Huyền Huyễn Chi Diệt Thế Chí Tôn

Chương 82: Bí mật vùng đất tối



Thời gian dài lắm thì cũng gần một tuần là có thể luyện hóa toàn bộ nơi này.

Mặc dù bị thu hẹp diện tích nhưng lượng nồng đậm của nó vẫn không hề sụt giảm, cũng không khác linh khí ở bên ngoài là bao.

Ngay tại trung tâm, Phong Thần trải ra một phần cảm quan bao trùm toàn bộ khu vực này để truy tìm tung tích một thứ gì đó. Cặp mắt hắn quá mức đặc biệt, ngay tại nơi này mà vẫn có thể quan sát được toàn bộ xung quanh, cảm quan hắn trải ra nhưng không có một thứ gì đó ảnh hưởng đến rất thuận lợi.

Giống như một đợt sóng đổ bộ toàn bộ khu vực, liên tục truy sét toàn bộ nhiều lần, không bỏ sót một ngóc ngách. Ngay tại trên cao, hai con mắt vẫn đang nhắm chặt, nhưng hai bên khóe mắt lại có một chút sáng lên, đó là điều đặc biệt của hắn khi dùng cảm quan quan sát. Tinh quang lóe lên liên hồi như cảm nhận được xung quanh có thứ gì đó phả ứng lại.

Đầu tiên truy xét tại những vị trí xung quanh hắn, cảm quan nhẹ nhàng buông xuống. Ngay tại nơi hắn đang ngồi xếp bằng tu luyện lại không có một điểm lạ thường, chỉ đơn giản là một vùng rất bình thường mà thôi. Đi tới từng ngóc ngách nhỏ nhất nhưng vẫn như vậy. Nhận thấy như vây hắn liên tục trải dài ra thêm gia tăng phạm vi nhằm tìm kiếm.

Đáng tiếc, hắn dò xét toàn bộ trong một thời gian nhưng lại khiến hắn thất vọng, trên mặt đất không có một điểm đáng nghi. Không có một chút gì khác thường. Dẫu là như vậy nhưng hắn lại chưa có thu hồi, liên tiếp phát ra với một cách mạnh mẻ hơn nhiều, bao quát toàn bộ khu vực từ phía trên mặt đất, từng cái cây, cành lá đều không bỏ sót. Chỉ cần có một chút khác thường là có thể nhận biết được. Trong không khí dường như không có thứ gì đó đặc biệt, chỉ ẩn chứa một lượng lớn linh khí mà thôi.

Liên tục truy xét tới từng điểm, mở rộng lấy phạm vi truy tìm ra toàn bộ khu vực trong 5 dặm (1 dặm = 1.6 km) nhằm tìm kiếm nhưng vẫn thất bại.

Thu hồi lấy toàn bộ. Hai khóe mắt tinh quang dần tán đi, hai mắt hắn có chút khép mở một khoảng nhỏ, rất nhanh chóng nhắm lại.

Điều khiến hiếu kỳ nhất cũng chính là thứ đã gây ra sự khác biệt ở nơi này, nếu như truy xét không được liền tìm đến một cách khác. Nó cho dù trốn dưới đất sâu trăm m hắn cũng phải tìm ra cho bằng được. Nơi mà hắn đang ngồi xếp bằng đó không phải là trung tâm mà là một điểm gần chính giữa mà thôi, đợi hắn hấp thu toàn bộ linh khí nơi này tới một khoảng phạm vi nhỏ liền có thể nhận biết được.

Đúng là như vậy, ngay từ lúc đi vào hắn đã nhận biết được nơi này linh khí không đồng bộ cùng với bên ngoài mà là hai loại khác nhau. Vì thế có thể hiểu được là khi phạm vi nó càng thấp thì khả năng cao nó là nơi trung tâm nhất phát tán. Chỉ cần để lại một sợi nhỏ linh khí liền có thể theo dấu vết của nó mà tìm ra được. Đó là suy nghĩ của hắn lúc này.

Không quan tâm thêm, lúc này hắn chỉ cần nhanh chóng hút gần hết linh khí nơi này mà thôi. Hai tay hắn vua mạnh ra nhanh chóng đặt ở phía trước, ngay phía trên hai chân đang xếp bằng. Đúng tại lúc đó thì khsi tức hắn như đẩy cao tới cực điểm, công pháp hắn thi triển được đẩy mạnh tới cực điểm. Từng ngọn gió như gào thét liên tục phát ra thanh âm gió xiết nghe rất rát tai.

