Huyền Tẫn Bất Tử Cốc

Chương 62: Phá Thất Tinh Diệt Yêu Trận



Bốn mươi chín bước chân đã hoàn thành, chỉ cần sai một ly sẽ không thể tiếp cận được bảy khối thạch trụ. Bộ pháp Dạ Mị quả thực hết sức bá đạo, không những nhanh mà còn ảo. Tốc độ di chuyển này khiến mọi đòn tấn công của Sùng Á Bằng đều thất bại, những công kích vật lý từ Thất Tinh Trận cũng không đủ độ hiểm hóc để gây thương tích cho Đàm Phi.

Kỳ thực, trận pháp Thất Tinh nguyên bản rất mạnh mẽ và có độ sát thương cực lớn, chỉ là Sùng Á Bằng sử dụng bộ tử mẫu kích làm trận nhãn thì quá khiên cưỡng, không phát huy được năm thành uy lực. Đàm Phi di chuyển qua bảy thạch trụ mà không phá hủy ngay, cũng chỉ vì gã muốn tìm hiểu về cách bố trí và sắp đặt cụ thể.

Hệ thống Trận Pháp tại Vân Lam Giới từ thuở sơ khai cho đến nay được tu sĩ phát triển muôn hình vạn trạng, đa phần đều là biến thể của các đại trận thời cổ đại như; Lưỡng Nghi, Tam Tài, Tứ Linh hoặc Tứ Tượng, Ngũ Hoa, Lục Đinh, Thất Tinh, Bát Môn và Cửu Huyền… vân vân.

Trong đó phải kể ra bốn loại công năng chính;

Tiểu Trận Phụ Trợ, tỷ như Tụ Linh Trận, Tinh Hỏa Trận hay Thu Lôi Trận…

Ảo Trận Cấm Cố hoặc Huyễn Trận Giam Hãm.

Pháp Trận Diệt Sát hay còn gọi là Sát Trận.

Trận Pháp Phòng Ngự, thường để bảo vệ một mục tiêu hoặc một khu vực nào đó.

Trận Pháp Sư tùy vào sự hiểu biết về mỗi Pháp Trận mà sử dụng Trận Nhãn sao cho phát huy uy lực một cách mạnh mẽ nhất, điều này lại tùy thuộc vào độ bá đạo của những món Pháp Khí hay Pháp Bảo mà họ có được. Lại ở trong quá trình ‘Quán Linh Độn Giáp Sinh Trận’, Trận Pháp Sư còn phải thực hiện những thuật tính vô cùng phức tạp và trừu tượng, tùy theo ngộ tính của mỗi người. Chính vì những yếu tố kể trên mà số lượng Trận Pháp Sư rất ít ỏi, phải là người có thiên phú mới có thể theo đuổi chức nghiệp cao quý này.

Khi mà giá trị khảo cứu của Thất Tinh Diệt Yêu đã không còn, Đàm Phi bắt đầu chuyển sang thế phản công nhằm kết thúc trận đấu. Ý niệm khẽ động, gã quát to:

- Phá…

Bẩy khỏa Hỏa Lôi Đạn đã được gã khéo léo cài vào những Thạch Trụ đồng loạt kích nổ, lôi điện và hỏa quang giăng kín Lôi Đài, khói bụi cùng đất đá xen lẫn những tiếng nổ tạo lên một khung cảnh đầy huyên náo. Hỏa Lôi Đạn có thành phần m Lôi Vi Sa bên trong nên sức phá hoại lớn hơn gấp nhiều lần Lôi Châu phổ thông. Khán giả tập trung quan khán quanh Giáp Đài đều được một phen mãn nhãn, ngoài việc đổ cược, Giáp Bảng còn mang tính giải trí cực cao.

Lẫn trong đám bụi đất, Thân ảnh Bán Yêu Hỏa Kỳ Lân một lần nữa tái xuất hiện. Hỏa Thủ mang lớp lớp Lân Phiến hệt như hình bóng tử thần ập tới Sùng Á Bằng.

