Huyền Giới Chi Môn

Chương 915: Mất đi tư cách (2)



Tề Phong thi lễ, sau đó tính lui ra.

- Đợi chút, tiểu Tề, nhiều năm ta không quay lại nơi đây, muốn dạo nơi khắp nơi, ngươi mang ta theo đi bốn phía nhìn xem thế nào.

Thải Nhi chợt vỗ cánh bay lên, rơi vào vai Tề Phong.

- Dạ dạ...

Tề Phong vội vàng trả lời.

- Không gặp nhiều năm, ngươi càng ngày càng mập ra, bổn đại gia đã trở về, sẽ thay ngươi quản đám người hầu cũng linh địa kia, ngươi có ý kiến gì không?

Thải Nhi bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, sau đó nói thêm.

- Đương nhiên không có ý kiến...

Tề Phong đâu dám có ý gì khác, đành phải gật đầu.

Một người một chim đi ra ngoài, Thạch Mục chỉ có thể lắc đầu.

Ánh mắt hắn lập tức dừng lại trên đứa bé đang ngồi cạnh mình, bé dựa vào người hắn, miệng khẽ ngáp, bộ dạng vô cùng buồn ngủ.

- Mệt rồi sao? Ta tìm chỗ cho ngươi nghỉ ngơi một lát nhé?

Thạch Mục hỏi ý bé.

Đứa bé lơ mơ gật đầu chậm rãi.

Thạch Mục lập tức ôm lấy bé, đi đến thiên điện của động phủ, đặt đứa bé lên chiếc giường mềm mại, sau đó thấy nó nhanh chóng ngủ thiếp đi.

Ánh mắt Thạch Mục lập lòe, khí tức trên người tiểu hài tử khá quái lạ, nếu Bạch Viên lão tổ để lại cho mình, vậy thì tạm thời nuôi tại động phủ cũng được.

Hắn bố trí mấy cấm chế gần đó, sau đó gọi hai người hầu đến chuyên môn hầu hạ hài đồng này, sau đó trở về mật thất động phủ của mình.

Sau khi Thạch Mục khoanh chân ngồi xuống, vung tay lên, lấy ra chín pháp khí trữ vật, của tám tên Thánh giai tộc Cổ Man và Dụ Phong Thần Tướng.

Thơi gian này hắn vội vàng di chuyển, không kịp dò xét xem bên trong có những gì, nhưng nếu như những người này đến từ Thiên Đình, nhất là tên Dụ Phong kia là đại năng giả Thần Cảnh, sẽ không khiến bản thân thất vọng.

Thạch Mục cầm lấy chiếc vòng ngọc màu xanh, là pháp khí trữ vật của một tên Thánh giai Cổ Man tộc, sau đó đưa thần thức vào thăm dò.

Sau một lúc, trên mặt hắn lộ ra vẻ vô cùng mừng rỡ.

Pháp khí trữ vật đúng là không làm hắn thất vọng, bên trong đó có rất nhiều thiên tài địa bảo, còn có đan dược quý hiếm, pháp bảo... Quan trọng nhất là có không ít cực phẩm linh thạch, lên đến sáu, bảy vạn viên.

Thạch Mục lúc này thiếu nhất là linh thạch, để đổi được Cửu Chuyển Huyền Công cần linh thạch với giá trên trời, hơn nữa nếu có đầy đủ linh thạch, có thể tăng phẩm giai Chân Long Tỏa Kim Giáp, trở thành linh bảo, lực phòng ngự sẽ tăng mạnh.

Hắn lập tức tìm pháp khí trữ vật khác, thần thức vừa thăm dò vào trong, vẻ mặt càng thêm vui vẻ.

Cực phẩm linh thạch trong này cũng được chừng năm vạn.

Thạch Mục cầm từng kiện pháp khí trữ vật, kiểm tra cẩn thận, dò xét hết toàn bộ tám cái trữ vật của tám tên Thánh giai tộc Cổ Man, thu được chừng bốn mươi vạn cực phẩm linh thạch.

Thạch Mục hít sâu một hơi, cầm giới chỉ màu vàng cuối cùng, là pháp khí trữ vật của Dụ Phong Thần Tướng, mỉm cười.

Dụ Phong Thần Tưóng là đại năng giả Thần Cảnh, có lẽ sẽ có chừng mười vạn linh thạch.

Thần thức hắn vừa tiến vào, liền biến sắc, vung tay lên, đống đồ vật nhỏ lập tức xuất hiện trên mặt đất, gồm một ít tài liệu, bình ngọc, hộp ngọc.

