Hương Wishkey Trong Gió

Chương 28: C28: Những kế hoạch của sloane



Thật ra ngoài câu chuyện đình đám của Keith Patrick sau khi Phoebe Shaw bị kiện tội "bôi nhọ danh dự" và cuối cùng bị bắt do "giết người có chủ ý," thì chuyện "công tử" thứ ba của nhà Beckinsale cầu hôn cũng được rất nhiều người quan tâm.

Ngay trong lúc vụ kiện đầu tiên còn chưa kết thúc, Roger và Wren Eastman đã đón Sammy về, rồi gọi Sloane đến hỏi tội. Chàng trai họ Beckinsale cũng cảm thấy mình hơi thất thố. Người biết lễ sẽ hỏi ý kiến ba của Samantha trước nhưng trong lúc nóng nảy, anh ta hỏi luôn cô bé rồi. Cơ mà vẻ nghiêm túc của Sloane khiến Roger xuôi cơn hơn. Khi ông hỏi liệu nhà Beckinsale có chấp nhận Samantha, Sloane rất nhẹ nhàng:

- Sammy cũng chưa muốn kết hôn trước khi tốt nghiệp ở Vanderbilt. Sau đó, cô ấy còn muốn theo học trường luật nữa. Cháu tin rằng với một gia đình gia giáo và ý chí như vậy, nhà cháu chẳng có gì để nói với Sammy cả. Hơn nữa dù có.. – Sloane thoáng nhìn sang cô bé –.. cháu là cháu. Họ Beckinsale cũng chỉ là một phần của cháu thôi.

Roger và Wren nghe vậy thì an tâm hơn về con gái nhỏ. Ông cảm thấy may mắn. Nhà Eastman vốn chỉ sinh được Jackie và Sammy thôi. Con gái đầu của họ tuy đã mất nhưng cũng từng có đến hạnh phúc tột cùng. Với Sammy, họ đã không mong cô bé cưới người nổi tiếng hay có địa vị nên lo lắng hơn khi nhìn thấy Sloane. Thế nhưng, chàng trai này nói rõ đến vậy thì anh ta sẽ rất tôn trọng cô bé dù nhà Beckinsale có thế nào. Gia đình quan trọng nhưng một người đàn ông dám đứng sau lưng để bảo vệ người phụ nữ đời mình càng đáng trân trọng hơn.

Cơ mà Sloane tuy nói thế vẫn phải đối phó với gia đình mình trước. Ngày Phoebe Shaw ra cái bài "trâu già gặm cỏ non," anh ta đã giận đến mức nói trắng ra trước mặt ba và anh trai lớn của mình. Đến giờ nghĩ lại, Sloane vẫn còn thoáng run lên. Vậy nhưng, chuyện đã đến nước này, anh ta chỉ còn cách đâm lao theo lao. Chàng đại diện hãng luật trẻ có chống lưng từ phía anh trai thứ hai, Felix Beckinsale nên mới nhanh chóng nắm thóp Terry và Jacob đến thế. Nếu có thêm một chút hậu thuẫn tài chính sau lưng, Sloane không ngại gì không lật đổ hai Beckinsale to lớn kia đi cả.

Sau khi giải quyết kha khá việc cho Abby và Keith, bao gồm cả vụ kiện "cố sát bất thành" đối với Phoebe Shaw, anh ta hẹn họp riêng với nàng và Linda. Bạn của Abby nhíu mày:

- Trước giờ Sloane đâu cần gì đến tớ, động thái này quả thực rất kì lạ.

- Cứ đi xem sao. – Abby vui vẻ trả lời – Sloane thông minh như vậy, chắc chắn chuyện này có lý do.

Đúng như nàng đoán, Sloane xem xét các điều khoản của dịch vụ Gflow tại công ty nàng thì nghĩ ngay đến việc vận động hành lang để xóa bớt một số rào cản thanh toán nếu doanh nghiệp chịu vận hành ở Philly hoặc khu vực mở rộng tại Pennsylvania. Khi Abby hỏi anh ta muốn đổi lại điều gì, Sloane đã không ngần ngại nói đến việc nàng và Linda có thể quyên góp tiền cho chiến dịch tranh cử Luật sư bang của anh ta. Đây quả thực là một trao đổi có lời. Linda cũng thoáng hiểu ra tại sao Sloane cần sự có mặt cô ấy. Abby có thể hiểu rất rõ quy trình nhưng Linda mới biết tiền đến bao nhiêu là tối ưu.

