Huyễn Hoặc Tâm Tư

Chương 2: Linh



—Linh ~ Quyển 1–

Lúc đó, hắn cho cô vào tầng hầm bị bỏ hoang trong biệt thự, cô đã ngộ ra…

Tiền không phải là tất cả

Danh vọng tiền tài khiến bao người mơ ước tranh giành thậm chí chém giết lẫn nhau kỳ thực cũng chẳng có nghĩa lý gì

Trước đó, cô chỉ biết nghĩ đến danh vọng, đến cuộc sống vương giả và hạnh phúc với mối tình của cô và hắn hoàn toàn u mê không chịu tỉnh.Thế rồi cái tình yêu mà cô tin tưởng đã lộ ra chân tướng mà phản bội cô. Khi mù quáng, con người có thể làm đủ thứ điều điên rồ, như chính cô… đã tự tay đẩy gia đình mình vào chỗ chết…

Ngồi trong tầng hầm đá, cô chỉ có một niệm ý duy nhất: ‘KHIẾN AN NGHĨA MINH HẮN CHỊU THỐNG KHỔ GẤP TRĂM NGÀN LẦN SỰ ĐAU ĐỚN MÀ HẮN ĐÃ KHIẾN NGƯỜI NHÀ CÔ PHẢI CHỊU!!!’

Tay phải đấm mạnh vào bức tường đá đã có chút rêu bên cạnh, từng giọt máu chảy xuống nhưng cô không hề thấy đau đớn vì việc đó, sự thật mà cô trông thấy vừa rồi còn khiến cô đau hơn cả ngàn lần. Nước mắt không tự chủ mà ứa ra như những giọt pha lê lung linh bởi ánh trăng nhỏ chiếu vào rồi như vô ý rơi xuống vũng máu nhỏ hòa quyện vào nhau phát ra ánh sáng khá bắt mắt hắt lên khuôn mặt đau buồn của cô. Ánh sáng đó đã vực tâm trí cô dậy, huyền mâu (mắt đen) chăm chú nhìn vũng máu đó đương thu nhỏ lại rồi bất thình lình bắn lên bức tường, càng kì lạ hơn là những giọt máu đó sắp xếp tạo thành những ký tự Limaries – là kí tự trong quyển sách mà cô cùng cha đã ròng rã 2 năm trời biên dịch lại và cũng là kí tự cổ đầu tiên và duy nhất mà cô tìm được. Cái tựa đề của cuốn sách đó cũng rất kì lạ:— Linh ~ Quyển 1–

Kí tự Limaries không hề giống bất cứ một ngôn ngữ nào trên thế giới thậm chí còn có thể coi nó uyên thâm hơn tất cả mọi ngôn ngữ đó vì nếu như biết hết tất cả các kí tự và thấu hiểu hết các quy tắc liên kết thì tuyệt đối có thể đọc hiểu câu trong vòng 1s (t/g: nhưng cái quan trọng là các quy tắc muốn hiểu thì… tuyệt đối không phải bình thường). Lúc cô tìm được quyển sách đó đã vô cùng hứng khởi mà cùng cha biên dịch lại cuốn sách đó không thiếu một câu. (Kỳ thực lão cha của Tử Kỳ mới có dịch được bìa quyển sách và một vài chữ ở trang đầu còn Tử Kỳ chính là nhìn văn tự thì ngôn ngữ tuôn trào ra, hai cha con cùng nhau ghi chép lại rồi tổng hợp ra bảng chữ cái Limaries và hai người cùng được nhận giải thưởng Cống hiến thế giới về lịch sử và được vị tổng thống thứ 16 của Miran – quốc gia nơi giải thưởng này xuất hiện đầu tiên đích thân trao thưởng. Nếu không thì một người ngay cả thứ tiếng dễ học nhất thế giới cũng phải chật vật như Tử Kỳ sao có thể nhớ được bảng Limaries và các quy tắc siêu cấp khủng đó chứ ^ ^. A hình như lạc đề rồi Σ(°△°)… thôi tiếp vụ lệ xuất huyết thui ^ ^)

Trong cuốn sách đó có nói đến những điều rất kì bí như một thế giới huyền huyễn, chính vì nội dung của nó quá mức khó tin nên Tử Kỳ và cha không hề nói đến nội dung của cuốn sách. Nó nói cái gì linh cái gì ma thú cái gì mà tấn cấp. Trong đó một đoạn thơ mà cô cảm thấy rất khó hiểu

“Tối luyện đạt thần chi huyết lệ

Nguyệt quang minh đại tụ huyết cầu

Hồng trắng quyện hòa thành văn tự

Tự viễn mộng cảnh chi trứ danh”

(tu luyện tối cao để trở thành thần là nước mắt và máu, ánh sáng trăng tròn soi rọi tụ quả cầu máu, màu đỏ máu cùng màu trắng của nước mắt hòa cung nhau hiện thành chữ, chữ nói lên giấc mộng trứ danh. Ý là nói cách tu luyện trở nên cường đại.)

Ừm, hình như cái hiện tượng cô gặp hôm nay đúng đủ chuẩn theo cái nói trên nhỉ. Nhìn lại huyết tự trên tường đá viết có hai cách trở lên cường đại.

Cách thứ nhất thì cần luyện từ từ, sức mạnh sẽ dần tăng lên và có thể kéo dài tuổi thọ. Loại, cái cô thiếu nhất hiện tại chính là thời gian và cái cô không muốn nhất hiện tại chính là sống tiếp trong cô độc.

Cách thứ hai… là sử dụng Thời chuyển tu cấm chú, dùng tuổi thọ để quy đổi thành sức mạnh, sức mạnh lĩnh ngộ được thậm chí có thể cao gấp trăm lần dùng cách thứ nhất nhưng lại có nhược điểm là chỉ có thể sống 1 khoảng thời gian ngắn tính bằng tuổi thọ vốn có trừ tuổi thọ quy đổi thành sức mạnh. Tuổi thọ quy đổi càng nhiều thì sức mạnh càng cao, nhưng nếu đến hạn cuối mà chưa phế bỏ kinh mạch thì hồn phách mãi mãi tiêu tan không thể tiếp tục tồn tại trên đời.

Nghe cái cấm chế này cũng thật hợp với điều mà cô mong đi. Nếu nó thật thì cô có thể trả thù lại những kẻ đó và nhận hình phạt cho mình… (t/g: ToT, ngươi có thể đừng lúc nào cũng như vậy không, bổn cung là không muốn viết truyện bi thảm âu >o<)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.