Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 1315



Trong tiếng nổ kịch liệt, Úy Trì Kiệt cùng Diệp Huyền đều lùi về sau một bước.

- Ồ, Huyền Diệp này đúng là có tài, chẳng trách có thể lấy tu vi bát giai nhất trọng, đi tới đây còn chưa có chết.

Úy Trì Bất Công mặt mang kinh ngạc, giật mình nói.

Tu vi của Úy Trì Kiệt là bát giai nhị trọng đỉnh phong, mà Diệp Huyền vẻn vẹn là bát giai nhất trọng, thậm chí ngay cả bát giai nhất trọng đỉnh phong cũng không đạt đến, Úy Trì Bất Công làm Vũ Hoàng tam trọng đỉnh phong, điểm ấy vẫn xem rất rõ ràng.

Ở tình huống bình thường, lấy tu vi của Diệp Huyền, Úy Trì Kiệt là tuyệt đối có thể miểu sát, nhưng ở dưới Úy Trì Kiệt tiến công tiếp tục kiên trì, hơn nữa còn phá tan Huyền Nguyên Thủ Chưởng của Úy Trì Kiệt, hiển nhiên thiên phú của Diệp Huyền cực kỳ kinh người, thậm chí có thể làm được vượt cấp khiêu chiến.

Một lão giả cười nói:

- Gia chủ, Huyền Diệp này tuổi còn trẻ, liền có thể ở Thiên Đô Phủ sáng lập ra Huyền Quang Các, hơn nữa phương diện luyện dược, Luyện Hồn, luyện trận mọi thứ tinh thông, có thể thấy được lai lịch của hắn xác thực bất phàm, lấy Vũ Hoàng nhất trọng ngăn trở Úy Trì Kiệt nhị trọng đỉnh phong, cũng không phải là không thể được.

Một gã Úy Trì gia trưởng lão khác cười lạnh nói:

- Có điều thiên phú hắn nghịch thiên như thế nào đi nữa, cũng không thay đổi được hắn là Vũ Hoàng nhất trọng, cũng chỉ có thể kéo dài hơi tàn mà thôi, chỉ cần Úy Trì Kiệt toàn lực ra tay, ta liền không tin hắn có thể kiên trì bao lâu.

Hai trưởng lão khẳng định.

- Vậy chúng ta liền nhìn một chút, tiểu tử này có thể ở trên tay Úy Trì Kiệt đến tột cùng sống bao lâu.

Mấy tên trưởng lão ở nơi đó đàm tiếu phong thanh, căn bản không để Diệp Huyền ở trong mắt.

- Úy Trì Kiệt, lẽ nào ngươi chỉ có ngần ấy năng lực sao?

Thời điểm đám người Úy Trì Bất Công nghị luận, Diệp Huyền nhìn Úy Trì Kiệt cười lạnh nói.

- Tiểu tử, nếu ngươi muốn chết, ta sẽ tác thành ngươi.

Úy Trì Kiệt cảm giác tôn nghiêm của mình bị Diệp Huyền khiêu khích.

Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, trên mặt mang theo dữ tợn, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh lợi trảo, nổ vang chụp tới Diệp Huyền.

Thứ này lại có thể là một Huyền binh bát giai, lợi trảo này vồ bắt mà ra, toàn bộ đường nối lập tức hiện ra vô số trảo ảnh, càng có từng trận quỷ khóc thần gào vang lên, khiến cho toàn bộ đường nối trở nên âm hàn.

Những trảo ảnh này lít nha lít nhít, ở dưới Úy Trì Kiệt khống chế ngưng tụ thành một trảo ảnh có tới gần trượng, không gian trong trảo ảnh hoàn toàn bị đọng lại, Úy Trì Kiệt hiển nhiên là muốn dùng trảo ảnh này, triệt để nhốt lại Diệp Huyền, sau đó bắt lấy.

Diệp Huyền là Luyện Khí đại sư, hắn vừa nhìn thiết trảo này liền biết tài liệu tốt bị rác rưởi luyện chế.

Trên thiết trảo này, đạo đạo hàn quang lấp loé, Huyền Nguyên gào thét lưu chuyển như thường, đồng thời ở xung quanh hình thành từng vòng xoáy bé nhỏ, ngưng tụ không tan. Đây tuyệt đối là vật liệu bát giai đỉnh cấp Thiên Tinh Vẫn Thiết chế tạo ra Huyền binh.

Đáng tiếc người luyện khí này bản lĩnh không được, luyện chế thành một thiết trảo, hơn nữa thiết trảo này luyện chế cũng cực kỳ bình thường, thực sự là đáng tiếc.

Trên mặt Diệp Huyền vờ lộ ra một tia kinh hoảng, tựa hồ bị Úy Trì Kiệt sử dụng tới trảo ảnh làm cho kinh sợ, vội vàng vung vẩy Tài Quyết Chi Kiếm, trong nháy mắt vô số kiếm mang màu xanh lam trút xuống, hóa thành một trường hà cùng trảo ảnh to lớn va chạm vào nhau.

