Hùng Thiên Đại Lục

Chương 178: 178: Không Gian Hệ




Không Gian thuộc tính gia thân
Nhưng mà gặp họa vào thân giữa đường
Cha mẹ tử tại đương trường
Thân ai đày đọa thảm thương vô cùng.
...
Khi lên Nguyên Anh Kỳ, thì hai người Hạ Tử Yến và Triệu Tiểu Vy đều được phong làm Phó thống lĩnh.
Lạc Tinh quyết định đi một mình dò xét tình hình địch, để dể dàng hành động, có gì rút lui cũng nhanh.

Sẵn tiện thịt vài tên Nguyên Anh Kỳ, để tránh thương vong cho đội ngũ của mình.
Lặng lẽ bắn các mũi tên Trắc Diệp Mộc theo bốn phương hướng khác nhau.

Mỗi mũi tên bay đi 10 dặm, Có mũi tên tới gần vách núi cạnh quân doanh địch.

Có mũi tên lại ở gần các cổng quân doanh đối phương.

Sau đó mỗi mũi tên mọc ra một cây Trắc Diệp Mộc có cành lá kéo dài thêm vài trăm mét.
Tiếp theo, thông qua Mộc linh khí dò xét.

Không khác nào có nhiều ánh mắt dòm ngó xung quanh.

Nhất tĩnh nhất động quân doanh đối phương, đều được Lạc Tinh quan sát rõ ràng.
Khoảng một ngày, phát hiện một Nguyên Anh Sơ Kỳ đi ra ngoài quân doanh cùng với ba tên thuộc hạ.
Lạc Tinh lập tức áp sát.

Khoảng cách hai người càng gần.

Đã có thể tấn công.
"Vạn Mộc Phùng Xuân Thuật."
"Ai!" - Tên Kia cảm giác linh khí xung quanh dao động bất thường.

Biết không ổn thì có một bóng người áp sát mình rồi.
"U Linh Độc Long Toản." - Một luồng thương ảnh xoáy tròn, đâm tới ngực tên Nguyên Anh Kỳ.
"Ầm" - Không có kỳ tích sảy ra, thân thể hắn vỡ nát.

Nguyên Anh vừa thoát ra, đã bị hơn 3000 rễ cây Trắc Diệp Mộc xuất hiện từ lúc nào, bao lấy Nguyên Anh hắn.
"Thu." - Nguyên Anh vừa vào tay, Lạc Tinh lập tức quan sát mấy tên còn lại.

Trắc Diệp Cung giương lên.
Ba tên Kết Đan Kỳ khi có biến thì mỗi tên bay một hướng.

Nhưng mới chạy ra chừng hai dặm, Hoàn toàn trong phạm vi tấn công.

Lạc Tinh lần lượt bắn ba mũi Trắc Diệp Tiễn, ba tên lần lượt bị oanh sát.
Năm phút sau, có một đoàn binh lính đi tới, nhưng không truy ra dấu vết, hướng đi của kẻ vừa giết người.

"Ai mà dám giết người Tây Vu Bộ chúng ta." - Tên Đại Thống Lĩnh Tây Vu Bộ, Một Nguyên Anh hậu kỳ tên Lâm Toàn tức giận nói.
"Nhìn chiêu thức là của Mê Linh Bộ.

Thưa Lâm Ca." - Một tên Nguyên Anh vừa quan sát tài dư cuộc chiến nói.

Dù sao hai phương thế lực đánh nhau đã lâu.

U Linh Bá Vương Thương chúng không phải lần đầu gặp.
"Bọn chúng tới nhanh thật.

Ta tưởng chủ lực bọn chúng bị kìm chân rồi chứ."- Lâm Toàn vô cùng bực bội, chưa gì đã tổn thương một Nguyên Anh rồi.
"Mọi người chú ý, không được đi một mình.

Nguyên Anh thì hai người đi chung.

Kết đan ít nhất phải đi một trung đội trở lên.

Có động tĩnh lập tức bắn pháo hiệu.

Đại đội cảnh giới đâu.

Chia làm năm nhóm, Mỗi nhóm hai trăm người, đi xung quanh điều tra." - Lâm Toàn ra một loạt mệnh lệnh.
"Rõ! Thưa Đại Thống Lĩnh."
Lạc Tinh lúc này đã đi ra hướng khác và tiếp tục đợi thời cơ.

Đến ngày thứ hai, mới thấy có hai Nguyên Anh Kỳ đi riêng.

