Hoàng Tôn sinh ra vì không thể tu luyện được Huyền khí lẫn Linh khí nên vì vậy không thể tham gia vào đại hội chi tộc mỗi năm tổ chức. Trong tâm trí mỗi người trong Hoàng gia, đối với Hoàng Tôn chỉ khẳng định rằng hắn mãi mãi sẽ là phế nhân và mẫu thân hắn mãi mãi vẫn sẽ là nữ tỳ.
- "Tên Hoàng Long chết tiệt, ngươi chẳng qua chỉ là sơ kỳ Huyền giả, có ngày ta sẽ trả cho người gấp mười lần." Hoàng Tôn nghiến ra nói lớn.
Tuy là một thiếu gia nhưng Hoàng Tôn chỉ sinh sống trong khu vực hậu viện, đây là khu vực cho những người có chức vụ thấp trong gia tộc. Một thiếu gia như Hoàng Tôn cũng phải lao động như những kẻ gia đinh và nô tỳ nên vì vậy trong mắt của những người giúp việc đều khinh bỉ Hoàng Tôn và Vũ Si.
Vào một ngày đẹp trời, Hoàng Tôn phải làm việc đem những bó củi vào trong nhà kho. Trong lúc đang bưng những bó củi bỏ vào kho thì bị chặn đường bởi bốn thanh niên mặc bộ đồ Hoa phục vô cùng sặc sỡ, đó chính là đám người của Hoàng Long.
- "Ha ha, tên tạp chủng kia, coi như ngươi vận may tốt đó a" Hoàng Long chỉ vào mặt Hoàng Tôn mà cười lớn.
Cả đám người Hoàng Long đều đồng thanh cười ha hả khiến cho Hoàng Tôn vô cùng phẫn nỗ.
- "Hừ, các ngươi thì khác gì ta, chẳng qua chỉ là Huyền giả nhưng lại hay ăn hiếp một kẻ không thể tu luyện võ công" Hoàng Tôn hừ lạnh một tiếng sau đó nói ra khiến cho Hoàng Long mặt đỏ như hồng than.
- "Người đâu, đánh hắn cho ta, để ta xem ngươi còn hỗn láo với ta không ?" Hoàng Long tức giận hét lên thì đám người sau lưng hắn ồ ạt xông thẳng vào đánh Hoàng Tôn.
Trong lúc đó, có một thiếu nữ tuổi khoảng chừng 17 tuổi xen vào ngăn can.
- "Các ngươi có thôi hay không, hay là ta sẽ nói với các trưởng bối các ngươi." Người lên tiếng chính là Lục Kiều Vân, chính là đệ tử thân truyền của Thiên Dương tông, một tông môn vô cùng lớn với hơn hàng vạn đệ tử và Thanh Vương thành chính là hạt quản lý của Thiên Dương tông nên vì vậy Hoàng gia vô cùng kính nể Lục Kiều Vân, Lục Kiều Vân chính là được Hoàng gia mời để dự yến tiệc của con trai của tộc trưởng Hoàng Chí chính là phụ thân của Hoàng Tôn và Hoàng Văn Sử cũng là đại ca của hắn, được tiến cử thành đệ tử của Thiên Dương tông. Khi thấy sự việc bất mãn thì Lục Kiều Vân đã ra tay giúp đỡ cho Hoàng Tôn. Cả đám người Hoàng Long vô cùng sợ sệt, nét mặt tái xanh khi thấy Lục Kiều Vân, bởi vì Lục Kiều Vân bây giờ đã trở thành Huyền sư và cũng là đệ tử của Thanh Dương tông.
- "Kiều tỷ, ta với hắn chỉ đùa giỡn một chút mà thôi, không có chuyện gì đâu" Hoàng Long run rẫy trả lời
-"Đúng rồi đó Kiều tỷ, Long huynh chỉ đùa giỡn với Tôn đệ mà thôi, không có vấn đề gì cả" Cả đám cùng đồng thanh trả lời
- "Hừ, các người tưởng ta bị mắt đui hay sao ?, tất cả cút đi không ta không khách khí" Lục Vân Kiều hừ lạnh một tiếng sau đó nói với đám người Hoàng Long khiến cho cả đám đổ mồ hôi như hạt đổ mà rời đi.
Nằm dưới sàn đất chính là Hoàng Tôn, trên người thương tích đầy mình, Lục Vân Kiều liền lấy trong túi trữ vật lấy ra Kim Sán dược, thoa cho Hoàng Tôn khiến cho hắn dễ chịu hơn rất nhiều, trong vài phút thì Hoàng Tôn cũng đã tỉnh dậy.
- "Ngươi tỉnh rồi a , có thấy đỡ hơn chưa tại sao đám người đó lại đánh người như vậy" Lục Vân Kiều đỡ Hoàng Tôn ngồi dậy, sau đó truyền cho Hoàng Tôn lượng Huyền khí để điều tức thương thế, nhưng khi truyền Huyền khí vào Hoàng Tôn khiến cho Lục Vân Kiều vô cùng kinh ngạc.
- "Tại...sao lại như vậy, Huyền khí của mình sao lại biến mất bí ẩn như thể, chẳng lẽ hắn ta đang thôn phệ Huyền khí của mình, không thể nào, hắn không thể tu luyện Huyền khí và Linh khí như lời đồn nhưng lại có thể thôn phệ được Huyền khí của mình, kẻ này chính là thiên cơ bất khả lộ" Lục Vân Kiều mĩm cười nhìn Hoàng Tôn, Hoàng Tôn là một thanh niên vô cùng tuấn mỹ, có thể đoạt được nhiều trái tim của nữ nhi nhưng không phải là cường giả cũng chỉ là phế phẩm, đây là thế giới tôn sùng cường giả, một thế giới vô cùng khắc nghiệt.