Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 739: Diệp Huyền ra tay



Giọng điệu này, tư thái này, ngôn ngữ này hoàn toàn bao trùm trên Viên gia, nói ra thật dễ nghe nhưng lời ngầm chính là trào phúng Viên gia.

Tư thái buông nôn như vậy cũng làm Diệp Huyền cảm thấy khó chịu.

Tần gia quả thực cực kỳ vô sỉ, thuần túy là kỹ nữ còn muốn lập đền thờ.

Tần gia ngươi không phải muốn hại người sao, vậy thì tốt, ta hết lần này tới lần khác không đấu giá thì sao?

Tâm niệm Diệp Huyền vừa động, lập tức có chủ ý.

Trong khi hắn đang suy nghĩ, giá cả của Thanh Hỏa Minh Tâm Đan lập tức tăng vọt tới mười ba vạn huyền thạch hạ phẩm.

Võ giả trong phòng đấu giá giờ phút này cảm thấy không thể bình tĩnh nổi nữa.

Những thế lực biết chuyện hoàn toàn lắc đầu im lặng, biết rõ Viên gia lúc này sẽ bị Tần gia làm thịt một vố.

Vì Thái Thượng trưởng lão của gia tộc, cho dù Viên gia đổ máu rơi lệ cũng phải mua được Thanh Hỏa Minh Tâm Đan.

Thanh Hỏa Minh Tâm Đan, dưới tình huống bình thường cũng chỉ có giá ba bốn vạn huyền thạch hạ phẩm mà thôi, hiện tại đến mười ba vạn còn không đến cuối cùng, Viên gia xem như bị Tần gia ăn chắc rồi.

Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả thế lực lớn liên tục lộ ra thần thái đáng thương, cười lạnh, khinh thường, hưng phấn các loại thần sắc.

Hiện tại trong phòng Viên gia.

Người Viên gia lúc này vô cùng tức giận.

- Gia chủ, này đã mười ba vạn huyền thạch hạ phẩm, Tần gia rõ ràng còn không bỏ qua, hoàn toàn đang đùa nghịch chúng ta mà.

- Đúng vậy, gia chủ, nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ không được.

- Hơn nữa gia chủ, ngươi còn không phát hiện hay sao, lúc trước gia tộc chúng ta đi khắp đế đô tìm lâu như thế đều không tìm được đan dược như thế, tại sao hôm nay Thanh Hỏa Minh Tâm Đan lại xuất hiện đột ngột như thế?

- Đúng vậy, theo chúng ta tìm hiểu, trong đế đô chỉ có Tần gia Tần Mạc trưởng lão mới có thể luyện chế Thanh Hỏa Minh Tâm Đan, đây có phải Tần gia làm trò quỷ hay không?

Tần gia đấu giá như thế, người Viên gia vô cùng tức giận và phát hiện không đúng, biết rõ rất có thể là Tần gia đang làm trò quỷ.

Trên ghế thủ tọa, một nam tử trung niên khí thế phi phàm nhìn chằm chằm vào đài đấu giá.

Người này chính là Viên gia chủ Viên Phi, sắc mặt hắn tái nhợt nói:

- Các vị, chúng ta còn có lựa chọn sao? Các ngươi không phải không biết thương thế của Viên Chấn Thái Thượng trưởng lão, cho nên đối với Thanh Hỏa Minh Tâm Đan, bất kể có phải Tần gia luyện chế hay không cũng phải mua cho được.

Ánh mắt vài tên trưởng lão trầm xuống sau đó thở dài.

Trong nội tâm Viên Phi cực kỳ khó chịu.

Hắn làm sao không biết, việc hôm nay có tám thành khả năng là Tần gia cố ý làm ra trò hay mà thôi, hơn nữa còn hung ác xảo trá Viên gia, hơn nữa còn đánh vào mặt Viên gia.

Thế nhưng mà Viên Phi không có lựa chọn nào khác.

Tuy Viên gia là một trong bốn đại hào phú, tài lực hùng hậu, nhưng cường giả cấp bậc Vũ Vương chỉ có hai ba người.

Thái Thượng trưởng lão Viên Chấn chính là trụ cột vững vàng của gia tộc, tọa trấn sản nghiệp bên ngoài của gia tộc, làm cho gia chủ như hắn có thể yên tâm kinh doanh tại đế đô, lại có lực chấn nhiếp thế lực ở bên ngoài.

Dù sao Viên gia kinh doanh sinh ý khoáng sản, quyền khống chế quặng mỏ vô cùng quan trọng.

