Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 746: Đan dược giá trên trời (2)



Trong phòng Tần gia.

Sắc mặt Tần Phong biến thành tái nhợt.

- Các vị trưởng lão, lần này Tần gia chúng ta có thể cầm ra bao nhiêu huyền thạch?

Hắn híp mắt lại, lạnh lùng hỏi.

- Bẩm gia chủ, tối đa là mười vạn huyền thạch hạ phẩm.

- Chẳng lẽ không có nhiều hơn hay sao?

Tần Phong lạnh lùng hỏi, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Vài tên trưởng lão khác cảm thấy đắng chát.

- Gia chủ, trước kia cạnh tranh Liệt Hỏa Phần Thiên Quyết và Thanh Hỏa Minh Tâm Đan đã làm Tần gia chúng ta tổn thất ba mươi vạn huyền thạch hạ phẩm, hiện tại Tần gia chúng ta đã giật gấu vá vai, mười vạn huyền thạch hạ phẩm đã là lấy tiền từ các cửa hàng khắp nơi, nhiều hơn nữa sẽ làm cửa hàng Tần gia chúng ta phải đóng cửa.

- Đáng giận.

Tần Phong tức giận mắng một tiếng, sắc mặt vô cùng khó coi.

- Thanh Xuân Bất Lão Đan có công hiệu thần kỳ như thế, hơn nữa chỉ là đan dược ngũ phẩm đỉnh phong, nếu như bị Tần gia chúng ta mua được, nói không chừng có thể phân giải ra tài liệu bên trong, nghiên cứu ra quá trình luyện chế, đến lúc đó Tần gia chúng ta tuyệt đối có thể trở thành thế lực đan dược lớn nhất đế quốc.

Tần Phong cũng hiểu rõ thị trường đan dược trú nhan, nó tuyệt đối là cái bánh lớn, hơn nữa là bánh ngọt cực lớn, nghĩ đến Tần gia mình vô duyên với cái bánh này, nội tâm Tần Phong lúc này buồn bực không thôi.

Cùng lúc đó tại phòng của thần hành thương hội.

Ánh mắt Đông Phương Tử Ti tỏa sáng như sao, kích động nói:

- Dạ thúc, chúng ta phải thu Thanh Xuân Bất Lão Đan tới tay. Hiện tại thương hội đang đứng trước nguy nan, nếu như có thể nghiên cứu ra đan phương Thanh Xuân Bất Lão Đan và tự luyện chế tiêu thụ, thần hành thương hội chúng ta nhất định trở lại đỉnh phong lần nữa.

- Ân.

Đông Phương Dạ cũng nhìn chằm chằm vào Thanh Xuân Bất Lão Đan, hai mắt tỏa sáng.

Nghĩ tới điểm này không chỉ Tần gia và thần hành thương hội, kể cả Hạo Quang thương hội, Hoàng Thất Đan Các, thậm chí đế quốc Luyện Dược Sư hiệp hội cũng bắt đầu cạnh tranh.

- Mười một vạn!

- Mười hai vạn!

- Mười hai vạn năm ngàn!

- Mười ba vạn!

- Mười bốn vạn!

- Mười lăm vạn!

Mấy đại gia tộc thế lực đan đạo điên cuồng đấu giá, chỉ qua nửa nén nhan cái giá đã tăng lên tới mười lăm vạn.

Xoạt!

Toàn trường xôn xao.

Giá tiền này này trừ Liệt Hỏa Phần Thiên Quyết và Thanh Hỏa Minh Tâm Đan ra đã là giá cao thứ ba.

Nhưng mọi người rất rõ ràng, Liệt Hỏa Phần Thiên Quyết và Thanh Hỏa Minh Tâm Đan hoàn toàn là do người ta đấu giá ác ý, Thanh Xuân Bất Lão Đan hoàn toàn là vì giá trị của nó mà đạt tới giá cả này.

Chẳng lẽ Thanh Xuân Bất Lão Đan có ma lực như thế?

Mọi người hoàn toàn xem không hiểu.

Sau khi cái giá đạt tới mười lăm vạn, không ít gia dừng đấu giá.

Trong phòng thần hành thương hội, vẻ mặt Đông Phương Tử Ti đầy đắng chát.

- Dạ thúc, chẳng lẻ không thể thêm sao?

Sắc mặt của nàng có chút không cam lòng.

Đông Phương Dạ cười khổ một tiếng:

- Tiểu thư, không phải ta không muốn thêm tiền, mà là tình huống của thương hội bây giờ ngươi cũng biết. Ta có khả năng triệu tập toàn bộ tài chính cũng chỉ có mười lăm vạn huyền thạch hạ phẩm, nhiều hơn nữa thì thương hội không cầm ra nổi.

