Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 1497



Nguyên lai.

Vừa nãy ở thời điểm Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Trác Nhất Phàm, Hoàng Phủ Tú Minh cùng Trường Phong Vũ Đế đại chiến, Hỏa Quyền Vũ Đế là nhìn chằm chằm Diệp Huyền.

- Tiểu tử thúi, vừa nãy ngươi thông qua đánh lén thắng được thi đấu, lần này Phỉ Liệt ta sẽ cho ngươi biết, Vũ Đế cùng Vũ Hoàng trong lúc đó khác biệt.

Trước trong thi đấu mình bại bởi Diệp Huyền, để Hỏa Quyền Vũ Đế vẫn canh cánh trong lòng, bây giờ lần thứ hai đối đầu Diệp Huyền, Hỏa Quyền Vũ Đế ngay lập tức liền thả ra sức chiến đấu mạnh nhất của mình.

Hắn muốn cho tất cả mọi người đều biết, vừa nãy sở dĩ thua Diệp Huyền, vẻn vẹn là hắn sai lầm mà thôi.

Ầm!

Song quyền của hắn, hai Cự Long nóng rực gào thét, đánh hư không ra vô số khe hở, trong nháy mắt đi tới trước mặt Diệp Huyền.

Hạo Quang Đại Thiên Kính!

Đối mặt tình huống như thế, Diệp Huyền tự nhiên không lưu tay nữa, trước vẫn chưa từng triển khai Hạo Quang Đại Thiên Kính ngay lập tức triển khai ra.

Trên gương đồng, ánh sáng mông lung lấp loé, sau khi quyền uy của Hỏa Quyền Vũ Đế bắn trúng Hạo Quang Đại Thiên Kính, trong nháy mắt đàn hồi ra.

Đây là bảo vật gì?

Trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế giật nảy cả mình, song quyền vội vàng hóa giải công kích đàn hồi ra kia.

Ầm ầm ầm.

Trong nổ vang kịch liệt, thân hình của hắn chợt lui.

Lúc trước hai quyền kia là Hỏa Quyền Vũ Đế ra tay toàn lực, điều này dẫn đến hắn muốn chống lại, cũng cực kỳ khó khăn.

Điều này làm cho trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế không khỏi kinh hãi, mới vừa rồi chiến đấu, Diệp Huyền căn bản cũng không có triển khai ra Hạo Quang Đại Thiên Kính, chẳng lẽ lúc trước người này cùng mình chiến đấu còn giấu giếm thực lực?

Sự phát hiện này, để trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế vừa kinh vừa sợ.

Mà đúng vào lúc này, nhưng Diệp Huyền đột nhiên sử dụng tới Băng Hỏa Song Bạo mạnh nhất trong Thần Linh Đồng Thị!

Vù!

Một luồng hồn lực đáng sợ như một mũi tên nhọn, trong nháy mắt đi vào trong đầu lâu của Hỏa Quyền Vũ Đế.

Nếu như có người giờ khắc này đứng trước mặt Diệp Huyền, là có thể nhìn thấy hai mắt của hắn trở nên cực kỳ yêu dị.

Trong mắt trái, một ánh sáng đen kịt lưu chuyển, phảng phất như một hồ sâu không thấy đáy, tỏa ra khí tức đóng băng thần bí đoạt người.

Mà mắt phải, thì một mảnh nóng rực, như một quả cầu lửa thiêu đốt, điên cuồng xoay tròn, tỏa ra lực lượng hỏa diễm hủy thiên diệt địa.

- Không được!

Thấy hồn lực xung kích, Hỏa Quyền Vũ Đế trong nháy mắt kinh hãi, trước chiến đấu hắn liền thua ở dưới một chiêu này của Diệp Huyền, trong nguy cơ hắn vội điên cuồng vận chuyển Võ Hồn, nỗ lực dùng lực lượng Võ Hồn Bát Tinh đến ngăn cản hồn lực xung kích của Diệp Huyền.

Đồng thời, hắn cũng cực hạn thôi thúc lực lượng hỏa diễm trong cơ thể, bởi vì lúc trước ở trong tranh tài, hắn rõ ràng cảm giác được hồn lực xung kích của Diệp Huyền mang theo một luồng lực lượng đủ để đóng băng linh hồn hắn, lúc này mới để hắn khó có thể chống đỡ.

Dưới cái nhìn của hắn, lần này ở dưới lực lượng Võ Hồn cùng lực lượng hỏa diễm song trọng phòng bị, hồn lực xung kích của Diệp Huyền tất nhiên sẽ tay trắng trở về, chỉ cần chặn lại một chiêu này, mình thân là Cửu Thiên Vũ Đế chẳng phải muốn chà đạp đối phương như thế nào cũng được sao.

Chỉ tiếc.

Hỏa Quyền Vũ Đế đoán đúng phần đầu, nhưng đoán không đúng phần cuối.

Lực lượng của Băng Hỏa Song Bạo trực tiếp nổ tung ở trong linh hồn của hắn, hắn thôi thúc lực lượng hỏa diễm không những không thể chống đỡ Băng Hỏa Song Bạo tiến công, trái lại cổ vũ uy lực cho Tử Thương Viêm.

