Huyền Huyễn: Hệ Thống Của Ta Chức Năng Là Chỉ Dẫn

Chương 52: Bắt Quỷ 1





“Thế còn Sống Chỉ Dẫn?” Trương Hàn hỏi.

“Keng! Dùng Vòng Phệ Ma bắt Quỷ Dẫn Đường, đơn giản mà gọn lẹ! Đây là Sống Chỉ Dẫn!”
Đơn giản mà gọn lẹ??
Trong đầu hắn hiện lên nghi vấn, ngươi chẳng lẽ không biết thứ đồ vật đó có đáng ngờ mà còn sử dụng?
Đây là cái gì thao tác?
Trương Hàn sắc mặt biến quái dị, đối với Quỷ Dẫn Đường hắn còn cảm thấy chính mình không có sợ hãi mấy nhưng mà Bóng Ma thì......!
Thứ này đã thoát khỏi phạm trù hắn nhận biết.

Như thể nhận biết Trương Hàn tâm tư, Hệ Thống nói:”Keng! Ký Chủ không cần lo lắng, vật này tuy quỷ dị nhưng không trực tiếp gây tổn thương, ít nhất là bây giờ!”
Trương Hàn mặt biến càng quái, thông tin này có chút lớn a!
Cái gì trực tiếp không được, ý là nó đang gián tiếp hại ta? Bây giờ không thể trực tiếp gây tổn thương, ý là sau này có thể sao?
Hắn bây giờ cảm thấy Vòng Phệ Ma cũng không còn là cái gì báo vật kinh người, người gặp người cướp...Ngược lại càng giống quả bom, bất cứ lúc nào cũng lấy mạng hắn bom!
Trương Hàn cắn răng, dù sao bây giờ chỉ có cách này...Làm liều a!
“Chỉ Dẫn Cơ Duyên như nào?”
Hệ Thống:”Keng! Bắt đi Quỷ Dẫn Đường, liền làm theo Bản Hệ Thống chỉ huy là được!”
Trương Hàn không nói gì, tay nhẹ đẩy cảnh cửa.

Không có khóa.

Suy nghĩ đầu tiên của Trương Hàn chính là như vậy.


“Cót két!!” Cánh cửa do lâu ngày không sử dụng nên phát ra âm thanh chói tai, có chút cứng đờ.

Nhíu mày rồi dùng sức đẩy mạnh cánh cửa.

Hai bên cửa mở ra hiện lên bên trong cảnh sắc.

Là một con đường với những viên đá lót phía dưới nền đất, phía trước còn có một cái ao nước, ao nước này nằm ở trung tâm, bị đình viện cho bao quanh lấy.

Tuy nhiên do trời tối cảnh sắc liền có phần u ám, âm trầm tử khí làm người nổi da gà.

Trương Hàn bước vào, chưa đi được mấy bước sau lưng cánh cổng tự động đóng lại:”Rầm!”
Đối với hành động này hắn không biết nói gì hơn, ma đều thích chơi trò này?
Lắc lắc đầu, Trương Hàn dọc theo đường đá mà bước đi.

Tuy nhiên sau một hồi hắn lại nhíu mày trầm tư.

Nếu có người nhìn vào chắc chắn sẽ thấy hắn vẫn đứng một chỗ, vẫn là đứng trước cổng mặc dù có như thế nào.

Trương Hàn cũng cảm thấy như vậy, hắn mặc dù thấy chính mình bước đi nhưng vẫn ở yên một chỗ, nói không có bị Quỷ Dẫn Đường tác dụng lên thì ai tin a?
Sau lưng cũng có những âm thanh nhỏ, Trương Hàn nhiều lần quay lại quan sát nhưng vẫn như một trống không.

Thử dùng chân ấn mạnh xuống đất tạo dấu vết, rời bỏ con đường bằng đá thử xem có thể đi lối khác hay không.

Nhưng mà một hồi sau, kết quá vẫn như cũ, hắn vị trí đứng như một không hề thay đổi tí nào.

