Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 807: Diệp Huyền ra trận (1)



- Muội muội của Mộ Dung Vân Vũ sư huynh kiên trì lâu như vậy, còn có thể nói được. Nhưng hai người này đến từ liên minh mười ba nước, còn có người thanh niên kia, làm thế nào cũng có thể kiên trì được lâu như vậy.

Hai canh giờ, là một bước ngoặt, đại biểu nếu như thả bốn người này vào trong học viện Lam Quang trong, cũng là thiên tài cực kỳ nghịch thiên.

Đang trong lúc mọi người khiếp sợ, ba người Vân Ngạo Tuyết, Mộ Dung Vân Tiêu, Hạ Thất Tịch lại kiên trì thêm một lát, đều bị chấn động đẩy đi ra.

Nhưng một thanh niên duy nhất này, không ngờ vẫn không có bị đẩy ra ngoài.

Cuối cùng, ở sau hai canh giờ lại qua một khắc đồng hồ, người này rốt cục mới không kiên trì nổi, bị chấn động đẩy ra khỏi trận pháp.

Cái thành tích này, lập tức trở thành kỷ lục mới nhất đến bây giờ của sát hạch, cũng khiến cho cái tên của người này, thoáng cái đã bị người người nhớ kỹ.

- Tiếu Bình?

Có học viên cũ, trên mặt mang theo vẻ kinh hãi, lẩm bẩm nói:

- Nếu như gia hỏa này gia nhập học viện, tuyệt đối là thiên tài nắm giữ tư cách trùng kích nội viện. Ba người Mộ Dung Vân Tiêu trước đó, cũng không tầm thường. Xem ra lần này, thiên tài không ít.

Không ít học viên cũ, đều cảm nhận được áp lực.

Trong nhóm sát hạch đầu tiên, cuối cùng ở Tiếu Bình gình chiến thắng hạ màn.

Tất cả thành tích của học viên nhóm đầu tiên, đều được ghi xuống rõ ràng.

Mọi người đều cảm thán. Trong học viên lần này, xem ra có không ít người có thiên phú.

Học viên có thể đạt được hai canh giờ, ở trong lần sát hạch trước, đều cũng ít khi thấy được.

Những người này, sau này đều là lực lượng trung kiên trong học viện.

Một khắc đồng hồ sau, nhóm thứ hai từ tổ sát hạch thứ sáu đến thứ mười lại sắp bắt đầu.

Cuối cùng, thời gian Diệp Huyền biểu diễn thực lực đã đến!

- Diệp thiếu, tiếp theo chính là ngươi. Để cho bọn họ chứng kiến một chút, sự nghịch thiên của Diệp thiếu ngươi.

La Thành thông qua vòng sát hạch thứ nhất, tâm tình rất tốt, mỉm cười nói.

Thực lực của Diệp Huyền, hắn biết rõ ràng. Tuyệt đối phải vượt xa so với mình, sâu không lường được.

La Thành rất chờ mong, biểu hiện của Diệp Huyền ở trong đợt sát hạch lần này.

- A, tổ thứ tám của một vòng này, dường như có người thiếu niên lúc trước bị trưởng lão Huyền Cơ Tông truy sát kìa.

- Chính là hắn, gọi là Huyền Diệp. Nghe nói hắn mới mười tám tuổi, là Vũ Tông ngũ giai nhị trọng.

- Cái gì? Tiểu tử này mười tám tuổi đã đột phá đến ngũ giai nhị trọng? Đây là yêu nghiệt gì vậy? Không biết hắn ở vòng sát hạch thứ nhất này, rốt cuộc sẽ có biểu hiện như thế nào.

Sát hạch còn chưa bắt đầu, lực chú ý của mọi người lại đều tập trung vào trên người Diệp Huyền.

Thật ra, trước đó Cuồng Chiến ra tay, khiến cho tất cả mọi người chấn động. Người có thể khiến cho thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông tự tay truy sát, vậy tuyệt đối không tầm thường.

Mà tuổi và tu vi của Diệp Huyền, càng khiến cho chấn động này lớn hơn nữa.

Mười tám tuổi Vũ Tông ngũ giai nhị trọng, ở trong lịch sử của học viện Lam Quang, đều vô cùng hiếm thấy.

