Thoáng một cái Thư Thư đã làm hoàng hậu tròn 3 năm.
Một năm về trước, sau khi yên chí ném lại toàn bộ sản nghiệp cho cậu con trai duy nhất, Chris và Ian đã "rủ nhau đi trốn", rời khỏi thủ đô tinh lên đường đi phượt xuyên vũ trụ, tiện tay xách luôn hai thằng cháu Fred và Gary cùng đi.
Hai đứa nhỏ lần đầu xa mẹ, tuy lúc ở bên Thư Thư vẫn thấy chúng nó thực phiền phức, nhưng người đi rồi lại thấy nhớ.
Đương nhiên, nhớ nhau để đấy thôi, cậu phải công nhận, không có hai đứa nhỏ, cuộc sống của cậu thật thoải con gà mái...
Sáng sớm ăn một ít đồ ăn, sau đó tới bệnh viện xem bệnh qua loa 2-3 tiếng, hết việc, giải tán. Giữa trưa về nhà ăn cơm, buổi chiều hoặc đi bệnh viên từ thiện, hoặc ở nhà xem TV hay lên mạng, thích gì thì làm, chờ tới tối Edgar về, bọn họ cùng nhau ăn bữa cơm, sau đó bắt đầu lăn giường hoặc là ra ngoài đi dạo rồi lăn giường.
Cuộc sống như vậy thiệt tốt đẹp biết bao nhiêu!
Lúc trước sống chung, chưa kịp yêu đương gì đã kết hôn, mới kết hôn đã có hài tử, Thư Thư cũng chẳng biết rốt cuộc yêu là cái gì, cho tới tận lúc này mới có cơ hội được hưởng thụ chút ngọt ngào lãng mạn.
Không biết làm sao lại lên vài ký, khuôn mặt đã tròn càng tròn hơn, thứ duy nhất không thay đổi chính là vẻ trẻ con non nớt trên gương mặt ấy.
Biết sao được, cậu không phải thú nhân mà là yêu tinh, biến ra lúc mấy tuổi thì sau này cũng vẫn thế, muốn làm mình già đi phải học thêm pháp thuật gì gì kia.
Mà loại pháp thuật này tạm thời cậu chưa có hứng học, thấy trên mạng người ta khen cậu là Hoàng hậu bất lão mà.
Hôm nay là lễ hội tình nhân của đế quốc, Thư Thư lên mạng tìm hiểu các cặp tình nhân thường làm gì vào dịp đặc biệt này xong liền kéo Edgar đi xem phim rạp.
Edgar không thích xem phim cho lắm, thậm chí vẫn còn bóng ma tâm lý, nhưng Thư Thư muốn xem, hắn tự nhiên cũng muốn bồi.
Hai người ngụy trang kỹ lưỡng, lên đường.
Mua hết bắp rang và đồ ăn vặt mỗi thứ một phần, Edgar che mũ, ôm một đống đồ ăn cùng Thư Thư vào rạp chiếu phim: "Ở nhà cũng xem được, tội gì phải kéo nhau tới đây?"
"Thiết bị ở rạp tiên tiến nhất, ở nhà không có cảm giác hưởng thụ như vậy." Thư Thư ôm bắp rang, vừa bỏ miệng vừa nói.
Edgar trầm mặc, kỳ thực rạp chiếu phim hoàng cung trang bị còn tiên tiến hơn nơi này, thậm chí màn hình lớn... Vì đã sắm sửa đủ trang thiết bị hiện tại phục vụ chiếu phim, màn hình hoàn thiện nhất cũng được đưa vào hoàng cung rồi...
Thế nhưng nếu Thư Thư thích ra ngoài coi phim thì hắn chiều, cậu vui là được.
Nhìn bắp rang trong tay Thư Thư đã không còn một miếng, Edgar đưa cậu một hộp gà viên.
Thư Thư nhận lấy, tiếp tục ăn.
Gần đây cậu càng ngày càng thích lên mạng, còn mê mua sắm online, lần này vé chiếu phim cũng là đặt trên mạng: "Edgar, anh biết không, phim này em săn được, rạp chiếu phim cũng phải tranh mua, em là người nhanh tay nhất mới giật được phòng tình nhân đó! Phòng tình nhân hạng sang nhất mà em không tốn một đồng đã giành được, lợi hại chưa?"
"Lợi hại." Edgar nghiêm túc gật đầu, Thư Thư tốt xấu gì cũng là yêu tinh, tuy nhát gan nhưng tốc độ kinh người a, hơn nữa... Tốc độ đường truyền hoàng cung tuyệt đối nhanh hơn bất kỳ nơi nào khác, bởi vậy Thư Thư nhanh tay giật được phần thưởng cũng dễ hiểu.