- Hơn nữa ngươi nên nghĩ lại, nếu như lại thêm tiền, khoản chi tiêu này tạo thành ảnh hưởng cực lớn lên thương hội kinh doanh, một khi chúng ta không thể kịp thời nghiên cứu ra Thanh Xuân Bất Lão Đan, ngược lại sẽ làm thương hội lâm vào vực sâu.

Đông Phương Tử Ti nghe xong chỉ có thể thở dài một hơi:

- Có lẽ thần hành thương hộ chúng ta vô duyên với Thanh Xuân Bất Lão Đan a.

Nàng cũng không có ngờ tới Thanh Xuân Bất Lão Đan lại có giá cao như thế.

Vào lúc này còn đấu giá là Hạo Quang thương hội, Hoàng Thất Đan Các, Luyện Dược Sư hiệp hội và Kim Hoa bà bà mấy phương mà thôi.

Thời điểm giá cả tăng lên mười sáu vạn, Kim Hoa bà bà cũng buông tha, nàng là một tán tu, còn muốn tăng thêm nhưng không thể có nhiều tiền như thế.

Còn lại ba thế lực đan đạo cạnh tranh với nhau.

Lúc này giá cả tăng lên mười tám vạn.

- Hai mươi vạn!

Vào lúc này trong bao sương thiên cấp số 1 có một giọng nói lười biếng vang lên.

- Là người hoàng thất.

Mọi người lập tức xôn xao không nhỏ.

Bao sương thiên cấp của Thông Thiên các đều là người thân phận tôn quý, chỉ có một chút người thế lực lớn mới có tư cách vào.

Tại ghế số 1 càng không tầm thường, chỉ lưu cho hoàng thất Hạo Thiên đế quốc.

Bất cứ kẻ nào cũng không thể tiến vào phòng số 1.

- ha ha, cái này có thể có ý tứ, cũng không biết là hoàng thất cái đó vị cao nhân, muốn đạt được này Thanh Xuân Bất Lão Đan.

Cái kia động lòng người nữ tử âm thanh, là mấy đại Vương phi, hay vẫn là đương kim hoàng hậu? Hoặc là hoàng thất khác đỉnh tiêm cao tầng?

Mọi người liên tục suy đoán không thôi.

- Hai mươi vạn ba ngàn!

- Hai mươi vạn năm ngàn!

- Hai mươi vạn tám ngàn!

Mặc dù có người hoàng thất mở miệng nhưng các thế lực Hạo Quang thương hội không buông tha đấu giá.

- Hai mươi ba vạn.

Giọng nói đạm mạc từ phòng số 1 truyền ra.

Toàn trường lập tức xôn xao.

Lúc này cho dù là người ngốc cũng hiểu phòng số 1 bắt buộc phải thu được đan dược.

Những thế lực muốn cạnh tranh phần lớn đều do dự.

Hai mươi ba vạn huyền thạch hạ phẩm, mấy con số này không phải là đan dược ngũ phẩm có thể đạt tới, nếu như không phải cân nhắc thị trường đan dược trú nhan, bọn họ đã sớm bỏ qua.

Hiện tại người hoàng thất tham gia đấu giá, bọn họ không thể cân nhắc, tiếp tục đấu giá không có lợi.

Thị trường đan dược đương nhiên quan trọng nhưng Hạo Thiên đế quốc và người hoàng thất có quan hệ rất tốt,. Đây chính là điểm mấu chốt.

Huống chi thân phận của người báo giá lại hết sức đặc thù.

- Ha ha, nếu vị này muốn, Hạo Quang thương hội chúng ta buông tha Thanh Xuân Bất Lão Đan.

- Bỏ đi, Luyện Dược Sư hiệp hội chúng ta cũng rời đấu giá.

Trong yên tĩnh đã có hai thế lực lớn buông bỏ đấu giá.

Dường như bọn họ nhận ra giọng nói của người trong phòng số 1.

Lúc này mọi người cực kỳ hiếu kỳ.

Người hoàng thất cũng phân địa vị cao thấp.

Có thể làm hai thế lực lớn buông tha đấu giá không phải người bình thường có thể làm được.

- Xem ra Thanh Xuân Bất Lão Đan cũng bị người ở phòng số 1 đạt được.

Có người mỉm cười ngắt lời.

Hiện tại không còn bao nhiêu người đấu giá, về phần Hoàng Thất Đan Các vốn thuộc về hoàng thất, từ lúc người ghế số 1 tham gia đấu giá thì bọn họ đã im lặng.

- Hai mươi ba vạn năm ngàn!

Thời điểm này mọi người cho rằng cứ như vậy là thôi, giọng nói đùa cợt vang lên, từ bao sương thiên cấp số 2 truyền ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.