Huyền Thiên

Chương 180: Khuyên bảo




Trong mắt Dương Thiên Ngạo lấp loé tinh quang, nhìn Dương Thiên Lôi nói rằng:

- Tốt, đệ đã thừa nhận ta là huynh trưởng, vậy thứ lỗi cho vi huynh nói thẳng, bây giờ chúng ta không còn nhỏ nữa, nhất là đệ, cho dù là Hương Hương hay Tử Hàm, ta hi vọng các ngươi đều phải làm lấy tu luyện làm trọng. Đệ hẳn biết rõ, từ khi chúng ta bước vào giới tu luyện, chúng ta đã đi trên một con đường không thể quay đầu lại, không có cơ hội để quay đầu lại và hối hận, giới tu luyện tàn khốc hơn nhiều so với thế tục, đây là một thế giới cá lớn nuốt cá bé, tất cả chỉ dùng thực lực nói chuyện, chỉ có thực lực mới là chân lý, mới là vĩnh hằng. Trong khoảng thời gian đệ và Tử Hàm không có ở đây, Trảm Không Kiếm Phái xảy ra rất nhiều đại sự, khiến ta càng hiểu sâu sắc hơn về điều đó.

Dương Thiên Lôi khẽ nhíu mày:

- Hả? Trảm Không Kiếm Phái xảy ra rất nhiều đại sự? Đại sự gì?

Sắc mặt Sở Hương Hương phức tạp đưa mắt nhìn Dương Thiên Lôi, nhẹ giọng nói với mọi người:

- Chúng ta vào nhà chậm rãi nói.

- Được.

Mọi người đáp một tiếng, liền đi theo Sở Hương Hương vào đại sảnh trên lầu hai.

Nửa canh giờ sau, Dương Thiên Lôi cuối cùng cũng biết được Dương Thiên Ngạo sao lại có cảm xúc sâu sắc đến vậy, trong lòng hắn cũng kinh ngạc không thôi.

Cho dù thế nào thì hắn cũng thể ngờ được, chỉ trong hai tháng ngắn ngủi, Trảm Không Kiếm Phái lại xảy ra thay đổi lớn như vậy.

Quan môn đệ tử Nhan Uyên của chưởng giáo chí tôn Phong Vô Kỵ lại có thể thăng cấp lên Thần Đạo, vinh quang thăng chức lên làm phó chưởng môn của Trảm Không Kiếm Phái.

Nếu chỉ có như vậy, Dương Thiên Lôi cũng sẽ không kinh hoàng, điều đáng sợ chính là một loạt cải cách ngang tàng của Nhan Uyên, một cải cách lật đổ cả những môn quy vốn có của Trảm Không Kiếm Phái.



Nếu như không có một loạt cải cách này của Nhan Uyên, Dương Thiên Lôi cũng không biết giới tu luyện lại phức tạp đến thế.

Dù sao, hắn cũng đã từng không biết gì về giới tu luyện. Hơn nữa, bởi vì thời gian vào Trảm Không Kiếm Phái quá ngắn, nhận thức của hắn đối với toàn bộ giới tu luyện vô cùng hạn hẹp, những điều này tuy Lăng Hi biết rõ ràng, nhưng cũng không đề cập với Dương Thiên Lôi.

Và bây giờ, Dương Thiên Lôi mới biết được, giới tu luyện phức tạp không thua kém gì thế tục, cũng có những thành thị phồn hoa, cũng có "giang hồ" và tranh giành quyền lực.

Hơn nữa, còn có Ma Vực, động thiên, phúc địa với những đẳng cấp khác nhau, đó là những hiểm địa và bảo địa mang đầy sự khiêu khích và cơ hội chờ đợi người tu luyện.

Môn quy vốn có của Trảm Không Kiếm Phái có thể nói là ràng buộc hoàn toàn đối với môn hạ đệ tử, cho dù là đệ tử Tiên Thiên vừa mới thăng cấp, cũng không được tự ý bước ra khỏi Trảm Không Kiếm Phái, có thể nói đây là chính sách bế quan toả cảng điển hình.

