Huyền Giới Chi Môn

Chương 1504: Thượng giới khí tức (2)



Bạch sắc nguyên khí vốn bị những người này hút vào trong cơ thể, sau khi mấy người nổ tung cơ thể xong, lại bị phóng thích ra ngoài.

Không ít mắt người thấy cảnh như vậy, đều sắc mặt kinh hãi, dừng lại thế vọt tới trước, nhưng vẫn có không ít người đối với chút ít người nổ tan xác mà chết này nhìn như không thấy, khi nhìn đến bạch sắc nguyên khí từ trong cơ thể mấy người này trào ra, vẫn không ngừng xông về phía trước.

“Ầm!” “Ầm!” “Ầm!” “Ầm!”

Tiếng nổ tung liên tiếp vang lên, trong phút chốc, có gần ngàn người tu vi không đồng nhất, sau khi thu nạp quá lượng bạch sắc nguyên khí, nổ tan xác mà chết.

Trong hư không trước Huyền Môn, tức thì bị từng tầng sương mù máu tanh gay mũi tràn ngập.

Tiếng chém giết hơi ngừng lại, hư không lần nữa an tĩnh trở lại.

Mọi người vốn là không ngừng xông về phía trước, rốt cục ý thức được có điều gì đó không ổn, bắt đầu lui về phía sau, đưa mắt nhìn nhau.

- Tất cả mọi người nghe đây, những nguyên khí đến từ thượng giới tuy có thể trợ giúp đối với đột phá bình cảnh, nhưng nếu ham nhiều thì chẳng khác gì tự sát!

Thanh âm Thạch Mục bỗng nhiên vang lên, truyền vào trong tai của mọi người.

Tình cảnh này nói ra có vẻ phức tạp, kì thực phát sinh ngắn ngủi trong mấy nhịp thở, đối mặt cục diện hỗn loạn mấy chục vạn người, thậm chí ngay cả hắn cũng chưa kịp ngăn trở.

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người như thể hồ quán đính, hoàn toàn bị cảnh tỉnh rồi.

Những người ở đây đều được những người cầm đầu gào thét ra lệnh, bắt đầu chỉnh biên, đồng thời ở khoảng cách nhất định cách Huyền Môn liên tiếp trú lại, bắt đầu hấp thu.

Bởi vì tiên khí dẫn phát một loạt rối loạn rốt cục bình thường trở lại.

Thạch Mục khẽ thở dài, thu hồi mục quang, lần nữa tập trung sự chú ý trở lại trên những tiên khí đó.

Lấy tu vi và lực lượng nhục thân của hắn, tự nhiên không cần lo lắng hấp thu quá lượng tiên khí, đối với hắn mà nói, tự nhiên là càng nhiều càng tốt.

Song chưởng của hắn vươn ra, huyền công trong cơ thể vận chuyển, từng luồng bạch sắc nguyên khí vọt tới bên hắn, bao phủ thân thể hắn.

Sau khi hấp thu những tiên khí này, thân thể Nửa bước Chân tiên của hắn tự động thôn phệ những tiên khí của thượng giới, thối luyện thật nhanh.

Thạch Mục mừng rỡ, vội vàng toàn lực vận chuyển công pháp, hấp thu những thượng giới tiên khí này.

Tiên khí cuồn cuộn tụ đến, tràn vào mỗi một giọt máu thịt trong cơ thể hắn.

Thân thể vốn đã cường hóa đến cực hạn, lần nữa đề thăng thật nhanh.

Xương cốt, bắp thịt, kinh mạch, thậm chí là thần hồn của Thạch Mục đều được thượng giới tiên khí bao phủ, thật nhanh trở nên mạnh mẽ hơn.

Thạch Mục nhắm mắt lại, khóe mắt hơi hơi co giật.

Thân thể lần nữa cường hóa thật nhanh, mỗi một giọt máu thịt trong cơ thể dường như đột nhiên khai khiếu vậy, thôn hút thật nhanh thượng giới tiên khí, Chân tiên chi thể của hắn nhanh chóng viên mãn.

