Trương Hàn lặng im đi về phía bên phải, xác định đây đúng là Hệ Thống chỉ nơi.
Hắn cười nhạt, hai tay hóa chưởng.
Cả người huyết khí nổi lên, chung quanh cũng có vài người nhận ra được dị trạng.
“Hắn ta đang làm gì a?”
“Ai biết! Chắc đang trốn bọn Cốt Thú ấy mà...”
“Ta thấy có chút không giống....”
Trương Hàn vận lực, Phá Thạch Chưởng đánh ra.
Hai cái to bự chưởng ấn xuất hiện, lấy mãnh liệt lực lượng lao lên.
“Răng rắc!!” Chưởng ấn đánh vào Cốt Thú dễ dàng liền đánh nát như thể mỏng manh tấm giấy nhẹ nhàng liền rách.
Sau đó không những không dừng lại, lực lượng còn phản tăng, cuốn theo mảnh xương vụn mà tiếp tục tàn phá.
Dần dần chưởng ấn hóa thành một màu trắng, chính là những mảnh xương bám lên trên mà ra.
Chỉ trong giây lát, một con đường liền được tạo ra, Cốt Thú cũng trống đi mảng lớn.
“Cái này....” Mọi người nghẹn họng nhìn trăn trối trước mặt Trương Hàn.
Đột nhiên có người mở miệng:”Hắn...Hắn là cái kia Hắc Diện Nhân!!”
“Hắc Diện Nhân?” Có người khuôn mặt nghi hoặc nhìn bên cạnh đồng bạn.
“Ân! Đây là người đã tàn sát hơn ba mươi mấy cá nhân, bất quá nhiều người đều cho hắn thực lực không quá mạnh nên tin tức không được biết quá rộng rãi, chỉ có một số nhóm nhỏ là biết thôi!” Đồng bạn của hắn sắc mặt nghiêm túc nói.
Người kia nuốt nước bọt, định nhìn lại xem bộ dáng của Hắc Diện Nhân trong lời đồn ra sao.
Nhưng nơi đó nào còn ai, chỉ trống không một mảnh:”Ngươi đâu?”
Đám người thần sắc nghi hoặc nhưng khi nhìn đến đại môn liền hiểu.
Trương Hàn không biết lúc nào đã chạy nhanh tới đại môn, bước vào trong chỉ chừa lại một bóng lưng mơ hồ.
Ngẩn người không bao lâu, liền có kẻ chạy theo.
Thế là một con đường nhỏ đã trở nên sầm uất, người kia xô, người này đẩy.
“Cút!!”
“Ngươi mới cút!”
“Tránh ra! Lão tử còn phải bước vào Phần Mộ!”
“Bên trong Cơ Duyên là của ta!!”....!
Tiếng chửi rủa vang lên, trong tình hình này bọn họ lại bắt đầu xào xáo.
Tham lam che mù mắt, không lâu liền có giao tranh.
Một người tức giận cầm trường kiếm đâm xuyên ngực trước mặt mình người lạ.
Bên cạnh cũng có kẻ dùng đại đao tấn công....!
Hỗn loạn tràng cảnh, huyết tinh mùi máu tràn ngập.
Nơi không có quy tắc liền sẽ hỗn loạn, con người luôn làm theo cảm tính cần quy tắc trói buộc bằng không sẽ chả khác nào dã thú điên cuồng.
Như ngửi thấy mùi máu tươi trong không khí, quỷ hóa trong Cốt Thú cháy bừng lên, xương khô từ trắng biến đỏ, hoàn toàn là hóa Chaos biểu hiện.
Bọn chúng lao vào cắn xé những người đang tranh giành lối đi.
Hai kẻ đang kiếm đấu kiếm nhiệt huyết chi tranh, bỗng dưng chung quanh tối om, một cái móng vuốt rơi xuống.
Cả hai liền hóa thành bánh thịt, nhão nhoẹt một khối.
Trên trời có Cốt Điểu bay lượn, mặc dù làm từ xương khô nhưng trên xương vẫn bám lấy cốt vũ.
Cốt Điểu cánh xoẹt qua, hàng chục cái đầu bay lên.
