Huyền Linh Ký

Chương 298: Hương Thảo Linh Thể



Thể chất đặc thù là do thiên đia diễn sinh, khác với người thường có tính cân bằng thì thể chất đặc thù có khuynh hướng phát triển lệch, bên thừa bên thiếu. Cho nên nếu có điểm mạnh thì đương nhiên cũng có điểm yếu rồi. Đây là quy luật không có ngoại lệ, chẳng qua người ta có tìm cách để giải quyết được vấn đề “thiếu” kia hay không thôi.

Hương Thảo Linh Thể cũng là một loại thể chất đặc biệt, nó không quá hiếm gặp, ít nhất là so với các thể chất khác thì Hương Thảo Linh Thể thường thấy hơn nhiều. Việc này cũng đồng nghĩa với thể chất nàng không quá mạnh, tác dụng phụ cũng không phải vấn đề vô giải.

Chính vì có cách giải quyết vấn đề nên loại thể chất như thế này thường được các đại thế lực đón nhận hơn là Đối Loạn Thể của Dương Tiềm Ngạn. Vì trong mắt họ, Hương Thảo Linh Thể có thể trưởng thành, còn Đối Loạn Thể chỉ là người chết mà thôi.

Hương Thảo Linh Thể có thể nói là thể chất mà Dương Thiên tìm được nhiều tư liệu nhất, cho nên hắn cũng hiểu “rõ” Hương Thảo Linh Thể nhất.

Hương Thảo Linh Thể, nhận được thiên mộc chi tinh tán thành, bản thân hài hòa với vạn loại thảo mộc, toàn thân đều là thánh dược chữa thương, mỗi một giọt máu một miếng thịt cũng là vật đại bổ, hoàn toàn là một cây thảo dược hình người. Nghe nói toàn bộ sinh mệnh tinh hoa của Hương Thảo Linh Thể có thể giúp người cải tử hoàn sinh.

Hương Thảo Linh Thể mùi thơm bao trùm trăm dặm, huyền khí thân hòa hội tụ mà đến, thanh tâm minh thần, kỳ diệu vô cùng.

Theo như Dương Thiên ước đoán thì Tiểu Xuân mới chỉ kích hoạt được năm đến mười phần trăm của Linh Thể mà thôi, còn lâu mới làm đến hương thơm bảo phủ trăm dặm.

Điểm thiếu hụt của Hương Thảo Linh Thể cũng không phải đơn giản như Tiểu Xuân nói đâu. Bất kể là Hương Thảo Linh Thể đã kích phát hay chưa thì đều có thể bị người khác “sử dụng” một cách bất chính.

Đầu tiên chính là cướp lấy máu thịt, dù chưa kích phát ra bên ngoài thì vẫn là vật đại bổ, yếu kém nhất cũng có thể làm vật nuôi dưỡng huyền thảo, kích phát mấy trăm năm dược tính.

Tiểu Xuân nói cũng không sai, hoan ái với nàng hoàn toàn có thể đột phá một đại cảnh giới, thậm chí chỉ cần một lần thuế biến là có thể từ huyền biến cảnh nhảy lên huyền chân cảnh ngay lập tức. Nhưng loại tác dụng này chỉ có lần đầu tiên mà thôi, những lần sau sẽ không có tác dụng gì đâu. Đương nhiên việc này là cưỡng ép thì Hương Thảo Linh Thể sẽ tổn thương nghiêm trọng, thậm chí là mất mạng, còn nếu có bí pháp phù hợp thì cả hai bên sẽ cùng được lợi.

Cuối cùng, chính là biện pháp tàn nhẫn nhất, đem toàn thân luyện thành thuốc, thậm chí có mấy loại phương pháp chế luyện được người ta nghiên cứu ra nữa kìa.

Nhìn chung Hương Thảo Linh Thể có kết cục rất bi thảm, song mỗi người sở hữu Hương Thảo Linh Thể thì người nào cũng là tâm tư đơn thuần, lương thiện trong sáng, thậm chí có điểm lương thiện quá mức luôn ý chứ. Có lẽ đây cũng là một “tác dụng phụ” khác của thể chất này.

Tiểu Xuân dám bày ra Hương Thảo Linh Thể trước mặt Dương Thiên có thể nói là vô cùng mạo hiểm, là một loại đánh cược mạng sống của mình. Đồng thời đây cũng thể hiện sự tin tưởng của nàng với Dương Thiên, nguyện dùng mạng mình mà đánh cược.

“Em thật sự muốn theo ta sao?”

Tiểu Xuân ánh mắt long lanh nhìn Dương Thiên, trịnh trong gật đầu một cái. Dương Thiên cũng nhìn thẳng vào mắt của nàng, thần thái nghiêm túc. Theo dõi truyện tại vtruyen.com/truyen/huyen-linh-ky để ủng hộ tác giả nha.