Theo Chân tiên chi thể của hắn viên mãn, không riêng gì lực lượng nhục thể tăng lên rất nhiều, ngũ giác cũng nhận được sự cường hóa cực lớn.

Thị lực của Thạch Mục tăng tiến vùn vụt, hư không trước mắt từ từ trở nên trong suốt. Xuyên thấu qua hư không, hắn thấy được rất nhiều điều trước kia không thấy được.

Ngoài mấy vạn dặm ra, ngoài mấy chục vạn dặm... toàn bộ tình huống phóng vào trong mắt của hắn, tình huống trong không gian của toàn bộ Thiên Đình, đều rõ ràng xuất hiện ở trước mắt hắn.

Thạch Mục thậm chí cảm giác, chỉ cần hắn nguyện ý, ánh mắt của hắn thậm chí thấy được những không gian bên ngoài Thiên Đình giới diện.

- Chân tiên chi thể không ngờ lại thần diệu như thế!

Thạch Mục trong lòng vừa mừng vừa sợ.

Hắn lập tức trầm tâm tư xuống, nhắm mắt hấp thu thượng giới tiên khí.

Trên mặt hắn dần dần nổi lên một chút vẻ viên mãn trong suốt, từ rất xa nhìn lại, dường như là bảo tướng của thiên thần phật đà vậy.

Yên La và Lật Thăng thời khắc này cũng tâm tình lắng xuống, liên tiếp vận chuyển công pháp, hấp thu những thượng giới tiên khí này.

Hai người nhanh chóng phục hồi thương thế trở lại tình hình như xưa, hơn nữa tu vi lại tăng tiến vùn vụt, tốc độ vẫn còn trên cả Thạch Mục.

Yên La toàn thân hào quang bảy màu đại thịnh, như có linh tính vây quanh bay múa bên cạnh nàng.

Thất Bảo Diệu Thụ cũng sáng rực lên, trôi bay lở lửng trên đỉnh đầu nàng, phát ra một loạt vui sướng vù vù, linh áp càng ngày càng mạnh lan ra, người tu vi hơi yếu đứng không vững, bị đẩy đi ra nơi xa.

Trong hào quang bảy màu, thân thể Yên La từ từ trở nên sáng bóng, dường như Thất Thải thần ngọc chế tạo mà thành, chiết xạ ra từng đạo hà quang.

Một cổ khí tức tương cận với Chân tiên chi thể của Thạch Mục, Đế chậm rãi tản ra từ trên người của Yên La.

Lật Thăng thời khắc này bất ngờ cũng giống như vậy, toàn thân bị mảng quang mang màu xanh lam lớn vô cùng bao phủ.

Tóc hoa râm của hắn bất ngờ toàn bộ biến thành đen nhánh, da cũng biến thành trắng nõn bóng loáng, không còn một chút già cõi nào.

Hắn chợt mở hai mắt ra, từng đạo thanh quang chói mắt đột nhiên nở rộ, rõ ràng là từng đạo kiếm khí cực kỳ bén nhọn, kiếm ý lành lạnh che phủ trời đất tán phát ra.

Bản thân Lật Thăng dường như thoáng chốc biến thành một thanh khai thiên thần kiếm.

Một trận tiếng nổ trầm đục vang lên, thân thể Lật Thăng cũng thay đổi thành như Thanh Ngọc chế tạo vậy, phía trên nổi lên rất nhiều linh văn thần bí.

Lật Thăng không ngờ cũng tu thành Chân tiên chi thể!

Thạch Mục thấy được biến hóa của Yên La và Lật Thăng, ánh mắt lộ ra một chút kinh ngạc, lập tức chợt hiểu.

Yên La và Lật Thăng ngàn năm trước đã tu tới Thần cảnh hậu kỳ điên phong, lĩnh ngộ đối với thiên đạo pháp tắc vẫn còn trên cả hắn. Sau khi trải qua sinh tử đại kiếp, tuy rằng tu vi toàn bộ bị phế đi, nhưng cảnh giới lại tiến hơn một bước.

Thời khắc này hai người hấp thu thượng giới tiên khí, rốt cục đột phá một bước cuối cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.