- Nam Cung trưởng lão không cần phải như vậy, Thạch Mục ta thân là một thành viên của Thanh Lan Thánh Địa, tuy thực lực bản thân còn yếu, trong lúc giáo phái đang nguy nan, cũng phải dùng hết chút sức mọn mới được.
Thạch Mục đáp lại một lễ, nghiêm mặt nói.
Nam Cung trưởng lão cùng Liên Hoa tiên tử nghe vậy, có chút cảm động một lần nữa hành lễ thật sâu với Thạch Mục.
- Thạch Mục, ngươi quả là một người có tâm.
Nam Cung trưởng lão khẽ thở dài nói.
- Đúng rồi, hai vị trưởng lão muốn dẫn những người này đi đâu?
Thạch Mục nhìn những thiên vị đệ tử kia xong rồi hỏi.
Khuôn mặt của Nam Cung trưởng lão lộ ra một vẻ do dự, nhìn về phía Hà Hoa tiên tử, trong ánh mắt lộ ra một chút như hỏi dò ý kiến.
Hà Hoa tiên tử trong ánh mắt lóe lên, gật đầu.
Thạch Mục nhìn thấy hai người trao đổi âm thầm với nhau, trong lòng chợt động, cũng không nói gì.
- Không giấu gì ngươi, mấy tháng trước trong hành trình Thương Nguyệt Thánh Cảnh, xảy ra một vài biến cố, chuyện này… chắc hẳn ngươi cũng biết.
Nam Cung trưởng lão nhỏ giọng nói.
- Tại hạ cũng có nghe qua chuyện này, nghe nói có liên quan đến Triệu Tiển - đệ tử thân truyền của thánh tổ.
Thạch Mục khẽ gật đầu, tùy ý đáp lại.
- Haizz, hôm nay tên tiểu tử Triệu Tiển này đã gây ra tai họa, lại mất tích không lí do. Hai đại thánh chủ của Ly Trần giáo và Trục Vân Thánh điện viện cớ vào chuyện này mà bắt tay liên thủ, ồ ạt tấn công bao vây Thanh Lan Thánh Địa của chúng ta. Hôm nay binh đã đánh gần đến Đông Thánh Tinh, lại cộng thêm một số thế lực nhúng tay đằng sau khác, e rằng Thánh địa lần này có thể nói là khó bảo đảm được an nguy rồi …
Nam Cung trưởng lão tiến lại gần Thạch Mục, nhỏ giọng nói, vẻ mặt bơ phờ u ám.
Thạch Mục nghe xong trong lòng cả kinh, không ngờ rằng thế lực của Thanh Lan Thánh địa ngày hôm nay lại gặp rắc rối, trắc trở hơn cả dự tính của bản thân mình.
- Sợ rằng chuyện này cũng không đơn giản như vậy, nếu đối phương chỉ là mượn chuyện này mà hưng sư vấn tội, thì những người xăm lăng nội bộ Thánh địa phải giải thích thế nào? E là đối phương đã sớm có tính toán, sự việc Triệu Tiển chỉ là kiếm cớ.
Thạch Mục nói tựa như có thâm ý.
- Sự việc lần này quả thật có điều lì lạ, Ly Trần, Trục Vân hai giao phái lần này tấn công tới, lại có liên quan tới việc mất liên lạc với Bích Ba Tinh… nhưng mà tình thế bây giờ rất nghiêm trọng, đã không còn thời gian suy nghĩ nhiều như vậy nữa.
Hà Hoa tiên tử khẽ thở dài một tiếng, nói.
- Không biết thánh tổ thân ở nơi nào?
Thạch Mục chân mày nheo lại, hỏi.
Thánh tổ hôm nay đã đích thân tranh thủ dẫn một số đệ tử đi để chống đỡ, mấy người trưởng lão trúng ta phụng mệnh lựa chọn những đệ tử tinh anh lần lượt rời khỏi Thánh địa, kết quả ta và Nam Cung trưởng lão đã gặp phải đối phương phục kích.
Hà Hoa tiên tử nhẹ giọng đáp.
- Thì ra là vậy.
Thạch Mục nghe vậy, không khỏi hít một hơi thật sâu.
- Nơi này không nên lưu lại quá lâu, những người của Ly Trần phái mặc dù vừa bị thương nhưng mà vết thương không nặng, nếu mà chúng có tiếp viện đến thì phiền phức to.
Nam Cung trưởng lão nói.
- Huyền Linh tháp truyền tống đại điện đã bị chiếm giữ, không biết những nơi nào trong thánh địa có thể dời đi?
Thạch Mục hỏi.
- Không sao, thánh tổ sớm có chuẩn bị, đã sắp xếp một nơi pháp trận truyền tống có thể thông ra bên ngoài Thánh địa. Thạch Mục, ngươi đi cùng chúng ta đi đi.
Nam Cung trưởng lão nói.
- Cũng được.
Thạch Mục hơi trầm ngâm rồi gật đầu.
Thach Mục thoáng động ý niệm, vẫy tay triệu hồi Thân Ngoại Hóa Thân ở bên ngoài, dung nạp vào bên trong cơ thể.
Thái nhi lúc này cũng bị câu thần niệm của Thạch Mục triệu hồi lại, đem đồng tử Tề Phong và Liên Hoa tới,
Nam Cung trưởng lão và Hà Hoa tiên tử sớm đã chú ý đến Thân Ngoại Hóa Thân ma hóa của Thạch Mục, hai người nhìn nhau không nói lời nào.
Hôm nay Hắc Ma tộc đã sớm lui về Hắc Ma tinh vực, trở thành sứ giả, Thạch Mục mới có thể có hóa thân này, hoặc có lẽ tự có cơ duyên gì, như tình thế hôm nay, tự nhiên không cần tính toán gì nhiều.
Một đoàn người lập tức rời khỏi nơi này, bay về phương xa.