Huyền Thiên

Chương 155: Ẩn nấp




Dương Thiên Lôi nhìn Sở Hương Hương, trầm giọng nói:

- Hương Hương tỷ, không cần lo lắng. Ta chưa bao giờ làm chuyện không nắm chắc. Thừa dịp bọn họ đại chiến, ta tin chắc có thể đi vào. Hiện tại Tử Hàm đang gặp nguy hiểm, vô luận như thế nào, đệ cũng phải đi tìm xem sao. Chờ ta trở lại.

Dương Thiên Lôi nói xong quay đầu nhìn Lục Thanh Âm cũng đang tràn ngập lo lắng nhìn mình, nhẹ nhàng gật đầu, trực tiếp thả mình từ trên Lôi Cưu cao hàng trăm mét xuống dưới.

Thân thể hắn giống như hóa thành tơ liễu, nhẹ nhàng nhấp phới. Khí tức toàn thân phảng phất như cùng hàng vạn, hàng ngàn ngôi sao sinh ra một tia liên hệ vi diệu, giống như những dây leo nhỏ có gốc rễ vô hình, tà tà bay về phía cuộc đại chiến giã sáu lão giả và yêu thú trong động.

Chỉ là, Sở Hương Hương, Lục Thanh Âm cùng với đám người tiểu La Lỵ Hoàng Niếp Niếp bên cạnh các nàng vốn đang nhìn chằm chằm vào Dương Thiên Lôi lại kinh ngạc há to miệng.

- Chuyện gì xảy ra vậy? Hắn sao có thể biến mất?

Trong lòng mọi người tràn ngập nghi ngờ. Sở Hương Hương và Lục Thanh Âm còn đỡ, dù sao bọn họ cũng thường xuyên thất những điều không thể tưởng tượng được trên người Dương Thiên Lôi.

Thế nhưng Hoàng Niếp Niếp và đông đảo thiếu niên bên cạnh nàng lại giống như gặp quỷ vậy.

- Đây là có chuyện gì? Hắn tựa hồ chỉ là một Tinh Giả cấp tám, vì sao có thể hoàn toàn ẩn giấu thân hình của mình? Lẽ nào hắn sở hữu thể chất thuộc tính Quang? Tu luyện tinh kỹ cao cấp Thay đổi ánh sáng của thuộc tính Quang?

Trong lòng mọi người lại một lần nữa tràn đầy nghi vấn.

Một vài thiếu niên đi theo Hoàng Niếp Niếp vừa rồi còn đối với Dương Thiên Lôi ôm địch ý mãnh liệt. Dù sao trong cảm nhận của bọn họ, Hoàng Niếp Niếp chính là cao cao tại thượng. Nàng không chỉ có thiên phú khiến người khác cực kỳ hâm mộ, đồng dạng cũng có thân phận và địa vị khiến người khác ngưỡng vọng. Mà tên Dương Thiên Lôi không biết từ đâu hiện ra lại dám gọi Hoàng Niếp Niếp không nói, hơn nữa ánh mắt nhìn về phía Hoàng Niếp Niếp lại còn không tôn kính.

Nếu như không phải Hoàng Niếp Niếp không biểu lộ bất luận sự bất mãn gì, chỉ e bọn họ đã đồng loạt xông lên, cuồng bạo mà dày vò một trận. Thế nhưng hiện tại thấy Dương Thiên Lôi từ trên độ cao trăm mét trực tiếp nhảy xuống, hơn nữa còn biến mất một cách quỷ dị ngay trước mắt bọn họ, khiến bọn họ rốt cục hiểu được, vì sao Hoàng Niếp Niếp từ trước tới nay không để ý bất kỳ ai, cao cao tại thượng lại đối với thiếu niên này có thái độ khác thường như vậy.

- Lăng Hi, nhờ cả vào nàng.

Trong sát na khi Dương Thiên Lôi nhảy khỏi Lôi Cưu, thầm nói trong đầu.

Kỳ thực, vừa biết tin nữ hài tiến nhập trong động chính là Trương Tử Hàm, Dương Thiên Lôi nhịn không được muốn lao ra, chỉ là lại bị Lăng Hi ngăn trở. Ngay khi Dương Thiên Lôi và Sở Hương Hương tới đây, Lăng Hi đã cảm ứng được, khí tức ngoại giới. Nàng rất rõ ràng, Dương Thiên Lôi lúc này tuy đã tấn cấp Tinh Giả cấp chín, hơn nữa có được thân thể Huyền Thiên mà chỉ người trong Thần Đạo mới có, nhưng muốn vượt qua trận chiến đấu của sáu cao thủ Tiên Thiên cấp năm "Thiên Nhân Hợp Nhất" và một đầu yêu thú cường đại nhảy vào trong huyệt động cũng tuyệt đối là không có khả năng.