- Ầm!

Lực lượng Tuyệt Âm Chi Thủy đóng băng cùng Tử Thương Viêm nổ tung đáng sợ, trong phút chốc phá tan một phần năm linh hồn của Hỏa Quyền Vũ Đế.

Linh hồn, là thứ trọng yếu nhất của mỗi chủng tộc.

Một phần năm linh hồn nhìn như không nhiều, kì thực đã mang đến thương tổn trí mạng cho Hỏa Quyền Vũ Đế.

Trong tiếng kêu thảm thiết thê lương, Hỏa Quyền Vũ Đế bị thương nặng, trực tiếp từ giữa bầu trời rơi xuống.

Tình cảnh này, trong nháy mắt để tất cả mọi người kinh ngạc tại chỗ.

- Băng Hỏa Song Bạo thật mạnh mẽ.

Ngay cả Diệp Huyền cũng bị uy lực của Băng Hỏa Song Bạo làm cho sợ hết hồn.

Trực tiếp mất đi một phần năm linh hồn, tuy trong này có công của Hỏa Quyền Vũ Đế, cổ vũ uy lực cho Tử Thương Viêm, cũng có nguyên nhân trước đó Hỏa Quyền Vũ Đế bởi vì gặp Linh Hồn Đông Kết, linh hồn đã suy yếu.

Nhưng dưới một đòn tạo thành hậu quả như thế, vẫn để cho Diệp Huyền khá kinh hỉ.

- Chỉ tiếc chiêu này đối với Tuyệt Âm Chi Thủy cùng Tử Thương Viêm yêu cầu quá cao, đối với hồn lực tiêu hao cũng cực kỳ khổng lồ, bằng không luân phiên triển khai, Vũ Đế nhất trọng nào có thể ngăn cản?

Có điều Diệp Huyền cũng biết hiện tại không phải lúc nghĩ những thứ này, sau khi một chiêu trọng thương Hỏa Quyền Vũ Đế, Diệp Huyền trong nháy mắt nhắm mục tiêu tới Trường Phong Vũ Đế đang cùng Hoàng Phủ Tú Minh giao chiến.

- Không tốt.

Không chờ Diệp Huyền triển khai Băng Hỏa Song Bạo, Trường Phong Vũ Đế đã sợ đến hồn phi phách tán, vèo… rời đi phạm vi công kích của Diệp Huyền.

Diệp Huyền sững sờ, lại lướt về phía Trác Nhất Phàm.

- Đáng chết.

Sắc mặt của Trác Nhất Phàm tái xanh, tuy hắn không e ngại Băng Hỏa Song Bạo bằng Trường Phong Vũ Đế, chỉ là giờ khắc này hắn đang cùng Huyết Kiếm Vũ Đế giao thủ, một khi ngắn ngủi mất đi ý chí, tương tự cũng sẽ đối mặt nguy cơ lớn lao.

- Hỏa Quyền!

Nghĩ tới đây, Trác Nhất Phàm lệ quát một tiếng, bứt ra khỏi giao chiến với Huyết Kiếm Vũ Đế, cấp tốc rơi xuống mặt đất, ôm Hỏa Quyền Vũ Đế lên.

Như vậy ở mọi người nhìn lại, Trác Nhất Phàm hắn cũng không phải sợ Diệp Huyền công kích, mà là quan tâm sinh tử của Vũ Đế nhà mình.

- Trác hội trưởng.

Hỏa Quyền Vũ Đế gian nan mở mắt ra, ngữ khí suy yếu, ở trên người Hỏa Quyền Vũ Đế, căn bản không nhìn ra chút vết thương nào, nhưng Trác Nhất Phàm có thể rõ ràng cảm giác được, linh hồn của Hỏa Quyền Vũ Đế hết sức suy yếu, khí tức sự sống của hắn cũng suy yếu đến mức tận cùng.

- Diệp Huyền sử dụng đến tột cùng là công kích gì? Làm sao sẽ đáng sợ như vậy?

Trác Nhất Phàm giật nảy cả mình, trên người Hỏa Quyền Vũ Đế nhìn như không lo ngại, kì thực linh hồn bị hao tổn so với thương thế phổ thông còn nghiêm trọng hơn nhiều lắm, trị liệu cũng khó khăn hơn rất nhiều.

- Sao có thể có chuyện đó? Diệp Huyền kia rõ ràng chỉ là Luyện Hồn Sư bát giai, tại sao có thể có năng lực công kích linh hồn đáng sợ như thế, trừ khi là Đế cấp Luyện Hồn Sư, bằng không cho dù là Luyện Hồn Sư bát giai đỉnh phong, cũng căn bản không có cách trực tiếp tạo thành tổn thương cho linh hồn Cửu Thiên Vũ Đế a?

Trác Nhất Phàm ngẩng đầu lên nhìn Diệp Huyền, trong ánh mắt toát ra vẻ kiêng dè.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.