Có hậu thuẫn từ một công ty phát triển nhanh, Sloane quay sang dùng những bằng chứng được Felix thu thập từ cha và anh cả của mình để ép Jacob Beckinsale từ chức và khóa tay Terry khỏi các hoạt động trong gia đình. Joanne nhìn thấy sự mạnh mẽ này lo lắng:

- Con sẽ không trở thành một Beckinsale tiêu biểu nữa đấy chứ? – Bà vẫn thích con trai út của mình vô tư, không lo nghĩ như ngày xưa hơn.

Sloane nắm tay Joanne an ủi:

- Mẹ đừng lo. Con cân nhắc nhiều thấy bản thân cũng hợp với chính trị nên mới làm thôi.. nhưng mà con được mẹ dậy.. chắc chắn sẽ không bất chấp thủ đoạn như ba và Jacob đâu.

Một cuối tuần, anh ta mang Samantha về dinh thự ngoại ô. Joanne nhìn thấy cô bé tràn đầy sức sống thì vô cùng vui vẻ. Felix là người thân thiện nhất, cũng không còn bỏ đi giữa buổi nữa. Ngay cả Terry và Jacob lần này cũng không nắm được gì nên mọi chuyện diễn ra rất tự nhiên.

Sammy đúng là trẻ hơn Sloane một chút nhưng chính vì thế mà không một ai trong giới chính trị có thể soi lỗi từ một cô bé mới tốt nghiệp cấp ba không lâu. Tất nhiên Sloane không vì thế mà yêu Sammy. Cô bé có rất nhiều ưu điểm mà những người được nuôi dạy trong môi trường được dạy nhiều "giả tạo" như anh ta luôn thật lòng trân trọng.

* * *

Trước hè, Gflow chính thức phát hành cổ phần đại chúng. Lần này, ngoài Linda, Abigail Bùi cũng chính thức xuất hiện. Lần phát hành thành công biến Abby thành tỉ phú còn bạn nàng cũng chỉ thiếu chút nữa thôi. Không khó để công chúng nhận ra nàng chính là vị hôn thê của Keith Patrick. Trong một thoáng, tất cả giới truyền thông đều rà soát những lời nói của mình. Những thông tin đồn thổi chuyện nàng "đào mỏ" hắn đều không cánh mà bay. Dù về học thức hay tài sản, Abby đều đứng ngay đó trông top những người giàu nhất.

Tom và Kate đọc báo buổi sáng xong đều giật mình. Bà nhắn tin cho con trai:


- Sao con không nói chuyện này với mẹ?

- Nói thì mẹ cũng lo kiểu khác mà. – Hắn rất từ tốn – Mẹ lại lo Abby chỉ lợi dụng sức trẻ và thành công của con để làm danh tiếng cho công ty.

Kate cụp mắt. Bà đúng là lúc nào cũng lo cho các con đến không ngủ được. Thomas Patrick ôm lấy bà, nói:

- Giờ muốn lo cũng không lo được nữa rồi. Tôi vừa đặt chuyến đi châu Âu sau đám cưới của Keith và Abby ba tuần, bà sẽ đi cùng tôi chứ?

- Vẫn còn Valerie nữa mà. – Kate giật nảy mình.

- Tôi nói Abby và Keith để đưa con bé sang Philly ở mùa hè rồi. Trường học nghỉ, đây là thời điểm thích hợp rồi.

Kate mở to mắt như không biết nên kinh ngạc hay nên giận. Tom vẫn cười rất tươi. Ông cũng thương con nhưng theo một cách rất khác. Tom để Valerie sang đó, cũng hi vọng sự dễ thương của cô con gái nhỏ sẽ làm cho hắn thay đổi ý định về chuyện con cái của mình.

