Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 814: Bia lưu danh (2)



- Nhìn thấy được gợn sóng trên tấm bia đá này không. Đây là đường mười thước. Cửa ải này, không tỉ lệ đào thải cố định. Mỗi người các ngươi có một lần cơ hội. Chỉ cần các ngươi có thể ở trên đường mười thước này, lưu lại tên của ngươi, liền có thể trở thành một phần tử của học viện Lam Quang.

- Nói cách khác, nếu như ba trăm bảy mươi sáu người các ngươi đều có thể lưu lại tên ở trên đường mười thước, như vậy tất cả mọi người, đều có thể gia nhập học viện Lam Quang. Nhưng đồng dạng, nếu như các ngươi không có một ai có thể lưu lại tên, lần sát hạch chiêu sinh này, chúng ta một người cũng sẽ không nhận.

- Nhưng, ở trong quá trình lưu danh, các ngươi không được sử dụng bất kỳ vũ khí nào, phải dùng ngón tay lưu danh.

- Hiện tại, các ngươi có thời gian một nén nhang, cảm ứng khí tức của tấm bia đá. Sau một nén nhang, bắt đầu sát hạch. Trình tự sát hạch dựa theo thành tích của đợt khảo sát thứ hai để tiến hành. Người tuyển thủ cuối cùng ra khỏi Lam Quang Cảnh, sẽ là người đầu tiên tiến hành sát hạch.

Sau khi Thanh Phong nói xong lời này, chính là lẳng lặng đứng ở một bên.

lLu danh ở trên bia lưu danh sao?

Tất cả mọi người đều ngửa đầu, nhìn tấm bia đá màu đen thật lớn ở phía xa này.

- Độ cao mười thước này không khó lắm.

- Bất kỳ một Thiên Vũ Sư tứ giai nào, chỉ cần toàn lực nhảy lên một cái, là có thể đạt được độ cao mười thước. Về phần lưu danh ở trên vách đá, càng đơn giản hơn. Chắc hẳn võ sư nhị giai, cũng có thực lực này đi?

- Sẽ không có đơn giản như vậy đâu. Bằng không cũng sẽ không sử dụng làm vòng sát hạch thứ ba.

- Ừ, tất cả mọi người cẩn thận một chút. Nhưng dù như thế nào đi nữa, căn cứ vào thông lệ cũ của khoá trước, học viện Lam Quang không có một lần chiêu sinh nào là thấp hơn một trăm. Tối đa là một lần, thậm chí đạt tới ba trăm người. Cho nên một vòng này tỷ số thông qua cũng sẽ không thấp.

- Không sai. Vừa rồi các ngươi không nghe được những học sinh cũ kia bàn luận sao? lần này, thực lực của chúng ta vô cùng nghịch thiên. Thời điểm ở khảo sát đợt thứ hai, Huyền Diệp với ba canh giờ thậm chí phá kỷ lục ghi lại của học viện Lam Quang trong mấy năm gần đây. Cho nên lần này, số lượng người thông qua sát hạch chắc hẳn cũng sẽ rất nhiều.

- Ba trăm bảy mươi sáu người, ta chắc hẳn có thể là người ở lại. Chí ít là hơn hai trăm, thậm chí có khả năng tới gần ba trăm người qua được vòng sát hạch này.

- Nói như vậy, trong những người chúng ta, có tám mươi phần trăm đều có thể đi vào học viện Lam Quang sao?

- Rất có thể. Hơn nữa nếu như ta không đoán sai, bia lưu danh này, càng lên cao, độ khó càng cao. Cho nên chúng ta bảo hiểm chút, chỉ cần vừa qua khỏi đường này, liền lưu tên lại là được.

- Ha ha, ý kiến hay.

- Một cái tên cao nhất này, khoảng chừng hơn bảy mươi thước. Ta cũng không tin, ta ở chỗ mười thước cũng không để lại tên.

Không ít tuyển thủ đều bàn luận ầm ĩ. Trên mặt bọn họ cũng thoáng hiện ra vẻ khẩn trương.

Vừa Thanh Phong đã nói, đây đã là một vòng cuối cùng trong sát hạch nhập học của học viện Lam Quang. Chỉ cần thông qua, lại có thể trở thành học viên của học viện cường đại nhất ở bình nguyên Mộng Cảnh... Học viện Lam Quang này. Điều này khiến cho trong lòng bọn họ, làm sao có thể không khẩn trương cho được?