Gần đây Thư Thư thực sự say sưa với cái này, thế cho nên đồ mua về nhà đều bỏ xó... Tỷ như mấy hôm trước cậu mê một bộ trang điểm, sau đó nhân dịp giảm giá khuyến mãi mua về bao nhiêu mỹ phẩm, sau đó...
Mỹ phẩm dưỡng da lúc lau không hết bết dính khó chịu, quay người liền ném, đồ trang điểm thì sao? Da cậu đã như da em bé rồi, có làm đẹp cũng chỉ đẹp tới thế thôi, phiền toái như vậy, ném đi cho rồi...
Cuối cùng, chỉ có quà tặng kèm, Thư Thư lại không có hứng thú.
Edgar nhìn Thư Thư mang đồ cũ tung lên web 2hand bán, cần kiệm như vậy, quản gia có lời khen.
Thư Thư không biết suy nghĩ trong đầu Edgar lúc này, cậu còn đang mải hưởng thụ thành tựu "quá nhanh quá nguy hiểm" của mình, kéo kéo chồng vào phòng chiếu, sau đó nói: "Hôm nay là lễ tình nhân, em đã chọn một bộ phim tình yêu, có diễn viên thú nhân vô cùng nổi tiếng XXX, đóng chung với á thú nhân XXX, nghe đâu họ cực kỳ đẹp đôi!"
Edgar mới nghe "phim điện ảnh tình yêu" là lại nhớ tới bóng ma tâm lý bộ phim về Hoàng thái tử và á thú nhân kia, trong lòng "lộp bộp" rơi vỡ, sau đó lên mạng tra trước nội dung phim ngay tức khắc.
Vẫn may, không liên quan tới hoàng thất, chủ yêu là tâm lý tình cảm, nghe nói hiểu lầm triền miên khó gỡ khó đỡ khó bên nhau gì đó.
Vậy xem đi!
Thư Thư và Edgar đều nghiêm túc xem phim.
Chuyện xưa kể rằng hai nhân vật chính là thanh mai trúc mã, tuy không giàu sang phú quý gì nhưng tình cảm vẫn rất bền chặt, tiết kiệm tiền dự định kết hôn, mua nhà, lễ cưới có thể không cần long trọng nhưng phải thật ý nghĩa.
Hai người thoạt nhìn tưởng rằng sẽ rất hạnh phúc, Edgar tỏ vẻ vô cùng hài lòng, hóng đợi cái kết, ai dè...
Thú nhân kia khi lái phi hành khí bất cẩn va phải con trai độc nhất của nhà tài phiệt, một á thú nhân, á thú nhân kia chửi mắng hắn một hồi, bắt hắn bồi thường phi hành khí, sau đó chạm mặt nhiều lần quay sang thích người ta, thú nhân kia không mảy may phát hiện tâm tư của y, càng lúc càng thân thiết, khiến cho thanh mai trúc mã của mình ghen tị.
Phim điện ảnh ấy à, giữa hai người kiểu gì cũng có kẻ thứ ba, tình cảm luôn phải trải qua ít trắc trở mà... Edgar tiếp tục bình tĩnh xem.
Sau đó... Con trai độc nhất của nhà tài phiệt lại khuyên thú nhân lấy thú châu ra cầu hôn, cuối cùng đoạt được thú châu nuốt mất!
Đây là hướng phát triển quái gở gì? Edgar hết chỗ đỡ, hành vi của thú nhân kia hoàn toàn nằm ngoài phạm vi Edgar có thể lý giải được. Muốn xin lỗi á thú nhân của mình lại phải đi cầu cạnh á thú nhân khác làm quân sư... Kể cả là hỏi thì cũng nên hỏi thú nhân khác mới phải chứ?
Còn thú châu nữa, đã thích á thú nhân kia lâu như vậy rồi, không thể ngầm tặng cho người ta trước được sao? Nếu vậy đã khỏi phải lo y đi tìm người khác.
Giờ thì hay rồi, thú châu của mình thì đưa người khác ăn, chẳng lẽ muốn cưới con trai tài phiệt mà không thành?
Thực hiển nhiên, rõ ràng là phim ảnh ca ngợi tình yêu, thế mà lại không phát triển theo Edgar tượng tưởng.
Tuy thú châu bị con trai tài phiệt ăn mất, nhưng trong sâu thẳm con tim thú nhân vẫn yêu thanh mai trúc mã, nửa cuối phim vẫn là đấu tranh với chính mình, cuối cùng vẫn lấy thanh mai trúc mã, mà con trai tài phiệt dù có thú châu nhưng lại không có được tình yêu.