Tu La tràng như 18 tầng Địa Ngục, huyết tinh và sợ hãi làm kẻ khác rợn người.
Chỉ có những kẻ may mắn dẫn đầu là đã tới trước Đại Môn.
Có người nhẹ nhàng bước vào, thần sắc vui vẻ hưng phấn.
Có kẻ như đụng vào vô hình bức tượng, bị chắn ở bên ngoài, chỉ có thể tuyệt vọng sợ hãi nhìn Cốt Thú từ từ xơi tái chính mình.
Ở phía Cốt Sư cũng không tốt mấy, hoàn toàn là bị Cốt Sư cho đè lên đánh.
Vốn dĩ lúc đầu liền ở cân bằng, nhưng không biết có phải do mùi máu tươi nồng trong không khí làm Cốt Sư hóa Chaos hay không.
Bây giờ lực lượng của nó so với trước liền gấp hai, hợp lực đánh cũng không ăn được chỗ tốt.
Bộ dáng của đám người Tô Nguyệt Linh cũng không tốt, trên người xuất hiện vết thương, máu vẫn còn chảy.
Y Phục thì dính đầy cát bụi, rách rưới, thậm chí còn có mấy lớp băng dính lên trên.
Khương Tiểu Phong nhìn đám người đằng kia bị Cốt Thú quay quanh, cắn răng nói:”Một lũ ngu ngốc!!”
Đám người không nói gì, nhưng thần sắc âm u cũng thể hiện tâm tình bọn họ bây giờ phần nào.
Chu Anh Tuấn dùng ánh mắt sắc bén nói:”Ta biết các ngươi còn giấu thủ đoạn! Lấy ra đi! Bằng không chúng ta liền phải bỏ mạng nơi này!”
Tô Nguyệt Linh cười lạnh:”Nếu không phải nghi ngờ giây phút cuối có kẻ bán đứng, ta đã làm lâu rồi!”
Dứt lời, Cốt Sư móng vuốt rơi xuống, Tô Nguyệt Linh dùng thân pháp cố gắng tránh né.
Chu Anh Tuấn tức giận hét lên:”Bây giờ còn nghi ngờ cái *!! Tình hình này nếu không lấy ra thủ đoạn thì chỉ có chết!! Các người nhìn một chút đại cục đi!!”
Quách Giản Nhi lúc này cũng trần đầy nghĩa khí thốt lên:”Đúng vậy! Chúng ta cần phải đoàn kết để chống lại cái ác!! Ta sẽ là người đi đầu!!”
Dứt lời nàng gọi ra một cái chén bể, hơi thở trầm trọng từ đó phát ra.
Chu Anh Tuấn kinh ngạc nhìn nàng, như thể muốn nói: Như vậy tin người?
Khương Tiểu Phong thần sắc bình tĩnh cũng tế ra chính mình thủ đoạn.
Những người khác phân biệt hiến ra thủ đoạn của riêng mình.
Chỉ riêng hai cái mặc da thú thiếu niên là không, không giống với con nhà Thế Gia có thủ đoạn bảo mệnh, bọn hắn là Nô Lệ phải tự mình tranh giành lấy sự sống.
Đây là tiên thiên bên trên khoảng cách, lúc đầu có lẽ hạn chế khá nhiều nhưng về sau có thể rút ngắn lại.
Ví dụ như Trương Hàn, hắn có Hệ Thống.
Đây là thủ đoạn bảo mệnh lớn nhất của hắn.
Nhóm người đoàn kết, ánh sáng từ pháp bảo chiếu ra sáng mù mắt.
Khi ánh sáng dập tắt, chung quanh Cốt Sư không một bóng người.
Nó mờ mịt nhìn chung quanh, chỉ thấy mấy người vây đánh mình hồi nãy đang điên cuồng chạy tới Đại Môn.
Thế là Cốt Sư tức giận rống lên, vô số Cốt Thú như nhận được tín hiệu điên cuồng lao về phía nhóm người Chu Anh Tuấn.
Chu Anh Tuấn trong lòng muốn hỏng mất, làm sao lần này Thí Luyện toàn mấy kẻ đa nghi là như thế nào? Tại sao không giống ta lần trước, chỉ toàn tấm chiếu mới tin người?
