Man Chủ tương đối vui vẻ rời đi, nhưng trong lòng lão nghĩ thế nào thì không ai biết được. Ít nhất thì Dương Thiên biết Man Chủ không “hòa ái” dễ nói chuyện thế này đâu. Có thể nói lần này Man Chủ cho Dương Thiên nhiều thể diện mới nói chuyện một cách bình hòa như thế, nếu đổi lại là một huyền chân cảnh khác thì đã sớm nếm thử một chùy rồi.
Bất Diệt Chi Tâm chép miệng nói.
“Tên đó rất không tệ, hắn cảm nhận được sự tồn tại của ta.”
Dương Thiên nghiêm nghị, Bất Diệt Chi Tâm bị ngăn cách bởi Trấn Ngục Đài, rồi còn Linh Hải rộng lớn bao la nữa, không có nhiều người có thể cảm nhận được lão đâu, ít nhất là Dương Thiên mới chỉ biết ba người.
Hà Tuyết Nguyệt hay nói đúng hơn là Lam Loan.
Người còn lại chính là Trầm Mộng Thư nhưng lần đó Dương Thiên vừa mới thoát khỏi Tiên Long Bí Cảnh không lâu, thân thể còn chưa triệt để dung hòa được sức mạnh nên bị nàng nhận ra không khó.
Cuối cùng chính là Trầm Chấn Y, tên này hết sức cổ quái, nhưng hắn cũng không hoàn toàn nhận ra cái gì, chỉ có chút cảm giác khác thường và nhầm thành Hùng Lâm Bá Vương thôi.
Cho nên chỉ có thể tính là hai người rưỡi.
Lục Kiếm cũng là Chuẩn Vương nhưng cũng không nhận ra được sự hiện diện của Bất Diệt Chi Tâm nên việc Man Chủ nhận ra là một điều cực kỳ khó tin.
Bất Diệt Chi Tâm khinh bỉ nói.
“Ngươi vừa định mượn sức mạnh của ta, đương nhiên là bị nhận ra rồi. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ngoài hắn ra thì Chuẩn Vương khác cũng không nhận ra.”
Nói thật thì đây cũng chỉ là trùng hợp mà thôi, Man Chủ vốn muốn rat ay ngăn cản nên sự chú ý đã đổ dồn vào đó, lại thêm cảm nhận của hắn rất mạnh nên mới nhận ra sự khác thường. Nếu không cũng không thể nhìn ra được Dương Thiên lại mang sức mạnh có thể động chạm hắn.
Đây cũng là một phần nguyên nhân mà Man Chủ có thể nói chuyện một cách “ngang hàng” với Dương Thiên. Nếu không thì dù có Hà Tuyết Nguyệt ở đó thì Dương Thiên cũng còn lâu mới có cửa đàm phán.
Mà Man Chủ trước khi đi còn để lại một thông tin tương đối kinh người. Ngoài Hà Tuyết Nguyệt và bản thân Man Chủ ra thì còn có đến ba người có tu vi Chuẩn Vương.
Cmn!
Lần này thì Dương Thiên không khỏi chửi ầm lên ở trong lòng, cuộc chơi này không khỏi quá lớn một chút.
Hắn thậm chí còn không phải huyền chân cảnh, thậm chí chân ý còn chưa lĩnh ngộ mà hết lần này đến lần khác tìm đường chết, đi lẫn vào các cuộc tính toán của huyền chân cảnh thậm chí huyền phủ cảnh. Bây giờ thậm chí còn đâm chọc vào Chuẩn Vương. Thật sự quá biết cách tìm đường chết.
Mà nói đi cũng phải nói lại, Chuẩn Vương ở Đông Nam Vực không phải là ít, loại trừ Hà Tuyết Nguyệt vừa mới tấn thăng ra, con số cũng hơn bàn tay năm ngón rồi.
Trầm Mộng Thư ẩn thế Trầm Hương Cốc.