Lúc trẻ, Tom và Kate rất ít đi du lịch, phần vì bận bịu, phần vì hai con trai chưa lớn. Thế nên, hai người tuy sống rất thành công nhưng họ vẫn quanh quẩn trong Tennessee với sáu triệu dân mà thôi. Lần này, Tom thực sự muốn ra ngoài. Katherine Patrick đã yêu ông cả đời, ông muốn một lần bà được mở mang nhiều hơn bốn góc nhà, chăm chăm mấy đứa con rồi đến cháu.

Phía ngoài kia, thông tin bạn gái Keith là tỉ phú Gflow vẫn không ngừng lan tỏa. Jackson thở những hơi nặng nhọc rồi chép miệng, khoác lên vai bạn mình trong phòng thay đồ nhưng mãi vẫn không nói được tiếng nào. Keith vui vẻ trêu:

- Sao hôm nay cậu thở giống con bò vậy?

- Còn không phải.. – Anh chàng tiền đạo góc rộng cao giọng phẩy phẩy ngón tay trước mặt hắn rồi thở những hơi dài. – Cậu cứ chờ đấy.. trên sân rồi cậu xem

Ed Harris phì cười:

- Xem ra việc Abby là tỉ phú đả kích Jackson hơi nhiều rồi.

- Còn cậu không cảm thấy đả kích sao? – Keith nhìn vẻ mặt bình tĩnh của anh ta.

- Cũng một chút, nhưng không quá bất ngờ. – Ed thong dong kể chuyện. – Caroline có lần đi mua sắm với Abby, Tiff và Linda, có cả Heather vợ Benji nữa thì phải. Lúc đó vợ cậu và Linda có chuyện công ty. Kết quả Caroline bị kéo về đó một lúc, giải quyết xong mới đi. "Vợ" cậu không biết vui gì nhưng tiện tay mua luôn cho cô ấy mấy món đồ giá trên trời. Nếu là tớ nhìn cũng phải nghĩ rất nhiều nên đoán đoán ra thôi.

- Ra vậy. – Hắn cười cười cố nhìn sang một người khác – Thế xem ra, Heather cũng có thể nói với Benji rồi?

- Cậu tự xem đi. – Giọng anh bạn hậu vệ trong đội Eagles có vẻ gì hơi bực tức. Anh ta lẳng điện thoại cho hắn.

Đoạn đối thoại của Benji Snyder với vợ rất rõ ràng:


- Sao em không nói gì về chuyện của Abby vậy?

- Nói gì là nói gì cơ?

- Thì em chỉ nói cô ấy cũng không cần đào mỏ nhưng không nói nốt chuyện Abby là chủ công ty lớn đó.

- Tại em thấy không cần thiết thôi. – Heather thủng thẳng. – Với biết thì cũng vậy mà. Em vẫn thích nấu ăn với cô ấy.

Keith cười cười. Benji đã đội mũ bảo hiểm vào:

- Hôm nay, tôi đợi cậu trên sân.

Ed thong thả hỏi hắn:

- Tai cậu đã lành hẳn chưa? Hôm nay mà không có mũ là không chơi được với đám quậy đó đâu.

- Hôm qua bác sĩ nói tôi ổn rồi. Chỉ cần chủ ý sau trận rửa sạch mồ hôi và sát trùng thôi.

Anh ta gật đầu, kéo hắn khỏi băng ghế trước tủ:

- Đi thôi trận đấu tập này chắc sẽ hay lắm đây.

Jackson và Howard Knightly hôm nay cương quyết vào đội với Tiền vệ dự bị James Voss mà Eagles mới tuyển từ Ohio State. Ngay cả Benji cũng chọn để phòng thủ cho bên đó. Xem ra hôm nay hắn, Ed, và tiền đạo chạy bóng Kevin de Koning mới từ Texas Christian sẽ vất vả nhiều rồi. Giằng co không ngớt, sau khi mấy anh bạn nóng tính kia thắng được của hắn một điểm thì họ mới vui vẻ làm hòa. Tiền vệ mới thắng được một lần trước Keith Patrick "vĩ đại" dù chỉ là đấu tập cũng có thêm tinh thần.

Buổi tối, cả đám tuyển thủ kéo nhau ra quầy rượu. Jackson nhấp một ly Rémy Martin được Keith mời vẫn nhăn mặt thì thấy cay cay trên mũi:

- Tớ vẫn không thể hiểu nổi sao có người thích được những loại rượu nồng như Scotch.