Edgar: "..." Lầy lội tới vậy sao? Còn không chịu để cho hai vai chính được sống yên ổn mà. Vì cái gì biên kịch cứ nhất định phải đẻ ra thêm một á thú nhân lui tới chen chân?
"Ô, vai phụ kia quá xấu đi!" Thư Thư lau mặt, khóc tới rối tinh rối mù, những người khác trong rạp cũng tương tự.
"Đừng đau lòng, hiện thực nào có á thú nhân như vậy, á thú nhân chẳng bao giờ coi trọng thú nhân kém cỏi mình còn có người yêu rồi đâu." Edgar an ủi, hắn vẫn cảm thấy con trai tài phiệt kia đầu óc rõ là có vấn đề.
"Thật không?" Thư Thư dụi dụi mắt, đôi mắt ầng ậng nước long lanh nhìn Edgar.
"Đương nhiên rồi." Edgar đáp. Á thú nhân có tiền có diện mạo mới không ăn bậy thú châu hố mình cả đời đâu.
Thư Thư còn sụt sịt, nhưng đỡ hơn nhiều rồi, vỗ tay một cái, nói với Edgar: "Em muốn ăn thêm bắp rang."
"Ta đi mua cho em." Edgar cười nói.
Edgar mua một bắp rang lớn, đang tính đưa cho Thư Thư, bỗng dưng máy truyền tin vang lên. Bộ trưởng bộ Ngoại giao gọi tới – có một công chúa ngoại tinh tới thăm đế quốc, bộ Ngoại giao hi vọng hoàng thất sẽ đi tiếp đón cùng.
"Giờ đã tối rồi." Edgar cau mày nói, hắn làm việc rất nghiêm túc, nhưng buổi tối tuyệt đối không nhận việc, nhất định phải dành thời gian bồi Thư Thư. Bằng không, á thú nhân của hắn lâu ngày cô đơn lẻ loi đi tìm người khác thì sao? Bộ phim mới rồi cho hắn một bài học, thú châu vẫn chưa đủ bảo hiểm trọn đời.
"Camilla liên bang lệch múi giờ với đế quốc ta." Bộ trưởng có chút bất đắc dĩ, bọn họ phụ trách tiếp đón, đều phải hoàn thành vào buổi tối mà.
Camilla liên bang sẽ cho người tới là chuyện Edgar đã sớm biết, cũng đoán chắc mình phải đi tiếp đãi, nhưng giữa đêm lễ tình nhân thế này... Quà tặng tình nhân hắn đã chuẩn bị vẫn chưa kịp tặng Thư Thư mà.
"Công chúa ngoại tinh? Em muốn đi xem!" Thư Thư nghe được hai chữ "ngoại tinh", hưng phấn hai mắt tròn xoe, cậu đã thấy người ngoài hành tinh bao giờ đâu, còn là công chúa nữa chứ, nhất định phải đi xem mới được.
"Chúng ta cùng nhau đi." Edgar vui lên hẳn, có Thư Thư cùng đi, tốt xấu gì cũng có nhau kề vai sát cánh.
Phi hành khí tư nhân rất nhanh có mặt đưa họ đi, trên đó có một phòng chuyên biệt, bên trong gồm nhiều vật phẩm tư nhân, con có lễ phục hoàng thật chuẩn bị sẵn.
Vừa lên phi hành khí, Edgar đã bắt đầu thay quần áo, Thư Thư nhìn trang phục của Edgar, có hơi lúng túng.
Chỉnh trang trịnh trong đi đón tiếp công chúa ngoại tinh, tới lúc đó chắc chắn sẽ nói chuyện không dứt ra ngay được, chắc chắn không thể ăn được gì, cũng không thể nhìn chằm chằm người ta, như vậy không phải phép cho lắm...
Edgar nhìn thoàng qua: "Vậy em cứ thay một bộ lễ phục bình thường đi!"
"Không, em không mặc quần áo gì hết!" Thư Thư đột nhiên kêu lên.
Không mặc quần áo? Edgar kinh hãi, sau đó trơ mắt nhìn Thư Thư đột nhiên biến mất ngay trước mắt mình, từ trong bộ quần áo rơi trên mặt đất, một chú chuột đồng nhỏ tròn tròn mũm mĩm lắc lắc bò ra.
Vì quá mập mạp nên không thấy chân đâu, động tác lại nhanh nhẹn lạ kỳ, bò lên bàn, sau đó nhảy tưng tưng vào trong ly giấy bắp rang, vui vẻ sảng khoái ăn bắp.