Cũng giống như Nhan Uyên đã từng nói, tình trạng tử khí nặng nề trong toàn bộ Trảm Không Kiếm Phái, đã đánh mất đi lòng tiến thủ và ý chí kiên định của người tu luyện.

Mà hiện giờ, Nhan Uyên dùng thực lực hùng mạnh , đôi tay cứng rắn, khí phách kinh người, phá tan sự trầm lắng của Trảm Không Kiếm Phái trong sáu mươi năm qua.

Bát đại Thái thượng trưởng lão trông như kết thành một khối chặt chẽ, lại bị ưu thế tuyệt đối của Nhan Uyên đánh tan tành.

Người được lòng dân ắt được thiên hạ, Nhan Uyên hiển nhiên đã đốt cháy lên nhiệt huyết và lòng háo thắng không cam chịu tịch mịch ẩn sâu trong xương cốt của những thanh niên trong môn phái.

Bát đại Thái thượng trưởng lão, dẫn đầu là Âu Dương Minh, tuy ngay từ đầu đã cực lực phản đối, nhưng dưới sự mạnh mẽ của Nhan Uyên thì cũng chỉ có cách thỏa hiệp.

Chỉ trong mấy mươi năm ngắn ngủi, Nhan Uyên bằng vào thực lực cá nhân gầy dựng đội ngũ hơn trăm cao thủ Tiên Thiên cấp năm "thiên nhân hợp nhất", điều này có nghĩa là gì? Bát đại Thái thượng trưởng lão, tuy thừa hành mệnh lệnh của chưởng giáo chí tôn, nhưng bọn họ phải thừa nhận, tuy hành vi cấp tiến này rất thể sẽ mang đến tai kiếp cực lớn cho Trảm Không Kiếm Phái, nhưng Nhan Uyên đã thực sự làm được, và đã thành công.

Hơn nữa, điều càng quan trọng hơn là, sự xuất hiện của trên trăm cao thủ Tiên Thiên cấp năm kia, tuy Âu Dương Minh không chịu thừa nhận trong lúc nóng giận, nhưng sau khi tỉnh táo lại, ấn tượng của bọn họ đối với Nhan Uyên đá có thay đổi.

Những đệ tử thiên tài ban đầu này sau khi bị Nhan Uyên bắt đi, bọn họ cứ tưởng Nhan Uyên sẽ chèn ép thiên tài, cho nên mới gạt bỏ hết bọn họ. Đây cũng là lý do vì sao bát đại Thái thượng trưởng lão lại không tiếc bất kỳ giá nào để khởi động pháp tắc thời không trong Huyền Hoàng Kỳ, muốn trong khoảng thời gian ngắn đào tạo nên một nhóm cao thủ.

Nhưng bây giờ bọn họ mới biết được, Nhan Uyên chẳng những không chèn ép, ngược lại chỉ trong mấy mươi năm ngắn ngủi đã bồi dưỡng những đệ tử này đạt đến cảnh giới không thể tưởng tượng được, tốc độ tiến bộ này tuyệt đối ngoài sức tưởng tượng của bọn họ.

Đứng trước sự thực và thực lực, bọn họ chỉ có cách thỏa hiệp.



- Chẳng trách cái tên tiểu tử kia nói lôi đài trung tâm...

Nghe mọi người tường tận kể lại những chuyện xảy ra với Trảm Không Kiếm Phái trong thời gian gần đây, Dương Thiên Lôi mới biết vừa nãy khi hỏi tên thiếu niên kia quyết đấu ở đâu, thiếu niên nói đến "lôi đài trung tâm" một cái hết sức hiển nhiên, dường như còn có chút kỳ quái rằng tại sao Dương Thiên Lôi lại hỏi như thế thế. Nguồn: http://truyenfull.xyz

Lôi đài trung tâm cũng là một trong hàng loạt chế độ của Nhan Uyên.

