Hữu Điều Kiện Luyến Ái

Chương 12



Rốt cuộc cũng leo đến đỉnh núi, nơi đây có hoa đào nở rộ rất đẹp, mọi người đều tự tán đi, rất nhiều người mang theo máy ảnh để chụp với hoa đào

“Tiểu Tuyết nhi, chúng ta cũng đến chụp ảnh đi!” Cẩu Hùng đưa chiếc máy ảnh quý hoá mà hắn mới mua ra quơ quơ trước mặt ta.

“Ngươi phải chụp ta đẹp một chút! Bằng không ta sẽ không để yên cho ngươi.” Ta đe dọa hắn.

“Nhất định! Nhất định! Ta đây dùng máy Canon, trị giá 500 vạn, yên tâm không xấu được! Nhất định ta sẽ đem Tiểu Tuyết nhi nhà ngươi chụp đẹp nhất thế giới”

Cẩu Hùng trên cổ, trên vai, trên tay, chỗ nào cũng túi to túi nhỏ, lại còn giơ máy ảnh ra chụp, dáng điệu trông thật sự buồn cười, ta không nhịn được cười ha hả.

Nói thì chậm mà chụp ra thì nhanh, Cẩu Hùng giơ máy ảnh lên “tách” một phát

“Cẩu Hùng!” Ta rống giận.

Không cần xem lại cũng biết ảnh xấu thế nào. Cẩu Hùng liền thu hồi máy ảnh rồi chạy mất.

Vườn đào nằm trên đỉnh núi, trên đó có một toà tháp rất cao. Đứng trên đó có thể nhìn thấy toàn bộ vườn đào.

Tháp ước chừng có chín tầng, tao leo lên không mất sức mấy nhưng mà cu li của ta – Cẩu Hùng đi đến một nửa thì rớt lại, thật đáng thương.

Đỉnh tháp cũng không lớn, du khách đứng đó đa phần chụp ảnh xong là xuống luôn.

Ta từ cửa sổ của đỉnh tháp nhìn xuống phía dưới, nghe nói nếu ở đỉnh tháp mà gọi thật to tên người mình yêu và người đó cũng nghe được thì nhất định tình yêu đó sẽ thuận buồm xuôi gió.

Ta muốn làm thử cho dù ta chỉ là yêu đơn phương. Ta cố gắng ở trong đám người tìm kiếm thân ảnh người kia. Không có, đều không có!

“Tiểu Tuyết nhi, ta mệt sắp chết, ngươi cũng không thèm đợi ta.”

Cu li Cẩu Hùng rốt cục cũng lên đến đỉnh tháp, thở phì phò như bò.

“Ta còn nghĩ đến Cẩu Hùng ngươi đến nửa đường thì bỏ cuộc rồi chứ!”

“Ta đường đường một nam tử hán, thế nào mà phải bỏ cuộc!”

“Tên Cẩu Hùng cũng hợp với ngươi đi.” Ta châm chọc nói hắn.

“Tiểu Tuyết nhi! Ta sắp sinh khí rồi đấy!” Cẩu Hùng có vẻ hết sức rồi.

“Được rồi! Hôm nay vất vả ngươi rồi, ra đây ta chụp ảnh cho nào.”

Cẩu Hùng ngoan ngoãn lấy ra máy ảnh đưa ta rồi tranh thủ sửa lại quần áo để chuẩn bị tạo hình.

Ta cầm máy ảnh lên, quả nhiên ảnh trước ta thật xấu. Thở dài. Nếu là Triệu Nghị thế nào cũng rất tuấn tú đi?

Giơ máy ảnh lên chụp Cẩu Hùng, mở xem lại, hiệu ứng máy ảnh thật tốt, Triệu Nghị mà chụp nhất định sẽ soái lắm!

“Nơi này khung cảnh thật đẹp, Tiểu Tuyết nhi mau đưa máy ảnh cho ta.”

Cẩu hùng bị cảnh đẹp ngoài cửa sổ hấp dẫn, cầm lấy máy ảnh ta đưa, liền đối với một mảnh nước biếc thanh sơn bắt đầu bấm liên tục.

