Huyền Hệ Liệt

Quyển 5 - Chương 12



Tiêu Xuân Thu giả vờ trấn định, "Thượng Quan Hiên, cậu làm gì? Như vậy tôi làm sao xoa bóp cho cậu?"

Thượng Quan Hiên chặn Tiêu Xuân Thu định giãy dụa, một tay bắt lấy hai tay Tiêu Xuân Thu giơ lên đỉnh đầu.

"Cậu thật đơn thuần chỉ xoa bóp cho tôi?"

"Đó, đó là tự nhiên." Tiêu Xuân Thu có chút khí nhược.

Thượng Quan Hiên làm một bộ không rõ, quơ dây lưng trong tay, hoang mang hỏi: "Vậy cậu cầm dây lưng áo tắm của tôi làm gì? Trói tôi?"

"Sao cậu biết —— vô duyên vô cớ, tôi trói cậu làm gì?"

"Vậy phải hỏi cậu."

Tiêu Xuân Thu vặn vẹo thân thể, "Cậu buông, chó cắn Lã Động Tân không nhìn được người tốt!"

Thượng Quan Hiên cúi đầu cắn môi Tiêu Xuân Thu, "Không buông, cậu đã muốn làm, vậy chúng ta làm."

Thượng Quan Hiên vừa nói, vừa dùng dây lưng áo tắm trói tay Tiêu Xuân Thu ở đầu giường.

Tiêu Xuân Thu luống cuống, bất ổn hỏi: "Cậu tính làm gì?"

Ngón tay Thượng Quan Hiên lưu luyến trên mặt Tiêu Xuân Thu, "Cậu vừa tính làm gì tôi làm đó."

Tiêu Xuân Thu kinh ngạc, lập tức thốt lên: "Tôi vừa nãy không tính bá vương ngạnh thượng cung."

"Úc, thì ra cậu tính bá vương ngạnh thượng cung, tốt, tôi nhất định thoả mãn ý nguyện của cậu."

Tiêu Xuân Thu hận không thể cắn rớt đầu lưỡi.

"Thượng Quan Hiên, tôi, tôi..."

"Đừng sợ, tôi sẽ không làm đau cậu, tôi sao bỏ được để cậu đau?"

Có lẽ giọng Thượng Quan Hiên vô cùng trầm thấp, lại có lẽ thần tình Thượng Quan Hiên vô cùng ôn nhu, Tiêu Xuân Thu ngừng giãy dụa.

Tiêu Xuân Thu đỏ mặt quay đầu, "Làm thì làm, ai sợ ai? Thế nhưng cậu dù sao cũng phải tháo dây đã."

Thượng Quan Hiên cười khẽ, không tháo dây cho Tiêu Xuân Thu, "Cậu không cảm thấy vậy rất có tình thú?"

"Tình thú cái quỷ, a!"

Thượng Quan Hiên tinh tế liếm hôn hầu kết Tiêu Xuân Thu, thân thể Tiêu Xuân Thu run lên, nhịn không được rên rỉ.

Vạt áo tắm mở rộng, lộ ra bộ ngực trắng nõn.

Không khí hơi lạnh kích thích quả thực mẫn cảm, lập tức bị khoang miệng ấm áp bao lấy ôn nhu chiếu cố.

Tiêu Xuân Thu co rụt ngón chân, không tự giác cọ sát dra giường.

Mồ hôi chảy xuống mũi, Tiêu Xuân Thu cắn răn đè lại rên rỉ tràn đến khoé miệng.

Tay Thượng Quan khẽ vuốt vòng eo mềm dẻo của Tiêu Xuân Thu, thương tiếc hôn đôi môi hương vị ngọt ngào, "Vì sao phải nhịn, lẽ nào cậu không thích?"

Hạ thân Tiêu Xuân Thu run lên, dán chặt thân thể lửa nóng của Thượng Quan Hiên, Tiêu Xuân Thu nhắm mắt, ách thanh nói: "Giống đàn bà, tôi không thích."

Thượng Quan Hiên vươn tay cầm hoả nhiệt của Tiêu Xuân Thu, vuốt nhẹ, "Cậu chưa từng giống, làm chuyện này thoải mái gọi ra cũng không phải độc quyền của đàn bà."

Tiêu Xuân Thu mở mắt trừng Thượng Quan Hiên, chỉ tiếc đôi ngươi thuỷ quang nhộn nhạo không chút uy hiếp, trái lại xuân tình vô hạn.

Thượng Quan Hiên trằn trọc đôi môi sưng đỏ, có tiết tấu mà vuốt dọc theo lưng.

