Tạ An Lan tướng quân, Đồ Nguyên còn là ấn tượng khắc sâu, nói lên tới, kỳ thực cùng với hắn giao tiếp cũng không nhiều, lần đầu tiên khi hai người gặp mặt, ý nói mời Đồ Nguyên làm tây tịch.
Nhưng mà về sau bởi vì hai con gái của y bái nhập Long Trì thiên cung, hắn mới rời đi.
Nói đến cùng, vị phu nhân kia còn là có ân cứu mạng mình, một điểm này Đồ Nguyên luôn luôn nhớ kỹ.
Có người hỏi Tạ An Lan phạm tội gì, người thuyết thư uống một ngụm trà, nói ra: "Đừng nóng vội, tục truyền, Khổng Tước vương có một lần trông thấy phu nhân của Tạ An Lan tướng quân, tâm động, vì vậy liền muốn tuyển vào cung, tiếc rằng đó là phu nhân của thần tử nhà mình, cho nên, người bên cạnh Khổng Tước vương biết rõ tâm tư của Khổng Tước vương, đưa chủ ý cho Khổng Tước vương, khép cho Tạ An Lan một cái tội danh."
...
"Tội danh gì, các vị nghe quan, bình tĩnh - đừng nóng, tội danh này a, chính là cấu kết cùng Phục Đô phái."
Đồ Nguyên chân mày cau lại, tuy rằng không rõ ràng lắm về Phục Đô phái, nhưng hắn biết rõ Tạ An Lan hẳn sẽ không cấu kết với Phục Đô phái, bởi vì khi hắn ở đó, Phục Đô phái từng muốn thông qua mình để âm thầm tấn công tướng quân phủ, về sau tấn công ngầm không thành, thay đổi làm minh công, sau cùng bị Tạ An Lan tướng quân phá pháp.
"Khổng Tước vương này nhưng thật là loạn, ngay cả phu nhân của thủ hạ thần tử cũng nghĩ cách." Phạm Tuyên Tử nói ra.
Đồ Nguyên không lên tiếng, tiếp tục nghe người thuyết thư nói: "Còn có một lời nói khác, nói Tạ An Lan chính xác là cấu kết với Phục Đô phái, sự tình phát sinh, bị bắt lại, nghe nói, lúc bắt hắn thì hắn đang tại trong mật thất cùng Phục Đô phái mưu đồ bí mật."
Tức thì, phía dưới truyền đến âm thanh nói nhỏ, dù cho là Phạm Tuyên Tử cũng không khỏi kinh ngạc: "Sẽ không là thật đi." Theo đó nàng hỏi sư phụ của mình Phục Đô phái kia rất tàn ác sao?
Đồ Nguyên không quen thuộc Phục Đô phái. Mặc dù từng có giao tiếp với một người của Phục Đô phái, gọi là Mã Lão Tam. Hơn nữa phương pháp Hương nguyện tế khí cũng là hắn từ nơi đó suy nghĩ ra, nhưng đối với toàn bộ Phục Đô phái đều chỉ là tin nghe được, vô pháp xác định.
"Tà ác hay không tàn ác vi sư cũng không hiểu rõ lắm, bất quá, nếu là ngươi gặp gỡ, cần phải chú ý cẩn thận." Đồ Nguyên nói ra.
Bên cạnh tức thì có một người đại khái là nghe Đồ Nguyên nói, đột nhiên đáp lời: "Phục Đô phái cũng không phải là giáo phái lương thiện gì. Bọn họ thờ phụng Phục Đô ma, người trong giáo hành sự âm quỷ, cực kỳ ngoan độc."
"Như vậy a." Phạm Tuyên Tử hồi đáp.
Đồ Nguyên cũng không có đáp lại, chỉ hướng đối phương cười cười. Tiếp tục nghe người thuyết thư nói: "Cũng có lời truyền khác, nói là Tạ An Lan tướng quân bởi vì tại theo Đại tướng quân của Khổng Tước vương quốc khai mở một chỗ khu vực thì đắc tội Phục Đô giáo rất dữ, người của Phục Đô giáo cùng tướng quốc của Khổng Tước vương cấu kết với nhau, hãm hại Tạ An Lan tướng quân."
"Nếu nói tới vùng đất Thông Minh quan mà Khổng Tước vương quốc khai mở ra kia, đó thế nhưng là binh của đại tướng quân lĩnh. Thế nào lại trả thù Tạ An Lan." Phía dưới có người mở miệng hỏi.
"Đại tướng quân là người ra sao, đạo thông thiên nhân, Phong hỏa liệu thiên đánh xuống, người nào dám đối đầu." Dưới đài có người lập tức hồi đáp.
Đồ Nguyên cũng không biết đại tướng quân kia là ai, chủ yếu là chưa có gặp qua, nhưng mà nhân vật như Tạ An Lan vậy cũng chỉ là một viên tướng thủ hạ của hắn mà thôi.
"Nếu là như vậy, đại tướng quân khẳng định sẽ bảo vệ hắn đi." Lại có người nói.
"Đại tướng quân nhất tâm ngộ pháp, đã rất nhiều năm không quản chuyện thiên hạ rồi."
Mặt sau Đồ Nguyên không có tiếp tục nghe được cái gì, rời quán trà, trở lại nơi Lục Tứ Cô ở. Về đến nơi, phát hiện chỉ có Khúc Nguyên Tuyền tại trong phòng.