Hắn bật cười. Anh bạn này luôn thích bia hơn nên bất cứ loại Whiskey trong đầu và miệng anh ta cũng chỉ có một vị "rất nồng" mà thôi. Keith bình bình nói:

- Nhưng tớ yêu Abby vì cô ấy cũng thích Scotch đấy.

- Cũng phải. – Như nhớ ra chuyện gì, Jackson bồi thêm – Mà hình như cậu gặp cô ấy lần đầu ở bữa tiệc thử rượu tớ kiếm vé đi đúng không?


- Không phải. – Hắn lắc đầu.

- Abby đã nói như vậy mà. – Jackson thừ mặt.

- Vì lần đầu tiên cô ấy thực sự nhìn thấy tớ chính là ở bữa tiệc đó. – Hắn nhẹ nhàng.

- Cậu nói thế là sao? Tớ hoàn toàn không hiểu.

- Lần đầu tiên tớ nhìn thấy cô ấy, Abby đổ Martini lên tai một gã ngay ở góc đàng kia kìa.

Keith nhẹ giọng kể lại cách Abby giả say ngày ấy. Xét cho cùng hắn thực sự ấn tượng với nàng cũng chính vì tình yêu của hắn với người vợ quá cố. Jackson hít một hơi dài nghe hắn kể chuyện:

- Vậy ban đầu cậu đã nghĩ chỉ là tình một đêm sao?

- Tớ không nghĩ nhiều hơn nhưng mọi chuyện cứ nhẹ nhàng đến, cũng là một cách đón nhận phải khổng? – Thấy Jackson gật đầu, hắn lại cất giọng hỏi. – Còn cậu với Lori thì sao? Hôm trước, thấy Howard nói cậu lôi cậu ta đi chọn nhẫn.

- Tớ cũng chả biết nữa. – Bạn hắn thở dài – Tớ muốn kết hôn nhưng Lori có vẻ vẫn còn thích hẹn hò dài hạn.

- Cũng vẫn phải hỏi mới biết được. – Hắn khích lệ Jackson.

Khi Keith nhấp môi lên ly rượu trước mặt, anh ta nhớ về một kỉ niệm cũ:

- Tớ hỏi cậu một câu được không?

- Cậu hỏi đi. – Hắn không quá để ý.

- Jackie. – Anh ta hít một hơi – Lúc cậu cầu hôn Jackie trên sân vận động trường là trước mặt tất cả bạn bè chúng tớ. Còn Abby thì đến tận khi về Nashville cậu mới thông báo một câu. Có điều gì khác biệt không?

- Rất nhiều. – Hắn nở một nụ cười nhưng khóe mắt lại vừa vui vừa buồn – Tớ biết đến tám phần là Jackie sẽ đồng ý còn Abby tớ không chắc được phần nào.

- Cậu.. không phải sợ mất mặt với bọn tớ đấy chứ. – Jackson nhíu mày, nếu như thế thì quả thật rất kì lạ.

- Làm gì có. – Hắn phì cười – Kể cả Abby có nói không thì tớ cũng không nghĩ cậu xét đoán gì tớ.

- Thế thì tại sao? – Chàng tiền đạo trước mặt vẫn không khỏi tò mò.

Hắn trầm ngâm giây lát:

- Abby lấy tớ sẽ phải lấy luôn cả gánh nặng của tớ nữa. Tớ yêu cô ấy nhưng nếu tớ và Jackie năm đó bạn bè, gia đình và cả trường, những người không quen tớ, đều mừng vui thì Abby lại khác. Cô ấy lấy tớ sẽ không chỉ gánh những cảm xúc bất ổn của riêng tớ, mà còn cả gia đình tớ.. rồi có cả nhà Jackie nữa. Không phải tớ không chắc vào tình yêu của Abby. Tớ chỉ không muốn quá đông người để cô ấy cảm thấy áp lực phải nói "có" thôi.

Jackson gật đầu như hiểu ra nhưng vẫn bình tĩnh hỏi tiếp:


- Nếu cô ấy nói không, cậu sẽ làm thế nào?