Thiên địa linh khí do cao thủ Tiên Thiên ngưng tụ thông qua niệm lực, tuy rằng cũng có thuộc tính ngũ hành, nhưng là một loại năng lực vượt xa tinh thần lực, căn bản không phải lúc này Dương Thiên Lôi có thể chống lại. Mặc dù hắn có được thân thể Huyền Thiên, trong pháp lực kinh khủng này, khẳng định cũng không tránh khỏi trọng thương.

Cho nên, Lăng Hi phải ngăn cản.

Thế nhưng, ngăn cản của Lăng Hi không có bất luận tác dụng gì. Vô luận như thế nào, Dương Thiên Lôi cũng phải tìm được Trương Tử Hàm trong thời gian sớm nhất. Thêm một phút đồng hồ là thêm nhiều nguy hiểm. Nếu như Trương Tử Hàm có chuyện gì không hay xảy ra mà nói, kết quả như vậy là điều Dương Thiên Lôi không thể chập nhận nổi.

Có một số việc có thể trốn tránh, nhưng có một số việc là nam nhân nhất định phải đi làm. Dù biết rõ có nguy hiểm đến tính mạng, cũng không hối tiếc. Truyện Sắc Hiệp

Loại hành vi này có thể người ngoài cho là hành động ngốc nghếch. Nếu như đổi lại là Dương Thiên Ngạo vốn luôn xử sự không nôn nóng, trước sau luôn bình tĩnh, hắn tất nhiên sẽ dùng lý trí lựa chọn tách ra và chờ đợi. Thế nhưng, Dương Thiên Lôi lại nhất định phải làm.

Đây là một loại chấp niệm, không phải lúc nào cũng hành động theo lý trí. Nếu không, bản thân Dương Thiên Lôi cũng khinh bỉ chính mình.

Dưới sự cố chấp của Dương Thiên Lôi, Lăng Hi cũng chỉ có thể nhượng bộ. May mắn là trong khoảng thời gian này, nàng đã khôi phục được một chút tu vi, tuy rằng không thể bảo đảm an toàn cho Dương Thiên Lôi, nhưng nếu len lén lại gần lẻn vào trong động, lấy thể chất của hắn, tuy rằng thụ thương nhưng cũng sẽ không trí mạng.

Trong nháy mắt khi Dương Thiên Lôi nhảy xuống khỏi Lôi Cưu, Nguyên Thần của Lăng Hi liền ra khỏi đầu Dương Thiên Lôi, hóa thành từng đạo thần niệm chỉ có người trong Thiên Đạo mới có thể phát ra, cùng thiên địa hòa thành một thể, hoàn toàn ẩn giấu đi thân hình Dương Thiên Lôi.

Những gì Lăng Hi có thể làm cũng chỉ có như vậy. Tuy nàng có khôi phục một tia tu vi nhất định, nhưng cũng chỉ có một tia mà thôi, so với trạng thái đỉnh phong của nàng năm đó, một phần nghìn cũng không bằng. Có thể ẩn giấu được khí tức và thân thể Dương Thiên Lôi đã là cực hạn của nàng. Hơn nữa, loại ẩn giấu này cũng không phải chân chính biến mất mà là khiến mọi người không nhìn thấy, không cảm ứng được mà thôi. Trên thực tế, thân thể Dương Thiên Lôi vẫn ở tại chỗ như cũ.

Cho nên, khi năng lượng công kích đến vị trí của Dương Thiên Lôi, hắn vẫn sẽ bị tổn thương như trước.

Sau khi Dương Thiên Lôi nhẹ nhàng nhảy xuống mặt đất liền vận chuyển hoàn toàn năng lượng kỳ dị trong đan điền, trải rộng tới từng thớ da thịt trong cơ thể. Nhất là các bộ vị yếu hại, càng được bao bọc bởi tầng tầng năng lượng.

Sau khi đã chuẩn bị tốt mọi thứ, Dương Thiên Lôi bay về phía cửa động đang tràn ngập cự thạch tán loạn, pháp lực điên cuồng cùng các loại năng lượng kinh khủng, tập trung tinh thần đề thăng tinh thần lực đến cực hạn, cảm ứng năng lượng khí tức xung quanh, thân hình vặn vẹo một cách kỳ dị, giống như một chú cả nhỏ đang bơi giữa thiên địa, tận lực tránh đi năng lượng công kích của yêu thú và sáu lão giả, rất nhanh tiếp cận cửa động.

Quả nhiên đúng như lời Lăng Hi nói. Ẩn giấu của nàng có thể giấu được bất kỳ cao thủ nào dưới cảnh giới Thần Đạo. Khi Dương Thiên Lôi tiếp cận sáu lão giả, mặc dù sáu người này đều đã là cao thủ Tiên Thiên cấp năm, vậy mà thực sự không cảm ứng được một chút khí tức nào của hắn, vẫn tiếp tục phát ra từng đạo công kích vô cùng mạnh mẽ dây dưa cùng yêu thú trong động.

