"Các cậu khi tớ cứu Hướng Dương thì có một chuyện kì lạ đã xảy ra. Chậu hoa đang rơi đột nhiên dịch chuyển ra hướng khác. Em có nhìn thấy không Hướng Dương?"
Nó nghe Tuấn Khải nói thì xững người lại, đúng là cái chậu nó di chuyển. Đến chính nó cũng không hiểu là làm cách nào lại được vậy. Nhưng chuyện này nếu như đúng là nó làm thì sẽ phải sử lí ra sao, lúc đó có lẽ rất khó xử. Đành phải nói dối thôi.
"Em không biết, lúc đấy mắt em đã không nhìn thấy rồi."
" Vậy sao, có lẽ anh đã nhìn nhầm."
Dù là nói vậy, nhưng trong lòng Tuấn Khải nghĩ khác:" Rõ ràng lúc đó em ấy chưa mất đi thị lực, vậy tại sao phải nói dối?. Hướng Dương em rốt cuộc còn ẩn dấu bí mật gì nữa mà anh không biết."
Thiên Tỉ cũng đang quan sát thái độ của nó và Tuấn Khải, chợt nhận ra rằng nó đang nói dối mọi người. Thấy trời đã tối, lên cậu bảo mọi người đi ngủ. Tiểu Minh ngủ với nó ở nhà này còn ba người sẽ ngủ bên nhà cậu.
Trên tầng, Tiểu Mình đã ngủ say, nó thì không thể ngủ được cứ suy nghĩ đến chuyện hôm nay là cảm thấy khó hiểu. Rốt cuộc ai đang muốn nó chết đến mức đó. Và sức mạnh hôm nay là như thế nào. Bước xuống khỏi giường ngủ, nó mò mẫm xung quanh để tìm cái MP3. Sau đó cắm chiếc tai nghe, và bật một bài hát lên.
"Khi nụ cười của con rực rỡ tựa ánh dương
Khi ước mơ của con trở nên càng đẹp đẽ
Thì thế giới này mới cổ vũ cho con
Chỉ có mẹ lo lắng con sẽ bị thương..."
Đứa trẻ không hoàn mỹ_ TFBOYS
"Mẹ con phải làm gì đây? Con có nên mạnh mẽ như lời mẹ bảo không. Hay sống khép mình lại dưới thế giới này. Giá như mẹ còn sống để có thể chỉ bảo cho con."
Hai hàng nước mắt chỉ trực chảy xuống nhưng nó kìp nén lại. Nó không muốn làm một người yếu đuối, nó chẳng muốn ai nhìn thấy bộ dạng lúc này cả. Trước đây hay bây giờ vẫn vậy, chỉ sống mạnh mẽ là được.
Không chỉ nó mà căn nhà đối diện, bây giờ cũng có ba người không ngủ được. Vương Nguyên nằm tựa đầu vào tường, cất tiếng hỏi Thiên Tỉ.
" Cô ấy có lai lịch như nào vậy Thiên Tỉ."
" Tớ cũng không biết rõ, lúc cô ấy mới chuyển đến, bác Thẩm có nói là mới ở quê lên đây sống. Nhưng theo tớ biết thì bác không có họ hàng nào dưới quê cả."
"Vậy rốt cuộc là như thế nào? Cô ấy có việc gì mà lại ở đây. Chỉ tại, cô ấy không muốn mở lòng mình hơn ra? Lúc nào cũng sống khép kín. Tớ thật phát điên lên mất."
Tuấn Khải nãy giờ mới lên tiếng.
"Anh nghĩ cô ấy có điều gì đó khó nói. Hôm nay khi nói về người bạn, thái độ của em ấy thay đổi đi rất nhiều."
Cả hai người đều gật đầu, quả thật hôm nay khi nói về điều đó cô ấy có vẻ không vui.
" Chúng ta phải tìm ra được quá khứ của cô ấy nếu không sẽ chẳng bao giờ giúp Hướng Dương mở lòng mình ra được. Chuyện này phải cùng hợp sức với cả Tiểu Minh nữa." Thiên Tỉ nói.
Ánh trăng sáng ngoài cửa sổ, phản phát hai khung hình, bốn người không thể ngủ. Họ đều đang vướng mắc trước vấn đề nhau. Đêm dài trôi qua, tình cảm của ba người dành cho nó có vẻ đặc biệt hơn thế nhiều, dù chỉ mới gặp được nó trong khoảng thời gian ngắn. Vậy còn nó thì thế nào? Liệu vết thương cũ do bạn bè phản bội liệu có lành lại để chấp nhận thêm tình bạn mới.
___Ở một nơi khác_______________
Dưới một căn biệt thự lớn, một cô gái xinh đẹp đang tra tấn một người con gái khác. Cái miệng nhỏ của cô ta, đang phát ngôn ra những từ ghê rợn.
"Tao bảo mày sử lí nó, nhưng mày lại chẳng làm đúng trọng trách được giao, có phải muốn cái mạng già của cha mẹ mày chết không."
Người con gái kia nghe xong, liền bò lên quỳ xuống, và xin tha cho bố mẹ của mình.
"Xin cô đấy Linh Kiều, cho tôi thêm ít thời gian, chỉ cần còn cái mạng này nhất định Hướng Dương cô ta sẽ không sống yên ổn được ngày nào, chuyện hôm nay là do bất ngờ cái chậu mà tôi ném xuống đột nhiên rơi ra chỗ khác."
Nghe đến đây, cô ta chợt nghĩ ra điều gì đó. Hỏi lại.
"Cô nói nó dịch chuyển, có chính xác là như thế không."
"Đúng. Chính mắt tôi đã nhìn thấy. Đến bây giờ vẫn chưa thể tin nổi, giống như có ma vậy."
Linh Kiều, nhớ ra rằng từng nghe mẹ mình kể. Sợi dây chuyền mà cô ta đeo là do tổ tiên dòng họ để lại cho người con dâu, có khả năng đặc biệt. Không ngờ lại là thật. Vậy thì cô ta đang sử dụng sức mạnh đó, nhất định phải lấy lại sợi dây chuyền.
" Có nhiệm vụ mới cho cô, đi lấy sợi dây chuyền mà cô ta thường hay đeo. Việc này nhất định phải làm được nghe chưa."
" Ý của cô là sợi dây chuyền đó. Nhưng việc này khá khó khăn, lúc nào cô ta cũng coi nó như bảo vật vậy."
Linh Kiều quay lại, trừng mắt nhìn đe dọa.
"Nhất định phải lấy được nó bằng không thì bố mẹ cô ra sao tự biết."
Đành phải nghe lệnh cô ta rời đi:" Hướng Dương tớ xin lỗi cậu. Chỉ là cô ta nắm trong tay mạng sống của bố mẹ tớ. Nếu có kiếp sau tớ sẽ làm trâu làm ngựa trả lại cậu."
________________________________
Cô gái bí ẩn này là ai? Có quan hệ gì với Hướng Dương? Liệu Linh Kiều có đạt được mục đích.