“Không sợ ta tước đoạt Hương Thảo Linh Thể của em sao?”

Tiểu Xuân kiên định nói.

“Em tin tưởng anh.”

Dương Thiên đột nhiên bật cười, tiếng cười ha ha rất lớn vang vọng toàn bộ quán trọ. Chớp mắt một cái, Dương Thiên đã đến cạnh Tiểu Xuân, cánh tay khẽ xoa đầu nàng, nụ cười vẫn không bớt nói.

“Đứa ngốc, em ngây thơ quá. Lần này có thể em chọn đúng người rồi, nhưng không thể có lần sau đâu nhé.”

Tiểu Xuân mở to đôi mắt long lanh của mình, có chút không hiểu ra làm sao.

...

Ngày hôm sau, ba người rời khỏi quán trọ. Dương Thiên cũng không gấp rút lên đường nữa mà đổi sang hướng đông, đi vào Cẩm Ninh Thành. Cả ba mua ngựa cho nên di chuyển rất nhanh, nửa ngày là đã từ điểu trấn đến dưới tường thành.

“Công tử, chúng ta không đến Trầm Hương Cốc nữa sao?”

Lão Hạ dắt ngựa cho Dương Thiên tiến vào thành, vừa đi vừa khẽ hỏi. Theo Tiểu Xuân quyết tâm đi theo Dương Thiên thì lão Hạ cũng đòi gia nhập luôn, cả hai thống nhất sẽ gọi Dương Thiên là công tử.

“Không vội, trước giải quyết chút việc đã.”

Dương Thiên không nhanh không chậm đáp, vừa đi vừa đánh giá thành trì này. Quả thật thành trì này khá thấp, xây dựng có vẻ hơi mang tính...tượng trưng. Nhưng cũng có điểm kỳ dị là phần tường thành bên dưới khá lớn và dày đặc, còn phần bên trên thì mỏng hơn, đồng thời có vẻ cũng không quá kiên cố.

Cả ba đi dọc theo đường lớn, đến mãi tận cuối khu phố lớn Dương Thiên mới ngừng lại bước chân. Lão Hạ cũng ngừng lại, trông theo ánh mắt của Dương Thiên nhìn vào một bảng hiệu.

“Hoa Hồng Thương Hội”

Khác với khi còn ở Vân Lan, ở Đường Đô này thì thương hội lớn nhất là Lưu Ngân Thương Hội, cho nên khi thấy Dương Thiên ngừng lại ở đây thì lão Hạ có chút khó hiểu. Nhưng lão cũng không dám nhiều lời mà yên lặng theo sau.

Mặc dù nói ở Đường Đô đây Hoa Hồng Thương Hội không có địa vị bằng Lưu Ngân Thương Hội nhưng vẫn là một đại thương hội, từ kiểu cách đến vị trí trụ sở cũng thể hiện ra sự vị thế trên đại lục này rồi.

Trụ sở này cùng các trụ sở khác của Hoa Hồng Thương Hội cũng không có nhiều khác biệt, gần như giống y như đúc cho nên Dương Thiên không hề có cảm giác lạ lẫm gì, lập tức nắm được tình hình sơ bộ. Có lẽ đây cũng là mục đích khi mà người ta xây các trụ sở của Hoa Hồng Thương Hội giống nhau.

“Công tử, ngài muốn mua gì?”

Dương Thiên nhìn qua nữ nhân viên này một chút, không thể không nói thế giới của người tu luyện thì cơ thể muốn xấu cũng có phần khó khăn, nhân viên này tu vi cũng không cao, chỉ là Luyện Linh Kỳ thôi.

Dương Thiên chỉ vào Tiểu Xuân đang đi phía sau nói.

“Đưa nàng đi Khải Linh Đài.”

Nữ nhân viên tươi cười gật đầu tới dẫn dắt Tiểu Xuân trong khi nàng còn đang kinh ngạc đến ngây người. Mục đích của Dương Thiên đến đây đúng là để cho Tiểu Xuân khải linh. Mặc dù nàng mới mười bốn tuổi, nhưng cũng không coi là quá sớm nữa.

Hơn nữa Dương Thiên cũng thử kiểm tra qua rồi, tinh thần ý niệm của nàng vừa mới đạt đến cảnh giới thứ nhất, đã đủ điều kiện để khải linh rồi. Dương Thiên không định tước đoạt thể chất của nàng, dù sao nàng cũng có ơn cứu mạng hắn cho nên muốn để nàng bước chân vào con đường tu luyện. Mỗi người có thể chất đặc biệt đều là thiên tài tu luyện, nếu để mai một đi mất thì thật là đáng tiếc.

