Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 1312



Luồng áp lực này, lan đến gần đám người Diệp Huyền, đám người Diệp Huyền ngay lập tức như cảm giác được một ngọn núi lớn trấn áp xuống, có loại cảm giác hô hấp không nhanh.

Cường giả có thể làm cho bọn họ có cảm giác này, tất nhiên là Cửu Thiên Vũ Đế.

Chỉ là giờ khắc này, tên Cửu Thiên Vũ Đế kia, cả người máu me đầm đìa, vẻ mặt hoảng sợ, khắp toàn thân từ trên xuống dưới tàn tạ không thể tả, cánh tay cũng không còn, cả người như một viên đạn pháo, oanh đánh vào trên vách đá.

Rầm!

Tảng lớn nham thạch rơi xuống, lỏa lộ ra đường nối bên trong, Cửu Thiên Vũ Đế kia phun ra một ngụm máu tươi, trên người vết thương đầy rẫy, nhưng mà hắn không hề hay biết.

- Ma quỷ, ma quỷ!

Hắn nỉ non kêu sợ hãi, trong nháy mắt nhảy vào đường nối, chớp mắt liền biến mất không còn tăm hơi, như thỏ nhỏ chấn kinh, hồn bay phách lạc.

Đường đường Cửu Thiên Vũ Đế, dĩ nhiên hoảng hốt như vậy, để đám người Diệp Huyền khó có thể tin.

Dưới đáy vực sâu này đến tột cùng có cái gì, có thể để một tên Cửu Thiên Vũ Đế hoảng hốt thất thố đến mức độ như vậy.

Vèo vèo.

Lúc này, lại là hai bóng người từ trong vực sâu lao ra.

Hai người này, thân hình mờ ảo, càng là một cặp sinh đôi, bóng người giống như quỷ mỵ, chốc lát không rời, nhưng cũng là một bộ chật vật sợ hãi, hoảng hốt lao ra, có điều so với Vũ Đế lúc trước thì tốt hơn rất nhiều.

Hai người vừa lên đến, muốn xông vào trong thông đạo, biểu hiện kinh hoàng.

Công Chủ Thanh vội vàng mở miệng nói:

- Song Tử Vũ Đế tiền bối, xin dừng bước.

- Hả?

Hai tên Vũ Hoàng kia kinh hoàng liếc nhìn Công Chủ Thanh, nghi ngờ nói:

- Công Chủ Thanh, ngươi thân là Nguyệt Thần cung Thánh Nữ, tại sao lại ở chỗ này?

Tiếng nói của hắn vừa ra, một gã Vũ Đế khác trực tiếp ngắt lời hắn, gấp gáp hỏi:

- Công Chủ Thanh, ngươi mau chóng rời đi nơi này, dưới đáy vực sâu này đột nhiên thức tỉnh rất nhiều cường giả viễn cổ, quá thảm, Vũ Đế tiến vào vực sâu tử thương nặng nề, cửu tử nhất sinh, mấy người các ngươi không đi nữa, liền không kịp, huynh đệ ta liền đi trước một bước.

Nói xong lời này, hai tên Vũ Đế mặc kệ Công Chủ Thanh trả lời như thế nào, ngay lập tức hóa thành hai đạo lưu quang, đi vào một thông đạo, biến mất không còn tăm hơi.

Vẻ mặt của Công Chủ Thanh ngơ ngác.

Hai tên Vũ Đế, chính là song bào huynh đệ, thiên phú kinh người, ở Huyền Vực được gọi là Song Tử Vũ Đế, cùng nàng đã từng có gặp mặt một lần.

Hai huynh đệ này tuy đều là Vũ Đế nhất trọng bình thường nhất, thế nhưng tâm ý tương thông, liên thủ lại có thể bùng nổ ra uy lực một cộng một lớn hơn hai, Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong cũng chưa chắc là đối thủ của bọn họ.

Nhưng hôm nay, hai người này dĩ nhiên sợ hãi thoát đi như vậy, thậm chí không dám ở nơi này dừng lại nhiều một hồi, có thể thấy bọn họ sợ hãi đáng sợ bao nhiêu.

Trong lòng Công Chủ Thanh âm thầm lẫm liệt, xem ra dưới đáy vực sâu này, xác thực phát sinh đại sự kinh người.

Hơn nữa từ trong lời nói của Song Tử Vũ Đế có thể biết được, Vũ Đế tiến vào trong vực sâu, hiển nhiên rất nhiều đều là tử thương nặng nề, lành ít dữ nhiều.

Tin tức này, để trong lòng Tiêu Vô Tẫn lướt qua vẻ lo âu, sốt sắng nói:

- Lão tổ Tiêu gia ta ở phía dưới, lão tổ hắn sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

Hắn vừa nói, người của Tiêu gia đều hoàn toàn biến sắc.