Trương Hàn sờ sờ cằm, Quỷ Dẫn Đường thứ này có chút dai nha!
Còn một điều làm cho hắn hơi lo lắng, lạc đường đối với Trương Hàn chả có gì, hắn đủ tâm tư để chơi với nó tới sáng nhưng mà trong người huyết khí dần dần hao mòn làm hắn biết nếu tiếp tục như vậy, kết quả liền không khả quan.

Quỷ Dẫn Đường vật này đang hút dương khí, huyết khi sẽ dẫn đầu tiêu hao nếu không nghĩ cách thoát khỏi thì hắn sẽ bị hút cho thành người khô mà chết.

‘Hệ Thống, đưa một chút Chỉ Dẫn a!’ Trương Hàn bên ngoài lặng thầm quan sát chung quanh động tĩnh, bên trong thì hỏi thăm Hệ Thống.

“Keng! Quỷ Dẫn Đường là một loại Ma Vật biến dị mà ra, bọn chúng sở hữu khả năng ảo cảnh kinh người nhưng lại có một điểm trừ chính là không thể tấn công trực tiếp trong vùng ảo cảnh chính mình tạo ra, chỉ có thể thông qua một số đồ vật để gián tiếp hấp thu dương khí, thứ này khoảng cách sẽ không quá xa con mồi!”
Trương Hàn ngạc nhiên, còn có việc này?
Hắn thử nhìn chung quanh, tìm kiếm thứ mà Hệ Thống nói.

Ở dưới chân Trương Hàn có một viên đá, chỉ là thứ này khá kì dị, thế nhưng mọc lên một con mắt nhìn chằm chằm Trương Hàn.

Đột nhiên một cái ánh kiếm lóe lên, viên đá liền chẻ làm hai.

Trương Hàn cầm trường kiếm, lạnh nhạt nói:”Đích thật là rất gần!”
Chân dùng lực, viên đá liền vỡ vụng.

Cảm giác áp lực, trói buộc trên người dần biến mất.


Trương Hàn thử đi lại, đã bước ra được vị trí cũ.

Nhưng mà sau lưng giọng nói vẫn còn, Trương Hàn chạy nhanh ra khỏi nơi đó.

Quay đầu lại, thấy một viên đá từ từ mọc lên, con mắt ở trên nhìn chằm chằm Trương Hàn.

“Thế nhưng đánh phá rồi còn có thể xuất hiện cái mới.” Trương Hàn nói thầm.

Trương Hàn thở dài, suốt ngày bị cuốn vào mấy thứ này hắn cũng thật mệt mỏi a!
Lại tiếp tục bước đi, đoạn đường này không có ảo cảnh khiến cho lạc đường nên cũng khá thong thả.

Dần đến cái kia ao nước, Trương Hàn cả người cứng đờ.

Ao nước thứ này rất xui xẻo, mấy thứ quỷ quái toàn xem nơi này làm hang ổ a!
Trương Hàn ý định đi vòng qua ao nước mà đi.

Nhưng càng lúc càng thấy sai, tại sao ta lại ngày càng đến gần ao nước là như nào?
Trương Hàn trong lòng chửi một tiếng, hỏi thăm Hệ Thống:’Thực sự phải lội qua ao nước sao?’
“Keng! Ký Chủ, thật sự là hết cách rồi, cái này ảo cảnh vật dẫn nằm chính là trong ao!”
Trương Hàn nuốt nước bọt, cái này có chút toang a!
‘Bên trong có cái gì nguy hiểm?’
“Keng! Nguy hiểm thì chỉ có Quỷ Dẫn Đường, nó sẽ tạo ra một ảo cảnh dưới nước, nếu không phá được vật dẫn thì Ký Chủ ý nghĩa với chết đuối!”
Trương Hàn: Đây là ý định tuyệt đường sống của ta a!
‘Ta cần tìm vật dẫn ở đâu nha? Ngươi nói thì nói cho cùng, lần này có chút toang, kiếm không thấy là ta ngươi đi đời a!’ Trong lòng uy hiếp Hệ Thống một cái.

“Keng! Xem như Bổn Hệ Thống thương xót, cho Ký Chủ ngươi một cái Chỉ Dẫn đi!”
Hệ thống hiện lên một cái bản đồ, có một cái dấu x bên trên.

