Bởi vì từ trường và khí thể không rõ trong bầu khí quyển, bọn họ tạm thời không thể rời khỏi hành tinh vô danh này, cho nên mọi người chỉ có một lựa chọn là ở lại trên hành tinh này, và hiện tại thì việc chính yếu là liên hệ được với chiến đội cơ giáp và tinh hạm đang chờ ở bên ngoài.
Để truyền tín hiệu đi được còn phải dựa vào Klosters, dù sao trên phương diện nghiên cứu máy móc, ở đây chẳng có ai so được với cậu.
Klosters bắt đầu tiến vào hình thức nghiên cứu cuồng, những người khác cũng không nhàn rỗi, những người đi tìm kiếm kẻ bị ký sinh nhân tiện cũng thu thập tư liệu về hành tinh này, dò xét sự phân bổ tài nguyên trên hành tinh.
Dù sao cũng khó mà phát hiện được một hành tinh tiến hóa không tệ, hơn nữa lại có phong phú chủng loại dị thực, có thể xếp vào loại hành tinh tài nguyên, bọn họ chỉ cần thu thập đầy đủ tư liệu của hành tinh này, sau đó để cho chuyên gia đánh giá giá trị của nó, xếp loại và phân cấp bậc cho nó xong thì có thể đăng ký ở Đế quốc, sẽ nhận được một khoản thù lao cực lớn, thậm chí còn có được quyền ưu tiên sử dụng hành tinh này.
Loại chuyện này từng có tiền lệ, có thể dễ dàng tra được, tuy quá trình thì có chút phức tạp nhưng trong thời đại tinh tế thì cũng không hiếm lạ gì.
Nguyên Đồng nghe được nửa hiểu nửa không, dù sao thì thường thwusc tinh tế của cô cũng thiếu sót rất nhiều nhưng cũng có thể lý giải nhiệm vụ của những người khác. Mà nhiệm vụ của cô là bắt đầu nghiên cứu dị thực.
Nếu muốn làm Dược tề sư, đầu tiên phải hiểu biết dị thực, phải hiểu biết hoàn cảnh sinh trưởng của dị thực, trạng thái, giá trị dùng làm thuốc và cấp bậc, sau đó mới bắt đầu học điều chế dược. Tóm lại, mỗi một hành đều có quy củ chuyên môn, đặc biệt là dược tề sư này, muốn học giỏi, cũng cần bỏ công lớn.
Mỗi ngày Klosters nghiên cứu ở trong lều chuyên dụng để nghiên cứu, Nguyên Đồng cũng cầm sách [ Ngàn vạn loại dị thực dùng làm thuốc trong tinh tế ] do Tasym cố ý đưa tặng, ngồi bên cạnh cố gắng đọc, bồn Sinh mệnh thụ kia vẫn dựa vào bàn bên cạnh, vẫn chỉ cao nửa tấc Anh, gân lá sáng như ngọc, không có cao hơn cũng không héo úa.
Quyển sách [ Ngàn vạn loại dị thực dùng làm thuốc trong tinh tế ] là quyển sách ghi lại những dị thực mà nhân loại đã phát hiện và thường dùng làm thuốc từ xưa đến hiện tại, mỗi người khi muốn trở thành Dược tề sư đều phải học nó và hiểu rõ, bên trong ghi chép ngàn vạn loại dị thực dùng làm thuốc, tuy chủng loại rất nhiều, nhưng đối với nhân loại ở thời đại tinh tế này có tinh thần lực phụ trợ thì chỉ cần thực sự bỏ công học cũng có thể ghi nhớ toàn bộ.
Khai phá tinh thần lực cũng xem như một loại khai phá não bộ, kích thích chỉ số thông minh và trí nhớ của sinh vật trí tuệ, tinh thần lực càng cao, trí nhớ càng tốt, có thể nhớ được càng nhiều, năng lực học tập càng tiến triển, điều này đã được ghi lại trong [ Sử dụng và mở rộng tinh thần lực ].