Tiêu Vô Tẫn không lo được do dự, trên tay lập tức lấy ra một khối thẻ ngọc truyền tin, thử nghiệm liên hệ Tiêu Kính Đằng, nhưng mà mặc hắn liên hệ làm sao, trên thẻ ngọc truyền tin, từ đầu đến cuối không có nửa điểm động tĩnh.

- Không tốt.

Vẻ lo âu trên mặt Tiêu Vô Tẫn càng sâu, thôi thúc lạc ấn mà lão tổ lưu lại trên người, nhưng mà làm hắn tuyệt vọng chính là, lão tổ lưu lại lạc ấn, vẫn như cũ một chút phản ứng cũng không có.

- Cái này không thể nào!

Sắc mặt của Tiêu Vô Tẫn tái nhợt, tràn ngập tro nguội.

Lão tổ chính là cường giả Cửu Thiên Vũ Đế, khống chế hư không, hơn nữa có Vũ Đế lạc ấn câu thông, cho dù hai người cách nhau mười triệu dặm, cũng có thể giáng lâm mà đến, nhưng hiện tại, lão tổ rõ ràng ở dưới đáy vực sâu, nhưng làm sao thôi thúc lạc ấn cũng không có phản ứng, trong lòng Tiêu Vô Tẫn không khỏi cảm thấy không ổn.

- Chỉ sợ Tiêu gia lão tổ của các ngươi, đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Diệp Huyền biết ý nghĩ trong lòng Tiêu Vô Tẫn, đột nhiên nói.

- Cái gì?

Tiêu Vô Tẫn run lên, lẩm bẩm nói:

- Tu vi của lão tổ cái thế, làm sao sẽ có ngoài ý muốn, sẽ không, nhất định sẽ không.

Tiêu Vô Tẫn ngữ khí lẩm bẩm, tuy không muốn tin tưởng Diệp Huyền, nhưng trong lòng hắn kỳ thực biết, Diệp Huyền nói tám chín phần mười khả năng là sự thực.

Diệp Huyền không lo được an ủi Tiêu Vô Tẫn, trực tiếp ngưng giọng nói:

- Tiêu gia chủ, mặc kệ Tiêu gia lão tổ ngươi hiện tại làm sao, mấy người các ngươi đều phải lập tức dọc theo đường nối đi ra ngoài, sau đó rời đi nơi này.

Tiêu Vô Tẫn sửng sốt một chút:

- Vậy còn ngươi?

Nghe Diệp Huyền nói, hắn tựa hồ không cùng bọn họ rời đi.

Diệp Huyền lạnh nhạt nói:

- Ta còn có sự tình, nhất định phải lưu lại một hồi nữa.

- Chuyện này...

Diệp Huyền khuyên:

- Tiêu gia chủ, ngươi không cần lo lắng cho ta, ta sẽ không sao, có điều nếu ngươi về đến gia tộc, ta còn chưa kịp trở về, gia nghiệp của ta mong rằng Tiêu gia chủ che chở.

- Diệp thiếu yên tâm, tính mạng của hai ta, chính là ngươi cứu, có Tiêu gia ta một ngày, Huyền Quang Các của ngươi tất nhiên sẽ không sao.

Tiêu Vô Tẫn cùng Tiêu Thương Lan kiên định nói.

Thấy Diệp Huyền xác thực không muốn rời đi, mấy người Tiêu Vô Tẫn cũng không kiên trì, rất nhanh hóa thành đạo đạo lưu quang, biến mất ở trong đường hầm.

- Công Chủ Thanh, ngươi sẽ không muốn lưu lại chứ?

Diệp Huyền liếc nhìn Công Chủ Thanh ở một bên vẫn không nhúc nhích, từ tốn nói:

- Nơi đây, ngay cả Cửu Thiên Vũ Đế cũng không thể sinh tồn, tuy thiên phú của ngươi kinh người, nhưng lưu lại cũng không có tác dụng, nếu ngươi muốn giúp đỡ, không bằng lập tức đi ra ngoài, thông báo Huyền Vực, tự nhiên sẽ có cường giả giáng lâm, trấn áp nơi đây.

Công Chủ Thanh lạnh lùng liếc nhìn Diệp Huyền:

- Vậy ngươi lưu lại thì có tác dụng gì?

Diệp Huyền lạnh nhạt nói:

- Thiếu gia ta ở phương diện trận pháp hơi có trình độ, bởi vậy còn muốn nghiên cứu một lúc.

Công Chủ Thanh cắn môi, nàng thân là Nguyệt Thần cung Thánh Nữ, thân phận cao quý, bất kể đi đến nơi nào, đều là thiên chi kiều nữ.

Nhưng Diệp Huyền một mực đối với nàng không thèm nhìn, khiến cho trong lòng nàng cực kỳ khó chịu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.