Đồ Nguyên hỏi mẫu thân của nó đi đâu rồi, nó nói bị gọi về Vương gia rồi, nói là hôm nay bận quá, không thể xin nghỉ rồi.
Đồ Nguyên hỏi nó có nói với mẫu thân sẽ phải rời Vạn Thánh sơn đi xa hay không. Khúc Nguyên Tuyền nói còn chưa kịp nói. Đồ Nguyên biết rõ. Đại khái nó là định chờ muộn một chút mới nói, muốn để tâm tình của mẫu thân mình tốt hơn. Chỉ không nghĩ tới, tới chiều lại bị gọi trở về.
"Vậy ngươi là nghĩ thế nào, hay là, ngươi ở lại với mẫu thân, vi sư lưu lại công pháp tu hành, về sau vi sư lại trở về đón ngươi, như thế nào?" Đồ Nguyên hỏi.
Khúc Nguyên Tuyền nhìn nhìn sư phụ của mình, trong lúc nhất thời nó vô pháp quyết định, tại trên đường hạ sơn, Đồ Nguyên đã nói chuyện này, chính nó cũng không biết phải lựa chọn thế nào.
Bởi vì mẫu thân chỉ một mình, nó cũng muốn ở bên cạnh chiếu cố mẫu thân, hơn nữa Đồ Nguyên đã nói qua rồi, cũng không biết khi nào mới có thể trở về.
Đồ Nguyên suy nghĩ một chút, quyết định ở chỗ này chờ một chút, chỉ là hắn không có nghĩ đến chờ một chút lại chờ đến đêm, mà hết cả đêm cũng không có trở về.
Ngày hôm sau đột nhiên có người tới nhà Tứ Cô gia, nói là ngày hôm qua Tứ Cô va chạm với khách nhân, hiện đang bị phạt.
Khúc Nguyên Tuyền tức thì khẩn trương, Đồ Nguyên vỗ vỗ vai nó, hỏi nữ tử tới báo tin kia, bị phạt thế nào?
Nữ tử tới báo tin nói là bị phạt hầu hạ vị khách nhân bị đụng kia, cho đến khi người nọ rời đi.
Đồ Nguyên lại hỏi người bị va chạm kia là ai. Nữ tử có chút khó xử, bối rối nói, Tứ Cô không cho ta nói, nàng chỉ là nhờ ta tới nói cho các ngươi nàng có việc không thể trở về.
Nàng cũng là nghe Tứ Cô nói qua con trai của nàng lạy tu sĩ của Vạn Thánh sơn làm sư phụ, bây giờ đã trở về rồi.
Nhưng mà nàng làm việc tại Vương gia, lại biết Vương gia cường đại, một tiểu tu sĩ tại trước mặt Vương gia cũng không tính là cái gì. Tứ Cô nói qua với nàng không nên chuyện nàng bị phạt, việc này chỉ cần người kia hết giận, mọi chuyện sẽ qua, vạn nhất sư phụ của con mình phải ra mặt vì mình, đó không phải điều nàng muốn, nàng sợ hại tới sư phụ của con mình.
Vị nữ tử này cũng là biết rõ điều Tứ Cô lo lắng, cho nên nàng hảo tâm tới báo tin, sợ vạn nhất làm hại sư phụ của con trai Lục Tứ Cô xảy ra chuyện, vậy cũng không phải điều nàng muốn.
"Ngươi yên tâm, không có việc gì, lui tới Vương phủ các ngươi đều là cao minh tu sĩ, ta bất quá là một giới tiểu tu, thế nào sẽ cùng bọn họ nảy sinh xung đột." Đồ Nguyên nhìn ra điều nàng lo lắng.
Nàng kia nhìn Đồ Nguyên xác thực không giống như là có vẻ gì tức giận, lúc này mới nói: "Va chạm chính là bằng hữu của Ngũ gia."
"Nga, có lai lịch gì?"
"Là Bích Ba Hồ Quân."
"Yêu?"
Nàng kia gật gật đầu.
Tại trên đời này Đồ Nguyên còn chưa có gặp qua yêu, ngoại trừ quỷ yêu cùng một cái thụ mị kia, nghe đến đó thì sờ sờ cằm.
Hắn kỳ thực là nghĩ đi qua hỏi một cái, nhưng mà tính tình của yêu thường quái dị, hắn sợ mình vừa tới hỏi, trái lại sẽ hại Lục Tứ Cô.
Hơn nữa, hắn cũng không quá thuận tiện đi hỏi, mình là một ngoại nhân, nếu đi tới hỏi, đối với Vương gia mà nói cũng là chuyện tổn hại thể diện, dù sao cũng là chuyện của người trong gia phủ, trong phủ cũng là có quy củ.
Bất quá, có lúc, quy củ chính là dùng để phá bỏ, quy củ là lập ra cho người hạ tầng. Nhưng hiển nhiên, tại trước mặt Vương gia, Đồ Nguyên còn vô pháp làm được loại chuyện phá hư quy củ của Vương gia.
Sau khi nữ tử báo tin rời đi, Khúc Nguyên Tuyền đôi mắt trông mong mà nhìn sư phụ của mình, Đồ Nguyên có thể lý giải tâm tình của nó.
"Sư phụ, ta muốn đi xem mẫu thân của ta." Khúc Nguyên Tuyền nói ra.
Đồ Nguyên suy nghĩ một chút, gật đầu, nói được, vì vậy dẫn theo Khúc Nguyên Tuyền và Phạm Tuyên Tử hướng Vương phủ đi đến.