Ta tiếp tục nhìn theo cửa sổ xuống phía dưới, tìm kiếm người kia.

Thực may mắn, lần này ta đã thấy hắn.

Từ chỗ cao nhìn xuống, mọi người đều bé nhỏ như con kiến nhưng ta liếc mắt một cái liền nhận ra hắn.

“Triệu Nghị! Triệu Nghị! Triệu Nghị!”

Ta đem hết sức lực mà gọi thật to, mong muốn mang hết tình cảm của mình đặt vào tên hắn mà gọi, hy vọng hắn sẽ nghe thấy.

Chính là thanh âm mới phát ra tựa hồ đã bị gió mạnh trên đỉnh tháp thổi tan, ngay cả ta cũng chẳng nghe rõ được, mọi người xung quanh tự nhiên cũng không chú ý tới.

Họng kêu đến phát đau, cũng chỉ có thể nhìn thấy đỉnh đầu đen tuyền của hắn.

Ta đang muốn buông tha cho hắn, hắn lại giống như nghe được thanh âm của ta, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lên phía tháp đỉnh.

Ta cao hứng liều mạng hướng hắn phất phất tay, nhưng hắn vẫn không phát hiện ra, rất nhanh lại cúi đầu cùng bạn gái hắn nói chuyện.

Cùng Cẩu Hùng xuống tháp, họng ta gọi to đến phát đau, đang tính xuống mấy cửa hàng nhỏ dưới chân tháp mua mấy viên thuốc ngậm

Lúc dưới chân tháp liền gặp Triệu Nghị cùng bạn gái hắn.

Tay Triệu Nghị còn đặt ở chiếc eo nhỏ nhắn của nàng, làm cho nàng dựa đầu vào trong ngực hắn.

Hai ngườ này ở trong đám đông thật sự là siêu bắt mắt, ánh mắt ta phủ một tầng buồn khổ.

Nhìn thấy ta, vẫn là bạn gái hắn chủ động hỏi. “Hôm nay chơi vui vẻ không?”

“Vui vẻ! Ít nhiều có vị này huynh đệ, nếu không chắc không vui vẻ vậy đâu.” Ta vỗ vỗ vai Cẩu Hùng.

“Các ngươi mang máy ảnh không? Ta đến giúp các ngươi chụp nhé?”

Thực chịu không nổi, Cẩu Hùng vì khoe chiếc máy ảnh mới của hắn mà găp ai hắn cũng rủ chụp ảnh!

“Nghị, chúng ta đến chụp ảnh đi! Tòa tháp này thật xinh đẹp.”

“Ngươi thích là tốt rồi.” Triệu Nghị ôn nhu nhìn nàng.

Hai người vẫn duy trì tư thế ôm nhau mà chụp.

Đau! Thực đau!

Làm sao mà thấy chua xót thế? Như thế nào lại đau đến thế?

“Tiểu Tuyết nhi ngươi cũng cùng đại soái chụp một kiểu đi! Quan hệ các ngươi không phải tốt lắm sao?”

Nghe Cẩu Hùng nói xong, tim ta suýt nữa thì nhảy dựng lên

Ai nói với ngươi là ta cùng hắn quan hệ tốt? Ngươi không thấy hắn không thèm để ý tới ta sao?

Từ ngày ta cự tuyệt làm bằng hữu với hắn, hắn với ta cái gì cũng không có quan hệ.

Hơn nữa đứng cạnh hắn, ta sẽ rất tự ti.

Ta định cự tuyệt nhưng bạn gái Triệu Nghị đã kịp lôi kéo ta vào đứng cạnh hắn

Đủ rồi! Đây là bố thí sao?

“Cẩu Hùng, ta không……”

“Cẩu Hùng, ngươi mau chụp đi.”

Câu nói của ta bị đánh gãy, cổ tay bị nàng nắm chặt mà kéo đến bên cạnh hắn.

Mặt ta cứng ngắc, hoàn toàn không cười nổi.

Chụp ảnh xong cũng không dám xem lại.

Chúng ta lại chia tay, hắn đi cùng bạn gái, còn ta đi cùng Cẩu Hùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.