- Đây là... tinh đồ của Di Dương Tinh Vực. - Thạch Mục dường như nhớ đến cái gì đó, bỗng nhiên cả kinh kêu lên.
- Ngươi có thể khẳng định, đây là Di Dương Tinh Vực ư? - Yên La nhíu mày hỏi.
- Năm đó lúc ta từ Lam Hải TInh đi ra, trên đường đi đến Đông Thánh Tinh, ở trong Di Dương Tinh Vực du lịch lâu ngày, trong thời gian này đã từng nhìn thấy mấy trăm tinh đồ của Di Dương Tinh Vực, hiện nay đã may vào rồi, vô cùng giống với bức địa đồ của Di Dương Tinh Vực trước mắt.. Cô xem, Đông Thánh Tinh là ở đây. - Thạch Mục chỉ vào một quả tinh cầu hào quang chói mắt ở trong tinh không, mở miệng nói.
Quả tinh cầu kia trong tinh không này, chỉ là một hạt bụi rất nhỏ, nhưng Thạch Mục vừa chỉ, Yên La tự nhiên lập tức chú ý đến.
Lúc này, trong Ngũ Hành Cương Vực Đồ chỗ viên động đen nhánh cũng đột nhiên hiện lên, rơi vào trong hình vẽ tinh không, sau khi ở trong tinh không đi ngang qua một lát, cuối cùng dừng lại trên một vị tí ở phía Bắc tinh vực.
- Đây là cái gì? - Thạch Mục nhìn chỗ viên động đen nhánh kia, nghi hoặc hỏi.
- Ta cũng không rõ, có lẽ có liên quan đến Ngũ Hành Ma Quật trong lời đồn.... - Yên La thu hồi ánh mắt lại cũng lộ ra vẻ mê mẩn.
- Ngũ Hành Ma Quật ư? Đây là chỗ nào? - Thạch Mục có chút không hiểu hỏi.
- Ta chỉ biết, Ngũ Hành Ma Quật là then chốt để Cửu Chuyển Huyền Công tiến cấp lên Cửu Chuyển đại thành, trong đó ẩn chứa Ngũ Hành Chi Lực nguyên thủy, chất phác nhất trong thiên địa... Có điều tất cả những thứ này, đều chỉ là trong lời đồn mà thôi, có lẽ chỉ có đi đến đó, mới có thể biết được chân tướng. - Yên La nói.
- Hiện nay xem ra cũng chỉ có thể như vậy thôi. - Thạch Mục gật đầu nói.
Lời vừa dứt, mảnh tinh không đó bỗng nhiên rung động, hóa thành những ánh sao nhỏ biến mất không thấy đâu nữa.
Đợi Thạch Mục lại đem Ngũ Hành Linh Lực truyền vào trong tinh đồ một lần nữa, cuốn tranh lại không có phản ứng gì, không có cách nào làm cho những chỗ tinh không đó hiện ra.
- Bát Chuyển của ngươi vẫn chưa đại thành, cũng chỉ có thể duy trì được trong khoảng thời gian dài như vậy thôi. - Yên La nói.
- Không sao, vị trí đó ta đã nhớ rồi, đợi ta thu xếp ổn thỏa chuyện của liên minh, chúng ta liền xuất phát, việc này nên sớm không nên chậm trễ. - Thạch Mục nói.
Sau một thời thần, trong đại điện nghị sự của Bàn Quy Tộc.
Hai người Bạch Phác và Lục Quy Chung ngồi ở hai bên, đang trò chuyện gì đó với nhau.
Đột nhiên, hai người đứng dậy, nghênh đón ở ngoài cửa.
Ở đó đang có hai nhân ảnh một trước một sau nhảy vao cửa mà vào.
- Thạch minh chủ. - Bạch Phát và Lục Quy Chung cùng hành lễ.
- Hai vị không cần đa lễ. - Thạch Mục hoàn lễ nói.
Hai người đại trưởng lão và Lục Quy Chung nhìn về phía Yên La ở sau Thạch Mục nửa bước, thần sắc khác thường, cũng lập tức thi lễ một cái.
Yên La hờ hững gật đầu một cái, không nói gì.
- Gọi hai vị đến đây, là có một chuyện cần báo cho biết. Ta đã tìm được cơ hội công phá gông cùm xiềng xích của Huyền Công Cửu Chuyển rồi, phải rời khỏi Võ Nham Tinh một chuyến. - Thạch Mục mở miệng nói thẳng vào vấn đề.
- Quá tốt rồi. - Đại trưởng lão nghe vậy, lập tức lộ ra thần sắc vui vẻ nói.
- Lần này đi cũng không biết cần bao nhiêu thời gian, việc trong tộc, tạm thời dựa vào hai vị rồi. - Thạch Mục cười nói.
- Minh chủ cứ viện yên tâm đi đi, hai người ta chắc chắn sẽ không phụ sự ủy thác của minh chủ. - Lục Quy Chung trịnh trọng nói.
Ánh mắt của đại trưởng lão quét qua trên người hai người Thạch Mục, Yên La một lượt, có chút do dự, hỏi:
- Không biết vị Yên La tiền bối này, cũng theo minh chủ cùng đi sao?
Yên La nghe thấy cách xưng hô của đại trưởng lão ngược lại có chút bất ngờ, mở miệng hỏi:
- Bạch Phác, ông không nhận ra ta ư?
- Người là... lẽ nào... - Sự bất ngờ trong mắt đại trưởng lão càng lúc càng đậm, không dám tin.
- Năm đó ngươi đi theo bên cạnh Bạch Công tướng quân, chúng ta đã từng có duyên gặp mặt một lần. - Yên La nói.
- Bảo Hoa Tiên Tử... Thật sự là người sao? - Đại trưởng lão kích động gọi.
Lục Quy Chung nghe vậy cũng cả kinh, khó mà tin được quan sát Yên La.
- Đều là chuyện đã qua rồi, không cần nhắc tới nữa, lần này ta sẽ đi cùng Thạch Mục, trợ giúp hắn hoàn thành Huyền Công Cửu Chuyển. - Yên La thản nhiên nói.
- Như vậy tốt lắm, có điều... - Đại trưởng lão như muốn nói gì, tâm tình kích động, lại rất lâu vẫn không ổn định lại được.
- Đúng rồi, Thái Nhi đi đâu rồi? Từ khi ta bế quan tu dưỡng đến nay, vẫn không nhìn thấy hắn đâu. - Thạch Mục mở miệng hỏi.
- Thái Nhi nói là lần này đại chiến có rất nhiều gợi mở, nên muốn đi đến Cực Hỏa Chi Địa ở Võ Nham Tinh tu hành một phen. - Lục Quy Chung nói.
- Xem ra hơn phân nửa là tham ăn rồi, đi tìm chút hỏa linh tinh phách để ăn rồi. Bỏ đi, lần này ra đi không đưa hắn đi nữa, đợi hắn trở về, các người nói với hắn một tiếng, ta không dùng thần thức liên hệ với hắn được. - Thạch Mục nói.
- Rõ! - Lục Quy Chung và đại trưởng lão đồng thanh lên tiếng.
Sau khi sắp xếp xong xuôi các công việc, Thạch Mục liền cùng Yên La rời khỏi Võ Nham Tinh, đi đến Di Dương Tinh Vực.