Huyền Giới Chi Môn

Chương 1492: Nhanh như tia chớp (2)



Huyết kiếm kiếm mang lập tức đại thịnh, thân kiếm uốn éo, bất ngờ biến thành một Huyết Long dài mấy trăm trượng, trên thân thể tản ra huyết quang sềnh sệch, giống như chất lỏng vậy.

Thân thể cự đại của Huyết Long chắn trước thân ảnh màu đen, lắc đầu vẫy đuôi, long trảo quào loạn, bất ngờ quấn lấy toàn bộ 12 cánh tay liên thông cùng 12 căn cự côn của đế, khiến cho động tác của đế chậm trong nháy mắt.

Hắc sắc nhân ảnh đột nhiên rút nhỏ thân thể cự đại, hóa thành một bóng đen nhỏ bé, kề sát sau lưng Huyết Sắc Cự Long, mơ hồ phi độn từ dưới sườn của đế bay qua, lập tức biến mất ở nơi xa.

Đế nổi giận phát ra tiếng rống lớn, 12 căn cự côn sáng rực lên, sẵn sàng chống giữ.

Thân thể Huyết Long bất ngờ bị vỡ ra, biến thành mấy khúc, máu tươi từ nơi thân thể bị đứt phun ra bất tận.

Màu sắc của máu tươi đột nhiên biến đổi, trong dòng máu đỏ bỗng nổi lên một tầng đen như mực, mơ hồ có vô số phù văn đen tuyền lập lòe trong máu đỏ.

Máu đen đỏ nổ bắn ra, giống như một trận mưa máu đổ xuống, bao phủ phạm vi cực lớn, toàn bộ phạm vi phụ cận mười mấy dặm đó, đế tự nhiên đứng mũi chịu sào, lúc này toàn thân bị dính đầy mưa máu.

Xuy xuy xuy!

Khôi giáp quanh người hắn bất ngờ bị ăn mòn đến hàng trăm hàng ngàn vết thương, da thịt trên hai má cũng đã biến mất hơn phân nửa, lộ ra Bạch Cốt dày đặc bên trong, một con mắt cũng bị cháy hỏng.

Trên mặt đất, Thạch Mục đang nằm ở đó, trên người lúc này vẫn đang có một đạo bạch sắc hồ quang mơ hồ nhún nhảy, thân thể hơi chấn động không tự chủ.

Trên cánh tay trái của hắn có một vết thương khổng lồ, gần như xuyên suốt cả cánh tay, máu tươi lũ lượt phun ra, là do bị tia chớp trắng mới vừa rồi trực tiếp đánh trúng.

Thạch Mục không để ý đến thương thế của mình, mắt thấy tình hình của đế lúc này, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ.

Hắc sắc nhân ảnh kia không phải là gì khác, dĩ nhiên là Thân Ngoại Hóa Thân của hắn.

Trước đó trong đại chiến, hắn đã sớm thu hồi hóa thân này.

Cũng may mắn làm như vậy, lúc trước thân thể trải qua vô số lần nổ tung lột xác tại trận nhãn, Thân Ngoại Hóa Thân cũng đồng dạng trải qua mọi thứ.

Sau khi hắn lĩnh ngộ huyền ảo của chuyển vạn pháp quy tông Cửu Chuyển Huyền Công thứ 10, thực lực tiến bộ cực kỳ lớn, Thân Ngoại Hóa Thân nhằm làm phân thân của hắn, thực lực cũng tăng tiến vùn vụt, đi vào Thần cảnh hậu kỳ.

Hơn nữa lực huyết đạo trong chuôi Huyết kiếm này, bởi vì dung hợp máu tươi của Thạch Mục, uy lực lại tăng nhiều, mơ hồ đạt đến cực hạn của tu luyện huyết đạo, trong lời đồn là lực huyết nguyên.

Mặc dù đế thể Chân tiên, cũng không chịu nổi, bị trọng thương.

Sắc thái vui mừng thoáng qua trên mặt Thạch Mục trong giây lát, thời khắc này tình thế thay đổi trong nháy mắt, hắn không dám khinh thường chút nào.

Trong lúc đắn đo, toàn thân huyền hoàng của hắn sáng rực lên, những bạch sắc hồ quang còn lưu lại lập tức tiêu giảm thật nhanh.