Nguyên Đồng mới đọc lướt qua, không thể không cảm khái, chỉ số thông minh của người tương lai thật sự đánh bại người Trái Đất không có tinh thần lực, nhưng nếu người Trái Đất cũng có thể khai phá tinh thần lực, đến lúc đó chưa biết ai mới là kẻ bị đánh bại a.
Dù sao cái cách nói “nhân loại là vạn vật chi linh” cho dù trong thời đại tinh tế cũng vẫn dùng được, nếu không các chủng tộc trí tuệ cũng sẽ không chọn tiến hóa thành hình thái nhân loại làm hình thái cơ sở, điều này cũng chứng tỏ hình thái nhân loại có tính vượt trội, người Trái Đất cũng tiến hóa thành người hiện đại cũng là đạo lý này.
A Hoàng lúc đầu còn đi theo ngồi xổm cạnh Nguyên Đồng, sau nó cảm thấy rất nhàm chán, liền từ bỏ chủ nhân nó, mỗi ngày chạy ra ngoài. Nó thích nhất chạy theo Tasym, tuy nguyên hình chủng tộc của Tasym là một loại bá vương hoa ăn thịt, nhưng là một người thực vật, cô luôn có thể tìm được trái cây và hương liệu tốt nhất, nuôi A Hoàng đến mức bộ lông vàng của nó bóng mượt mềm mại.
Trong khi Nguyên Đồng cố gắng đọc [ Ngàn vạn loại dị thực dùng làm thuốc trong tinh tế ] đến đầu óc quay cuồng, anh em Seth đang thương lượng với Clefs cùng đi hái Sinh mệnh quả.
Một gốc Sinh mệnh thụ hiếm có như thế, lại đang trong kỳ kết quả, không có ai là không động tâm, lúc trước lựa chọn rời đi, là vì nhiệm vụ chưa xong lại không muốn phá hủy Sinh mệnh thụ, chỉ có thể làm ra lựa chọn như thế, không có nghĩa là sẽ buông tha cho việc hái Sinh mệnh quả.
Hiện tại đã có thời gian, mọi người liền quyết định đi đấu với Sinh mệnh thụ. Đương nhiên, phải có chuẩn bị, bằng không sẽ bị Sinh mệnh thụ trực tiếp treo lên đánh một trận, cũng không phải là chuyện vui vẻ gì.
“Đồng Đồng, nhóc đi không?” Wes ngồi xổm bên cạnh cô, vừa đoạt trái cây của A Hoàng ăn vừa hỏi.
Nguyên Đồng nhớ tới chuyện Sinh mệnh thụ thiếu chút nữa là hấp thụ hết tinh thần lực của mình, lắc lắc đầu, nói: “Mọi người đi đi, tôi không đi đâu.”
Wes còn định nói gì đó thì bị ba người anh của hắn chặn miệng lôi đi.
Seth, Euston và Sass đều cảm thấy em út nhà bọn họ quả là một đứa trẻ ngốc nghếch không biết nhìn sắc mặt người khác, không thấy sắc mặt của Klosters rất khó coi sao? Hiển nhiên vào cái lần phát hiện Sinh mệnh thụ, tinh thần lực của Nguyên Đồng bị Sinh mệnh thụ hấp thụ đã khiến cậu ta khó chịu, sau đó tuy không nói gì nữa nhưng lại không muốn Nguyên Đồng tiếp cận Sinh mệnh thụ lần nữa.
Bốn anh em Seth và đám người Clefs ôm theo một đống dụng cụ, lên đường hướng về tuyết sơn.
Nguyên Đồng không đặt chuyện này vào lòng, cô tiếp tục nghiên cứu [ Ngàn vạn loại dị thực dùng làm thuốc trong tinh tế ], đọc sách mệt thì chuyển sang nghiên cứu đám dị thực cấp thấp mà anh em Seth đem về cho cô.