Mặc dù Dương Thiên Lôi đã tập trung toàn bộ tâm thần, nhưng đối mặt với năng lượng hỗn loạn dày đặc kia, hắn vẫn không thể tránh khỏi bị bắn trúng. Tuy rằng chỉ là dư ba năng lượng do yêu thú và sáu lão giả phát ra, hơn nữa Dương Thiên Lôi liều mạng tránh né những nơi yếu hại, năng lượng dư ba công kích hầu như chỉ rất nhỏ, vậy mà vẫn bị trọng thương. Thiên sư đạo bào trên người bị nghiền nát, hầu như chỉ trong chốc lát liền hóa thành từng mảnh vụn, lả tả rơi xuống.

Phụt!

Một ngụm máu tươi phun ra. Dương Thiên Lôi cố nén đau nhức dữ dội trong cơ thể, thân hình không hề dừng lại, tinh thần vẫn hoàn toàn tập trung, cảm ứng khe hở giữa năng lượng hỗn loạn xung quanh. Thân hình hắn điên cuồng vặn vẹo, không ngừng tiến về phía trước.

- Rống!

Có lẽ là dây dưa quá lâu khiến yêu thú trong động mất kiên nhẫn, bỗng nhiên phát ra một tiếng rống giận thấu tận trời xanh, ngay sau đó liền công kích vô cùng mạnh mẽ.

Dương Thiên Lôi nhanh như thiểm điện tránh sang bên cạnh, thấy một đạo năng lượng khí tức băng hàn màu lam thẫm từ trong động phóng ra. Trong nháy mắt vậy mà biến thành một con cự long màu băng lam, dài chừng năm trượng. Cự long bay lên trời, gần như bao phủ tòa bộ bầu trời.

- Ngao ô….

Một tiếng long ngâm rõ to bỗng nhiên từ trong miệng băng long phát ra. Một cỗ uy áp phô thiên cái địa, như sơn băng địa liệt, biển gầm bạo phát bùng lên như cuốn sạch tất cả. Nhất thời, từng tiếng kinh hô, tiếng hét chói tai phát ra từ phía đám đệ tử Trảm Không Kiếm Phái ở xa xa cách đó mấy trăm trượng. Ngay cả cường giả cảnh giới Tiên Thiên cưỡi Lôi Cưu trên không trung cũng lạnh run toàn thân, loạng choạng muốn rơi xuống đất.

- Không tốt! Yêu thú này đã ngưng tụ thành nội đan. Tuyệt đối tương đương với pháp trận của cao thủ Tiên Thiên ngoài cấp sáu.

Đúng lúc này, lão giả đầu lĩnh bỗng nhiên hét lớn một tiếng, nhanh như thiểm điện dùng mấy nghìn khỏa Thuần Dương đan trực tiếp đánh vào bảo kiếm cấp bậc linh khí thượng phẩm trong tay. Thuần Dương đan lập tức bị thiêu đốt, tản mát ra từng đạo quang mang màu vàng đất cuồn cuộn phóng lên cao.

Đồng thời, cùng lúc đó, thân hình năm lão giả khác cũng nhoáng lên, lấy lão giả kia làm trung tâm, hình thành một kiếm trận hình ngũ giác. Bọn họ cũng lập tức đánh mấy nghìn khỏa Thuần Dương đan vào trong bảo kiếm.

Nguyên nhân Trảm Không Kiếm Phái có thể trở thành một trong tám đại môn phái của đại lục Thiên Huyền, cũng không phải bởi vì Trảm Không Kiếm Phái có bao nhiêu cao thủ. Tương đối mà nói, so với các đại môn phái khác, cao thủ cảnh giới Tiên Thiên cấp năm Thiên Nhân hợp nhất trở lên của Trảm Không Kiếm Phái là rất ít, thậm chí ngay cả những môn phái không được bài danh trong tám đại môn phái cũng không bằng. Thế nhưng, Trảm Không Kiếm Phái lại sừng sững mấy nghìn năm không ngã, tất nhiên cũng có nguyên nhân của nó. Đó chính là, kiếm trận của Trảm Không Kiếm Phái.

Tổ sư Tiêu Dật Phong của Trảm Không Kiếm Phái, phúc nguyên thâm hậu, kinh tài tuyệt diễm, cả đời kỳ ngộ vô số, sở học thông kim bác cổ, nhất là trên lĩnh vực trận pháp, lại càng có nhiều thành tựu kinh người. Cho nên, Trảm Không Kiếm Phái đối với tạo nghệ kiếm trận tại tu luyện giới tuyệt đối là số một.

