Trong lúc nhất thời, bằng hữu của đối thủ Dương Thiên Lôi kia đều đánh trống reo hò, khiến phụ lôi vốn quạnh quẽ này náo nhiệt hơn một chút.
Lần này, đối thủ của Dương Thiên Lôi là một nam tử thân hình cao lớn, uy mãnh, tuy rằng cực lực che giấu, nhưng dù sao tuổi còn nhỏ, công phu che giấu còn không tới nơi tới chốn, vẫn không che giấu được vẻ mặt vui mừng.
- A, Dương học đệ, ta là Âu Dương Khánh, là Tinh Giả cấp bốn nhập môn Hệ mộc. Nếu gặp lại sẽ xin hạ thủ lưu tình a, ha ha…
Âu Dương Khánh giả vờ khiêm tốn nói với Dương Thiên Lôi vài câu, nhưng trên mặt lại tràn ngập vẻ cười cợt. Dù cố che giấu nhưng bộ mặt nhịn cười đến đỏ bừng đã bán đứng hắn.
Dương Thiên Lôi cười cười không thèm để ý, tựa hồ không bị vẻ coi thường của đối thủ và tiếng trống reo hò phía dưới ảnh hưởng.
Một Tinh Giả cấp bốn Hệ mộc đỉnh phong, Dương Thiên Lôi cũng không để trong lòng.
Từ khi thân thể trải qua dị biến tại tảng đá, Dương Thiên Lôi đã bỏ ra không ít công sức nghiên cứu quỹ tích vận hành cổ quái của tinh thần lực của mình. Tuy rằng vẫn như trước không rõ chuyện gì xảy ra, có gì huyền bí, nhưng Dương Thiên Lôi chí ít cũng hiểu rõ một việc.
Một là có thể làm cho lực lượng cùng tốc độ của mình so với Tinh Giả cùng giai cường đại hơn rất nhiều, hai là, tinh thần lực cổ quái này của mình đối với tinh thần lực khác có sức chống cự kỳ lạ. Đây cũng là nguyên nhân khiến tinh thần lực hệ kim ngoại phóng của Lôi Hoành không tạo thành bất kỳ thương tổn gì đối với mình.
Điều này làm cho Dương Thiên Lôi nghĩ rằng, võ kỹ của Tinh Giả tựa hồ cũng không khó đối phó. Chính mình trước khi trùng sinh cũng từng học qua một chút quyền thuật, tuy rằng chỉ là nửa vời, nhưng dùng để đối phó những tên Tinh Giả hoàn toàn coi thường tu luyện quyền cước này tựa hồ cũng đủ rồi. Bởi vì tinh thần lực của bọn họ hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến mình.
Nghĩ vậy, Dương Thiên Lôi chậm rãi chỉnh xiêm áo, chuẩn bị thủ thế, bắt chước một vị võ học Tông Sư trong một bộ phim đã từng xem qua trước khi xuyên việt, cảm giác vô cùng bình tĩnh, đặc biệt đĩnh đạc nói:
- Vịnh xuân, Dương Thiên Lôi.
…
- Dương lão, hôm nay tinh thần không tệ a!
- Là Hồng Toàn sao? Không ngờ lần này ngươi đích thân đến, là tới xem tôn tử của ngươi thi đấu sao?
Trước giờ thi đấu bắt đầu, một vài đại nhân vật cũng từ từ đến đông đủ. Rất đông học viên trẻ tuổi vây quanh hai bên lôi đài xem thi đấu. Mà một ít đệ tử cấp cao cùng với các lão sư trong học viện đa số ngồi trên khán đài trái phải hai bên lôi đài Bắc Đẩu. Ngoài ra, còn có mấy gian ghế lô kiến trúc cao cấp chuyên phục vụ những người có thân phận đặc biệt tới xem thi đấu.
Trong một gian ghế lô chính giữa lớn nhất, có các nhân vật địa vị cao nhất đang ngồi, bao gồm Viện trưởng Học viện Cực Dương Dương lão, một vài học viên nòng cốt tinh anh, cùng với các đại biểu của đế quốc.