Bao trùm toàn bộ phạm vi hắn nhanh chóng làm ra hành động như thu lưới trở về. Linh khí ồ ạt bị hắn kéo đi một cách không thương tiếc. Phía trong Hồn Hải như tồn tại một cái hố đen thu nhỏ, không biết có phải công pháp hắn từ phía trong thi triển hay không. Vòng xoáy nhỏ đang dần dần hiển hiện và có dấu hiệu ngày một gia tăng. Từng đợt sóng Hồn Lực bị nó hút đi một cách nhanh chóng, lúc này linh khí bị luyện hóa phải nhanh tới cực điểm giống như một cái cối xay đang liên tục quay tròn tới một tốc độ kinh người.

Cũng vì thế mà dị tượng được sinh ra ngày một rõ ràng, bên ngoài từng đợt gió xoáy mạnh mẻ bao trùm gần như toàn bộ bán kính 10 dặm. Tiểu Đầu Tử bên ngoài, lúc này thân thể có chút khó mà giữ ổn định. Nằm tại vị trí gần nên có thể cảm nhận một cách chính xác nhất. Thân thể gần như bị nhấc bổng bay lên trời. Tứ chi nó liên tục bấu víu xung quanh nhằm ổn định lại thân thể, từng cây lớn xung quanh liên tục đổ gảy gần như toàn bộ.

Nó như nhận biết được, nhanh chóng đạp mạnh xuống nến đất đẩy bắn thân thể hướng ra xa chạy đi. Lúc này mà ở lại thêm một thời gian chỉ sợ thân thể nó không thể kháng cự.

Một tuần sau.

Ở bên trong vùng đất tối. Phong Thần hai mắt mở ra nhìn xung quanh, là lúc hắn từ trong tu luyên tỉnh lại. Hai mắt ẩn chứa một thứ khac biệt sức mạnh thể hiện hắn thực lực lúc này đã được gia tăng một bước khá lớn. Hồn Hải hắn lúc này đã được mở rộng thêm gần 2 trượng lớn. Cảm giác áp bức đang dần giảm bớt, không đúng như hắn dự đoán, khả năng cao là chưa tới một tháng hắn liền độ phá Đấu Vương cảnh.

Thân thể từ trên cao dần dần hạ xuống, hai chân chạm trên nền đất tiến đi ra bên ngoài, đi tới hướng mà Tiểu Đầu Tử. Phía xa nó như cảm nhận được có người đang đi tới. Bóng dáng hắn dần dần hiện trỏ trong ánh mắt của nó. Bước chân nó nhanh chóng chạy tới.

Hai chân phát lực, đạp nhẹ một cái liền nhảy lên phía trên lưng của nó ngồi xuống.

“Tiến vào bên trong”.

Đưa tay lên cao chỉ về phía trung tâm vùng đất tối. Bị hắn hấp thụ gần như toàn bộ, chỉ còn lại phạm chi chưa tới 50m. Chừng đó đủ để hắn tìm kiếm, sợ thu nhỏ nó lại thêm tới một mức độ liền nó tan biết mất liền càng khó khăn.

Bước chân nhanh chóng tiến vào bên trong. Ở trên lưng, hắn liên tiếp trải dài cảm quan thêm một lần nữa, bao trùm toàn bộ phạm vi ngay cả ở trên không trung. Một lần nữa hắn xác nhận được ngay ở phía trên nền đất đều không có điểm khác thường liền chắc chắn được, nó đang được chôn dấu ở phía dưới nền đất.

Nhận biết được mục tiêu đang nằm ở đâu liền có thể gia tăng khả năng tìm kiếm một cách nhanh chóng. Mọi thứ đều được hắn đổ dồn xuống phía bên dưới. Từng tầng đất liên tiếp bị hắn đâm xuyên qua. Đúng như hắn dự đoán, phía trước không xa là vị trí trung tâm, nơi mà hắn cảm nhận được điểm khác biệt, cũng là nơi phát ra ảnh hưởng.

“Đào sâu xuống phía dưới”.

Tay hắn đưa ra chỉ xuống phía dưới. Lời nói phát ra chính xác là đang hướng tới Tiểu Dầu Tử công việc cần phải làm.

Rống rống!

Ánh mắt nó nhìn tới cùng hướng ánh mắt xuống phía dưới. Nó dường như không hiểu chuyện, bản mặt ngây ngẩn một lúc mới rống lên nhẹ nhàng như tiếp nhận.

