Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 1322



Tuy Chiến Thương vừa đột phá bát giai tam trọng không bao lâu, nhưng Diệp Huyền rất rõ ràng, người này tuyệt đối là một đối thủ khủng bố, so với Úy Trì Bất Công lúc trước dùng Bạo Huyết đan còn đáng sợ hơn nhiều lắm.

Lúc này Chiến Thương mới chú ý tới tu vi của Diệp Huyền, nhất thời giật nảy cả mình:

- Hả? Ngươi lại đột phá đến Vũ Hoàng!

Cảm nhận được khí tức trên người Diệp Huyền, trong con mắt của hắn lướt qua một tia kiêng dè.

Hắn vốn nghĩ mình ở Cổ Ma Chi Địa này được chỗ tốt cực lớn, thực lực tăng nhanh như gió, chuẩn bị dương vũ diệu uy với Diệp Huyền một hồi, ai ngờ tiểu tử này cũng may mắn như vậy, dĩ nhiên từ Vũ Vương nhị trọng đột phá đến Vũ Hoàng nhất trọng.

Luận tu vi, hắn nhiều nhất chỉ là tăng lên một tiểu cấp, mà Diệp Huyền, không chỉ tăng lên một tiểu cấp, càng tăng lên một đại cấp.

Một đôi so với, Chiến Thương tức giận đến suýt chút nữa chửi ầm lên, mụ nội nó, ông trời là đùa hắn sao?

Nghĩ đến Diệp Huyền trước lấy tu vi cấp bảy nhị trọng, liền có thể cùng hắn bát giai nhị trọng tranh tài, hiện tại tuy hắn đột phá đến Vũ Hoàng tam trọng, nhưng đối phương cũng bước vào cảnh giới Vũ Hoàng, không hẳn kém hắn bao nhiêu.

- Tiểu tử, ngươi đừng càn rỡ, Bổn tôn chủ mới vừa từ dưới đáy vực đi ra, hiện tại không có tâm tình cùng ngươi đánh nhau, ngươi cút sang một bên cho ta.

Chiến Thương thở phì phò nói, hắn đã mất đi hứng thú cùng Diệp Huyền giao thủ.

- Tiểu tử này, tu vi nghịch thiên, công pháp thần bí, còn có Thiên Hỏa cùng Võ Hồn quái lạ, trước khi không có thực lực nghiền ép, Bổn tôn chủ trước tiên tha hắn một lần, chờ sau này lại cẩn thận giáo huấn.

Ý niệm trong lòng Chiến Thương lấp loé.

Tu vi của Diệp Huyền tăng lên, nhanh đến làm hắn cũng líu lưỡi, sau khi hắn đoạt xá sống lại, lợi dụng bí pháp tu luyện của Phệ Hồn Tộc, tu vi tuyệt đối là tiến triển cực nhanh.

Thế nhưng Diệp Huyền này, dĩ nhiên một tấc cũng không rời, mỗi lần đều có thể theo sát bước tiến của hắn, khiến cho trong lòng hắn khá sợ hãi.

- Bạch!

Chỉ là không chờ Chiến Thương rời đi, thân hình Diệp Huyền loáng một cái, chủ động ngăn cản Chiến Thương.

- Tiểu tử ngươi muốn làm gì?

Chiến Thương cực kỳ cảnh giác nói.

- Ngươi liền muốn đi như thế, nào có chuyện dễ dầng như vậy?

Diệp Huyền lạnh lùng nói.

- Vậy ngươi muốn làm cái gì?

Ánh mắt của Chiến Thương lạnh lẽo, giễu cợt nói:

- Tiểu tử, ngươi thật sự cho rằng Bổn tôn chủ sợ ngươi? Hiện tại sở dĩ Bổn tôn chủ không xuống tay với ngươi, chỉ là bởi vì khôi lỗi Linh Ma tộc thức tỉnh, muốn xông ra vực sâu, Bổn tôn chủ không có tâm tình cùng ngươi đánh nhau mà thôi, nhưng ngươi còn dám càn rỡ một hồi, có tin Bổn tôn chủ rút gân luyện huyết, luyện ngươi thành oan hồn hay không.

Chiến Thương vừa nói, một bên Ma Sát Khí lưu chuyển, lực tức hồn khí kinh người, ép linh hồn của Diệp Huyền một trận trầm trọng.

- Khôi lỗi Linh Ma tộc?

Trong lòng Diệp Huyền hơi động, lạnh lùng nói:

- Hiện tại thiếu gia ta cũng không có tâm tình cùng ngươi phí lời, nói cho ta, dưới đáy vực đến cùng phát sinh cái gì? Những Vũ Đế kia thế nào rồi?

- Há, nguyên lai ngươi là vì cái này, khà khà.