Mỗi một loại dị thực có tinh chất dùng làm thuốc nằm ở những bộ phận khác nhau, cần có thiết bị đặc thù mới có thể tách dẫn được tinh chất ra, hiện tại không có cách nào mua được thiết bị tách dẫn chuyên dụng, Klosters liền làm cho cô một thiết bị tách đơn giản, để cô tự mày mò nghiên cứu.
Nguyên Đồng đặt một trái màu đỏ lớn cỡ trái anh đào bỏ vào thiết bị, dùng tinh thần lực xâm nhập vào thiết bị, quan sát quá trình tách dẫn tinh chất.
Loại trái cây màu đỏ này là được hái từ dị thực dùng làm thuốc cấp một có tên là Tang Lạc, là một nguyên liệu để điều chế thuốc giảm đâu cấp thấp, tinh chất của nó nằm trong trái của nó, thiết bị tách dẫn nhanh chóng lấy ra được một phần chất lỏng có màu vàng nhạt, Nguyên Đồng chứa chất lỏng đó vào một ống nghiệm trong suốt, sau đó đặt vào thiết bị kiểm tra giá trị dùng làm thuốc của tinh chất.
Tang Lạc quả, hiệu suất tách dẫn: 80%.
Hiệu suất 80% này là hiệu quả của tinh chất được tách dẫn từ Tang Lạc Hồng quả, hao hụt 20% do thủ pháp xử lý. Trong tinh tế, một Dược tề sư vĩ đại có thể lấy ra ra được 100% hiệu quả dùng làm thuốc, không bị hao hụt vì thủ pháp xử lý, như thế thì độ tinh khiết của thuốc làm ra cũng sẽ rất cao.
Tiêu chuẩn dùng để phân cấp thuốc là độ tinh khiết, độ tinh khiết càng cao, hiệu quả càng tốt, cấp bậc dược tề được chia làm ba cấp: thượng - trung - hạ.
Xem xong kết quả, Nguyên Đồng nghĩ nghĩ, lại đặt một Tang Lạc quả đã xử lý vào thiết bị tách dẫn, nhưng lần tách dẫn này, cô dùng tinh thần lực của mình bao lấy Tang Lạc quả kia, bảo đảm quá trình tách dẫn không để lãng phí một giọt nước trái cây nào, sau khi lấy ra lại đặt vào thiết bị kiểm tra.
Tang lạc quả, hiệu suất tách dẫn: 100%.
Nhìn thấy số liệu thiết bị kiểm tra đưa ra, trên mặt Nguyên Đồng rốt cuộc cũng lộ ra nụ cười, cô biết được phương hướng nghiên cứu của bản thân, đó là kết hợp giữa tinh thần lực đặc thù của bản thân và dược tề, có thể sẽ đạt được kết quả không thể ngờ.
Sau đó, Nguyên Đồng thử điều chế thuốc giảm đau đơn giản.
Trong tinh tế có rất nhiều dược tề đơn giản có phối phương phổ biến rộng rãi trong dân chúng, loại phối phương dược tề đơn giản này được rất nhiều người lưu giữ trong quang não, trực tiếp lấy ra một phối phương là được. Bởi vì quá mức đơn giản, rất thích hợp cho người mới bắt đầu học tập luyện, Nguyên Đồng không có trụ cột, hiện tại cũng không có ai dạy cô, chỉ có thể tự mình mày mò, dù là xử lý dược liệu hay là tách dẫn tinh chất, điều chế, cách làm đều vô cùng vụng về, bản thân cô cũng chẳng nhận ra, chỉ làm theo thứ tự trong phối phương.
Đầu tiên cô căn cứ theo phối phương thuốc giảm đau, không dùng tinh thần lực, xử lý thuần thủ công, từ xử lý dược liệu đến tách dẫn rồi điều chế, ba bước trụ cột trong quá trình điều chế thuốc, điều chế một liều thuốc giảm đau.
