Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 687: Đế đô chấn động (2)



Thậm chí cho dù hoàng thất đế quốc muốn tìm Lục Ly đại sư cũng không tùy tiện tới gặp, mà là đưa bái thiếp lên trước.

Mà thiếu niên Huyền Diệp vừa mới bị thương, Lục Ly đại sư lại trong nửa canh giờ tự mình chạy tới phủ đệ La gia, việc này với các thế lực lớn là tin tức cực kỳ rung động.

Bọn họ hiểu rõ thiếu niên gọi là Huyền Diệp có địa vực cực cao trong lòng Lục Ly đại sư, căn bản không đo lường được.

Trong khoảng thời gian ngắn tất cả thế lực đế đô đều hiếu kỳ với thân pâận của Diệp Huyền.

Trong phủ đệ La gia.

- Tiểu tử vô liêm sỉ không bớt lo, ta đã sớm bảo hắn ở lại Luyện Khí Phường, hắn không phải không nghe, hiện tại được rồi, lọt vào ám sát, thật sự là khổ thân...

Lục Ly đại sư đi vào La gia sau đó lầm bầm mắng chửi, hắn vội vã đi tới gian phòng của Diệp Huyền.

- Lão già kia, ngươi đang mắng ai đó?

Đẩy cửa ra, Lục Ly nhìn thấy Diệp Huyền đang thoải mái nhàn nhã bắt chéo chân, vẻ mặt khó chịu nói ra.

- Ngươi...

Lục Ly nhìn thấy bộ dạng Diệp Huyền, tròng mắt mở to.

- Huyền khí ổn định, tánh mạng sức sống dồi dào, tiểu tử ngươi không có bị thương ah?

Huyền thức Lục Ly quét qua, lập tức ngạc nhiên nói ra.

Trước kia hắn nhận được tin tức—— mặc dù Diệp Huyền không có nguy hiểm tánh mạng nhưng thương thế nghiêm trọng, cần điều dưỡng thật tốt.

- Xem ra ngươi ước gì ta có việc gì.

Diệp Huyền cười nhạt nói một câu.

Cũng không phải là, ngươi chết ai truyền thụ Bách Chuyển Thối Luyện Thuật cho ta, muốn gặp chuyện không may cũng phải truyền thụ xong mới được.

Lục Ly đại sư lầm bầm một câu, sâu trong mắt mang theo lo lắng và cười nói.

Diệp Huyền nhẹ nhàng cười cười, hắn nhìn ra Lục Ly đại sư ngoài miệng nói chuyện thập phần khó nghe nhưng trên thực tế vẫn rất quan tâm mình.

- Nói như vậy ngươi tao ngộ ám sát là giả? Không phải là chính ngươi tự làm đấy chứ?

Lục Ly đại sư nhíu mày.

Hắn từ trong lời Hủ Lịch biết được tin tức Diệp Huyền bị thương, không nói hai lời liền chạy tới, vốn nghe nói Diệp Huyền thương thế nghiêm trọng, hiện tại trên người Diệp Huyền không có chút tổn thương nào, lập tức có điểm khả nghi.

Chẳng lẽ Huyền Diệp đại sư tao ngộ ám sát là chính hắn an bài ra? Chỉ vì đối phó Tần gia?

Nếu thật là như vậy, Huyền Diệp đại sư cho rằng đó là nước cờ dở, trắng trợn động thủ trong phường thị sẽ chọc giận Thiên Long vệ và hoàng thất đế quốc.

Một khi Thiên Long vệ tìm được hung thủ, tra ra chân tướng, cho dù Luyện Khí Phường muốn bảo trụ Huyền Diệp đại sư cũng khó khăn.

Hình như biết rõ Lục Ly đại sư lo lắng cái gì, Diệp Huyền nói:

- Lục Ly đại sư, ta tao ngộ ám sát là thật, mà không phải ta tự đạo tự diễn, sở dĩ ta không bị thương bởi vì sát thủ là rác rưởi mà thôi, chuyện này Lục Ly đại sư kính không nên truyền ra ngoài.

- Ngươi thấy ta giống cái loại người lắm miệng hay sao?

Lục Ly bĩu môi nói ra, đồng thời trong nội tâm cũng âm thầm khiếp sợ, hắn đã nghe nói ám sát Huyền Diệp đại sư là hai Vũ Tôn lục giai, những kẻ như vậy không là gì với hắn nhưng không mang tới bao nhiêu tổn thương cho Huyền Diệp đại sư, đây là việc làm hắn giật mình không thôi.

- Đúng rồi, chẳng lẽ hung thủ kia thật sự là người Tần gia sao?