Bên kia, khóe mắt đế co giật, tay chân co rút bởi vì đau nhức kịch liệt.

Hắn hít sâu một hơi, áp chế lại thân thể đau đớn, trong miệng lẩm bẩm, toàn thân nổi lên mảng lớn ánh sáng xanh trong suốt, bao phủ toàn bộ thân thể.

12 căn trường côn pháp bảo trong tay hắn, có một cây toàn thân mang màu xanh, lúc này, cây côn ấy tản ra quầng sáng màu xanh biếc thật lớn, lưu động thật nhanh trên thân thể hắn.

Chỗ thân thể bị ăn mòn không ngừng trở nên mềm nhũn và bắt đầu động đậy, mọc ra da thịt mới, sau vài hơi thở, thân thể liền khôi phục hoàn toàn.

Đế đột nhiên xoay người, ánh mắt nhìn Thạch Mục vô cùng oán độc, 12 căn trường côn đồng thời sáng ngời.

Thời điểm này, Thạch Mục cũng vừa mới từ dưới đất nhảy lên, cũng nhìn lại đế.

Vết thương nơi cánh tay trái bị một tầng huyền hoàng quang mang bao phủ, đã nhanh chóng khôi phục.

Ánh mắt hắn yên tĩnh, thậm chí có chút mừng rỡ.

Đạo tia chớp trắng kia uy lực cực lớn, không ngờ lại đánh xuyên qua cánh tay hắn, nhưng tia chớp trắng ấy cũng gián tiếp giúp hắn một chuyện.

Tia chớp trắng dường như có lực tinh lọc cực kỳ cường đại, trong lúc lan tràn trong cơ thể hắn, đã bức bách toàn bộ những hương độc xanh xuất ra ngoài.

Đế nhìn cánh tay trái của Thạch Mục, trên mặt hoảng sợ.

Uy lực của cực đạo lạc lôi bao lớn, hắn rõ ràng nhất, có thể khi lôi này hạ xuống, vạn vật ở bên dưới sẽ không còn sót lại chút gì, thậm chí ngay cả tro bụi cũng sẽ không lưu lại mảy may, kết quả lần này, lại chỉ đả thương cánh tay của Thạch Mục mà thôi.

Thân thể Thạch Mục cường hãn như thế nào!

Trong lòng đế lần đầu nổi lên chút dự cảm không tốt.

Hai người nhìn nhau trong phút chốc, lại tiếo tục chiến đấu hết sức căng thẳng.

Thạch Mục mở hai cánh ở sau lưng, như thuấn di xuất hiện ở trước người đế, sáu món trọng binh vung lên, lập tức mang theo tiếng sấm nổ vô tận, hung hăng nện xuống.

Đế gầm lên giận dữ, cánh tay tề động, 12 đạo côn ảnh đột nhiên đánh Thạch Mục.

Một tiếng nổ trời long đất lở!

Phương viên mười mấy dặm chung quanh hai người, hết thảy đều vỡ vụn.

Toàn bộ núi non, mặt đất đều biến mất, biến thành những viên vật chất nhỏ nhất, cuồng phong vô tận càn quét ra khắp chung quanh.

Thân thể đế bị đánh bay mấy trăm trượng, lúc này mới ổn định được.

Thạch Mục đối diện cũng giống vậy, liền lùi lại mười mấy bước mới đứng vững thân hình.

Hai người không ngờ lại là thế quân lực địch!

Đế trong lòng vừa sợ vừa giận, bàn về pháp bảo, 12 căn trường côn pháp bảo trong tay hắn lợi hại đến bực nào, mạnh gấp bao nhiêu lần so với những món dùng chân khí ngưng tụ trong tay Thạch Mục, ưu thế như vậy, lại chỉ có thể đánh ngang tay cùng đối phương.

Thể Chân tiên của Thạch Mục rõ ràng thiên về lực lượng, ta lại thiên về pháp tắc, áp sát thân người giao phong bất lợi đối với ta!

Đế thầm nghĩ trong lòng, thân hình thoắt một cái, bắn ra xa vài dặm, lại nhoáng lên lần nữa, phi độn ra xa, ý đồ kéo cự ly giữa hai người ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.