Huyền Giới Chi Môn

Chương 1482: Huyền Môn mở (2)



Vô số kiếm khí đan vào nhau, dung hợp lại với nhau.

Một tiếng rồng ngâm thật dài truyền ra. Hai con kiếm long cực lớn màu xanh từ trong bầu trời ánh sáng màu xanh bay ra.

Trên thân long kiếm, mỗi một vảy đều chớp động hàn quang uy nghiêm đáng sợ, giống như từng thanh lợi kiếm, tản ra kiếm khí sắc bén vô cùng. Hư không bị cắt ra thành từng vết rạn nứt. Chúng một trái một phải lao về phía Đế Quan.

- Không biết sống chết!

Đế Quan thu hồi tầm mắt từ trên Huyền Giới Chi Môn. Hắn nhìn về phía Lịch Thăng, hừ lạnh một tiếng, một tay phất lên.

Mảng lớn ánh sáng đen trắng bắn ra. Bên trong đầy những phù văn đen trắng, tản ra lực chấn động pháp tắc âm dương mãnh liệt.

Trong tay Đế Quan biến đổi pháp quyết, vung lên.

Ánh sáng đen trắng đột nhiên chuyển một cái, hóa thành hai bàn tay to một đen một trắng. Thình lình mỗi một bàn tay nắm lấy một con kiếm long màu xanh trong tay.

Lịch Thăng không chút do dự, mở miệng phun ra một ngụm tinh huyết lớn, hóa thành một đạo huyết quang thật dài, phân ra thành hai nửa, nhanh như tia chớp dung nhập vào trong cơ thể của hai con Kiếm Long màu xanh. Trong huyết quang mơ hồ có thể thấy một chút ánh sáng màu vàng.

Hai con Kiếm Long đột nhiên phát ra ánh sáng đại thịnh, tản ra ánh sáng hai màu xanh kim. Từng vảy rồng ở trên thân của chúng thoáng chút liền mở ra. Vô số đạo kiếm khí hai màu xanh kim bắn ra, sau đó mạnh đan vào nhau, chớp hiện.

Hai bàn tay to đen trắng lại bị khuấy đảo, vỡ ra, nhẹ nhàng tung bay ra.

Chỉ có điều hai con Kiếm Long màu xanh hình như cũng hao phí tất cả lực lượng. Sau một tiếng động vang lên, thoáng chút chúng vỡ ra, một lần nữa hóa thành vô số kiếm quang màu xanh.

Hai tay Lịch Thăng bấm quyết, một chỉ điểm ra.

Oong!

Tất cả kiếm quang màu xanh đột nhiên hội tụ. Từng kiếm khí đan vào nhau, hình thành một lĩnh vực màu xanh cực lớn, bao phủ Đế Quan ở bên trong.

Trong lĩnh vực màu xanh thình lình có vô số núi dao rừng kiếm. Từng ngọn núi trải dài nối liền. Khắp nơi trên ngọn núi đều là mũi kiếm sáng như tuyết. Không ngờ là một chỗ lĩnh vực kiếm hiếm thấy.

Lần này động tác biến hóa mau lẹ, lấy khả năng của Đế Quan cũng không có thể đề phòng. Thoáng một cái, hắn đã bị Kiếm Vực màu xanh bao phủ ở bên trong.

- Thật là tức cười!

Sắc mặt Đế Quan không thay đổi chút nào, lắc đầu cười lạnh.

Chẳng qua là giãy dụa khi hấp hối mà thôi. Chỉ là một lĩnh vực, đối với hắn mà nói, chẳng qua chỉ là một chuyện đùa.

Một tay hắn vung lên, mảng lớn ánh sáng năm màu hiện lên, công kích về bốn phía xung quanh Kiếm Vực.

Kiếm Vực màu xanh lập tức lắc lư kịch liệt. Vô số mũi kiếm tan vỡ. Kiếm Vực lập tức muốn vỡ tan.

- Oong.

Một tiếng động vang lên. Một lĩnh vực bảy màu từ trên trời hạ xuống, đan xen vào Kiếm Vực màu xanh cùng một chỗ, bao phủ Đế Quan ở bên trong.

Yên La đứng ở trên lĩnh vực, toàn thân có hỏa diễm bảy màu thiêu đốt. Không ngờ nàng đã thiêu đốt lửa bản nguyên của thân thể, lấy mạng đọ sức.