Lục Ly nhíu mày và nói:

- Nếu thật là người Tần gia, lão phu ngược lại có thể nói mấy câu vì ngươi, tin tưởng thế lực Tần gia lớn hơn nữa, cho dù làm ra chuyện này đế quốc cũng tuyệt không cho phép hắn làm càn.

- Hẳn không phải.

Diệp Huyền lắc đầu.

Nghe được Diệp Huyền nói khẳng định như vậy, Lục Ly cau mày nói:

- Chẳng lẽ Huyền Diệp đại sư ngươi biết lai lịch hung thủ?

- Chỉ là một suy đoán nhưng cụ thể ta bất tiện nói.

Diệp Huyền lắc đầu, hắn không định nói ra xung đột với Khúc gia cùng với Huyền Cơ Tông.

Ánh mắt Diệp Huyền ngưng tụ, nói:

- Ta cũng không bỏ qua Tần gia.

Tần Vũ năm lần bảy lượt gây phiền toái cho mình, Diệp Huyền tự nhiên không có khả năng nhịn nữa.

- Nếu như hung thủ không phải người Tần gia, ngươi muốn đối phó Tần gia cũng khó khăn.

Lục Ly đại sư giải thích với Diệp Huyền:

- Tần gia với tư cách là hào phú đế quốc, nội tình không tầm thường, ngươi phải biết rằng mấy đại hào phú của đế đô kỳ thật có một ít liên hệ với đế quốc, Tần gia có quan hệ nhân mạch với tam hoàng tử.

- Ta nghe nói ngươi có mâu thuẫn với Tần gia cũng không phải đặc biệt to lớn, nếu như có thể, không cần phải huyên náo rất lớn, đương nhiên là ta đề nghị, về phần làm như thế nào phải xem chính ngươi.

Nói đến đây Lục Ly lộ ra nụ cười cáo già, hắn cười hắc hắc và nói:

- Đương nhiên, nếu như ngươi cần Luyện Khí Phường ta hỗ trợ, cứ mở miệng, chỉ là Tần gia, Luyện Khí Phường chúng ta dám chọc vào, ta và ngươi không cần nói thù lao, tùy tiện dạy ta mười tám luyện khí thủ quyết là được, ta là người rất tùy ý.

Nhìn thấy Lục Ly hèn mọn bỉ ổi như thế, Diệp Huyền cũng im lặng, chỉ sợ trong đế đô không ai biết đệ nhất luyện khí sư chí cao vô thượng trong lòng bọn họ lại có sắc mặt như thế.

Diệp Huyền cười nói:

- Vậy thì đa tạ hảo ý của Lục Ly đại sư, nếu như cần Luyện Khí Phường hỗ trợ, ta chắc chắn sẽ không khiêm tốn, nhưng trong nội tâm ta đã có chủ ý đối phó Tần gia.

- Ah? Nói nghe một chút.

Lục Ly đại sư lập tức sinh ra hào hứng.

Tần gia chính là hào phú đế quốc, trong đế quốc quan hệ rắc rối phức tạp, cho dù là Luyện Khí Phường của hắn tối đa chỉ có thể áp chế mà thôi.

Mà Huyền Diệp đại sư là người bên ngoài, không ngờ hắn có chủ ý đối phó Tần gia, hắn không thể không sinh ra hiếu kỳ.

Diệp Huyền cười nhạt một tiếng:

- Biện pháp của ta rất đơn giản, Tần gia không phải có chủ nghiệp là đan dược sao, nếu là như vậy, ta cũng hạ thủ từ chủ nghiệp của bọn chúng, ta chuẩn bị mở một dược các trong phường thị.

Cái gì?

Lục Ly đại sư nghe xong lập tức trợn mắt há hốc mồm, trong ánh mắt bắn ra hào quang khiếp sợ, thần sắc ngu ngơ.

- Tiểu tử, không phải ta nói ngươi, ngươi cũng đã biết đế đô có mấy chục trên cả trăm gia tộc có chủ nghiệp là gia tộc, vì sao Tần gia có thể đứng vững không ngã và độc bá một phương hay không?

Lục Ly đại sư lúc này si ngốc nói:

- Tần gia tại đế đô chiếm cứ chừng hai thành định mức đan dược, hai thành thị trường này làm không biết bao nhiêu gia tộc thèm nhỏ dãi, bao nhiêu thế lực đỏ mắt hâm mộ, nhưng mấy trăm năm qua, Tần gia vẫn có thể đứng vững ở phương diện này mà không ngã, bởi vì Tần gia bọn họ có một gã trưởng lão chính là trưởng lão của luyện dược sư hiệp hội của đế quốc, là luyện dược sư lục phẩm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.