Đám người nhìn nhau một hồi lâu mới ra hiệu gật đầu một cái rồi tiếp tục tiến vào sâu hơn.
Trên đường đi cũng không có gì ngăn trở, dường như lối đi ngày một lớn ra một dạng. Đi tới một đầu thông lộ, lúc này trên vách tường trở đen không còn hiển hiện một cái tinh thạch. Tiến sát gần nhau đi tới, Tiểu Vũ Võ Hồn Thời Gian Chi Nhãn đã mất đi năng lực nhìn tương lai nhưng bù lại mắt nàng tựa như có thể nhìn qua màn đêm, nàng dẫn đầu đoàn.
Tần Phi nhanh nhạy hét lớn, đầu kia Hung Thú tựa như nghe được nhìn chằm chằm về phía đám người, hai ánh mắt màu vàng sắc như dao cạo, sáng như đèn soi sáng xung quanh, hai mắt đâu chỉ lớn hơn đầu người.
Hắc động tối đen đám người tựa như không thể nhận diện được đầu kia Hung Thú lớn chừng nào, riêng cặp mắt lớn như thế ước chừng thân lớn hơn một đầu xe tải. Nhìn vào cảm giác sợ run cả người.
Nhìn nhau một hồi, Hung Thú tựa như không quan tâm, tiếp tục nhắm mắt dưởng thần.
“Là một đầu Hồn Thú, không nên kích động nó, ta đi qua một bên”
Tần Phi lúc này như cảm nhận được sát khí thu liển đi. Ra hiệu đám người di chuyển qua một bên tiếp tục đi tới. Hồn Thú chỉ tấn công khi nhận diện được kẻ địch thông qua sát khí, nó ít khi trực tiếp tấn công khi không bị kích động. Được biết đến nay ít khi Hồn Thú tấn công con người, trừ khi Hồn Thú bị kích động hay bị xâm nhập lãnh địa của nó mà không thu liễm.
Đi qua, lúc này mới cảm thấy nhẹ cả người.
Cữ nghĩ chuẩn bị bị tấn công một dạng. Đầu kia Hồn Thú thực sự tấn công thì 8 người bọn họ đâu chỉ tử thương phân nữa, nó thu liễm khí tức tựa như đang đột phá, lúc này nó rất mẫn cảm với việc cản phá việc nó đột phá. Nó không tấn công cũng chỉ muốn để cơ thể đạt đỉnh phong đột phá. Xung đột nó không đảm bảo bị thương nhưng cũng có thể làm ảnh hưởng. Nhóm người Tần Phi tựa như rất may mắn. Ước chừng đầu kia Hung Thú đạt Vương cấp sinh vật a.
Cũng không quan tâm tới, lúc này tinh thạch dần xuất hiện trên vách tường ngày một nhiều. Không quá kinh ngạc, tại đây lượng tinh thạch tuy không nhiều nhưng rất lớn ước chừng bằng trái banh nằm rải rác khắp nơi. Cho dù phát hiện cũng không thể mang đi.
Mẹ nó. Ước gì có cái nhẫn trử vật!
Từng người như cùng một ý nghĩ chửi thể, họ mà có nhẫn trử vật thì chuyến này chắc chắn có thu hoạch cực lớn. Lượng tinh thạch này mang ra bán chắc chắn giá cả trên trời, hấp thụ số lượng lớn như thế thậm chí có thể dễ dàng tấn cấp. Cũng vì lý do đó đầu Hồn Thú kia mới chọn nơi này đột phá. Hồn Thú cũng không khác gì con người cần một lượng linh khí khổng lồ để đột phá.
Dừng lại, đám người ngồi xuống giữ sức, từ lúc tiến vào cũng hơn 1 canh giờ. Tiến vào sâu không hẳn không gặp nguy hiểm, cần phải đảm bảo đạt tới đỉnh phong mới có thể đương đầu.
“Đội trưởng a, ngươi nghĩ ta có thể đợi tới lúc tiếp viện tới sao?”.
Một tiếng nữ binh sĩ vang lên, nàng tên Vương Thiến đạt hàm thiếu úy, mỹ quan không quá nổi trội, ngủ quan tương đối, mắt sáng, mũi cao, miệng nhỏ gương mặt rất cuốn hút, nàng ngoài quân đội có chút trang điểm nhẹ dám chắc rất thu hút ánh mắt, tuy không quá đẹp nhưng nhìn vào trông rất hút hồn. Gương mặt nàng hơi sạm trông rất mạnh mẽ. Chưa kể nàng trong quân đội có chế độ tập luyện rất hà khắc vì thế cơ thể săn chắc hiện rõ ba vòng cân đối rất đẹp, dáng vẻ còn đẹp hơn Tiểu Vũ vài thành nhưng trong quân đội nàng phải áp chế lại bằng băng quấn. Đoàn 8 người chỉ có hai nàng là nữ giới, nhưng đừng vì thế mà coi nhẹ, nam nhân chưa chắc có thể dễ dàng áp chế hai nàng a.
“Vương Thiến ngươi yên tâm, ta không đảm bảo hoàn chỉnh đi ra nhưng ta cũng dốc hết sức để mang các ngươi ra ngoài a. Chắc chắn đợi được tiếp viện”.