Bất kỳ ai trong Trảm Không Kiếm Phái có bất kỳ mâu thuẫn gì với ai cũng đều có thể thông qua quyết đấu để giải quyết, cho dù là quyết đấu sinh tử, chỉ cần hai bên nguyện ý thì không ai có thể ngăn cản được.

Ngoại trừ lôi đài trung tâm ra, khu vực lôi đài còn xây dựng các lôi đài khiêu chiến thuộc các cấp bậc khác nhau. Người tu luyện có cấp bậc cao không cho phép khiếu chiến với người tu luyện có cấp bậc thấp, nhưng người tu luyện cấp thấp chỉ cần không sợ chết thì có thể đến lôi đài cấp cao khiêu chiến, còn có một quy định mang tính cưỡng chế, đó chính là người khiêu chiến và người bị khiêu chiến, phải có tiền đặt cược. Lôi đài có cấp bậc càng cao thì mức sàn của tiền đặt cược càng cao, người thắng lợi có thể thắng được tất cả tiền đặt cược, bất kỳ lôi đài ở cấp bậc nào, tiền đặt cược cũng không giới hạn nhiều nhất bao nhiêu, chỉ cần hai bên chiến đấu đều tán thành và có thể gánh vác nổi là được.

Hơn nữa, bất kỳ người nào có thể làm chủ lôi đài của một cấp bậc nào đó trong suốt một tháng thì sẽ nhận được tiền thưởng hậu hĩnh từ Trảm Không Kiếm Phái.



Một canh giờ sau, sau khi Dương Thiên Ngạo kể lại một số thay đổi trong Trảm Không Kiếm Phái, khẽ nhíu mày nhìn Dương Thiên Lôi hỏi:

- Tình hình cơ bản là như vậy. Thiên Lôi, vừa rồi, tên thiếu niên kia đưa chiến thư, vạn nhất Hải Đại Phú đồng ý tiền đặt cược của ngươi thì làm sao?

Dương Thiên Lôi nói:

- Đồng ý thì đương nhiên là tốt rồi, đệ còn lo lắng hắn không đồng ý đây.

Phong Mã Ngưu nhíu mày nói:

- Cái này... Lão đại, ngươi có nhiều đan dược như vậy sao? Một trăm vạn viên lận đấy, toàn bộ chúng ta mấy người cộng lại cũng chỉ như muối bỏ biển, căn bản không có nhiều như vậy a... Cái tên Hải Đại Phú kia nếu không đồng ý thì còn được, lỡ như hắn thực sự đồng ý... Chúng ta thê thảm rồi.

- Sao vậy được? Ta đã dám nói ra cược một trăm vạn viên thì tự nhiên đã có vốn liếng rồi, các người xem đây là cái gì?

Nhìn thấy sắc mặt lo lắng của mọi người, Dương Thiên Lôi cũng không muốn dấu diếm, trực tiếp móc từ trong lòng lấy ra Tử Linh Phiên và Thiên La Địa Võng, rót năng lượng vào trong đó, hai món linh khí trung phẩm liền quỷ dị bay bồng bềnh giữa không trung, toả ra từng trận khí tức cường đại khủng bố.

Mọi người nhất thời thất kinh, nhất là Sở Hương Hương, trực tiếp kinh hãi kêu lên:

- Linh khí?

Trong những người ở đây, chỉ có nàng khổ tu bảy năm trong Huyền Hoàng Kỳ, ngoại trừ cung cấp số lượng lớn đan dược ra, tám vị Thái thượng trưởng lão của bọn người Âu Dương Minh cứ cách một khoảng thời gian thì sẽ tiến vào trong đó chỉ dẫn mọi người, thậm chí bồi luyện. Hầu như tu vi của mỗi người đều được nâng cao rất nhiều. Lôi Hoành và Sở Hương Hương ở cảnh giới Hậu Thiên cũng đều thăng cấp lên Tiên Thiên. Nếu không phải Nhan Uyên bỗng nhiên gây nên sự biến đổi lớn trong Trảm Không Kiếm Phái, bức ép tám vị Thái thượng trưởng lão phải huỷ bỏ kế hoạch khởi động Huyền Hoàng Kỳ, thì e rằng tu vi của Sở Hương Hương lúc này càng cao hơn nữa.