Xương sống của Tiêu Xuân Thu bị Thượng Quan Hiên sờ tê dại, cả người bủn rủn, dục vọng sưng đau.

Tiêu Xuân Thu hổn hển oán giận, "Đừng sờ, tóc gáy đều bị cậu sờ rớt."

Thượng Quan Hiên bật cười, tên này, thực sự là không có hài hước.

"Được được được, không sờ thì không sờ."

Một tay Thượng Quan Hiên cầm dục vọng đứng thẳng của Tiêu Xuân Thu trên dưới di chuyển, không quên tay khác trêu đùa yếu đuối đỉnh đầu, thân thể Tiêu Xuân Thu run lên lại hạ xuống, sức nóng đều xông về phía hạ thân, kêu to, rốt cuộc bắn ra.

Thượng Quan Hiên lật Tiêu Xuân Thu phát tiết xong cả người vô lực lại, vừa hôn lưng Tiêu Xuân Thu, vừa vươn ngón tay len vào bức tường siết chặt.

Tiêu Xuân Thu bị đau, không tự chủ rụt về, định né tránh ngón tay Thượng Quan Hiên.

Thượng Quan Hiên kéo Tiêu Xuân Thu lại, khẽ cắn một cái trên vai.

Tiêu Xuân Thu có chút phiền não, tên này, là cún sao, cư nhiên cắn anh?

Thừa dịp Tiêu Xuân Thu phân thần, Thượng Quan Hiên chen vào một ngón tay.

Tiêu Xuân Thu bắt đầu thích ứng ngón tay quấy rầy, vô thức rên rỉ dùng mặt cọ sát áo gối.

Nghĩ có thể, Thượng Quan Hiên lật Tiêu Xuân Thu lại, đối mặt mình, nâng eo, thong thả lại kiên định đưa dục vọng từ lâu sưng to vào bức tường ấm áp.

Tiêu Xuân Thu khẽ cau mày, cảm nhận Thượng Quan Hiên đâm vào cực đại.

Đàn ông làm chuyện này quả nhiên đau.

Sau khi đưa vào hết, Thượng Quan Hiên bất động, ôm đầu Tiêu Xuân Thu có chút kịch liệt hôn.

Một giọt mồ hôi từ mặt Thượng Quan Hiên nhỏ lên mặt Tiêu Xuân Thu.

Nhìn Thượng Quan Hiên nhiễm phải tình dục mà vẫn ẩn nhẫn, Tiêu Xuân Thu không khỏi tâm động và thương tiếc, chủ động dùng chân ôm lấy eo Thượng Quan Hiên, đong đưa về trước, bao lấy dục vọng Thượng Quan Hiên càng sâu.

Thượng Quan Hiên đè lại Tiêu Xuân Thu, mãnh liệt xông tới.

Cảm nhận Thượng Quan Hiên ra vào cơ thể mình, đau đớn song song khoái cảm tuỳ theo mà đến.

Tiêu Xuân Thu nhịn không được nâng mình, kề sát thân thể như lửa của Thượng Quan Hiên.

Thượng Quan Hiên tháo dây lưng hai tay Tiêu Xuân Thu, để Tiêu Xuân Thu có thể ôm mình.

Hai người đều loạn, ôm nhau dây dưa cảm nhận ấm áp của nhau, cảm nhận nhịp đập trái tim lúc này chỉ vì mình nhảy lên.

Chờ khi bình phục, Tiêu Xuân Thu chỉ thấy yết hầu khô khóc, cả người cạn kiệt, phát giác thể dịch ấm áp từ hậu huyệt chảy ra, không khỏi đỏ bừng, không thể tin mình vừa nãy dĩ nhiên điên cuồng như vậy, quấn quít Thượng Quan Hiên làm đến ba lần.

Thượng Quan Hiên ôm lấy Tiêu Xuân Thu, ý loạn tình mê hôn mi, mắt, môi anh.

"Đừng, đừng, tôi chịu không nổi."

Làm thêm lần nữa, anh sẽ tinh tẫn nhân vong.

Thượng Quan Hiên hít sâu một hơi, "Tôi ôm cậu đi tắm."

"Ừ." Tiêu Xuân Thu vô lực gật đầu.

Chỉ cần không làm là được, chân anh hầu như không thể khép lại, ngày mai không biết dậy nổi không.

Tiêu Xuân Thu hỗn loạn nghĩ.

Nhìn Tiêu Xuân Thu ngủ say, Thượng Quan Hiên nhu tình vô hạn.

Người này, mình đợi ba kiếp, hiện tại rốt cuộc nằm trong lòng mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.