Thuốc giảm đau được điều chế ra có chút đục ngầu, Nguyên Đồng đặt nó vào thiết bị kiểm tra chuyên dụng, nhận lấy kết quả thê thảm không nỡ nhìn.
Thuốc giảm đau sơ cấp: Độ tinh khiết 2%, dược hiệu 3%, hạ đẳng.
Nguyên Đồng: “...”
Độ tinh khiết 5%, quả thực là đả kích có tính huỷ diệt, tuy nói là lần đầu tiên điều chế của cô, nhưng ngoại trừ trẻ con chơi thử, không ai điều chế được dược tề có số liệu kém đến thế chứ, độ tinh khiết không thể đạt được 50%, nhưng ít nhất cũng phải hơn 10% chứ? Mà dược hiệu thấp hơn 10%, căn bản là chẳng dùng được.
Nguyên Đồng hít một hơi thật sâu, lại điều chế, mà quá trình này, cô dùng tinh thần lực phụ trợ, cuối cùng điều chế được dược tề có màu trong suốt, thậm chí còn có màu xanh nhàn nhạt, đặt vào trong thiết bị kiểm tra:
Thuốc giảm đau sơ cấp: Độ tinh khiết 100%, dược hiệu 120%, thượng đẳng.
Nguyên Đồng: “...”
Hai số liệu thu được chênh lệch nhau một cách kỳ quái, cô cảm thấy thiết bị kiểm tra này chắc hỏng rồi, bởi vì cô đọc trong tiêu chuẩn dược hiệu trong tinh tế, không thể vượt qua 100%.
“Klos.”
Klosters đang bận rộn, nghe thấy thanh âm của cô quay đầu nhìn lại, nghĩ chắc có chuyện gì đó xảy ra, đặt mấy thứ trong tay xuống, đi tới xem xét, thấy được số liệu trên thiết bị kiểm tra cũng sửng sốt.
“Klos, nó không bị hỏng chứ?”
Lời này có chút nghi ngờ với trình độ của Klosters, nếu là những người khác dám nghi ngờ thứ cậu chế tạo ra, Klosters không chút do dự mà trở mặt, kéo tên người ta vào sổ đen, nhưng nhìn thấy bộ dạng chờ mong của cô, nhân tiện nói: “Để tôi kiểm tra lại.”
Bộ chế tác dược tề này của Nguyên Đồng đều là Klosters lợi dụng linh kiện có hạn lắp ráp, dụng cụ chế tác này đối với Klosters mà nói, vô cùng đơn giản, tùy tay làm một bộ cũng không thành vấn đề.
Kết quả kiểm tra, dụng cụ đương nhiên là không sao cả, nhưng dược hiệu 120%, đừng nói Nguyên Đồng, cho dù là Klosters không quen thuộc với dược tề, nhưng bởi vì thường xuyên bị thương cần thuốc cũng có hiểu biết nhất định với dược tề, cũng biết trong tinh tế kiểm tra dược hiệu chưa từng vượt qua 100%.
“Em nói cho tôi biết quá trình điều chế của em đi.” Klosters nói.
Nguyên Đồng vô cùng tín nhiệm Klosters, dù sao trừ bí mật bản thân mình xuyên qua, tất cả chuyện đã xảy ra trên người cô đối với Klosters mà nói đều là trong suốt, cho nên cũng không giấu diếm, kể lại quá trình điều chế hai lần cho cậu.
“Chắc do tinh thần lực của em rồi.” Klosters nhịn không được nhìn thẳng vào cô gái thuần nhân loại vừa nhỏ bé lại yếu ớt đang đứng trước mặt mình, cảm thấy cô quả nhiên là một cá thể kỳ lạ khiến người ta không thể đánh giá chính xác về cô.