Pháp Trận gần như sụp đổ, bảy cây đoản kích nhao nhao quay về hộ chủ. Bản thân Á Bằng không thể nghĩ ra cách phá trận của gã nhà quê, hiện hắn đã bị chiếm mất tiên cơ, cũng không thể hút được nguồn Pháp Lực từ đối thủ, chỉ còn cách đối đầu trực diện.

Sùng Á Bằng gầm lên giận dữ, Họa Kích đã được hắn rút khỏi mặt đất nghênh chiến cùng gã Đam Săn chết tiệt. Bảy cây đoản kích huyễn hóa thành bảy mũi tấn công từ nhiều phía đánh về phía Đàm Phi, thế công cũng vô cùng uy mãnh. Khi Á Bằng bắt đầu di chuyển, mặt đất dưới chân hắn bỗng nứt toác, một đám dây leo đầy gai nhọn uốn éo quấn lấy cước bộ khiến hắn không thể nhúc nhích, những mũi gai sắc nhọn chứa đầy độc tố cắm vào từng thớ thịt, truyền đến não bộ những cơn đau thấu tâm phế. Họ Sùng thầm kêu không tốt, còn chưa kịp thoát khỏi đám dây leo thì Lân Trảo đã đến trước mặt, khí tức tử vong phả vào mặt khiến hắn bắt đầu hoảng loạn. Bảy thanh đoản kích là cứu cánh của hắn cũng bị đồng xu xích hồng và Lân Thủ đập bay tán loạn.

Bất đắc dĩ, Sùng Á Bằng phải tung ra chiêu bài áp rương. Một Thuẫn Bài có hình lục giác màu lục nhạt nhanh chóng được hắn ném ra. Đây chính là Pháp Bảo Phòng Ngự có tên Lục Mạch Tinh Thuẫn, giá trị của vật này thì khỏi phải bàn cãi, đến cấp độ Đại Linh Sư cũng thèm đỏ mắt chứ chưa nói đến Thượng Linh Sư.

Tinh Thuẫn tỏa sáng óng ánh rồi kết thành một tầng quang võng như tổ ong bao khỏa họ Sùng vào trong. Nhân cơ hội, hắn vội bỏ một viên đan dược giải độc vào miệng, hắn rất tự tin vào lực phòng thủ của món Pháp Bảo trân quý tâm đắc.

Lúc này lớp khói bụi đã lắng xuống, tình thế trên Lôi Đài hiển lộ ra đôi chút, rất nhiều tu sĩ có nhãn lực cao cường đều nhìn ra món Pháp Bảo mà họ Sùng tế ra, nhiều tiếng trầm trồ vang lên:

- Pháp Bảo xuất hiện rồi kìa…

- Một cái Thượng Linh Sư mà cũng xuất ra được Pháp Bảo… ôi cái thế gian này thật bất công, làm ông đây thèm đỏ mắt…

- Bức đồng giai phải đem Pháp Bảo ra phòng ngự, thằng Đam Săn kia đừng có ngưu bức thế chứ…

- …

Đàm Phi biến trảo thành quyền, quyền đầu đỏ thắm mang một lực lượng sức mạnh dã man đập vào khối ‘Tổ Ong’ gây lên tiếng nổ chát chúa. Tinh Thuẫn hứng chịu đòn công kích nặng ngàn cân chỉ rung lắc đôi chút, nó mờ đi trong một nhịp hô hấp rồi lại bừng sáng lục quang tựa như không hề hấn gì.

Liên tiếp ba quyền hai trảo của Đam Săn mà Sùng Á Bằng bên trong vẫn vững như bàn thạch. Hắn cười lạnh, tay nâng Hoa Thiên Họa Kích chuẩn bị phản công. Đàm Phi sau nhiều lần công kích thất bại cũng tán đi trạng thái Yêu Nhân, gã cần phải để dành pháp lực cho việc triền đấu chứ không dám manh động bung hết sức. Pháp Bảo Thuẫn Bài của đối phương quả thực có lực phòng ngự cực trâu, chỉ còn một cách phá giải thế giằng co này. Mặc Lệ Châu từ trong tay áo Đàm bay ra, nó xoay tít trên đầu Sùng Á Bằng, cấm cố pháp lực của hắn, khiến hắn không thể sử dụng các loại Pháp Khí Pháp, Pháp Bảo được.