Bước chân nó di chuyển tới, đứng ngay ở phía trên vị trí mà hắn chỉ. Hai chân trước liên tiếp phát lực đào bới. Không khó như nó nghĩ, mạt đất ở đây không quá cứng, với thân thể to lớn cùng mạnh mẻ nên việc này không thể làm khó được nó.

Mỗi một lần đưa chân xuống phía dưới là tạo được một vùng lỏm xuống gần 1m. Tốc độ nó đào bới không quá nhanh nhưng tạo được một hố sâu cùng đủ rộng nên tốn kha khá thời gian.

1 canh giờ qua đi(2 tiếng).

Nó đào bới tạo được một hố sâu gần 50m, rộng 10m đủ để thân thể đi xuống. Phía dưới nền đất ngày càng mềm, không giống như trên mặt đất. Cảm giác ngày một dễ dàng. Phong Thần ở phía trên cao quan sát, hắn đang suy nghĩ. Đào xuống càng sâu, mặt đất càng mềm, chỉ có một nơi có thể xảy ra. Nơi này trước đây đã từng là một cái đầm lầy, trải qua một trận biến động nào đó liền bị đất đá vùi lấp.

Với thực lực của Tiểu Đầu Tử thì hắn chắc chắn là đầm lầy này không thể làm khó nó. Chưa kể nó bị vùi lấp một thời gian dài nên không còn được như trước, gần như sắp đồng hóa thành nền đất cứng mà thôi.

Rống rống!

Đào thêm khoảng chừng 100m lúc này mới bị ngăn cản lại. Một lớp nền đá cứng như phân cách nền đất này cùng phía bên dưới. Tiểu Đầu Tử nhận biết liến rống lên hai tiếng to lớn như kêu gọi hắn xuống xem xét.

Nghe thấy thanh âm, hắn thân thể từ trên cao nhanh chóng hạ xuống thấp. Hai chân chạm phải trên nền đá, bảm giác nó rất thô rát cùng cứng cáp. Không thể không nghi ngờ, cảm nhận linh khí phía bên dưới quá mức tương đồng.

Bành bành!

Hai chân hắn phát lực giẩm mạnh xuống phía dưới. Lớp nền đá này mềm yếu giống như giất, bị hắn giẩm mạnh một cái liền nứt vỡ. Hắn cùng Tiểu Đầu Tử thân thể liền từ trên cao rơi xuống. Tiếp đất, cả hai ổn định lại thân thể một lúc mới đưa ánh mắt quan sát xung quanh.

Nơi này bị bao phủ bởi một màn sương đen giày đặc cùng một lượng lớn linh khí chết chóc phát ra rất nồng đậm. Không sai biệt lắm, nơi này là một cái hang động lớn ẩn giấu dưới lớp nền đất. Điều này khiến hắn càng nhận định rằng trước đây nơi này là đầm lầy và hang động này chính là nơi nở của đầu Hung Thú kia.

Bị màn sương đen che phủ nên không thể xác định được phạm vi nơi này rộng lớn như thế nào. Loại linh khí như này hấp thu vào hoàn toàn không có lợi, nó bên trong như ẩn chứa một loại khí tức tử vong rất nặng, giữ lâu trong người chắc chắn sinh ra nhiều lổ hỏng, dần dần tích trử tới một thời điểm chắc chắn dẫn tới ảnh hưởng lớn tưới tu luyện cùng thực lực.

Đáng tiếc, bên trong màn sương này ẩn chứa rất nhiều Hắc ám thuộc tính nhưng không đáng để hắn bỏ ra đại giá. Lắc đầu một hồi rối tĩnh tâm trở lại. Hai tay hắn đưa lên cao, trong lòng bàn tay ẩn ẩn có một mày đỏ quang mang dần dần hiện lên, đó là công pháp mà hắn thi triển. Đưa tay vung mạnh một cái về phía trước, nó như một con dao lớn cắt đứt lớp màn mỏng sương đen. Đẩy mạnh thuộc tính Quang nhanh chóng ra bên ngoài soi sáng được cả một khoảng rộng lớn. Lúc này mới có thể nhận diện được xung quanh.

Nơi này không quá rộng lớn, diện tích chỉ khoảng 500m mà thôi. Không quá rộng lớn nhưng nơi này được tạo ra quả thật khác biệt, từng loại thạch nhủ như đang hút lấy Quang thuộc tính của hắn rồi phát sáng lên chiếu rọi xung quanh với nhiều màu sắc.

Ánh mắt hắn đảo qua một hồi mới ổn định lại. Bước chân dần di chuyển tiến lên phía trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.