Một vòng sát hạch cuối cùng này, quan hệ tới vận mệnh và tiền đồ của bọn họ trong tương lai.

Chỉ là khẩn trương thì khẩn trương, trên mặt phần lớn mọi người, vẫn có sự tự tin nồng đậm.

- Ngươi nhìn vẻ mặt của bọn họ, những tuyển thủ ày, chắc hẳn có không ít người, chưa từng để cái bia lưu danh này ở trong lòng đi?

Trong con ngươi của một vài học viên cũ đều tuôn ra sắc thái muốn xem kịch vui.

- Tạm thời để cho bọn họ đắc ý một hồi. Chờ thêm một thời gian nữa sẽ đến phiên bọn họ khảo nghiệm. Chắc hẳn bọn họ sẽ buồn bực.

- Muốn lưu danh ở trên bia lưu danh, không dễ dàng.

Từng tên học viên cũ đều mỉm cười nói.

Diệp Huyền cũng thoáng tập trung đôi mắt nhìn vào tấm bia đá trước mặt. Ngay từ lúc đầu hắn còn không có cảm thấy cái gì. Nhưng khi tiến tới gần tấm bia đá này khoảng chừng trăm thước, hắn lập tức đã cảm giác được một khí tức uy áp hùng hậu đè ép qua, giống như trên người cõng một ngọn núi nhỏ.

- Tấm bia đá này không ngờ ẩn chứa một uy áp đáng sợ như thế. Tuyệt đối không giống bình thường.

Diệp Huyền không khỏi âm thầm kinh ngạc, trong lòng đồng thời cũng có phần mong đợi.

Lam Quang Cảnh, bia lưu danh, kiểu dạng kiểm tra này khiến cho Diệp Huyền phát sinh hứng thú nồng hậu đối với học viện Lam Quang,.

Học viện có thể thiết lập ra hạng mục sát hạch như vậy, các loại tài nguyên và biện pháp tu luyện bên trong, cũng có thể khiến người ta vui mừng bất ngờ vạn phần.

- Đã đến giờ. Bắt đầu kiểm tra.

Khi âm thanh uy nghiêm của Thanh Phong lại một lần nữa vang lên, một thiếu niên ngoài hai mươi tuổi, là người đầu tiên đi tới trước chỗ tấm bia đá trăm thước.

Sắc mặt người này lộ vẻ nghiêm trọng, nhìn chằm chằm vào bia lưu danh phía trước, thân hình chợt xông mạnh về phía trước.

Vèo vèo vèo!

Sau khi hắn tiến vào trong phạm vi của tấm bia đá, thân hình rõ ràng thoáng lắc một cái. Diệp Huyền biết, đây là bởi vì hắn bị uy áp của bia lưu danh ảnh hưởng. Nhưng rất nhanh, người này đã điều chỉnh được. Toàn thân hắn giống như một con con báo nhanh nhẹn, mấy bước đi ra, chính là bay vút đến phía trước bia lưu danh màu đen.

- Lên!

Hắn quát khẽ một tiếng, toàn thân giống như chim én tung bay lên cao. Thân hình hắn trở nên mờ ảo, mềm nhẹ vô cùng. Trong nháy mắt hắn lại bay đến phía trên đường mười thước của bia lưu danh, Giống như một chiếc lá nhẹ nhàng chao lượn. Nhìn dáng vẻ của hắn hoàn toàn không có chút tốn sức nào.

- Động tác thật duyên dáng.

- Lực bạo phát hoàn mỹ.

- Thực sự kinh người.

Không ít người đều phát ra lời thán phục.

Đợt sát hạch vòng thứ nhất và vòng thứ hai của học viện Lam Quang đều đang khảo nghiệm nền tảng căn bản nhất của tuyển thủ. Bởi vậy mỗi một tuyển thủ ở đây có thực lực chiến đấu thật sự như thế nào, từ trước tới nay đều chưa từng biểu hiện qua.

Ngay từ lúc đầu, ở vòng khảo sát thứ hai này, tuyển thủ danh hiệu đứng đầu, thân pháp và thực lực lại dẫn tới không ít người đứng ngoài xem ở sảnh đường phải ủng hộ.

- Người này gọi Chương Điền, đến từ đế quốc Thanh Phong, hai mươi bốn tuổi, là Vũ Tông ngũ giai nhất trọng. Thiên tài có thể xông đến vòng thứ ba, quả nhiên đều không tầm thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.