- Làm thế nào ư? – Hắn cười lên rạng rỡ – Thật ra tớ hỏi Abby đến hai lần liên tiếp.

- Hai lần? – Anh ta tròn mắt.

- Lần đầu tiên tớ công khai Abby là lúc tớ vừa thắng siêu cúp ở Philly và hôn cô ấy ở sân vận động. Ngay lúc đó tớ đã nói vào tai Abby rồi.

- Và cô ấy nói không? – Bạn hắn truy hỏi.

- Abby nói có..

- Vậy cậu còn thêm lần nữa làm gì? – Jackson nhướn mày.

- Một là Abby nói nhẫn Siêu cúp sẽ không đủ – Cả hắn và anh chàng tiền đạo lớn kia phá lên cười. – Hai là với tính cách của Abby, cô ấy có chuyện gì vui sẽ muốn nói ngay với những người thân cận. Thế nên, tớ cũng muốn cầu hôn cô ấy trước mặt một số người mà tớ biết cô ấy sẽ an tâm.

- Thật là.. – Jackson vui vẻ nhìn bạn mình – Nghe cậu nói vậy tớ mới thực sự hiểu thật ra cậu đã yêu Abby đến đâu. Nói thật nhé, ban đầu nhìn cô ấy nhỏ nhỏ giống Jackie, tớ đã nghĩ cậu tìm người thay thế.. Cơ mà, thật sự rất khác. Cậu và Jackie trưởng thành cùng bọn tớ. Cậu và Abby, những thứ hai người có thể chia sẻ cho nhau tuyệt chỉ có hai người. Cách cậu yêu cô ấy hoàn toàn khác với Keith vô tư của những ngày đại học rồi.

Hắn gật gật đầu, lại nghe bạn mình nói tiếp:

- Nhưng mà chuyện cậu giấu thân phận doanh nhân của Abby, tớ vẫn giận đấy nhé.

- Tớ cũng không biết cho đến tận trước trận siêu cúp năm đó mà. Tớ thành thật tưởng cô ấy làm giảng viên thôi. – Hắn biện minh cho mình.

- Vậy là lỗi của Abby sao? – Jackson ngây ngẩn – Mà cậu cũng không giận cô ấy?

- Bọn tớ yêu nhau có phải vì cái đó đâu mà giận chứ? Với cả.. – Keith cân nhắc thêm vài lần –.. hôm ăn mừng cúp cho Titans ở Nashville, cậu không nhìn ra Amy Adams và Jacob Lionelson thân cận với Abby còn hơn cả tớ sao?

Keith nói tới Jackson mới thực sự để ý. Hóa ra ngay từ đầu, bọn họ đều không có ý giấu, chẳng qua người khác nghĩ gì, Keith và Abby đều không quan tâm mà thôi. Jackson thở dài, lắc đầu:

- Vợ chồng cậu thật làm cho người ta đau đầu, đau cả tim luôn.

Ở Nashville, Bryan và Jessica McNelly thấy Abby lộ diện với Gflow thì khá đắc ý nhưng cũng kinh ngạc về sự phát triển tới mức chóng mặt trong có vài năm của nàng. Jerry ngồi ở quầy rượu gật đầu lia lịa:

- Tôi phải nghĩ cách để Abby đầu tư một ít để mở rộng lò ủ mới được.

Amy Adams vừa đánh golf, vừa thích thú nói với chồng và em gái Suzie:

- Rất ít người em gặp trong đời mà thú vị đến như cô gái Abby này.

Mạng xã hội vẫn rần rần rất nhiều tin. Thậm chí, nhiều người còn kết nối được quan hệ bạn cùng khóa giữa Sloane Beckinsale và nàng. Ai đó phát hiện ra Sammy là em vợ hắn nữa. Đoán đi đoán lại, ngay cả vợ chồng Wenhui, Linda cũng không yên thân. Thậm chí cả thân phận "công chúa" của Tiff và "gã lang thang" của Steve cũng bị đào bới ra. Thế nhưng, đến cuối ngày, khi ai về nhà nhà nấy, từng cặp đôi đều có hạnh phúc của riêng mình.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.