộ phận của tỉnh Thần Ân, Trâu Lượng cần vận dụng đầy đủ bản chất thần côn mới được, bất kể Subaru, hay là Sablanca, bây giờ đều không thể xem như là hiểu rõ Giáo hoàng.

Đến cùng là Giáo hoàng muốn làm gì, hoặc có thể sau lưng Giáo đình chuẩn bị cái gì, hai vị Shaman xem ra cũng hoàn toàn không biết.

Giữa Giáo hoàng và Shaman mặc dù chỉ kém một bước, nhưng về phạm vi nắm vững quyền lực cùng thông tin thì quả thật là một trời một vực.

"Sau này còn cần Shaman đại nhân chiếu cố nhiều hơn, có điều gì không đúng xin đại nhân cứ phê bình thẳng thắn, ta là hậu sinh, ngài không cần khách khí."

Trâu Lượng thành khẩn nói, đương nhiên loại thái độ này đối với Sablanca cũng là thật sự, thái độ như vậy nghĩa là cờ nào cũng treo rồi đối với Shaman nào cũng vậy, tóm lại cũng chỉ là một thái độ của kẻ dưới nói chuyện với cấp trên.

Sablanca rất vui vẻ gật đầu, "Ha ha, phê bình thì là khoa trương rồi, sau này chúng ta đều cùng một chiến tuyến, Arthur, ngươi còn trẻ, tương lai chắc chắn vô hạn lượng, chúng ta cùng cố gắng, nhất định có thể đưa tỉnh Thần Ân lên thành niềm tự hào của Mông Gia."

Sablanca hùng tâm vạn trượng, Trâu Lượng chỉ mỉm cười gật đầu.

"Có chuyện còn cần đại nhân Shaman bàn bạc một chút, Giáo hoàng bệ hạ đề nghị lấy thành Doran làm thí điểm, thử cùng với các đế quốc khác nối liền thông thương, đồng thời thần tích gần đây cũng đe dọa vài đế quốc rục rịch, nhưng hiện nay chỉ đang ở tình trạng thương thảo sơ bộ, sức cản từ nguyên lão hội rất lớn, hi vọng đại nhân Shaman ủng hộ nhiều hơn."

Trâu Lượng nói.

"A, chuyện này ta cũng nghe nói rồi, mặc dù chưa thảo luận chính thức nhưng đã xôn xao rồi, lực cản quả thật không nhỏ." Sablanca nói, hắn đang lưỡng lự phân tích thiệt hơn trong đó.

Thành Doran phát triển, không thể nghi ngờ có thể mang đến cho hắn lợi ích to lớn, nhưng vấn đề là, cái này liệu có phải là tạo cơ hội cho thành Doran đoạt lấy danh tiếng của hắn thì sao?

Do đó Sablanca vẫn cần suy nghĩ lại, nhưng bề ngoài thì hắn vẫn sảng khoái biểu thị rằng nhất định phải ủng hộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.