Có một tên đạt trung kỳ, nên Lạc Tinh lập tức thu lại tất cả Trắc Diệp Tiễn đề phòng sự cố, rồi nhanh chóng bám theo.
"Này, huynh thật thấy một đứa bé hệ không gian!" - Tên Nguyên Anh sơ kỳ hỏi.
"Thật, nó chỉ 14 tuổi." - Tên Nguyên Anh trung kỳ quả quyết.
"Thế giờ tính sao, bắt nó về cho Mã đại nhân, hay cho người thông báo."
"Ngươi ngu thế, thông báo rồi.

Hai ta còn được công lao gì? Tốt nhất chúng ta dẫn nó đi giao trực tiếp cho Tây Vu Vương."
"Giờ ta đã giết cả nhà nó rồi, chỉ còn một mình nó thôi.

Nhưng nó khá ngoan cố, nên tạm thời giam nó trong hang động trên núi này.
Chúng ta hai người đem nó về, chắc chắn sẽ được trọng thưởng."
"- Đại ca suy nghĩ sâu xa, tiểu đệ bội phục."
"Hừ! Nếu không phải có quy định hai người cùng đi, mới rời quân doanh được.

Ta mà thèm nói cho ngươi à.

Một mình lãnh thưởng sướng hơn." - Hắn ta thầm nghĩ.

Lạc Tinh linh thức cao nên nghe rõ ràng cuộc đối thoại.

Lập tức nhanh chóng lên núi theo hướng khác, sau đó bày sẵn bẫy gập.

Một phút sau Hai người đã đi tới một nơi khuất, là chỗ Lạc Tinh bày sẵn bẫy.
"Một, hai, Khởi trận."
"Thất Tinh Vạn Mộc Trận." - Bảy mũi tên bay lên, sao đó 7000 thân cây nhỏ lúc nhúc
mọc lên theo.
Lúc này, Lạc Tinh cũng đã tấn tới.
"U Linh Toàn Quang Kích!"
Đòn đánh cực mạnh bắn tới tên Nguyên Anh sơ kỳ.

Chênh lệch hai cấp, lại là đánh lén.

Nên hầu như hắn ta không kịp làm gì đã tan xát.
"Nguyên Anh hắn ta chưa hiểu gì, đã bị bột cây tử trúc nhanh chóng phóng ra, rồi thu vào.
Lúc này, tên Nguyên Anh Trung Kỳ cũng đã bị vây chặc.
Biết nguy hiểm tuyệt đối, nên Nguyên Anh hắn sáng lên.
Toàn thân biến thành một thanh Kim Đao lao đi, chém liên tục vào đám cây đang bao lấy mình.

Trắc Diệp công kích yếu nhưng khá bền chắc.

Hắn dùng toàn lực mới chém đứt được.

Tuy nhiên, mỗi lần bị Kim Đao chém nát, lại có cây Trắc Mộc diệp khác tiến tới thế chỗ.
"Các hạ là ai, sao dám chặn đường ta.

Ta là tướng lĩnh của Tây Vu Bộ.

Nếu bị gây thương vong, các hạ sẽ khó sống ở đây." - Hắn ta biết khó trốn nên bắt đầu giở giọng uy hiếp.
"Ta là người chuyên giết tướng lĩnh Tây Vu bộ như các ngươi." - Lạc Tinh vừa nói vừa xông đến.
U Linh Tề Xuất vừa ra, sau đó lập tức biến chiêu, đánh ra U Linh Toàn Quang kích.
Thanh Kim Đao to lớn, bị đánh văng ra, vừa lúc đó đám Trắc Diệp Mộc tràn tới, tiếp đó bị hơn ngàn xúc tu ôm chặt xung quanh.
".Thả ta ra." - Trả lời hắn là trăm tia sét lao đến.

sau đó Kim Đao bị tê liệt,cấp tốc thu nhỏ lại.

Thân thể hắn hiện ra sao đó bọ xoắn nát.

chỉ còn một nguyên anh.
"Vĩnh biệt." - Lạc Tinh nhanh chóng phong ấn lại.
"Thu."

" Được hai nguyên anh nữa rồi.

ha ha, thu hoạch khá quá."
"Lấy nguyên anh của ai thì không vui, chứ nguyên anh của Lũ bán n.ước thì ta xin nhận." Lạc Tinh vui vẻ.
Dự định đi về quân doanh, nhưng nhớ lại lời tên Nguyên Anh Kỳ nói, nên đi lên trên núi.

Sao đó gặp một hang động nhỏ.

Trong hang có một đứa bé trai đang bị trói và phong ấn.
Lạc Tinh lập tức cứu lấy.
"Này, Nhóc.

Có sao không."
"Ác Ma, đừng qua đây!" - Đưa bé khóc lóc nói.
"Lạc Tinh cũng hơi cảm thán.

Mốt đứa trẻ, trực tiếp thấy Cha mẹ mình chết trước mặt, thì đau khổ cỡ nào.
"Này, ta là người tốt.