Niềm vui mới đến nhưng cũng sớm tàn lụi, trên đầu Á Bằng bỗng xuất hiện một tràng hạt màu đen tuyền, tràng hạt tỏa chút hôi quang nhạt nhòa, pháp lực trong thể nội hắn dần sụt giảm nhanh chóng. Lục Mạch Tinh Thuẫn cần nguồn lượng pháp lực bổ sung rất lớn, hiện tại hắn không đủ sức chèo chống lực phòng thủ nữa rồi. Thuẫn Bài dần trở nên ảm đạm rồi rơi ‘kẻng’ xuống sàn đấu.

Sùng Á Bằng đưa Họa Kích lên đón đỡ Tàn Đao, lực va chạm khiến hổ khẩu hắn tê trồn, điều này chứng tỏ sức lực của hắn đã cạn kiệt gần đến đáy, tất cả đều do tràng hạt đen đúa kia làm ra.

Khi mà lực lượng phòng thủ của Á Bằng đã không còn tác dụng, Đàm Phi chớp ngay thời cơ, Khôi Lỗi Vu Hồn được gã ném ra. Họ Sùng trước mặt phải đối phó với thế công của Tàn Đao, phía sau lại xuất hiện thêm một con Khôi Lỗi cấp hai tập kích, phải nói là ‘Đầu thuyền sợ quỷ, cuối thuyền lo giặc’, tình thế vô cùng cấp bách.

Bỗng Đàm Phi hét lớn:

- Thu…

Mặc Lệ Châu trên đầu Á Bằng rít lên ‘ken két’, triệt để rút cạn Pháp Lực trong thể nội hắn, Hoạ Kích rơi đánh kẻng xuống nền đá. Vu Hồn đập xuống một Chùy, Tàn Đao bùng lên ngọn hoả diễm chém tới, thân thể tên họ Sùng cháy rụi trong ngọn lửa đỏ thắm, một chương Phù Lục màu vàng kim bị cháy hết một nửa bỗng rơi ra.

Đàm Phi thầm kêu không tốt, thân ảnh nhanh chóng di chuyển chếch sang một bên, nhưng có vẻ không kịp nữa rồi.

Sùng Á Bằng trong thời điểm mấu chốt đã sử dụng Thế Thân Phù cao giai mà thoát khốn. Không còn bị Mặc Lệ Châu cấm cố, pháp lực đã trở lại trong thể nội khiến hắn có thể tiếp tục thi triển sát chiêu.

Đất đá dưới chân Đàm Phi rung lắc dữ dội, một Thạch Nhân khổng lồ từ dưới lòng đất vùng lên kích một quyền trúng thân thể gã, lớp cương khí hộ thể mới hội tụ bị chấn nát, cơ thể gã bay bổng lên cao, miệng phun máu tươi. Thạch cự nhân không dừng lại ở đó, hắn dậm chân lấy đà rồi cả người bắn vọt lên tiếp tục công kích.

Khán giả còn đang mường tượng đến cảnh gã Đam Săn nhà quê sẽ bị đối thủ hành quyết, nhưng trên không trung bỗng nhấp nháy sáu quang điểm kết thành Pháp Trận đầy linh văn. Hỗn Diệu Ngũ Long Trận trực tiếp hãm Thạch Cự Nhân vào trong một quả cầu lửa lớn, Đàm Phi đã lấy lại thăng bằng, mặc dù thương thế khá nặng nhưng gã vẫn trụ vững. Đối thủ khó nhằn, lại nhiều hậu thủ, gã cần phải giải quyết càng sớm càng tốt.