Chiến Thương tà tà nở nụ cười:

- Nếu muốn biết, tại sao không tự mình đi xuống xem một chút, muốn từ trong miệng Bổn tôn chủ được tình báo, đó là...

- Hống!

Chiến Thương còn chưa kịp nói xong, dưới đáy lại truyền đến tiếng rít gào, phảng phất như cái gì nhúc nhích, một luồng sóng trùng kích vô hình bao phủ tới.

Trong nháy mắt, Diệp Huyền liền cảm giác mình thật giống như một thuyền buồm bị sóng biển đánh, cực kỳ nhỏ bé, cảm giác áp lực cùng buồn nôn từ trong lòng hắn sản sinh, sắc mặt hắn trắng bệch, đầu óc cũng mê muội.

- Xem ra nơi này là không thể ở lâu.

Trong lòng Diệp Huyền thất kinh, dưới đáy vực sâu truyền tới uy thế càng ngày càng mãnh liệt, hắn tiếp tục chờ đợi, sớm muộn cũng sẽ không chống đỡ nổi.

Đồng thời hắn cũng nhìn thấy, thân hình Chiến Thương cũng ở dưới trùng kích lay động một cái, Ma Sát Khí trên người kịch liệt đung đưa, có một loại cảm giác áp chế không nổi.

Trong lòng Diệp Huyền hơi động, xem ra Chiến Thương cũng giống như hắn, cũng bị xung kích ảnh hưởng, nghĩ tới đây, Diệp Huyền đang chuẩn bị lại từ chỗ Chiến Thương hỏi thăm được một ít tình báo, đột nhiên một tiếng gào thét phẫn nộ từ vực sâu phía dưới truyền ra.

Theo tiếng rống giận dữ truyền đến, còn có một luồng lĩnh vực độc nhất của Vũ Đế.

Sắc mặt Diệp Huyền đột nhiên thay đổi, vừa mới chuẩn bị hỏi vấn đề cũng vội vàng thu về, sau đó không chút do dự liền một kiếm bổ tới Chiến Thương, đồng thời giận dữ hét:

- Chiến Thương, ngươi dĩ nhiên dùng Luyện Hồn quỷ trượng giết Úy Trì gia chủ, người của Úy Trì gia tuyệt sẽ không bỏ qua ngươi.

Kiếm ý ẩn chứa ánh chớp, bao phủ hư không ở bên cạnh Chiến Thương, hình thành một lôi vực đặc biệt.

Chiến Thương sửng sốt, hắn không nghĩ tới Diệp Huyền lại đột nhiên động thủ với hắn, hơn nữa trước động thủ còn gọi một câu không hiểu ra sao như thế, cái gì Úy Trì Bất Công, danh tự này hắn căn bản là chưa từng nghe nói.

Có điều Diệp Huyền lại dám trước tiên động thủ với hắn, điều này làm cho trong lòng Chiến Thương làm sao có thể nhịn được.

- Tiểu tử, nếu ngươi muốn chết, vậy Bổn tôn chủ tác thành ngươi.

Cốt trượng trong nháy mắt dâng lên một luồng Ma khí khủng bố, những Ma khí này cấp tốc ngưng tụ, hóa thành một màn trời cực lớn, trong màn trời, từng mặt quỷ dữ tợn vặn vẹo hiện lên, những quỷ diện này lẫn nhau ngưng tụ, cuối cùng hình thành một đầu lâu cực lớn.

Bùm bùm.

Những kiếm khí lôi quang kia bị màn trời trấn áp, dĩ nhiên trong nháy mắt liền chia năm xẻ bảy, mà Diệp Huyền sau khi vung ra một chiêu kiếm, cả người trong nháy mắt hóa thành vệt sáng, trong nháy mắt đi vào trong thông đạo.

Chiến Thương sửng sốt, Diệp Huyền dĩ nhiên chạy trốn, hơn nữa vừa nãy vung ra chiêu kiếm đó, uy lực vốn phổ thông đến cực điểm, hoàn toàn không có cách nào mang đến cho hắn thương tổn, vậy mục đích hắn vung ra chiêu kiếm này là cái gì?

Chiến Thương rất không hiểu, chỉ do dự một cái hô hấp, nhưng vào lúc này, một lão giả cả người máu tươi, mang theo khí tức bạo ngược từ trong vực sâu đột nhiên vọt ra.

Lão giả này cả người máu me đầm đìa, vô cùng chật vật, trong tay còn ôm một thân thể tàn tạ, nhưng khí thế trên người hắn lại đáng sợ đến kinh người.

Trong mắt hắn tràn ngập phẫn nộ, vừa ra, ánh mắt liền rơi vào trên người Chiến Thương, tràn ngập sát cơ nồng nặc.

- Là ngươi, giết cường giả của Úy Trì gia ta, bổn Đế phải chém ngươi thành muôn mảnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.