Kẻ giết cha mẹ cháu, ta đã giết.

Giờ cháu được tự do." - Sợ đứa bé không tin.

Lạc Tinh mang lệnh bài Đại Thống Lĩnh Mê Linh Bộ cho nó xem.
Tuy nó không biết là gì, Nhưng thấy có chữ Mê Linh Bộ.

Nó cũng an lòng.
Nhưng vẫn không quên hỏi lại:
"Thật Ư."
"Đương nhiên.

Ta là Thống Lĩnh Tây Vu Bộ, phụng lệnh đến nơi này tiễn trừ kẻ xâm lược."
Lạc Tinh mang một nguyên anh, là tên Đã giết cả nhà đứa nhóc ra.

Tuy cậu bé chưa Kết Đan nhưng cũng cảm ứng được một phần khí tức tên kia.
"Đa Tạ Ngài.

Cháu tên Dương Thông.

Ngài có thể cho cháu xin vào quân đội, cháu muốn diệt sạch bọn bán n.ước?"
"Ha ha.

Chuyện đó nói sao, giờ chúng ta về trước.

Ở đây nguy hiểm."
Tiếp đó Lạc Tinh mang Dương Thông quay về nơi trú ẩn.
Một canh giờ sau.
" Trần Thống Lĩnh về rồi." - Đám quân trinh sát lập tức chào hỏi.
"Ừ...!chú ý canh gác.

Ta đi vào đó."

"Lạc Ca ca thế nào." - Nghe Lạc Tinh về, Triệu Tiểu Vy cũng ra hỏi.
"Đánh lén được một tên Nguyên Anh Sơ Kỳ đi lạc.

Lạc Tinh không muốn oanh động nên nói giảm lại.
"À! cứu được một đứa bé nữa." - Lạc Tinh chỉ đứa nhóc vừa tỉnh dậy.

Lúc Lạc Tinh mang về thì nó ngủ thiếp đi,do sau khi khủng hoảng qua đi nên tinh thần bớt căng thẳng, mà Lạc Tinh lao đi nhanh quá.

Nên cậu ta khá chóng mặt, ngủ li bì.
"Nè! huynh nhặt ở đâu." - Hạ Tử Yến thắc mắc.
"Tên Nguyên Anh kì kia nói tên nhóc này là thuộc tính Không gian hệ, định bắt đi nộp lên trên.

Ta giết hắn, sẵn tiện cứu về.

Dù sau cả nhà nhóc đó bị người giết sạch, không nơi nương tựa."
"Không gian hệ? Oa! Trân bảo đó."
"Nếu mang nó về quân doanh chắc sẽ được trọng thưởng nha." - Mọi người khá phấn khởi.
Quân đội thuộc tính gì cũng có, nhưng không gian hệ thì tuyệt đối hiếm, vạn người có một.
Chỉ cần đạt Nguyên Anh Kỳ sẽ được xưng là Không Gian đại sư.

Cho dù thể ngồi không tạo nhẫn không gian, vũ khí cũng giàu.

Quan trọng là không gian hệ có thể có nhiều tác dụng trong chiến trận.

Làm trận pháp phòng ngự, hay thậm chí cả Truyền tống trận.

Đương Nhiên không đạt Hóa Thần, cũng như tốn lượng lớn tài nguyên, thì không tạo được Truyền Tống Trận rồi.
"Chuyện đó tính sao.

Giờ nói chuyện quan trọng nè."
Cẩm Thủy Trấn hiện tại quân số 1 vạn 4000 tên.

Nguyên Anh Kỳ còn ba tên.
Mọi người nhắm nuốt nổi không?
"Có Lạc Thống Lĩnh ở đây, thì cần gì phải sợ." - Lê Hoàn phát biểu.
"Ông Lê Hoàn này chỉ được cái nói đúng." - Ngô Quyền phụ họa.
Huỳnh Thúc Kháng cười nói:
"Quan trọng là hai vị Phu nhân của chúng ta thôi."
"Ai là phu nhân?" Tiểu Vy hỏi.
"Thì hai Nguyên Anh kỳ xinh như hoa của đại đội chúng ta." - Lê Hoàn cười liếc nhìn hai nàng.

Xong lại đá ánh mắt qua Lạc Tinh.
Hắn đang định nói tiếp thì:
"Bốp! Bốp! Binh!" - Lê Hoàn bị Hạ Tử Yến gõ đầu.
"Á.

Giết người diệt khẩu."
Tuy nhiên không ai giúp đỡ hắn.

Đùa hoài, Hạ Tử Yên là Nguyên Anh Kỳ, ai dám dây vào..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.