Khi sáu lão giả nhanh như thiểm điện bố trí xong kiếm trận, sáu người lập tức xoay tròn, sáu thanh kiếm linh khí thượng phẩm vừa thiêu đốt mấy nghìn viên Thuần dương đan nhất thời hóa thành từng đạo lưu quang thô to, tạo thành một cái đồ án kỳ dị giữa không trung, trực tiếp vây băng long khổng lồ vào giữa.

- Kiếm trận của Trảm Không Kiếm Phái quả nhiên danh bất hư truyền. Đây chính là kiếm trận "Càn Khôn ngũ hành". Pháp lực của sáu người có thể kết hợp làm một, thay đổi càn khôn, ngũ hành hợp nhất. Đồng thời, năm lão già này, tu vi mỗi người cũng được đề thăng lên gấp năm lần. Mà lão gia hỏa trung tâm kia, tu vi đề thăng lên không chỉ hai mươi lăm lần.

Ở trên không ngoài ngàn mét, Song Đầu Lang Vương, Vân Trung Hạc Vương và Kim Tình Ưng Vương đến từ Thất Lạc Thành đang quan chiến, Song Đầu Lang Vương trầm giọng nói.

- Lợi hại! Ngay cả ba chúng ta liên thủ chỉ sợ cũng chỉ có thể đánh bại từng người. Nếu không bọn họ tuyệt đối không phải là đối thú của yêu thú trong động kia. Bát ca, huynh có thể cảm ứng được là yêu thú gì hay không? Ta dường như không cảm ứng được một tia khí tức nào của yêu tộc chúng ta?

- Cảm ứng không được. Nếu như ta đoán không sai, yêu thú này đã bị cao nhân làm phép, khí tức yêu thú trên người từ lâu đã bị rút hết. Bằng không nó ở chỗ này chúng ta sớm đã phát hiện ra, biến thành một phần tử của Thất Lạc Thành rồi.

- Cao nhân làm phép? Bát ca, vậy trong này… Có khả năng là di tích của cao nhân nhân loại không?

- Ừ, hẳn là đệ tử Trảm Không Kiếm Phái đã trở về mật báo, không bao lâu nữa sẽ có cao thủ đến đây. Chúng ta tạm thời không nên lộ diện, phải hành sự tùy theo hoàn cảnh. Hết thảy chờ bọn lão đại qua đây rồi nói sau.

Song Đầu Lang Vương trầm giọng nói.



Ngay khi sáu lão giả hình thành kiếm trận "Càn khôn ngũ hành" chiến đấu cùng băng long cường đại do yêu thú phát ra, Dương Thiên Lôi nắm chắc cơ hội ngàn năm khó gặp này, thân hình nhanh như thiểm điện lắc mình vào trong phạm vi ba trượng của huyệt động.

Một cỗ khí tức băng hàn căn bản không cho Dương Thiên Lôi kịp né tránh liền bao phủ toàn thân hắn. Hầu như trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi cảm ứng được máu trong cơ thể đông cứng lại, thân thể tựa hồ trở nên cứng như băng, bước chân cũng đột nhiên dừng lại. Nhưng mà, hiện tượng này cũng chỉ xảy ra trong nháy mắt. Đan điền kỳ dị của Dương Thiên Lôi liền trở nên điên cuồng xoay tròn. Sau một lát đã hấp thu toàn bộ năng lượng băng hàn khiến Dương Thiên Lôi khôi phục lại tự do.

- Năng lượng thuộc tính Băng này cũng không tinh khiết bằng khối hàn băng vạn năm ngươi hấp thu trong hàn đàm lần trước, hơn nữa cấp độ cũng không bằng. Chỉ là, bên trong năng lượng thuộc tính Băng này ẩn chứa pháp lực của yêu thú kia mới có thể trong nháy mắt đóng băng ngươi lại. Mau nhân cơ hội này vào đi.

Đúng lúc này, thanh âm Lăng Hi vang lên trong đầu Dương Thiên Lôi.

- Ừ!

Dương Thiên Lôi khẽ lên tiếng, thân hình nhanh như thiểm điện chạy ào vào trong huyệt động. Khí tức băng hàn xung quanh càng trở nên nồng đậm. Chỉ là, lúc này rốt cuộc đối với Dương Thiên Lôi đã không tạo được bất luận ảnh hưởng gì. Ngược lại, Dương Thiên Lôi lại rõ ràng cảm ứng được, vô luận là Lăng Hi hay đan điền thần bí đều đang điên cuồng hấp thu pháp lực có trong khí tức thuộc tính Băng này.

- Rống!

Một tiếng rống giận kinh thiên như sấm nổ bỗng nhiên vang vọng bên tai Dương Thiên Lôi.

Dương Thiên Lôi kinh ngạc thấy được hình ảnh không thể tưởng tượng nổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.