Rốt cục, mấy thế lực lớn hàng đầu còn lại đều không nhìn nổi, liên tục phái ra cường giả, đến hai tông thuyết phục, để song phương cố gắng ngồi xuống nói chuyện.
Lam Quang học viện nói, trước tiên Huyền Cơ Tông phải thả đám người La Mẫn ra, công khai xin lỗi.
Mà Huyền Cơ Tông thì lại nói, giao ra hung thủ Huyền Diệp, phóng thích đám người Đoạn Thiên Lang.
Kết quả lại là một trậ xung đột, toàn bộ Mộng Cảnh Bình Nguyên đều bị cuốn vào trong đó, đến cuối cùng, không chỉ là Lam Quang học viện và Huyền Cơ Tông tranh đấu với nhau. Một ít tiểu quốc và thế lực cũng loạn cả lên, phát động chiến tranh với nhau.
Mấy đại thế lực hàng đầu, rốt cục cũng không ngồi được nữa, mà bắt đầu thương thảo suốt đêm.
Bởi vì nếu như tùy ý để cho hai tông tiếp tục giao thủ như thế, toàn bộ Mộng Cảnh Bình Nguyên sẽ trở nên đại loạn. Một ít trật tự trăm năm qua thật vất vả mới ổn định có lẽ sẽ lại một lần nữa đổ nát.
Cuối cùng, do một thế lực lớn gọi là Cửu Dương Tông trong ba đại thế lực hàng đầu của Mộng Cảnh Bình Nguyên làm người ở giữa, liên hợp Hạo Thiên đế quốc, Thanh Phong đế quốc, Minh Nguyệt đế quốc, Kiếm Tông, Thần Hải Tông, Huyền Âm Cốc cùng Chiến Thần bộ lạc.
Tám đại thế lực hàng đầu liên thủ, mời cường giả của Lam Quang học viện và Huyền Cơ Tông đến, tiến hành trao đổi ở trong một tòa thành trì công lập.
Nếu như nhà nào không đồng ý, như vậy sẽ chính là công địch của toàn bộ Mộng Cảnh Bình Nguyên.
Đối mặt với tám thế lực lớn này liên thủ, Lam Quang học viện và Huyền Cơ Tông cũng không có cách nào bình tĩnh được.
Huyền Cơ Tông vẫn luôn cứng rắn lần này lại biểu thị, đồng ý tiếp thu hoà đàm ở Cổ Dương Thành.
Tin tức truyền về học viện, đám người Cát Phác Tử đều có chút nhiên.
Trong một phòng họp ở nội viện Lam Quang học viện, đám người Cát Phác Tử tụ tập cùng nhau, Diệp Huyền cũng đã bị mời đến nơi này.
- Huyền Cơ Tông giở trò quỷ gì vậy, dĩ nhiên lại đồng ý hoà đàm?
- Chuyện này không thích hợp lắm a, dùng tính khí của Huyền Cơ Tông, có lẽ không được thoải mái như vậy a?
- Lẽ nào là bọn họ muốn giở trò quỷ gì đó?
Trong phòng họp, đám người Dược lão nghị luận sôi nổi, dùng sự hiểu rõ của bọn họ đối với Huyền Cơ Tông, đối phương không phải là người dễ nói chuyện như vậy. Không thể bởi vì tám thế lực lớn lên tiếng mà lại đưa ra thay đổi như vậy.
Đặc biệt là đám người Cát viện phó hiểu rõ chân tướng hành động lần này của Huyền Cơ Tông lại càng nghi hoặc không thôi, mục đích của Huyền Cơ Tông là vì chí bảo bên trong Lam Quang học viện. Bây giờ bảo vật không lấy được, bọn họ sẽ dễ dàng buông tha sao?
- Mặc kệ Huyền Cơ Tông kia có mục đích gì, nếu như đối phương đồng ý thì chúng ta sẽ không thể tiếp tục giao chiến được nữa. Cho nên Cổ Dương Thành này chúng ta cũng phải đi.
Cát viện phó trầm giọng nói.
- Cát viện phó, liệu đây có thể là một cái bẫy của Huyền Cơ Tông hay không?
Có đạo sư lo lắng nói.
- Chuyện này không có khả năng lắm a?
Có đạo sư khác lắc đầu nói:
- Cổ Dương Thành chính là thành trì công lập trên Mộng Cảnh Bình Nguyên chúng ta, không hề liên quan tới Huyền Cơ Tông, huống chi lần này còn có cường giả đỉnh cao của tám thế lực lớn khác đều đến đây. Huyền Cơ Tông kia sao dám động tay chân ở trước mặt nhiều người như vậy chứ?
