Một tháng sau.
Thành phố Giang Hải, Đại học Giang Hải.
Đại học Giang Hải là trường đại học trọng điểm nổi tiếng toàn quốc, dù là trình độ chuyên môn, đội ngũ giảng viên hay thành tích nghiên cứu phát minh cũng đủ để xếp hạng trong số 10 trường đại học hàng đầu cả nước.
Ngoài ra, điều mà Đại học Giang Hải khiến sinh viên của các trường đại học khác trên cả nước phải ghen tị chính là, trường đại học này cũng có rất nhiều người đẹp, hàng năm trong các cuộc tuyển chọn người đẹp của các trường đại học trên cả nước, những người đẹp của trường Đại học Giang Hải đều thường xuyên đoạt giải nhất, trở thành một ngọn núi cao mà những người đẹp của các trường đại học khác không thể vượt qua.
Chỉ riêng điểm này cũng đủ khiến Diệp Quân Lãng cảm thấy rất phấn khích.
Bởi vì hiện tại anh là nhân viên bảo vệ của trường đại học Giang Hải.
Hai ngày này tình cờ là thời điểm tân sinh viên đến báo danh, cũng chính là ngày đầu tiên Diệp Quân Lãng đến trường đại học Giang Hải, đi dạo trong khuôn viên xanh mát này, nhìn các thiếu niên thiếu nữ đang đi trước mặt, Diệp Quân Lãng có cảm giác như mình đã trẻ hơn vài tuổi.
"Anh Diệp, xin mời đi lối này."
Bên cạnh Diệp Quân Lãng có một người đàn ông trẻ tuổi, giọng điệu của cậu ta có vẻ rất khách khí, đang chỉ đường cho Diệp Quân Lãng.
Diệp Quân Lãng chỉ biết cậu ta gọi là Tiểu Vương, thuộc bộ phận quản lý nhân sự của Đại học Giang Hải, anh vừa đến Đại học Giang Hải, Tiểu Vương đã tới tiếp đón anh.
Tại sao Diệp Quân Lãng lại xuất hiện tại Đại học Giang Hải, việc này có liên quan đến chiến dịch ở rừng nhiệt đới Amazon một tháng trước.
Sau chiến dịch lần đó, khi trở về bộ chỉ huy quân sự, Diệp Quân Lãng trực tiếp nộp báo cáo xin xuất ngũ, hành động này đã khiến toàn bộ bộ chỉ huy quân sự phải náo động.
Phải biết rằng, Diệp Quân Lãng là một quân át chủ bài trong lực lượng đặc biệt của nước Hoa, chỉ cần anh có mặt, lực lượng đặc biệt của nước Hoa sẽ có đủ sức mạnh và tự tin để hành động bên ngoài.
Một quân át chủ bài như vậy lại yêu cầu xuất ngũ sớm, điều này sao có thể không làm cho các quan chức quân sự cấp cao phải khiếp sợ?
Sự việc này thậm chí còn khiến cho một vị tướng già rất được kính trọng trong quân đội như tướng Tần chú ý đến.
Tần tướng quân đã tự mình thành lập tổ chức Long Ảnh, và cũng đã nhiều lần bồi dưỡng Diệp Quân Lãng, nên ông ấy biết rất rõ về Diệp Quân Lãng, và biết rằng lý do Diệp Quân Lãng xin xuất ngũ là do phía bộ quân sự đã cung cấp thông tin tình báo sai lầm, dẫn đến việc bốn chiến sĩ đã hy sinh trong chiến dịch Amazon.
Sự việc này đã trở thành nguyên nhân khiến Diệp Quân Lãng yêu cầu xuất ngũ.
Tuy nhiên, cho dù Tần tướng quân có ra mặt trấn an, thì Diệp Quân Lãng cũng không thay đổi ý định ban đầu mà kiên quyết giữ vững quyết định của mình.
Tần tướng quân cũng không còn cách nào khác, ông ấy coi hành động này của Diệp Quân Lãng chỉ là nhất thời xúc động, cuối cùng Tần tướng quân chỉ chấp thuận cho Diệp Quân Lãng trở về thành phố nghỉ phép vô thời hạn, còn đơn xin xuất ngũ của anh thì bị giữ lại.
Nếu anh muốn trở lại thành phố, có rất nhiều thành phố để lựa chọn, Diệp Quân Lãng cũng không chọn đi đến những thành phố phát triển loại 1, mà chọn thành phố Giang Hải.
Bởi vì, anh nhớ rõ quê của Tống Cương ở thành phố Giang Hải.
Tống Cương không ai khác chính là Cương Tử, người đã hy sinh trong chiến dịch Amazon một tháng trước.
Sau khi Diệp Quân Lãng chọn đến thành phố Giang Hải, Tần tướng quân đã chấp nhận yêu cầu của anh và sắp xếp cho anh một công việc bình thường và nhẹ nhàng - nhân viên bảo vệ của trường đại học Giang Hải!
Bây giờ đã là cuối tháng 8, thời tiết vẫn còn rất oi bức, nhưng đi bộ dọc theo những con đường rợp bóng cây trong khuôn viên trường cũng khiến người ta cảm thấy mát mẻ hơn đôi chút.
Sau khi rời khỏi bộ chỉ huy quân sự và đi đến ngôi trường mà mọi người đang theo đuổi ước mơ này, Diệp Quân Lãng cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết.
Anh nhất quyết muốn rời quân ngũ, không phải vì trốn tránh điều gì, ngược lại anh có kế hoạch của riêng mình, mặc kệ bên phía quân đội đồng ý xuất ngũ cũng được, hay phê chuẩn nghỉ phép vô thời hạn cũng được, đối với anh mà nói, chỉ cần có tự do là đủ.
Trong lòng anh, anh sẽ không bao giờ để sự hy sinh của bốn anh em Long Ảnh trở thành điều vô ích!
"Anh Diệp, tới rồi, chính là chỗ này."