Sau khi thăng cấp lên cảnh giới Tiên Thiên, Sở Hương Hương liền chân chính trở thành chân truyền đệ tử của Trảm Không Kiếm Phái, đồng thời nhận được một thanh kiếm là linh khí hạ phẩm, một bộ bảo y nhuyễn giáp, mười ngàn viên thuần dương đan.

Trong lòng Sở Hương Hương vốn có chút đắc ý, dù thế nào, ở sâu trong nội tâm nàng ít nhiều cũng có ý so sánh với Trương Tử Hàm. Nhưng khi Dương Thiên Lôi và Trương Tử Hàm trở về, chút đắc ý ấy của nàng liền hoàn toàn biến mất. Mặc dù hai người vừa nhìn mình dường như rất kinh ngạc, nhưng cũng chỉ là kinh ngạc mà thôi, bất kỳ ai trong bọn họ cũng không tỏ ra chút nào ngưỡng mộ hay đố kị, bởi vì Trương Tử Hàm cũng đồng thời thăng cấp lên cảnh giới Tiên Thiên.

Bây giờ, ngay khi nhìn thấy hai món linh khí mà Dương Thiên Lôi tế ra, Sở Hương Hương liền biết ngay hai món linh khí này tuyệt đối có cấp bậc cao hơn so với linh khí hạ phẩm của mình.

- Không sai, hơn nữa còn là linh khí trung phẩm, nhất là Thiên La Địa Võng này, mặc dù chỉ là linh khí trung phẩm, nhưng vô cùng trân quý. Nói thế nào cũng đáng giá hơn mười vạn, thậm chí trên một trăm vạn viên thuần dương đan.

- Khẳng định là đủ rồi, linh khí hạ phẩm trong giới tu luyện cũng đều vô cùng trân quý, ngoại trừ các đại môn phái ra, rất nhiều người tu luyện đạt cảnh giới Tiên Thiên muốn có một món cũng khó, huống chi là linh khí trung phẩm? Cấp bậc linh khí càng cao, giá cả sẽ tăng gấm mười, gấp trăm lần, cho dù một số cao thủ Tiên Thiên cấp ba trong môn phái chúng ta cũng không hẳn đã có linh khí trung phẩm.

Sở Hương Hương nói tiếp:

- Thiên Lôi, hai món linh khí trung phẩm này ngươi làm sao có được vậy? Là... Lấy được trong di tích cùng với Tử Hàm?

Dương Thiên Lôi nói:

- Không phải. Là lấy được sau khi ra khỏi nơi đó.

- Cửu đệ, hãy kể cho chúng ta nghe kinh kịch của đệ và Tử Hàm trong khoảng thời gian qua nào? Di tích tích rốt cuộc là thế nào? Bây giờ, tin tức Tử Hàm nhận được truyền thừa của di tích, đồng thời thăng cấp lên cảnh giới Tiên Thiên đã chấn động toàn bộ môn phái, nghe nói, ngay cả phó chưởng môn Nhan Uyên cũng đã triệu kiến Tử Hàm, thưởng rất hậu hĩnh, đồng thời cũng cho phép nàng có thể tiến vào động thiên của Thiên Tịch Phong tu luyện bất lỳ lúc nào, ngay cả Hương Hương và tên đáng ghét...

Dương Thiên Lệ nói đến đây thì bỗng nhiên biến sắc, dường như đã nói hớ cái gì đó, vội vàng né tránh ánh mắt của Dương Thiên Lôi rồi nói tiếp:

- Cũng không được đãi ngộ như vậy.