Miệng Đàm lẩm nhẩm chú ngữ, Hỗn Diệu Ngũ Long hóa thành năm con rồng lửa vần vũ quấn lấy Thạch Nhân trong trận. Chưa dừng lại ở đó, tay gã tiếp tục kết ấn để thi triển thuật ‘Thiên Hỏa Tề Tâm’ trong Diệu Hỏa Công để tiếp thêm năng lượng cho trận pháp. Không khí quanh Giáp Đài nóng hừng hực, điểm điểm hỏa linh khí hội tụ cả về đây, tạo lên một đàn Hỏa Nha đông đúc đến cả ngàn con, chúng nhao nhao lao vào quả cầu lửa như những con thiêu thân. Bên trong pháp trận vang lên những tiếng gầm rống trầm đục thống khổ, tiếng rống yếu dần rồi tắt ngúm, chỉ còn tiếng lửa cháy xèo xèo và sức nóng tỏa ra hừng hực khiến tất thảy đều kinh hãi.

Đàm Phi thu lại pháp trận cùng toàn bộ Pháp Khí tùy thân, riêng Vu Hồn vẫ ở lại hộ vệ cho gã, chiến lợi phẩm đương nhiên thuộc về gã. Trận chiến mặc dù rất cam go, gã dính nội thương cũng không phải nhẹ, nhưng phần thưởng lai rất là phong phú. Đây chẳng khác gì ‘Đại hội giết người đoạt bảo’, một hình thức cướp tài nguyên một cách hợp pháp.

Gã đứng đó lặng lẽ nhìn thi thể cháy đen của Sùng Á Bằng lần cuối, thi thể gần như không còn nhận dạng. Thở dài… bỏ một viên đan dược trị thương vào miệng rồi rời lôi đài. Lôi Đài tuy không bị phá hủy hoàn toàn sau trận đấu, nhưng cũng phải mất công chín trâu hai hổ để tu bổ lại.

Vị Thiên Sư đầu hói quan sát từ đầu trận có vẻ rất hài lòng, nhìn cái cách mà lão rung đùi theo nhịp và vuốt râu trầm tư là đủ hiểu rồi. Một tên Đại Linh Sư tùy tùng bỗng thốt lên đầy cảm xúc:

- Thượng Linh Sư rắm chó gì chứ? Gã này tiệm cận Đại Linh Sư rồi. Nguyệt Tinh Tộc không thể xuất ra cá nhân bản lĩnh như thế này được…

Thiên Sư đầu hói gõ gõ tay lên mặt bàn bâng khuâng:

- Có điều mấy tiểu tử các ngươi không biết, Lão Tổ của Nguyệt Tinh Tộc xưa kia đã là Tiểu Thiên Sư đại viên mãn, lại là một vị Trận Pháp Sư trứ danh. Khi đó, ta còn đang cảnh giới Thượng Linh Sư, may mắn được tháp tùng Minh Chủ tiền nhiệm đi gặp lão, đến Minh Chủ còn phải kiêng nể khách khí với lão vài phần. Sau đó lão mất tích, vậy nên ba tộc Nguyệt Nha, Nguyệt Lang và Nguyệt Hồ mới có cơ hội quật khởi mà diệt đi Nguyệt Tinh. Gã kia sử dụng Yêu Thuật cao minh, lại thông triệt trận pháp chi đạo, hẳn là hậu nhân của vị Lão Tổ nọ.

Tên Đại Linh Sư đưa ra nghi vấn:

- Tiểu bối vẫn chưa nhìn ra được động cơ tham gia đại hội của gã, mong Cổ Đồng tiền bối chỉ rõ một hai cho chúng tiểu bối được mở rộng tầm mắt!

Cổ Đồng Phó Minh Chủ nhếch môi cười mỉa mai:

- Có thể gã muốn chui vào Liên Minh, sau này mượn lực lượng của Liên Minh để phục hưng lại vị thế Nguyệt Tinh Tộc, nhưng đây cũng chỉ là giả thuyết, cơ bản là ta thích cách hành sự của gã này…

Dừng lời giây lát, Cổ Đồng lại nói tiếp:

- Ài… thám tử làm việc lề mề quá, đến giờ vẫn chưa có thông tin chính xác từ Tây Lương truyền về. Mà chẳng biết Nguyệt Tinh tộc bây giờ hoàn cảnh như thế nào nữa…

- Hết Chương 62 -


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.