Là một trong ba giải thi đấu truyền thống của học viện cao cấp nhất Đế quốc, mỗi lần “Tỷ thí người mới” diễn ra, Đế quốc Cát Ương đều phái đại biểu quan văn võ tới, cực kỳ coi trọng. Hôm nay trong số văn thần võ tướng của Đế quốc, võ tướng lấy Dương Hồng Toàn làm đầu, văn thần thi do Gia chủ Lôi gia Lôi Văn Vũ dẫn đầu, cho nên đế quốc phái ra đại biểu cũng đều là ngưòi hai nhà Dương – Lôi. Chỉ có điều, “Tỷ thí người mới” dù sao cũng là giải đấu truyền thống của Học viện Cực Dương có ảnh hưỏng tương đối nhỏ, bình thường gia chủ hai nhà Dương Lôi cũng sẽ không đích thân lộ diện, mà là phái đại biểu đi trước. Tỷ như Lôi gia lần này phái tới trưởng tử của Lôi Văn Vũ – Lôi Chấn
Nếu như là “Tinh Giả đại tái”, giải thi đấu tiêu chuẩn cao cấp nhất được tổ chức ba năm một lần mà nói, chắc chắn ngay cả Hoàng đế cũng sẽ tới tận nơi ủng hộ.
Tuy nhiên, lần này người Dương gia tới lại là gia chủ Dương Hồng Toàn.
- Không sai! Ta tới là để xem Tiểu Lôi biểu diễn. Ta cũng mới biết đựoc tiểu tử này không ngờ lại báo danh thi đấu.
Trước mặt Dương lão, Dương Hồng Toàn cũng không hề giấu diếm.
- Tôn tử của ta lần đầu tiên tham gia loại thi đấu này, ta là gia gia sao có thể không cổ động đây? Ha ha...Bất quá, ta thật không ngờ, chưa đến một tháng ngắn ngủi, tiểu tử này cư nhiên dám tham gia “Tỷ thí người mới”, thực sự là không biết tự lượng sức.
Dương Hồng Toàn cố tình khiêm tốn nói, nhưng nét mặt già nua lấp loé hồng quang chứng tỏ lão nhân này đối với việc tôn tử của mình chỉ trong không đầy một tháng đã có thể từ không có trụ cột trở thành người có tư cách tham gia “Tỷ thí người mới”là cực kỳ tự hào.
- May mà có Dương lão tài bồi a!
Đương nhiên, Dương Hồng Toàn cũng không quên cảm tạ Dương lão một chút. Nếu lão không có tuệ nhãn, đề nghị Dương Thiên Lôi học tập "Cửu chuyển dịch cân kinh", Dương Thiên Lôi cũng không thể có tiến bộ thần tốc như vậy.
- Đây là kết quả do Tiểu Lôi tự mình nỗ lực, đương nhiên, nha đầu Tiểu Hàm kia cũng xuất lực không ít a.
Dương lão tủm tỉm cười nói một câu. Dương lão cùng gia chủ gia tộc của Trương Tử Hàm là bạn cũ. Lão để Trương Tử Hàm truyền thụ "Cửu chuyển dịch cân kinh" cho Dương Thiên Lôi, ngọai trừ tín nhiệm năng lực của Trương Tử Hàm cũng không thể nói không có chút tâm tư riêng.
Gia tộc của Trương Tử Hàm tuy rằng cũng là danh môn vọng tộc, bất quá gia tộc này lại thiên về nghiệp buôn bán, ở trong triều cũng không có căn cơ quá sâu, có thể cùng gia tộc có thực quyền như Dương gia thành lập mối quan hệ tốt đẹp là rất cần thiết. Cho nên, với thân phận của Trương Tử Hàm vốn là không có tư cách ngồi tại lô ghế này, nhưng Dương lão cố tình mang nàng đến.
- Đúng đúng! Ta còn muốn cảm tạ Tiểu Trương sư phụ. Tiểu Trương sư phụ, đến đây ngồi đi.
Dương Hồng Toàn thân thiết bắt chuyện, mời Trương Tử Hàm tới ngồi xuống cạnh mình. Nhìn nữ hài tử xinh đẹp văn nhã này, càng nhìn càng thích, nghĩ thầm đáng tiếc nhất là niên kỷ hơi lớn một chút, so với Tiểu Lôi lớn hơn vài tuổi. Cũng không biết Tiểu Lôi có để ý hay không, chờ khi Tiểu Lôi trưởng thành, mang nha đầu kia về nhà làm cháu dâu cũng không tệ.
Tâm tình Dương Hồng Toàn và Dương lão thực sự không tồi, nhưng lúc này Trương Tử Hàm bên cạnh bọn họ chỉ miễn cưỡng vui cười, lại như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
Người khác không biết nội tình cùng nguy hiểm việc Dương Thiên Lôi tham dự “Tỷ thí người mới” lần này, nhưng Trương Tử Hàm biết. Vốn Trương Tử Hàm thật sự định trước kì thi đấu một ngày một đêm ngăn trở Dương Thên Lôi dự thi. Tuy rằng Học viện Cực Dương đối với đệ tử báo danh mà không thi đấu xử phạt rất nghiêm khắc, nhưng như vậy chẳng phải vẫn hơn là lên lôi đài mạo hiểm tính mạng sao?