Bên trong lĩnh vực bảy màu thình lình hiện ra vô số bóng cây bảy màu. Toàn bộ lĩnh vực trở nên vô cùng chân thật.

Sắc mặt Đế Quan thoáng đổi, thân thể lắc lư một cái. Động tác của hắn thoạt nhìn hơi chậm lại một chút. Hiển nhiên hai tầng lĩnh vực áp chế, đối với hắn cũng tạo thành quấy nhiễu không nhỏ.

- Chút tài mọn!

Đế Quan giận dữ, hai vai run lên. Trong cơ thể hắn truyền ra những tiếng nổ lớn.

Ầm ầm ầm.

Vô số pháp tắc phù văn từ trong cơ thể hắn tuôn ra, hình thành một dòng nước lũ pháp tắc khổng lồ, đánh về bốn phía xung quanh.

Hai lĩnh vực nhất thời vang lên những tiếng két két, hiện ra vô số vết rạn.

Thân thể Yên La chấn động mạnh. Chỉ có điều nàng lập tức hít sâu một hơi, há miệng phun ra một đạo hỏa diễm bảy màu kịch liệt thiêu đốt, dung nhập vào bên trong lĩnh vực.

Hỏa diễm bảy màu này là một nửa lửa bản nguyên của nàng. Một hỏa diễm phun ra, khí tức của nàng lập tức tăng lên, sắc mặt cơ hồ giống như tro tàn.

Lĩnh vực nhận được nguyên khí này tương trợ, lập tức ổn định lại một chút.

- Lịch Thăng sư huynh. Sư huynh có biện pháp gì, mau mau thi triển. Chúng ta không nhốt được Đế Quan bao lâu...

Yên La lộ ra ánh mắt nhẹ nhõm, quay đầu nhìn về phía Lịch Thăng đang ở bên cạnh, trong miệng chật vật nói.

Nói được phân nửa, nàng chợt dừng lại, thần sắc sửng sốt.

Chẳng biết từ lúc nào, Lịch Thăng đang ở bên cạnh nàng đã đột nhiên biến mất không thấy bóng dáng.

Lúc này, trung tâm mắt trận của đại trận Vạn Linh Huyền Môn bị một tầng ánh sáng dày đặc bao vây, hình thành một quả cầu ánh sáng. Phía trên lóe ra một tầng hào quang màu vàng. Nhưng sau đó lại là một tầng ánh sáng màu xanh lam từ trong ráng mây vàng tuôn ra. Nhưng ngay lập tức, bên trong ánh sáng màu xanh lam lại xuất hiện một chút điểm sáng màu đỏ.

Trong khoảng thời gian ngắn, chỗ mắt trận màn ánh sáng các màu đan xen, điên cuồng chợt hiện, không biết đã biến hóa ra bao nhiêu lần.

Trong quả cầu ánh sáng, lúc này thân thể Thạch Mục vẫn duy trì hình người, không tiếp tục tăng lên rồi đột ngột nổ tung nữa.

Phía trên lóe ra ánh sáng các màu. Chỉ có điều loại quầng sáng mờ màu Huyền Hoàng kia đã chiếm gần như tám phần mười, đồng thời còn đang lan tràn. Hình như nó đang bay nhanh, cắn nuốt vài loại chân khí ánh sáng còn thừa lại.

Một khí tức khó hiểu từ trên người hắn chậm rãi tản ra. Chỉ có điều bởi vì đại trận cắt đứt, nó không tản ra ngoài.

Bởi vì ngăn cách hai tầng màn ánh sáng, từ bên ngoài thoạt nhìn vào, bóng dáng Thạch Mục có chút mơ hồ.

Ở gần mắt trận chợt có bóng người hoa lên một cái. một thân ảnh lóe lên hiện ra. Đó chính là Lịch Thăng.

- Chẳng lẽ, sư tôn đã nghĩ tới có ngày này sao?

- Cũng được, cũng được!

Hắn nhìn Thạch Mục ở bên trong mắt trận, trong mắt hắn lóe lên một tia vẻ phức tạp, tự lẩm bẩm.

Chỉ có điều đây cũng chỉ là chuyện xảy ra trong nháy mắt. Sau một khắc thần sắc hắn bỗng nhiên trở nên lạnh lùng tàn khốc vô cùng, dường như Huyền Băng vạn năm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.