Chỉ nghe một tiếng nổ vang, sau đó chính là tiếng ánh chớp trút xuống xèo xèo, cùng thanh âm kim loại va chạm chói tai, thân thể Diệp Huyền trực tiếp quăng bay ra ngoài, tầng tầng va về phía một tên Úy Trì gia trưởng lão.

- Ha ha, tiểu tử, ngươi bay về phía nào không được, lại bay về phía lão phu, trở lại cho lão phu.

Úy Trì gia trưởng lão kia thấy thế, cười ha ha một tiếng, trực tiếp vỗ ra một chưởng.

Diệp Huyền tựa hồ hơi kinh hoảng, nhìn thấy trưởng lão này vỗ ra một chưởng, nhất thời sợ đến luống cuống tay chân, tay cầm Tài Quyết Chi Kiếm vung vẩy.

- Ngươi cho rằng lão phu là Úy Trì Kiệt? Khà khà, trọng kiếm này xem ra tựa hồ không tệ, lại còn có thuộc tính sấm sét, vậy thì lấy ra cho ta đi.

Người trưởng lão kia không để ý lắm, bàn tay nguyên bản đánh về Diệp Huyền nhẹ nhàng biến đổi, lập tức biến thành móng vuốt, tóm tới Tài Quyết Chi Kiếm của Diệp Huyền.

Ở hắn nghĩ đến, lấy tu vi của Diệp Huyền, hắn chỉ cần nhẹ nhàng trảo một cái, liền có thể bắt tới trọng kiếm của Diệp Huyền, nhưng chờ móng vuốt của hắn rơi vào trọng kiếm, sắc mặt của hắn nhất thời thay đổi.

Một luồng Huyền Nguyên ác liệt đến mức tận cùng từ trong trọng kiếm đột nhiên lướt ra, cỗ Huyền Nguyên này cực sự khủng bố, mang theo khí tức sắc bén không cách nào hình dung, đi vào bàn tay của hắn.

Hắn vội vàng muốn thu hồi thủ chưởng, thế nhưng không kịp, trọng kiếm màu đen Như Ảnh Tùy Hình, mạnh mẽ chém ở bàn tay của hắn, ở trong ánh mắt hoảng sợ của hắn, trong nháy mắt liền giảo bàn tay thành nát tan.

Đau đớn kịch liệt khiến cho người trưởng lão kia lông tơ dựng đứng, hắn ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy trên mặt Diệp Huyền nguyên bản cực kỳ kinh hoảng, giờ khắc này lại lộ ra một tia lạnh lẽo, trào phúng, trọng kiếm như một tia chớp bỗng dưng đâm về phía Huyền Hải của hắn.

- Không tốt.

Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt bốc lên, người trưởng lão này nhất thời giật nảy cả mình, thân hình vội vàng muốn lùi về sau, nỗ lực né tránh Tài Quyết Chi Kiếm tiến công.

Nhưng hắn không nghĩ tới chính là, ở trong nháy mắt thân hình hắn chợt lui, thân hình Diệp Huyền tùy theo đột nhiên vọt lên, tốc độ như tia chớp, thậm chí so với tốc độ của hắn còn nhanh hơn nhiều lắm, tay phải nắm trọng kiếm, như một mũi tên nhọn đâm vào trong Huyền Hải của hắn

Mà Huyền Nguyên hộ thể cùng giáp bảo vệ phòng ngự trên người hắn, lại chẳng khác nào một tấm giấy mỏng yếu đuối, căn bản không có cách ngăn cản Tài Quyết Chi Kiếm tiến vào.

- Ngươi...

Trong mắt của hắn lộ ra vẻ tuyệt vọng, hắn không hiểu, mới vừa rồi Diệp Huyền bị Úy Trì Kiệt đuổi theo đánh, tại sao đột nhiên thực lực bạo tăng nhiều như vậy.

Chỉ là hắn vĩnh viễn cũng nghĩ không thông.

Lực lượng khủng bố ở trong Huyền Hải của hắn nổ tung, hắn chỉ có thể trơ mắt cảm thụ cỗ lực lượng kinh khủng này, trong nháy mắt nuốt hết cơ thể mình.

Toàn bộ quá trình nói rất chậm, kì thực ở trong chớp mắt, lúc đám người Úy Trì Bất Công nhìn thấy vẻ tuyệt vọng trong mắt người trưởng lão kia, cũng đã cảm giác được không ổn.

Chỉ là không chờ bọn họ ra tay ngăn cản, kiếm của Diệp Huyền đã đâm vào bụng dưới của người trưởng lão kia, sau một khắc, thân thể của trưởng lão này hóa thành một chùm sương máu, bị Diệp Huyền một chiêu kiếm chém giết, không còn sót lại bất cứ thứ gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.