Chỉ có cường giả cấp bậc Vũ Vương mới có thể giữ vững.

Bởi vậy một khi Viên Chấn Thái Thượng trưởng lão xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, mất đi năng lực tọa trấn, đối với Viên gia mà nói tuyệt đối là một hồi tai nạn cực kỳ to lớn.

Nhẹ thì sản nghiệp dao động, loạn trong giặc ngoài, nặng thì Viên gia vẫn khống chế khoáng mạch trong tay rơi vào tay gia tộc khác.

Đó là chưa kể sau khi tổn thất Viên Chấn là cường giả Vũ Vương, đối với danh dự, danh vọng và lực uy hiếp của Viên gia cũng rớt xuống ngàn trượng.

Bởi vậy dù là hao phí nhiều tiền hơn nữa, hôm nay hắn vẫn phải mua cho được Thanh Hỏa Minh Tâm Đan.

Cho dù bị người ta cười nhạo coi tiền như rác, bị Tần gia đùa nghịch xoay quanh thì hắn cũng chỉ có thể nhịn xuống.

Viên Phi cắn răng một cái, lại hô giá cao.

- Mười bốn vạn!

Trần gia chủ cười hắc hắc, không cần suy nghĩ:

- Mười bốn vạn năm ngàn.

Phương thức tăng giá không nháy mắt như vậy làm cho mọi người nghẹn họng nhìn trân trối.

Trần gia không cần phải mua, căn bản chỉ đang xiếc khỉ, mười bốn vạn năm ngàn huyền thạch hạ phẩm, Trần gia có lực lượng này sao? Cho dù bán cả Trần gia cũng không thể có nổi con số này.

Không ít người cảm thấy ác tâm, nếu như Viên gia không cạnh tranh, như thế Trần gia quả thực khóc không ra nước mắt, làm không tốt còn có khả năng táng gia bại sản.

Nhưng đây chẳng qua là người không hiểu chân tướng nghĩ như vậy, có chút hiểu chân tướng cũng biết rõ ràng, mặc kệ Trần gia ra giá bao nhiêu, Viên gia cũng không thể buông tha.

Không phải không nguyện buông tha, mà là không thể.

Lúc này cao hứng nhất tự nhiên là Thông Thiên các, giá cả càng cao thì tiền của bọn họ càng nhiều, nếu như có thể, bọn họ còn muốn song phương tăng giá lên tới một trăm vạn huyền thạch hạ phẩm đấy.

- Mười lăm vạn.

Trong phòng, Viên Phi lạnh lùng nói ra, ngữ khí đạm mạc không mang theo một tia cảm tình.

- Tần gia chủ, có một số việc nên thích hợp thì dừng.

Giọng nói của hắn lạnh lùng tới cực điểm.

Thời điểm này Viên Phi đã tỉnh táo lại, nếu như Viên gia không có khả năng buông tha, như vậy trực tiếp ra giá thì tốt, hắn đúng là muốn xem khẩu vị của Tần gia lớn như thế nào.

Tần Phong khoan thai cười cười:

- Viên gia chủ, lời của ta ngươi không rõ sao? Cũng không phải ta đang cạnh tranh với ngươi, ngươi nói với ta vô dụng thôi. Hơn nữa mọi người đều biết Viên gia các ngươi khống chế rất nhiều mạch khoáng của đế quốc, ra hơn mười vạn huyền thạch hạ phẩ đối với các ngươi chỉ là chín trâu mất sợi lông.

- Ha ha, Tần gia chủ nói rất đúng, chút tiền ấy Viên gia không đặt vào trong mắt.

Trần gia chủ lúc này cười nói hì hì.

- Như vậy ta ra giá mười sáu vạn!

Ngữ khí của Trần gia chủ thập phần ngả ngớn, vào lúc này vậy mà tăng thêm một vạn.

Hiện trường lập tức xôn xao và sắp nổ tung.

Trần gia muốn đắc tội chết với Viên gia, cho dù ngươi có Tần gia làm hậu trường, muốn nịnh nọt chủ nhân của mình nhưng cũng không nên làm quá phận như thế.

Dù nói thế nào Trần gia ngươi chỉ là thế lực cấp dưới của Tần gia, nếu thật gặp phiền toái gì, chẳng phải Trần gia các ngươi tự tìm đường chết hay sao?

- Tần gia cũng quá vô sỉ.

- Đây là muốn ép Viên gia ah.

Trong phòng Diệp Huyền, La Mẫn và La Thành căm giận lắc đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.