Vốn Thân Đồ Nam đang ngửa đầu nhìn con linh cầm của mình, khóe mắt liếc qua con Xích Diễm Ly Hỏa đang hành động, lập tức kêu lên kinh hãi:
- Không!
Vừa dứt lời, ngọn lửa lúc nãy đã xâm nhập vào trong sương mù.
Một tiếng “Oanh!” thật lớn vang lên.
Sương mù bảy màu kia khi vừa tiếp xúc với ngọn lửa, trong nháy mắt thiêu đốt kịch liệt, ngọn lửa lan ra bốn phía, nuốt sống tất cả chiến hạm bên trong.
Toàn bộ phạm vi bao trùm của sương mù bảy màu, nhanh chóng biến thành biển lửa, từng tiếng nổ mạnh cực lớn từ bên trong phát ra.
Qua một lát, ngoài trừ cường giả Thánh giai chạy ra ngoài từ biển lữa, mấy nghìn đệ tử Ly Trần Tông, Trục Vân Tông biến thành tro tàn.
Đệ tử Thanh Lan thấy thể, sĩ khí đại chấn, luôn miệng tán thưởng.
- Nghiệt súc muốn chết!
Thân Đồ Nam nổi giận mắng.
Tuy rằng kiêng kỵ Túc Thăng Chân nhân, nhưng vẫn không nhịn được tiến về phía trước một bước, đột nhiên từ trong biển lửa xuất hiện một bàn tay tìm tòi phía trước, thình lình đập xuống.
Giữa không trung, lập tức xuất hiện chưởng lớn màu tím chừng trăm trượng, tia chớp màu tím vàng quấn quanh, công kích hướng Xích Diễm Ly Hổ.
Xích Diễm Ly Hổ thấy thế, đương nhiên không dám cứng chọi cứng ngăn cản, đành phải giương đôi cánh lửa bỏ chạy về phía chiến hạm Thanh Lan.
Tuy vậy, từ trong lòng bàn tay chưởng lớn mài tím đó, đột nhiên xuất hiện vòng xoáy tử điện, truyền ra một loại sức mạnh lôi kéo, khiến Xích Diễm Ly Hồ chuyển động khó khăn, làm nó không thể tránh né mảy may.
Tưởng chừng như cự chưởng kia đập vào Ly Hổ, hai cột sáng bảy màu đột nhiên từ phía dưới cự chưởng bắn lên thật nhanh, đánh vào trong vòng xoáy tử điện.
Thất Sắc Lân Lộc không biết xuất hiện phía dưới bàn tay đó từ lúc nào, sừng hươu trên đỉnh đầu bắn ra hai cột sáng bảy màu, cứu Xích Diễm Ly Hổ.
Lúc này, điện quang lập lòe bên trong vòng xoáy ban đầu tràn đầy lực lượng lôi kéo, đột nhiên có dấu hiệu buông lỏng.
Chiếc đuôi cực lớn của Xích Diễm Ly Hổ bỗng lắc lư, một ngọn lửa thật dài như trường long xé gió xuất hiện, công kích vào trong lòng ban tay cực lớn.
Một tiếng “Oanh” thật lớn vang lên.
Trường long hỏa diễm đập vào lòng bàn tay, tạo ra vô số ngọn lửa, làm cho cự chưởng lui về phía sau.
Xích Diễm Ly Hổ mượn cơ hội này lập tức trốn chạy.
Nhưng, chỉ vừa chạy được tầm mười trượng, trước thân nó đột nhiên sáng lên ánh sáng màu xanh, một đóa Thanh Liên cực lớn nở rộ, hóa thành vô số kiếm ảnh màu xanh liên tiếp bắn về phía nó.
Xích Diễm Ly Hổ hoàn toàn không còn cách nào tránh được, chỉ có thể gầm lên giận dữ, phụn ra ngọn lửa đỏ thẫm ngăn trở trước người.