Tất cả mọi người đều có chút trầm tư.
Cổ Dương Thành là đế đô của Cổ Dương đế quốc mấy ngàn năm trước trên Mộng Cảnh Bình Nguyên, sau đó theo thời gian trôi qua, Cổ Dương đế quốc bị các thế lực lớn lúc đó làm cho tan rã. Thế nhưng Cổ Dương Thành lại được giữ lại, trở thành một toà thành trì công lập trên Mộng Cảnh Bình Nguyên.
Cái gọi là thành trì công lập, chính là không bị thập đại thế lực hàng đầu chưởng quản, mà là do một ít thế lực khác cùng nhau khống chế thành trì.
Cổ Dương Thành bởi vì tính đặc thù và vị trí địa lý, là một trong mấy thành trì khổng lồ nhất ở Mộng Cảnh Bình Nguyên, thế lực bên trong rắc rối phức tạp. Thế nhưng mậu dịch thương mại cũng cực kỳ phồn hoa, là một trong những nơi giao lưu to lớn nhất của các thế lực lớn.
Nếu như đàm phán được cử hành ở Huyền Cơ Tông hoặc là ở chỗ các thế lực hàng đầu khác, có lẽ bọn họ sẽ lo lắng có âm mưu gì đó. Thế nhưng ở Cổ Dương Thành, sự cảnh giác của mọi người đều nhỏ đi rất nhiều.
- Vậy hãy để cho ta xem một chút, rốt cuộc Huyền Cơ Tông này muốn giở trò quỷ gì.
Cát Phác Tử lạnh lùng nói, bây giờ Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng không rõ tung tích, Lam Quang học viện cũng không hề nắm chắc nếu tiếp tục tranh đấu với Huyền Cơ Tông. Cho nên lần này hoà đàm cũng là một cơ hội.
Huống chi, mục đích của đám người Diệp Huyền bắt giữ Đoạn Thiên Lang cũng là vì an toàn của đám người La Mẫn.
Rất nhanh, song phương truyền ra tin tức, một tháng sau, do tám thế lực lớn tọa trấn, Lam Quang học viện và Huyền Cơ Tông sẽ tiến hành hoà đàm ở Cổ Dương Thành, trao đổi con tin.
Sau ba ngày, một chiếc Luyện Kim Phi Chu lặng lẽ từ bên trong Lam Quang học viện bay ra, phi vút đi hướng về Cổ Dương Thành.
Bên trong Luyện Kim Phi Chu, đám người Cát viện phó, Dược lão, Đông lão tụ hội, tự nhiên Diệp Huyền cũng ở trong đó, mà hắn cũng là người mà Huyền Cơ Tông chỉ mặt gọi tên muốn gặp.
Ngoài ra, đi theo bọn họ còn có vài tên đạo sư.
Mà Cửu Trần cung phụng thì lại ở lại trong học viện.
Lần này đi tới Cổ Dương Thành chỉ là một lần đàm phán, cũng không phải càng nhiều người thì càng tốt, huống chi bọn họ cũng phải dự phòng Huyền Cơ Tông dùng kế điệu hổ ly sơn, nhân cơ hội phát động tấn công đối với Lam Quang học viện.
Bên trong Luyện Kim Phi Chu, hai mắt của Diệp Huyền đóng chặt, đầu óc ở bên trong Hồn ấn không ngừng lưu chuyển, mơ hồ thu được liên hệ cùng với Kim Lân.
Lần này đàm phán, không biết rốt cuộc Huyền Cơ Tông kia sẽ giở trò quỷ gì. Thế nhưng mặc kệ như thế nào, Huyền Cơ Tông sẽ phái ra lượng lớn nhân thủ, nếu đã như thế, bản thân Huyền Cơ Tông sẽ là nơi trống vắng.
Đây là một cơ hội tốt nhất để thăm dò thực lực của Huyền Cơ Tông, đương nhiên Diệp Huyền sẽ không từ bỏ.
Ở nơi sâu xa trong Vô Tận sơn mạch.
Kéo dài núi non chập chùng, ở trong dãy núi có một tòa cung điện đơn sơ.
Một đầu yêu thú cả người được che kín bởi lớp vảy màu vàng óng đang nằm ở trên một cái ghế nằm, ăn hoa quả. Ở bên cạnh nó có hai đầu mẫu tinh tinh thất giai, đang xoa bóp vai cho nó, rất thích ý.