Rõ ràng yếu ớt, thậm chí gene cũng thuộc loại kém, thể năng thấp, lại có tinh thần lực đáng sợ vượt trội hơn bất kỳ sinh vật trí tuệ nào; Liền giống như lần điều chế thuốc giảm đau này, có và không có sử dụng tinh thần lực lại cho ra hai kết quả chênh lệch như trời với đất.
“Tinh thần lực của em có thể bảo đảm trong quá trình xử lý và tách dẫn dược liệu có thể giữ được dược hiệu ở mức tối đa, không bị hao hụt cho nên mới có thể phát huy toàn bộ dược hiệu của chúng. Về phần dược hiệu thừa ra 20%, có thể còn có nguyên nhân khác, tôi cũng không chắc lắm, em có thể luyện tập thử nghiệm nhiều hơn.” Klosters phân tích, dù sao thì cậu không học Dược tề nên không có cách cho cô được đáp án khẳng định, nhưng có lẽ Fergus có thể.
Nguyên Đồng có chút đăm chiêu gật đầu.
Klosters nhìn bộ dạng nhu thuận đáng yêu của cô, trong mắt hiện lên ý cười dịu dàng, cúi đầu cọ cọ cái trán của cô, không chút do dự khích lệ nói: “Đồng Đồng giỏi quá!”
Nguyên Đồng đỏ mặt vì hành động vô cùng thân thiện của cậu, lại không có phản cảm, ngược lại cảm thấy bọn họ giống như hai động vật đang trao đổi tình cảm.
“Nhưng mà chuyện này, em cũng đừng để người khác biết.” Klosters nhắc nhở, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, cậu cũng sẽ nghĩ thiết bị kiểm tra bị hỏng rồi.
Nguyên Đồng ngoan ngoãn gật đầu, trong lòng cũng hiểu được nếu loại chuyện này bị truyền đi thì cũng chẳng có chuyện tốt đẹp gì với cô, dù sao thì ngay cả những dược tề sư nổi danh trong tinh tế cũng chỉ có thể điều chế ra thuốc có dược hiệu tối đa là 100%, thậm chí trong đa số trường hợp, vì quá trình điều chế có chút khác biệt cũng không thể cam đoan lúc nào dược hiệu cũng đạt được 100%.
Phát hiện được tác dụng mới của tinh thần lực trong điều chế dược tề, Nguyên Đồng vừa cao hứng vừa khổ não, đây quả thực là bàn tay vàng mà, nhưng nếu bị người khác biết sẽ gặp vô số phiền toái. Nếu cô muốn trở thành dược tề sư, nhất định phải che giấu tinh thần lực của chính mình.
Nhưng Nguyên Đồng cũng không nản lòng, cô hiện tại mới bắt đầu học dược tề, dự định chỉ tập luyện phương pháp thuần thủ công, đề cao cấp bậc dược tề thành phẩm trước đã, về sau cũng sẽ trở thành một loại thủ đoạn che giấu.
Ngay khi Nguyên Đồng một lòng với dược tề, sau hơn nửa tháng, bọn Seth cũng đã trở lại, hơn nữa mang về ba mươi trái Sinh mệnh quả, bọn họ hái hết trái của gốc Sinh mệnh thụ kia luôn, lần này Sinh mệnh thụ kết quả tổng cộng có ba mươi hai trái, trong đó có hai trái nó đã tặng cho Nguyên Đồng, ba mươi trái này bọn họ đã đấu trí đấu sức với Sinh mệnh thụ, lợi dụng công cụ hái được.
Chia mười trái cho Clefs, bên bọn họ được hai mươi trái, đây cũng là một điều khoản trong hợp đồng đã ký kết trước đó.
Đám người Seth mỗi người một trái, còn lại tất cả đều cho hết Nguyên Đồng, xem như để cô ăn dần.
“Chúng tôi nếm thử hương vị là tốt rồi, dù sao cũng không có tác dụng gì lớn với chúng tôi, nhóc cứ cầm ăn, có thể chậm rãi thay đổi thể chất của nhóc đấy.” Seth nói.