Trong chớp mắt, ngọn lửa đỏ khổng lồ ngay lập tức bị vô số kiếm ảnh cắt ra thành mảnh vỡ.
- Ngao...
Xích Diễm Ly Hổ trung lên thê thảm, từng mảnh lửa lớn trên người bị kiếm ảnh cắt xuống, lộ ra thân thể máu thịt lẫn lộn.
Thân Đồ Nam quay đầu nhìn lại, liền thấy tay Mục Thiên Tuyệt bấm kiếm quyết, đứng thẳng giữa không trung.
Thu hồi ánh mắt của mình, cổ tay Thân Đồ Nam khẽ động, lấy ra chiếc quạt lông màu trắng, hướng về phía dưới mặt đất.
Phía trên quạt lông màu trắng có tia chớp đột nhiêt lóe lên, đỉnh quạt hiện lên một vùng ánh sáng vàng, mấy chục cột sáng quấn quanh điện quang màu vàng to lớn xiềng xích bên trong kim quang, một tiếng “hô” rồi thoát ra, dò xét về phía Thất Sắc Lân Lộc.
Thất Sắc Lân Lộc cước bộ nhẹ nhàng, dưới chân hiện liên từng mảng tường vân.
Bên trong tường vân, thân ảnh Thất Sắc Lân Lộc trở nên lay động, hư ảo.
Thân Đồ Nam cười lạnh, quạt lông trên tay vừa chuyển, hơn mười luồng xiềng xích như có linh tính, bay tán loạn bên trong tường vân, tránh được tất cả hư ảnh, trực tiếp quấn quanh Thất Sắc Lân Lộc.
Từng sợi xiềng xích phía trên điện quang chớp động, khiến Thất Sắc Lân Lộc bị tấn công không ngừng, làm nó liên tục gào rú, thân thể vốn vô cùng thần tuấn đã xuất hiện những vệt cháy đen.
Sau khi bắt được Thất Sắc Lân Lộc, ánh mắt Thân Đồ Nam lại hướng Túc Thăng Chân nhân nhìn qua, lại thấy gương mặt không màng danh lợi, vẫn không có ý ra tay như trước, tâm thần âm ỉ bất an.
Cùng lúc đó, tiếng nổ vang cực lớn truyền ra từ phía trên bầu trời, hai bóng dáng một đen một trắng sau từng đợt tấn công phân theo hai hướng hai phe bay ra.
Đôi cánh của Kim Đồng Sư Thứu bị tàn phá kinh khủng, hai vết thương cực lớn trên lồng ngực lộ cả da thịt, máu từ đó cũng ồ ạt chảy ra ngoài.
Mà ở phương xa, tiên cầm màu trắng lại càng thêm thê thảm.
Vết máu giăng khắp nơi trên thân, nhiều chỗ lông chim đã tróc gần như chẳng còn, giống như bị rụng tóc, thoạt nhìn giống như gà trống bại trận, bộ dáng thần thánh ban đầu đã bay mất từ lúc nào.
Đùi phải đang đống đỡ trên không, chân trái chỉ còn lại một nửa.
Thân Đồ Nam thấy thế, gương mặt bao phủ một lớp sương lạnh, quạt lông màu trắng trên tay mạnh mẽ chuyển động.
Thanh âm “rắc rắc” vang lên, chân trái phía trước Thất Sắc Lân Lộc đang bị trói buộc bỗng nhiên bị bẻ gãy.
Âm thanh Thất Sắc Lân Lộc thê thảm, vang dội cả không trung, đệ tử Thanh Lan nghe được thì run rẩy trong lòng, đồng loạt trợn mắt nhìn về phía Thân Đồ Nam.
- Tấn công!
Thân Đồ Nam không thèm để ý, bàn tay vung lên, hàng loạt chiến hạm thẳng tiếng về Đông Thánh Tinh, từng đợt kim quang cũng từ những chiến hạm đó sáng lên.