Sự bất thường của Dương Thiên Lệ đương nhiên không thể gạt được con mắt của Dương Thiên Lôi, có thể bị Dương Thiên Lệ gọi là tên đáng ghét, ngoại trừ Lôi Hoành ra thì còn ai vào đây nữa? Hắn căn bản không cần suy nghĩ, cũng chẳng quan tâm cho lắm, hỏi lại:

- Lôi Hoành cũng thăng cấp lên Tiên Thiên rồi sao?

Dương Thiên Lệ trước giờ rất bạo dạn, nhưng giờ lại có chút do dự, ánh mắt nhìn sang chỗ khác, né tránh ánh mắt của Dương Thiên Lôi:

- Cái này...

Mà sắc mặt của mọi người đầu giống nhau đến kỳ lạ, dường như đều không muốn nhắc tới Lôi Hoành trước mặt Dương Thiên Lôi vậy.

Dương Thiên Lôi mơ hồ cảm nhận được có gì đó không đúng, sắc mặt nhất thời trở nên nghiêm túc, nhìn Sở Hương Hương nói:

- Hương Hương tỷ, tỷ nói đi.

Thấy Sở Hương Hương lúng túng, vẻ mặt Phong Mã Ngưu bỗng nhiên tức giận nói:

- Để ta nói cho, lão đại. Cái tên Lôi Hoành chó chết kia, quả thật đã thăng cấp lên cảnh giới Tiên Thiên, hơn nữa, nhân lúc lão đại ngươi không có ở đây, còn đối với chúng ta... Ta và Võ Đại, Thiên Ngạo ca cũng không có gì, chỉ là bị đồng bọn của hắn khiêu khích, bị thua đan dược, bị thương một chút mà thôi, nhưng cái tên cẩu tặc này lại... Lại cứ quấn lấy nhị tỷ và Hương Hương tỷ, ngay cả Tiểu Vi cũng không buông tha.

- Cái gì?

Dương Thiên Lôi nghiến răng một tiếng liền đứng lên, mọi người tuy biết trước rằng Dương Thiên Lôi sau khi nghe xong tin tức này, bằng vào tính cách của hắn thì khẳng định sẽ không thể bỏ qua, nhưng cũng không ngờ phản ứng của Dương Thiên Lôi lại kịch liệt như vậy.

Dương Thiên Lệ vội vàng nói:

- Cửu đệ, ngươi đừng kích động quá, hắn đeo theo thì kệ hắn, cũng không làm gì được chúng ta, ngươi yên tâm đi, đối với loại này người vô sỉ này, chúng ta không thèm để ý đến là được, quan tâm hắn làm gì, nói gì làm chi? Chỉ cần chúng ta lý trí một chút, không bị khiêu khích, hắn cũng không thể làm gì chúng ta.

Lời của Dương Thiên Lệ còn chưa dứt, nàng nói như vậy, Dương Thiên Lôi càng phẫn nộ hơn. Bằng vào tính cách mạnh mẽ của nhị tỷ thì sao lại có thể nói ra lời lẽ mềm yếu như thế? Hiển nhiên Lôi Hoành đã tạo nên áp lực không thể chống cự được đối với nàng.

- Thiên Lôi, Thiên Lệ nói đúng đấy. Bây giờ không phải lúc để chúng ta kích động. Thực lực của Lôi Hoành... Chúng ta hiện tại căn bản không thể chống lại được. Hắn giống như ta, cũng là một trong những thành viên tiến vào Huyền Hoàng Kỳ. Trong bảy năm bên trong Huyền Hoàng Kỳ, hắn không những tiến vào cảnh giới Tiên Thiên, hơn nữa còn lĩnh ngộ càng thêm thấu triệt đối với thuộc tính lôi, cho dù là cao thủ Tiên Thiên cấp hai, cấp ba cũng không muốn đối kháng với hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.