Man Chủ ẩn giấu tu vi, chỉ thể hiện ra huyền phủ cảnh ngũ trọng, chiếm cứ Man Sơn.
Lục Kiếm ẩn náu ở Nam An Thành.
Thêm ba người đang ẩn núp chờ thời cơ ở bán đảo này nữa, tổng cộng đã có đến sáu người. Ba người này lại thuộc về hàng ngũ lão tổ của ngũ đại môn phái, cho nên theo như lý luận thì hai đại môn phái còn lại cũng có Chuẩn Vương tọa trấn.
Vậy tổng cộng số lượng Chuẩn Vương của Đông Nam Vực lên đến tám người, ít nhất thì nằm trong tầm hiểu biết của Dương Thiên là như vậy. Theo dõi truyện tại vtruyen.com/truyen/huyen-linh-ky để ủng hộ tác giả nha.
Riêng trong võ lâm của Vân Lan đã chiếm đến bảy người, Hoàng Thất có thể ép võ lâm thì cũng phải có ít nhất một đến hai người. Mà Vân Lan lại luôn yếu nhất trong ba đại Vương Triều, vậy thì hai nước còn lại cũng phải có khoảng mười người trở lên.
Không tính thì thôi, vừa tính ra liền sợ đến ngây người.
Số lượng Chuẩn Vương của toàn bộ Đông Nam Vực tuyệt đối không dưới ba mươi người, đấy là còn chưa kể đến thập đại gia tộc ẩn thế. Thật sự là một con số khổng lồ.
Dương Thiên không khỏi hoảng hốt, hắn vừa mới nuốt xuống Thần Hành Thương Hội, coi như đã đối đầu với ba đại thương hội khác, thậm chí là ẩn thế gia tộc sau lưng thương hội.
Lại còn xúi giục Hồng Nguyệt Dao rời bỏ Hồng gia, vậy thì Hồng gia gần như sẽ đứng ở mặt đối lập.
Các thế lực khổng lồ này còn mạnh hơn cả ba đại Vương triều, thật sự vừa nghĩ đã khiến cho Dương Thiên cảm nhận được áp lực cực lớn.
May mà mười đại gia tộc ẩn thế không rõ tung tích, cho nên tạm thời cũng không cân quá lo lắng. Hắn còn có cứ điểm bí mật của Nhật Nguyệt Các, đảm bảo có thể qua mắt được cấp độ Chuẩn Vương thậm chí là hơn.
Dù sao Chuẩn Vương như Lục Kiếm ngày ngày ở Hoa Quế Phường cũng không nhận ra cái gì bất thường cả.
Hắn còn có Bất Diệt Chi Tâm để mượn lực, muốn đi cũng không khó khăn.
Dương Thiên sau khi làm rõ trước sau thì nhanh chóng bình tĩnh lại, nhìn về phía Hà Tuyết Nguyệt mà nói.
“Không nghĩ đến khi gặp lại thì nàng đã là Chuẩn Vương.”
Hà Tuyết Nguyệt cũng không có sự thay đổi cảm xúc gì, chỉ bình thường nói.
“Ngươi không trở lại học viện mà lại gia nhập thế lực gì vậy?”
Hà Tuyết Nguyệt không muốn bại lộ thân phận của mình, vừa vặn Dương Thiên đưa cho nàng một thân phận, có thể nói là giả mà cũng là thật. Coi như lôi kéo nàng vào Nhật Nguyệt Các luôn, dù sao thực lực của nàng có thể dễ dàng phế bỏ Mai Vạn Pháp thì cũng không phải dạng vừa rồi.
Không nghĩ đến lại là Chuẩn Vương, Dương Thiên tuy có chút vui mừng nhưng vẫn phải nghĩ cách để nàng thật sự gia nhập vào Nhật Nguyệt Các. Vậy thì hắn chẳng còn lo lắng nhiều về thực lực nữa. Chỉnh lý một chút thông tin, Dương Thiên nói.
