Hung Mãnh Tổng Giám Đốc

Chương 3: Chạm mặt



“Haha...ha...” Chàng trai kia vừa đi khuất, Lục Y Song liền đẩy tay Lăng Tuyên ra khỏi eo mình rồi ngửa mặt lên trời cười sảng khoái. “Em cười gì chứ.” Lăng Tuyên xoa lòng bàn tay mình, nơi đây vẫn còn 1 chút cảm giác da thịt mềm mại của cô ấy. Anh kéo ghế ngồi cạnh Lục Y Song. ”Nhìn sắc mặt của hắn làm em khoái chí thêm.” Lục Y Song uống 1 ngụm nói. ”Nếu như anh đoán không lầm thì anh ta biết tỏng anh là ai nên khi nhìn thấy anh hắn mới đổi mặt nhanh đến thế” ”Anh là ai chứ. Chỉ là tên đào hoa ăn chơi trác táng chứ có gì đau.” Lăng Tuyên liếc mắt nhìn Lục Y Song “Anh còn kiếm được tiền bằng chính bản thân đấy nha”. “Cái bạn Lục Y Song này, xem thường người khác quá rồi nha” Diệp Gia Giai từ phía sau đi tới khoác 2 tay lên vai 2 ngươi. Lục Y Song bĩu môi dưới nhướng mày nhìn Lăng Tuyên rồi lại nhìn Diệp Gia Giai “ Kiếm gì chứ, cùng lắm chỉ là chủ của một công ty nhỏ thôi mà.” ” Gì chứ!!!” Diệp Gia Giai há mồm nhìn cô bạn của mình. “Tiểu Song ơi là tiểu Song, cậu tỉnh hơn mình nghĩ đấy.” Lăng Tuyên cười khổ lắc đầu. Aida~ Phải công nhận một điều có lẽ đây là lần đầu tiên ở thành phố Y có 1 event club lớn như Mộng Lư. Số lượng khách đến chơi và dự event đông đến đi vệ sinh cũng phải chen lấn. Nơi mà Mạc Hứa Lam tổ chức riêng cho những người thân cận là 1 căn phòng VIP khá là lớn. Khi mà bọn Diệp Gia Giai tới nơi cũng phải khâm phục. Bên ngoài là các vệ sĩ đứng dày đặt, toàn bộ đều mặc vest đen đeo bộ tọa đàm chắp tay sau lưng đứng nghiêm một chỗ. Hàng loạt khách khứa nổi tiếng có địa vị cao cũng đến đây. Lăng Tuyền cùng Hàn Doanh, Thẩm Giả Nhi và Lục Y Song đã đi trước tiến vào phòng. Diệp Gia Giai nhận được điện thoại liền nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh, nhưng phòng vệ sinh thì ồn chẳng khác gì ngoài kia là mấy. Cô đi ra ngòai Mộng Lư. Thật khác với thế giới bên trong kia, thật yên tĩnh. Cô nhấc máy. Giọng nói nhỏ bé như ngái ngủ vang lên. ”Ba, có chuyện gì sao?” ”Gia Giai à, con đang làm gì đấy?” Giọng người đàn ông quỳên lực trầm bổng phía bên tai cô không ai khác chính là ba cô Diệp Đới Dư. ”Ba, con đang ngủ a~” Nếu mà để ba cô biết cô đến những nơi như thế này đằng nào cũng bị đóng cửa đi lẫn cửa chi vì thế đành phải nói dối vậy. “Óap~, có gì mai nói nha ba, con buồn ngủ quá.” Nói rồi cô nhanh chóng tắt máy đi. Diệp Đới Dư bị dập máy nửa chừng liền quay sang nhìn bà vợ đâng ngồi xem tạp chí bên cạnh lắc đầu. ” Đấy, bà cứ sợ nó hư. Tôi thấy nó học hành mệt nên ngủ từ sớm thấy không.”