Tần Phi hai tay nắm chặt, cũng không chắc chắn được cả nhóm có thể rời đi an toàn nhưng vì toàn đội nên phải nén lại cảm giác lo sợ để cổ vũ. Qua săn giết Tê Ngưu đám người mới biến Hung Thú tại cấm địa rất mạnh thậm chí vượt cấp mà chiến. Lúc đầu đám người cũng hơi chủ quan nhưng kết quả trả lại rất lớn.
“Đúng a, ta không dám chắc nhưng bọn ta nam nhân dốc hết sức đưa các ngươi ra ngoài. Đừng quá lo lắng”.
Những binh sĩ còn lại cũng động viên nàng, Tiểu Vũ cạnh bên vịn chặt vào tay nàng trên mặt tỏ ra nụ cười duyên dáng. Nàng cũng không khác gì, đều rất lo ngại, nhưng do nàng lựa chọn nên cũng không thể làm gì hơn. Nàng cũng vì giúp gia gia nàng muốn mạnh lên xem chuyến này như ma luyện.
“Ta bị kẹt tại đây bao lâu a. Quân tiếp viện có đợi được ta ra ngoài hay không”.
Vương Thiến nàng nói lời này tựa như chạm vào trọng tâm của mọi người, cúi ngằm đầu xuống đất không trực tiếp đối mặt trả lời. Tiến vào cấm địa, bị cấm chế giam cầm, biết khi nào cấm chế mới mở lại. 1 năm, 2 năm hay 3 năm. Điều này không ai dám chắc, có thể không thể ra ngoài bị kẹt tại đây.
“Ta tin có thể ra ngoài được, ta nhận định chắc chắn, ta không xem được tương lai nhưng ta có cảm giác như vậy.
Gia gia ta thường nói nguy hiểm càng lớn, cơ hội càng lớn a.”
“Đúng a, nàng ta nói đúng, ta chỉ cần mạnh lên chắc chắn có cách ra ngoài. Có thể quân tiếp viện có thể phá cấm chế từ bên ngoài. Ta chỉ cần đợi tới lúc đó có thể trở về”.
“Linh khí ở đây đâu chỉ gấp 10 lần bên ngoài, tu luyện cũng nhanh hơn 10 lần, chỉ cần sống sót thì rời đi rất có khả năng. Ta sắp đột phá Đấu Sư cũng có thể có sức chống trả, các ngươi lần lượt đột phá hi vọng càng cao”.
Trong nguy hiểm cầu vinh sao!
Thật vậy. Có cái gì thuận lợi mà không đánh đổi. Càng nguy hiểm càng mạnh mẽ.
Cũng không hoàn toàn không có cách chỉ cần sống sót tới lúc có người từ tầng dưới tiến lên rồi đánh ra ngoài.
“Theo ta nhận được thông tin từ quân đội, cấm địa này có 9 tầng không hơn. Tầng càng thấp Hung Thú càng mạnh, chỉ cần đủ mạnh ta có thể rời đi. Theo thang đo năng lượng tán ra cũng chỉ đạt D cấp tương đương Đấu Vương cấp, không quá nguy hiểm. Chỉ khi ta vận rủi gặp đầu kia Hoàng cấp Hung Thú”.
Theo thang đo mức năng lượng tán ra, quân đội tính toán khả năng từ hàng vạn phép tính, nghiên cứu mức độ nguy hiểm từ Hung Thú tìm ra được quy luật. Phẩm cấp cách biệt tựa như tăng theo số mũ a, từ đó đưa ra thang đo nguy hiểm 10 cấp đội: G, F, E, D, C, B, A, S, SS, SSS,… Trên SSS cấp hiện tại vẫn chưa thể tính toán ra nhưng chắc chắn mức độ càng nghiêm trọng.
Nghĩ ngơi một hồi lâu, lúc này mới rời đi, ước chừng 5 phút đồng hồ đám người như giật nảy mình, con ngươi có rút, sắc mặt trắng bệch, hai tay nắm chặt. Nhìn phía xa kia tựa như không giống thông đạo chút nào, hai bên cũng không phải là vách tường mà tựa như như bộ thi cốt.
Đây là thứ quái quỷ gì!
Đám người thất thanh, từng miếng thi cốt dính chặt như đang bị đất che lấp tạo thành vách tường một dạng, từng cây thi cốt dài đâu phải chỉ 2 thước mà nó cao hơn cả một đầu xe tải gần 4 trượng a. Kết cấu xương liền đều xếp chi chít tựa như một đầu đại xà với độ lớn thân thể như thế thì chiều dài nó đâu chỉ vài trăm m.
Không lẽ hắc động nối liền với 1 đầu đại Hung Thú Xà đầu a, có lẽ hắc động là địa bàn của nó. Không biết lý do gì mà một đầu sinh vật có thể to lơn như vậy lại chết tại đây.
Quả thật quá lớn a! Đây là một đầu đại Hung Thú cự Xà a!
Đám người như bị hù một dạng không dám tiến vào sâu chỉ sợ có một đầu Hung Thú khác như vậy thậm chí lớn mạnh hơn sinh vật đã giết chết nó a.
Không để ý xung quanh chỉ biết cắm đầu chạy ra khỏi nơi này, tốc độ duy trì liên tục gần 1 canh giờ mới ra khỏi hắc động, đám người vẫn đang rất xúc động. Nếu đầu đại Xà kia mà thực tồn tại đi ra thì cần bao nhiêu thành tòa đủ để nó phá hủy a.
Đám người tựa như vận khí rất tốt, có thể phát hiện được một đầu sinh vật tử vong may mà nó không sống dậy.