“Nhật Nguyệt Các là thế lực của ta thành lập. Hiện tại tính cả nàng là bảy người. Thực lực cũng không tồi đâu.”
Hà Tuyết Nguyệt có vẻ cũng không hứng thú lắm nhưng Dương Thiên lại tiếp lời.
“Ngoài ra còn có bốn thế lực phụ thuộc nữa. Do bốn người khác chia nhau chủ quản bốn thế lực này. Toàn bộ đều trải dài trong Đông Nam Vực.”
“Ồ?”
Hà Tuyết Nguyệt hơi kinh ngạc nhưng cũng không hề thay đổi sắc mặt, chỉ là nàng coi trọng thành quả này của Dương Thiên. Nàng biết rõ ràng tính độc lập của Dương Thiên nên cái thế lực này hoàn toàn được thành lập dựa trên công sức của bản thân hắn chứ không có ai chống lưng cho cả. Nhưng nhân duyên của Dương Thiên cũng khá tốt, những người cũ trong học viện không ưa hắn nhưng trong mắt tân sinh thì Dương Thiên lại tương đối được nể trọng.
Nhưng cũng chỉ thế mà thôi, Hà Tuyết Nguyệt cũng không có ý nghĩ gì khác. Nàng đến nơi này là bởi vì “vật đó”, cho nên không có ý định gì khác, gặp Dương Thiên chỉ là trùng hợp mà thôi.
Dương Thiên mỉm cười nói một qua tình hình của Nhật Nguyệt Các, đương nhiên không nói quá nhiều. Về phần có sợ nghe lén hay không thì đương nhiên là không rồi, có Hà Tuyết Nguyệt ở đây ai có thể nghe lén chứ.
Man Chủ theo sau bọn họ cả một đường cũng không gây nên sự chú ý, có lẽ lão có biện pháp nào đó che đậy điều tra thì phải. Cho nên Dương Thiên hoàn toàn không lo sợ bị rò rỉ thông tin.
Về phần có tên nào cần đề phòng thì chính là cái tên đang yên lặng trong linh hải của hắn kìa. Nhưng Dương Thiên cũng không lộ ra thông tin cơ mật nên không sợ lắm, nếu có bất trắc gì thì có thể nhờ Tiểu Kỳ can thiệp.
Sau khi cảm thấy nói đã đủ nhiều, Dương Thiên cười nhẹ nhìn thẳng về Hà Tuyết Nguyệt hỏi.
“Nàng gia nhập cùng ta chứ?”
Hà Tuyết Nguyệt ngưng lại nói.
“Ta không có nhiều thời gian ở lại đây.”
Dương Thiên lắc đầu.
“Không có vấn đề gì, Nhật Nguyệt Các tạm thời không có ý định xuất thế.”
Hà Tuyết Nguyệt cười rất nhẹ, gần như không thể nhận ra ý cười của nàng. Nàng cũng không phải người không biết gì, chỉ là không giỏi về giao tiếp mà thôi.
Thoáng ngẫm nghĩ một chút, Hà Tuyệt Nguyệt đồng ý.
Đến đây Nguyệt Chủ chính thức quy vị, danh phù kỳ thực.
Về chuyện khắc họa hệ thống liên lạc của Tinh Võng, Dương Thiên vẫn tạm thời gác lại. Chỉ nói đơn giản với Hà Tuyết Nguyệt rằng sau nầy Tiểu Kỳ sẽ giúp nàng khắc họa. Hà Tuyết Nguyệt cũng không phản cảm việc xăm mình này, trên lưng của nàng còn có một hình xăm kín nữa kia kìa.
...
p/s: Cảm ơn các bạn đã theo dõi và ủng hộ cho Huyền Linh Ký.
Chúc các bạn có những giây phút vui vẻ.
Cùng tham gia thảo luận thêm về bộ truyện tại https://www.facebook.com/groups/huyenlinhky
Khí con người ta căng thẳng thì nên đọc truyện hài hước vô sỉ