“ Trời sập. Con gái tôi, chẳng lẽ tôi không biết tính nó như thế nào sao.” Bà Diệp nhướng mày mắt không rời cuốn tạp chí trong tay. Rồi đẩy cuốn tạp chí về phía Diệp Đới Dư “Con trai Hàn Lý Bình, Hàn Doãn từ chối quỳên thừa gia sản bên Mỹ của họ Hàn về quê hương sáng lập công ty công nghệ thương mại IT và đạt thành công khi đưa công ty lên bảng xếp hạng quốc tế vị thứ 6.” Lúc này, tại sân bay quốc tế thành phố Y, 2 người đàn ông lịch lãm, đầy khí chất phong độ kéo vali ra khỏi sân bay đi đến bên phòng chờ. ”Tư Vỹ, cậu kiểm tra lịch trịch hôm nay cho tôi.” Người đàn ông đeo kính đen che hết nữa khuôn mặt góc cạnh cân bằng, chỉ để lộ sống mũi cao, bờ môi mỏng. Cả người anh khoác lên bộ vest đen hàng hiệu sang trọng điểm cho dáng dấp rắn chắn đầy quýên rũ nam tính cho phái nữ. ” Hôm nay không có lịch trình quan trọng. Chỉ có 1 lời mời từ bà chủ Mộng Lư.” Cao Tư Vỹ chỉnh gọng kính mở ipad ra nghiêm túc xem. ”Nội dung?” ”Mở event tổ chức sinh nhật tròn 30.” ”Khi nào?” ”Băt đầu từ 7giờ tối.” ”Bây giờ là mấy giờ.”

“8 giờ 45” ”Đi thôi, chúng ta đi Mộng Lư” Chiếc xe việt dã dừng ngay trước mắt Cao Tư Vỹ và người đàn ông. Một tài xế chạy ra mở cửa xe. Người đàn ông ngồi ở ghế sau mở laptop bắt đầu làm việc. Cao Tư Vỹ ngồi ở ghế phụ thắt dây phòng hộ xong quay sang nói với tài xế “Mộng Lư“. Người tài xế gật đầu xong mở ga phóng nhanh rời khỏi sân bay. Diệp Gia Giai đẩy cửa bước vào phòng VIP, cô dáo dác tìm kiếm hội của mình. Nhưng tìm vài người trong biển người có thể xem như là mò kim đáy bể. ”Chết thật, gọi không ai bắt máy.” Cô bấm số từng người mà gọi nhưng ai cũng hiện là không liên lạc được. Cô kiếm đại một chỗ ngồi trống. Một phục vụ đến đưa cho cô một ly rượu, cô nhận lấy ly rượu rồi nhấm nháp. Ánh mắt không ngừng tìm kiếm qua lại. ”Thật là, bọn họ ở đâu chứ.” Cô lầm bầm trong miệng rồi uống sạch ly rượu trong tay. “Khát nuớc thật “ Cô lại tiếp tục lấy 1 ly rượu nữa uống. Một cô phục vụ đứng gần đó để ý thấy Diệp Gia Giai uống liên tiếp gần 5 ly liền hỏi han. ” Chị à, rượu này khá là mạnh, chị uống ít thôi.” Diệp Gia Giai uống tới 2 má đỏ như đít khỉ nghe nói liền cười tươi lắc đầu “ Tửu lượng tôi tốt lắm không sao.” Vừa lúc cô ngước nhìn lên lại thấy Cao Tư Vỹ cùng người đàn ông trông có vẻ thần bí kia liền thích thú có ý trêu đùa liền đứng dậy tiến đến gần anh ta. Người đàn ông vừa bước vào tháo kính đưa cho Cao Tư Vy “ Liên lạc với Mạc Hứa Lâm” ”Dạ” Cao Tư Vy gật đầu xoay người đi ra hướng cưa. Diệp Gia Giai bước đi loạng choạng đến gần người đàn ông. Người đàn ông cảm nhận có người đến gần liền đưa tầm mắt hướng đến người cô. Cô dừng ngay trước mặt anh, chăm chú nhìn anh rồi nở nụ cười đưa ngón tay chạm vào cằm anh “Anh đẹp trai, chúng ta uống 1 ly chứ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.