Trương Hàn thấy vậy liền thở phào, xem ra lần này không sợ a!
Từ từ bước lên, khi đi tới bờ ao, Trương Hàn cúi người nhìn chằm chằm nó.

Không bao lâu vốn dĩ phản xạ lấy Trương Hàn hình ảnh dần lưu mờ, xuất hiện một cái nữ quỷ tóc dài che mặt, quần áo đỏ tươi.

Trương Hàn nhìn chằm chằm nó, ngược lại là cái nữ nha~
Đợi một hồi hắn mới mở miệng nói:”Ta thật không ngờ có một ngày mình bị cái nữ quỷ cho mời vào nhà uống trà...”
Nữ quỷ khuôn mặt bị mái tóc che đi nhưng Trương Hàn vẫn nhìn thấy một cái u ám nụ cười.

Trương Hàn cũng đi theo cười nhạt, có chút khiêu khích nói:”Để rồi xem, ta ngươi ai là kẻ thắng cuối cùng!”
“Khặc khặc!” Nữ Quỷ cười âm trầm như đáp lại lời khiêu chiến của Trương Hàn, sau đó dần biến mất.

Trương Hàn cười lạnh, tự dưng bị cái không quen biết quỷ cho cuốn vào, điều này làm hắn tâm tình có chút nổ mạnh, dầu sao ai lại muốn chính mình gặp phiền phức chứ!
Chân bước vào ao nước, cảm giác lạnh như đến từ xương tủy làm Trương Hàn nổi da gà.


Cắn răng một cái, hắn nhảy tung người lao vào hồ nước.

Nước bên ngoài nhìn vào trong suốt, nhưng bên trong lại tối đen như mực.

Trương Hàn nhíu mày, trực tiếp liền đóng luôn hai con mắt.

Có kinh nghiệm lần trước, Trương Hàn cho dù nhắm mắt nhưng cũng không có nhiều khó khắn.

Dọc theo Hệ Thống bản đồ, Trương Hàn đi lại gần nới giấu vật dẫn.

Nói mới nhớ, bên ngoài nhìn vào nước có chút nông chỉ cỡ đến ngực là nhiều nhưng khi lặn xuống liền hoàn toàn khác.

Nước ao liền sâu, Trương Hàn mất vài phút mới bơi tới đáy.

Đối với việc này, trong lòng hắn chỉ có thể cảm thán Quỷ Dẫn Đường vật này năng lực thần kỳ.

Đồng thời hắn cũng đối với nơi này vác lên toàn bộ nghiêm túc, hắn tin tưởng Quỷ Dẫn Đường vật này Tu Vi không thấp! Ít nhất nó cũng là Khai Linh Cảnh trong miệng Hệ Thống!
Nếu không phải có Vòng Phệ Ma vật này tà dị, Trương Hàn tin tưởng chính mình đã bỏ mạng từ lâu.

Bỗng dưng dòng nước như có thây đổi, Trương Hàn tay bị một vật lạ trói lại.

Tiếp theo là hai chân và đầu, như muốn trói chết hắn tại nơi này.

Trương Hàn biến sắc, trong lòng không quên chửi Hệ Thống một câu:’Thằng chó! Mày lừa bố mày!!’
Hệ Thống:”...........”
Cảm nhận lực lượng trên người bị những thứ đang trói chính mình hút đi, Trương Hàn cắn răng suy nghĩ biện pháp.

Do không có không khí nạp vào, não bộ dần trở nên mơ hồ.

Trương Hàn trong lòng khủng hoảng hiện lên, tiếp theo lại cắn răng, hung ác hét to:”Phệ Huyết Kiếm! Huyết Bộc Kiếm!”
“Bành!!” Tay trái Trương Hàn nổ tung, máu tươi từ đó điên cuông chảy ra hóa thành những thanh tiểu kiếm sắc bén tàn phá chung quanh.

Một mảnh bừa bộn, máu tươi nhuộm đỏ ao nước.

Cho dù là vật dẫn thứ này cũng bị phá tan, Trương Hàn vác lấy tay trái gần như phế đại giới rút ra khỏi ao nước....!




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.