- Tu vi thì tu vi, thực lực thì thực lực, một ít đan đạo thế lực từ thời điểm còn nhỏ tuổi, lại cho đệ tử trong môn hạ không ngừng dùng loại đan dược thăng cấp. Đừng nói là mười tám tuổi đạt được ngũ giai nhị trọng. Cho dù trẻ tuổi hơn một chút cũng không phải là không thể được. Chỉ là như vậy thứ nhất, tốc độ thì có, nhưng thành tựu trong tương lai chỉ sợ cũng rất bình thường.

Có người đối với Diệp Huyền, cũng không phải là vô cùng thuận mắt, giễu cợt nói. Hắn hiển nhiên là đang nói, tu vi của Diệp Huyền, hoàn toàn là do sử dụng đan dược rót vào.

- Nếu như vẫn dùng loại đan dược thăng cấp đột phá, vậy thành tựu trong tương lai quả thực rất bình thường. Tối đa đạt được lục giai đỉnh phong, bước vào Võ Vương, gần như không có khả năng. Nhưng nếu như gia hỏa này là tự mình tu luyện ra được, vậy khủng khiếp tới mức nào?

- Tự mình tu luyện? Ha hả, ta thấy chưa chắc.

- Chúng ta xem là được rồi.

Diệp Huyền xuất hiện danh tiếng thật sự quá lớn. Một ít các võ giả lớn tuổi, có thể vẫn thán phục nhìn. Nhưng những học viên cùng tuổi này, trong lòng mỗi người lại không phục.

- Nhìn kìa. Tiểu tử này đã tiến vào trận pháp.

Ánh mắt không ít người, nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền.

Ánh sáng trắng sáng lên. Từng tuyển thủ ở trong trận pháp liều chết kiên trì.

Có nhóm đầu tiên để tham khảo, không ít người đều biết, muốn thông qua vòng sát hạch thứ nhất này, nửa canh giờ là nhất định phải đạt được.

Cho nên, không quan tâm có thể kiên trì hay không, mỗi người đều liều chết chống đỡ.

Bởi vậy tốc độ nhóm các học viên thứ hai này bị đào thải, rõ ràng phải chậm hơn nhiều so với nhóm đầu tiên.

Nhóm đầu tiên là gần một canh giờ, mới lựa chọn ra một ngàn năm trăm người. Nhóm thứ hai này, không ít người vốn tưởng rằng có thể vượt qua con số này, nhưng kết quả lại vẫn không có.

Đồng thời chưa tới một canh giờ, trong trận pháp đã chỉ còn lại có một ngàn năm trăm người.

Xem ra một canh giờ này, là một phân giới điểm.

Không ít người đều nghĩ đến điều này.

Đồng thời lực chú ý của bọn họ cũng tập trung ở trên người Diệp Huyền.

Rất nhanh, một canh giờ lại đi qua.

Một số người chân mày nhíu lại thật chặt, thầm nói:

- Không nghĩ tới, tiểu tử này vẫn rất cứng rắn. Không ngờ chống đỡ nổi một canh giờ.

Người bên cạnh cười nói:

- Ngươi cũng quá khinh thường Huyền Diệp này. Hắn mới mười tám tuổi, chịu áp lực không thể nghi ngờ là nhỏ nhất. Kiên trì được một canh giờ, vậy vẫn là dễ dàng như trở bàn tay. Cho dù là dùng đan dược thăng cấp, điều này cũng là bình thường.

Không ít người đều gật đầu, đồng ý.

Một canh giờ muốn đào thải Huyền Diệp này, khả năng thật sự không lớn. Nhưng càng sát hạch về phía sau, đối với những võ giả có nền tàng kiên định càng có lợi. Bọn họ đều muốn xem thử, Diệp Huyền có thể kiên trì thêm một nửa canh giờ nữa hay không.

Điều càng khiến cho bọn họ giật mình chính là, nhóm võ giả thứ hai này, hình như có chút nghịch thiên. Số lượng người kiên trì qua một canh giờ, lại có thể hơn ba trăm người.

Quả nhiên là càng về phía sau, cường giả bạo phát ra lại càng nhiều.

Dù sao ngay từ lúc đầu mọi người cũng không biết nội tình, cũng không biết kiên trì bao lâu xem như là thành tích tốt. Thấy mình thông qua vòng sát hạch thứ nhất, cũng không có dốc hết toàn lực đi cứng rắn chống đỡ.

Tới nhóm thứ hai, thiên tài không ngừng hiện lên. Không ít người cũng đấu ra khí tức, muốn thu được một thành tích tốt. Cho nên thời gian kiên trì, mới càng lúc càng dài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.