Nữ nhân viên đi rồi còn Dương Thiên thì tùy ý đi dạo, nhìn một chút các mặt hàng của thương hội, đặc biệt là những vật liệu cấp năm trở lên. Đáng tiếc là giá cả thật là đắt, mà Dương Thiên không mang theo nhiều tiền như vậy. Nếu như hắn mang theo Hoàng Kim Khách Quý Lệnh thì tốt, trong tài khoản còn có mười mấy triệu đồng vàng, đủ để hắn tiêu xài thỏa ý. Đáng tiếc là hắn định vào bí cảnh cho nên không mang theo những thứ như thế, tiền trong người cũng chỉ có mấy trăm nghìn đồng vàng thôi.

Sở dĩ Dương Thiên đi nhìn một chút vật liệu cấp năm là bởi vì hắn chuẩn bị luyện chế lại một đôi song đao khác mới được, dù sao đao của hắn cũng hỏng trong bí cảnh luôn rồi, hiện đang dùng tạm kiếm của Mộc Thanh Uyên nhưng không quá tiện tay đâu.

Trong tay của Dương Thiên đang có một đoạn gốc của Hắc Trúc cho nên Dương Thiên muốn tìm vật liệu ít nhất cũng phải xứng đôi vừa lứa với nó, nhưng xem ra không dễ dàng tìm được vật liệu cấp cao như thế ở đây rồi.

Nữ nhân viên kia chẳng mấy chốc đã trở lại, báo cáo hoàn thành nhiệm vụ rồi. Nàng còn mời Dương Thiên đến phòng chờ đợi nhưng Dương Thiên từ chối, thay vào đó Dương Thiên yêu cầu giới thiệu một chút vật liệu cấp cao, đáng tiếc cũng chỉ có vật liệu cấp sáu mà thôi, hoàn toàn không xứng đôi với Hắc Trúc được.

Đang khi Dương Thiên muốn từ bỏ thì ánh mắt chợt ngừng tại trên một hòn đá, mà đúng hơn là vật dính trên hòn đá đó mới phải. Hòn đá đó là một viên Thẩm Kiềm Tinh Khoáng, thuộc vào vật liệu cấp bốn, cũng thuộc vào mặt hàng khá hiếm gặp. Toàn viên đá phủ màu xám tro, mỗ chỗ một số điểm óng ánh giống như hạt cát phát ra ánh sáng trắng.

Nhưng có một điểm sáng trong đó không thích hợp, cường độ ánh sáng của nó hơi mờ nhạt hơn với những điểm khác, hơn nữa kích cỡ của điểm sáng này lại lớn hơn bình thường một chút xíu, nếu không quan sát tỉ mỉ thì khó lòng mà nhận ra. Thật ra Dương Thiên cũng chỉ thấy nó có chút bất thường thôi, chứ không phải là xuất sắc như thế nào, chẳng qua tò mò nên xem xét kỹ càng một chút.

Huyền linh thuật: Cấm Đồng.

Ánh mắt của Dương Thiên bỗng lóe lên hai ánh sáng khác màu nhau, một xanh một đỏ, nếu như phóng to đôi mắt của Dương Thiên lên hàng trăm lần thì có thể quan sát được có mấy chục đường huyền văn đang không ngừng lưu chuyển lấp lóe.

Trong hàng chục đường huyền văn như thế cũng lóe lên một đường huyền văn màu vàng kim, giống như một đàn cá nhỏ nhanh chóng nổi lên mặt nước, đứng ở trên cao nhất so với tổ hợp huyền văn.

Đương huyền văn màu hoàng kim này chính là sử dụng linh dịch từ Hoàng Sương Mẫu Thạch để họa luyện ra, có tác dụng khám phá sự vật mê ảo, mặc dù tác dụng không quá mạnh nhưng cũng nhìn xuyên vào trong viên Thẩm Kiềm Tinh Khoáng này...một phân.

Điểm sáng hơi nhạt hinh hình như là đỉnh chóp của một miếng kim loại bị bao phủ bên trong Thẩm Kiềm Tinh Khoáng, trông có vẻ giống với một mảnh vỡ của huyền binh nào đó.

Vì không thể nhìn được kỹ càng hơn nên Dương Thiên cũng chỉ có thể đoán mơ hồ như thế thôi, nhưng điều này càng làm Dương Thiên cảm thấy hứng thú hơn. Mảnh vỡ của huyền binh này phải hết sức cao cấp thì mới có thể bảo tồn trong Thẩm Kiềm Tinh Khoáng được, thậm chí vẫn còn phát ra ánh sáng hòa cùng các điểm sáng khác.

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.