Nhất là nhìn Quách Giản Nhi điên cuồng chạy đằng trước, hắn trong lòng thét to:’Con mẹ nó! Tại sao rõ ràng là trước nhất đồng ý người lại là kẻ chạy nhanh nhất!?’
Hắn nhớ rõ ràng, người chạy đầu tiên chính là Quách Giản Nhi!!
Ngay vừa mới phát ra ánh sáng, những người khác còn chưa kịp phản ừng thì nàng đã chạy!! Đây là ai dạy a!!
Trương Hàn: Không phải ta, đừng đoán bừa...!
Chu Anh Tuấn cắn răng, điên cuồng chạy loạn.
Đám người này không thể tin, chỉ toàn biết gạt người!!
Nhưng cũng may mắn, bọn họ đều vào được trong Đại Môn, nhưng đây là việc của sau này...!
Cốt Thú bừa bãi tàn sát, Tu La tràng vẫn tiếp tục diễn ra.
Trương Hàn ở trong Phần Mộ lại bắt đầu loạn dạo.
Khi đứng trước một cánh cửa mục nát tả không nổi, Hệ Thống vang lên:”Keng! Chỉ Dẫn 3 mỡ ra!”
[Chỉ Dẫn 3: Khi số lượng người vào trong Phần Mộ hơn ngàn, vùng trung tâm Đại Mộ sẽ mở ra, Ký Chủ có thể bắt đầu thám hiểm bên trong vào lúc đó.
Số người hiện tại: 84/1000]
“Thế nhưng cần số lượng?” Trương Hàn nghi ngờ nói.
Nói thật thì vào đây hắn cứ thấy lạnh lạnh sống lưng, như thể bản thân bị cái gì nhìn chằm chằm.
Quỷ dị cảm giác dọc theo các kiến trúc, nơi này như muốn nói với hắn rằng nó có rất nhiều bí mật.
Trương Hàn im lặng, bắt đầu đi dạo chung quanh.
Đi một hồi thì hắn dừng lại, thần sắc quái dị mà nhìn chung quanh.
“Tại sao....Lại vẫn ở đúng chỗ này?” Trương Hàn nghi hoặc nói.
Trước mặt vẫn là cái kia cánh cửa mục nát, chung quanh vẫn là như trước cảnh tượng.
Làm như thể hắn nãy giờ chỉ đang điên cuồng dạo vòng quanh nơi này.
Cảnh cửa này là liên thông với một cái đình viện, Trương Hàn lúc đầu cứ thấy nó quái quái nên cũng không dám đi vào loạn dạo.
Nhưng mà tình hình này....Emma....Chắc không vào là không được..
Trương Hàn nói thầm:”Biết ngay Bí Cảnh nơi này khắc ta a! Luôn như vậy phiền toái!”
“Hệ Thống! Chỉ Dẫn xem chung quanh có những gì?”
“Keng! Có ba loại Chỉ Dẫn: Sống, Chết và Cơ Duyên! Không biết Ký Chủ chọn loại nào?”
Trương Hàn vuốt vuốt cằm, có sống có chết hai loại Chỉ Dẫn chắc chắc hắn vẫn là sống được!
“Chết Chỉ Dẫn trước đi.”
“Keng! Ma Vật biến dị một trong: Quỷ Dẫn Đường! Ma Vật trước khi sống chết oan, lại lưu luyến chốn nơi ở của mình, hằng mong người sống ghé thăm thành ra biến dị thành Quỷ Dẫn Đường loại này Ma Vật! Nó có thể đưa Ký Chủ vào bên trong ảo cảnh, nơi đó Ký Chủ không thể nào thoát ra, chỉ việc bị Quỷ Dẫn Đường dẫn dần hấp thu dương khí cho tới chết hoặc nó chủ động giết chết! Ký Chủ cứ việc đứng im đến chết là được! Đây là Chết Chỉ Dẫn!”
Trương Hàn biểu thị: Hết cái kia Phó Lỵ, lại ra dạng này đồ chơi? Ta là trò đùa với lũ Ma Vật các ngươi sao?