Vượt quá dự tính của hắn, ngay cả một viên linh thạch cũng không có.

Thạch Mục cau mày, sau đó nhanh chóng bình tĩnh trở lại.

Trân bảo trong pháp khí rất nhiều, nếu muốn đổi lấy linh thạch chỉ cần cầm nó đem bán, chỉ phí chút thời gian mà thôi.

Nghĩ đến đây, hắn an tâm trở lại, kiểm trả những thứ trong giới chỉ của Dụ Phong Thần Tướng.

Sau khi dò xét một chút, trên mặt hắn lộ ra vẽ vui mừng xen lẫn sợ hãi.

Đan dược của Dụ Phong Thần Tướng cùng tài liệu đều là bảo vật cực kỳ quý hiếm.

Thạch Mục mở một chiếc hộp ngọc ra, bên trong là một rễ cây xanh biếc dài chừng nửa xích, giống như nhân sâm, nhưng trên đó có từng mảng hoa văn màu xanh, tạo thành đồ án hình người, vô cùng tinh xảo.

Nhân sâm xanh biết phát ra nguyên khí thuộc tính mộc hết sức tinh khiết, làm cho thuộc tính mộc trong cơ thể Thạch Mục hơi vận động.

Thạch Mục cực kỳ mừng rỡ, đây là một cây ngọc bích nhân sâm vạn năm cực kỳ quý hiếm, ẩn chứa linh lực thuộc tính mộc vô cùng tinh thuần, đều có lợi cho những người có tu vi dưới Thần Cảnh khi gặp bình cảnh, với những người tu luyện công pháp thuộc tính mộc, giá trị không thể nghĩ bàn.

Tuy rằng hắn không tu luyện công pháp thuộc tính mộc, sức mạnh hành mộc của Cửu Chuyển Huyền Công đã viên mãn, nhưng ngọc bích linh sâm vẫn có giá trị to lớn, do đó ẩn chứa lực lượng thuộc tính mộc vô cùng dối dào, khi phối hợp với Cửu Chuyển Huyền Công hành mộc, sẽ có công hiệu khởi tử hồi sinh, sau này trong chiến đấu, cho dù bị thương nặng nề như trước vẫn có thể cứu được.

Hắn trịnh trọng thu hồi nhân sâm vào người, nó tương đương với tính mạng thứ hai của hắn.

Thạch Mục cầm lên một hộp ngọc khác, mở ra, thân thể cứng đờ.

Trong hộp, từng tinh thạch lớn bằng quả đấm được xếp thành chồng, tản ra mát đủ loại màu sắc, không gì khác chính là tiên phẩm linh thạch.

Hắn ngẩn ngơ, sau đó cười to.

Hắn tưởng Dụ Phong Thần Tướng nghèo mạt, chẳng ngờ hắn chướng mắt cực phẩm linh thạch.

Một hộp tiên phẩm linh thạch đều tốt hơn so với bảo vật khác, lúc trước hắn nung nấu ý định khi trở về sẽ tìm kiếm tiên phẩm linh thạch, hiện tại đã có được nhiều như vậy.

Có những linh thạch này, hắn đã không sợ cạn kiệt chân khí, có thể triệu hóa Phiên Thiên Côn đánh với địch nhân, thực lực tăng lên gấp mấy lần.

Sau khi cười thoải mái, hắn nhanh chóng ổn định tinh thần, cẩn thận kiểm tra tiếp tục.

Hộp linh thạch có chừng ba mươi mất khối, thuộc tính ngũ hành đều có, tiên phẩm thuộc tính thủy có chừng bảy tám khối.

Thạch Mục khấp khởi mừng rỡ, thu chiếc hộp lại, sau đó tập trung vào món đồ trên mặt đất.

Lúc này, bảo vật của Dụ Phong Thần Tướng đã kiểm tra gần hết, chỉ còn lại mấy bình ngọc và một hộp gỗ dài mảnh.

Hắn cầm lấy bình ngọc, kiểm tra một lát, nhẹ nhàng gật đầu.

Đan dược torng bình ngọc đều là vật quý báu, nhưng không tương xứng với thuộc tính của hắn.

Cuối cùng, hắn cầm lên hộp gỗ dài mảnh, đánh giá bên ngoài một chút, sắc mặt hơi biến đổi.

Bảy tám lá bùa dán lên trên chiếc hộp gỗ, phong ấn nó vô cùng chặt chẽ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.