Nguyên Đồng đương nhiên cảm ơn bọn họ, nói với họ về sau sẽ học thật tốt để trở thành dược tề sư, thuốc của bọn họ cô sẽ bao hết.
“Tốt tốt!” Wes vô cùng cao hứng, phải biết rằng cho dù có là thú nhân cường hãn đến mức nào nhưng cũng có lúc bị thương bị bệnh, cần dùng đến dược tề, đây là thứ không thể thiếu được, bên người có vị dược tề sư, về sau những chuyến thám hiểm của bọn họ cũng thêm một phần đảm bảo. “Đúng rồi, dược hiệu nhóc điều chế ra hiện giờ là bao nhiêu?”
Nguyên Đồng cúi đầu, yếu yếu nói: “…5%.”
Wes:“A?” Hắn ngây ngốc nhìn cô nhóc cúi đầu thấp đến mức sắp chạm ngực, khó khăn mở miệng an ủi, “Không sao, nhóc mới học thôi mà.”
Nguyên Đồng lập tức lên tinh thần, cười nói, “Anh yên tâm, tôi sẽ cố gắng, nếu anh cần, tôi sẽ cho anh dược tề tốt nhất.”
Wes cười gượng, không tin tưởng lắm.
Ngay khi Wes không tín nhiệm lời nói của cô nhóc, vài ngày sau, bọn họ gặp một kẻ bị ký sinh trong rừng rậm, Wes xông đến quá nhanh, không cẩn thận bị thương, đến khi về được doanh địa, nửa người ướt đẫm máu, khiến người ta sinh ra sợ hãi, mặc dù có thiết bị trị liệu, nhưng thiết bị trị liệu không thể trị được ngoại thương nghiêm trọng như thế, mà hiện nay bọn họ không có khoang trị liệu, chỉ có thể dùng dược tề.
Nguyên Đồng mất nửa giờ, điều chế ra mấy liều thuốc cầm máu cho hắn.
Thuốc cầm máu là một loại dược tề sơ cấp, thành phẩm mà Nguyên Đồng điều chế ra không chút tạp chất, thậm chí còn có màu đỏ nhạt, nhìn không rõ lắm nhưng đưa ra trước ánh sáng thì sẽ có thể trông thấy.
“Màu sắc này…” Euston kinh ngạc nhìn Nguyên Đồng.
Seth và Tasym cũng nhìn ra liều thuốc cầm máu này có khác biệt, bởi vì rất nhiều dược tề thành phẩm đều là trong suốt vô sắc, càng trong suốt thì độ tinh khiết càng cao, dược hiệu càng tốt. Mà liều thuốc cầm máu này thoạt nhìn rất tinh thuần, không chút tạp chất, nhưng màu sắc lại ẩn chứa sắc màu tự nhiên, rõ ràng khác biệt.
Wes vẫn tin tưởng Nguyên Đồng, không hỏi nhiều, uống xong thì chép chép miệng, nói: “Hương vị không tệ, có vị ngọt trong, nhóc bỏ thêm gì à?”
“Không thêm gì hết.” Nguyên Đồng khẳng định nói, cô chỉ dựa vào phối phương mà điều chế, chỉ là có dùng tinh thần lực phụ trợ thôi.
Đang nói, Wes cảm giác được miệng vết thương đang khép lại, trợn to hai mắt, khiếp sợ nhìn cô.
“Sao thế?” Đám người Sass có chút khẩn trương hỏi, tuy nói em út nhà mình da dày thịt béo, nhưng cũng sợ liều thuốc kia có gì không ổn.
Wes nhìn mấy anh mình, nhỏ giọng nói: “Miệng vết thương đang khép lại, tốc độ tăng nhanh hơn so với bình thường.”
Mọi người nghe xong, nhịn không được nhìn về cô em nhỏ bé mềm mại đang đứng bên cạnh, trong nhất thời tâm tư xoay chuyển.